Thần Tọa
Chương 790: Một chiêu (1)
- Hừ! Yên tâm đi. Tên này tự cho là thông minh, không ngừng đảo qua người của Chu Dong. Nhưng nếu hắn cho rằng sẽ trêu đùa hí lọng Chu Dong thì hắn sai mười phần. Đệ tử Vu Độc Phái ngay cả chúng ta cũng không dám chiến đấu cận thân với bọn họ, thằng này quả thực là muốn chết.
Trong đám người lập tức có người lơ đễnh nói.
Vu Độc Giáo trong hải ngoại thập phái là phái có đặc điểm chân khí đặc sắc nhất, chính là ẩn chứa kịch độc. Hít vào một hơi sẽ làm cho bọn họ cảm thấy buồn nôn. Rất nhiều đối thủ mạnh hơn bọn họ, bởi vì không cẩn thận cho nên có vô số kẻ lật thuyền trong mương.
Tuy Chu Dong xúc động ngốc nghếch, nhưng mà trong hải ngoại thập phái không có bao nhiêu người dám trêu chọc hắn. Mấu chốt chính là Vu độc chân khí của hắn. Cho dù đối thủ mạnh hơn hắn cũng phải kiêng kỵ vài phần. Cho nên rất nhiều cao thủ tuy lợi hại hơn hắn nhưng cũng không dám gây vào hắn.
Tên đệ tử Thần Tiêu Tông này tự cho là thông minh, vây quanh Chu Dong, trong mắt của mọi người nhìn là tìm chết.
- Hừ! Thằng này còn không có phát hiện chung quanh hắn là khói độc của Chu Dong. Nếu như hít mấy hơi thì thần này sẽ bị Chu Dong quật ngược trên mặt đất, đúng là ngu xuẩn!
Một đám đệ tử thiên tài hải ngoại thập phái an tĩnh lại. Ánh mắt mỉa mai và xem kịch vui nhìn qua Lâm Hi trong tràng, đồng thời đếm thầm ngược thời gian.
Bọn họ đã từng giao thủ với Chu Dong, chính vì như thế biết rõ chi tiết của Chu Dong, cho nên đoán được Lâm Hi phải thua không thể nghi ngờ.
Khoảng cách đệ tử hải ngoại thập phái không xa chính là đệ tử Đâu Suất cùng Thái A, hai phái không liên quan tới việc này, nhưng mà đệ tử hải ngoại tông phái nói chuyện đương nhiên bọn họ nghe được, một ánh mắt xem kịch vui nhìn qua trung ương. Nguồn tại http://Truyện FULL
- Tốt nhất là hạ độc chết hắn, như vậy mới có hiệu quả oanh động.
Trong mắt đệ tử Đâu Suất Cung hiện ra thần thái ngoan độc.
Trong diễn võ trường, Lâm Hi không chút dấu vết thi triển Tiểu Na Di Pháp, tốc độ của hắn còn cao hơn Chu Dong một chút. Đồng thời hắn đã cẩn thận quan sát công pháp của Chu Dong.
Hải ngoại thập phái cách lục địa thật xa, có câu núi cao hoàng đế xa, rất ít cơ hội có thể hiểu được bọn họ.
Lần này tới đây xem lễ hội tụ đệ tử hải ngoại thập phái, cơ hội khó được. Lâm Hi đúng là mượn cơ hội này quan sát tuyệt học hải ngoại, quan sát công pháp và đặc điểm chiến đấu của bọn họ, từ đó hấp thu kinh nghiệm chiến đấu của bọn họ.
Như vậy tương lai lúc ra ngoài lịch lãm rèn luyện có thể có không ít trợ giúp.
Nhưng mà Lâm Hi cũng cảm giác được ánh mắt chung quanh có chút khác thường, dường như đang chờ đợi cái gì đó xảy ra. Ngay cả Chu Dong gào thét liên tục cũng đang chờ cái gì đó.
- Là những chân khí này!
Trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, đột nhiên chú ý tới làn sương mù đen kịt bao phủ diễn võ trường.
Chu Dong đánh hụt nhưng cũng mang chân khí của hắn khuếch tán rộng ra.
Ti ti!
Lâm Hi phân ra một tia tâm thần chìm vào trong cơ thể, lập tức tâm thần chấn động.
Chỉ thấy từng viên bi màu đen đang thẩm thấu vào khiếu huyệt, không ngừng rót vào trong cơ thể.
Những viên bi này mang theo tính ăn mòn và xâm chiếm rất mạnh. Vừa tiến vào trong cơ thể Lâm Hi thì lập tức ăn mòn cơ bắp, huyết dịch, cùng chân khí, khiến cho những cơ bắp, huyết dịch và chân khí này biến hóa.
- Đám chân khí này có kịch độc.
Trong nội tâm Lâm Hi hơi khẽ chấn động.
Lâm Hi biết rõ thân thể của mình cường hãn bao nhiêu. Vu Độc Giáo Chu Dong này dùng chân khí có thể xâm nhuộm thân thể của hắn, đã rất đáng sợ.
Mà đáng sợ hơn là chân khí của hắn đạt cấp bậc đại viên mãn. Viên bi chân khí của Chu Dong lại có thể thẩm thấu vào, loại chân khí ác độc có thể nghĩ.
- Ha ha ha, phát hiện. Không sai, chân khí của ta có kịch độc, ngươi đã hiểu chưa?
Chu Dong cười to, hắn đã phát hiện thần sắc Lâm Hi biến hóa.
Đối với loại tình huống này hắn không cần quan tâm. Từ trước tới nay hắn dùng chân khí này độc chết không biết bao nhiêu cao thủ. Trước khi ngã xuống bọn họ đều có thần sắc này.
- Tiếp chiêu đi! Đánh bại ngươi thì ta chính là anh hùng của hải ngoại thập phái! Về sau Vu Độc Giáo của chúng ta là thiên hạ đệ nhị, ha ha, ngã xuống đi!
Chu Dong cười lớn, hắn vẫn có chút đầu óc, cũng không nói đến đệ nhất đại phái, Chu Dong lập tức đánh mạnh về phía Lâm Hi.
Phanh!
Hào quang lóe lên, Lâm Hi lần nữa biến mất không thấy gì.
- Ngươi kiên trì không bao lâu!
Trên mặt Chu Dong hiện ra hào quang tàn nhẫn. Ý nghĩ xúc động người, một gia hỏa chỉ số thông minh không cao, một phương diện khác hắn là bạo quân trời sinh.
Chu Dong chính là như thế.
Lâm Hi không tiếp chiêu, Chu Dong dứt khoát mang Vu độc chân khí thôi phát đến mức tận cùng, chân khí xôn xao, chân khí tràn ngập chiến trường.
- Thằng này điên rồi!
Đối với vu độc chân khí của Chu Dong thì cho dù là người hải ngoại thập phái cũng kiêng kỵ không thôi. Cả đám nhao nhao lui ra phía sau.
Đâu Suất, Thái A hai phái thấy thế cũng lui ra phía sau, chớ nói chi là đệ tử Tiên La Phái, có đệ tử Tiên La Phái né tránh không kịp hít vào một hơi là ngất xỉu.
Hạ độc chủ nhà, người của hải ngoại thập phái cũng có chút xấu hổ, khá tốt Vu Độc Giáo tới không chỉ có mình Chu Dong. Đệ tử Vu Độc Giáo lập tức đi lên cứu người khác.
- Ta vốn cho rằng sư đệ có thể thắng dễ dàng, nhưng mà có chút nguy hiểm.
Âu Dương Nạp Hải có chút lo lắng nói. Hắn nhìn thấy rõ tên đệ tử Tiên La Phái hít một hơi là bất tỉnh ngay.
- Yên tâm. Tiểu sư đệ nhất định có biện pháp.
Bạch Nguyên thản nhiên nói, hoàn toàn tin tưởng Lâm Hi
Âu Dương Nạp Hải ngơ ngác, đưa mắt nhìn qua Bạch Nguyên như có điều suy nghĩ, cũng lui ra phía sau.
Trong diễn võ trường, bị Chu Dong trêu ghẹo và sương mù trở nên đậm đặc, cao chừng mấy trượng.
Lâm Hi hít mấy hơi, kết quả phát hiện mình điềm nhiên không có việc gì, lông tóc ít bị tổn thương, một chút cảm giác cũng không có. Một đạo ý thức tiến vào cơ thể, thình lình phát hiện nơi bị ăn mòn chỉ dừng lại ở bên ngoài, hơn nữa cũng không có đạt tới mức tạo thành tổn thương với hắn.
Cẩn thận xem kỹ một chút thì phát hiện phàm là nơi có Thái Cổ Long Nguyên chảy xuôi thì nước dội cũng không tiến, không có bất kỳ viên bi kịch độc nào thẩm thấu vào. Lâm Hi chỉ hơi trầm tư, lập tức hiểu được.
- Ha ha ha, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, gặp ta chính là số ngươi không tốt.
Trong nội tâm Lâm Hi cười ha hả.
Thì ra Thái Cổ Chân Long dùng ma thần, yêu thần là thức ăn, những ma thần, yêu thần không thiếu cực ác, cực độc, cực âm tà, nhưng Thái Cổ Chân Long ai tới cũng không cự tuyệt, một ngụm nuốt vào. Bởi vì thể chất của nó vạn độc bất xâm.
Mặc ngươi âm tà, kịch độc thế nào, yêu vật gì cũng không thể gây hại Thái Cổ Chân Long mảy may.
Vu độc chân khí của Chu Dong tuy lợi hại, độc chết vô số cao thủ. Nhưng mà Lâm Hi có được truyền thừa của Thái Cổ Chân Long, căn bản chẳng khác gì kiến càng lay cây, không có tác dụng gì cả.