Thần Tọa
Chương 756: Hàng phục Tứ Cực Đại Uyển (2)
Vù! Vù!
Tiếng gió mênh mông cuồn cuộn, đoàn người trong nháy mắt đã không thấy tăm hơi bóng dáng. Tất cả đều vội vàng biến mất theo phương hướng tới Ly Long Sơn.
... Lại nói trên Ly Long Sơn, Lâm Hi tập trung toàn bộ tinh thần điều khiển ngọn lửa. Ngọn lửa càng cháy càng vượng, cột khói càng ngày càng to. Cho nên đến lúc về sau, cả dãy núi Ly Long Sơn đều là đượm mùi thơm ngát như khoai nướng từ loại khúc rễ tròn trịa.
- Tiểu sư đệ lần này là quyết chí có được.
Bên trong hang động, Khí Thánh Vương ngẩng đầu, nhìn về hướng bầu trời mà thản nhiên nói.
- Ừ. Có thể làm được một bước này cũng đã là không tồi. Còn có thể bắt được hay không lại phải nhìn vận may, xem thiên ý.
Trong góc, Bạch Nguyên hạ giọng nói.
Thời gian từ từ trôi qua, xung quanh không hề động tĩnh.
Ở rất xa, mặc dù có một số Ngự lâm quân Thái Bạch hoàng triều, nhưng cuối cùng cũng chỉ là người trần mắt thịt, tác dụng của bọn họ cũng chỉ là ngăn cản đám dân quê thôn xóm, chứ cũng không dám trêu chọc vào loại cao thủ các tông phái.
Trước đây mấy canh giờ, mắt thấy trong vòng trăm dặm không có một chút động tĩnh, căn bản không thấy được bóng dáng của Tứ Cực Đại Uyển. Lâm Hi cũng không khỏi do dự một chút.
- Chẳng lẽ phương pháp của ta đã sai lầm rồi, loại biện pháp này căn bản là vô dụng. Hoặc là, Tứ Cực Đại Uyển căn bản không thích loại thức ăn này?
Lâm Hi trong lòng cũng không khỏi dao động một phen.
Tất cả mọi thứ cũng chỉ là hắn suy đoán, chứ cũng không có căn cứ chính xác vô cùng xác thực, chứng minh liền là như vậy.
Một bên, Âu Dương Nạp Hải cũng cảm giác một đôi điều nên nói với thiện ý:
- Tiểu sư đệ, Tứ Cực Đại Uyển là thiên địa dị chủng, cực kỳ khó được. Có lẽ lần này chúng ta thật sự là duyên phận không đủ.
Hắn nói còn chưa dứt lời, thì bỗng đột nhiên vó ngựa rung động, không trung chấn động, cả tầng gió giật đều ở chao đảo hỗn loạn.
- Ngâm! Ngâm! Ngâm! Ngâm!
Một hồi tiếng Long Ngâm kịch liệt, như mũi tên nhọn xẹt qua không gian, từ phía đông mà đến.
- Vù!
Cuồng phong kéo tới, cả bầu trời phía đông là cuồng phong gào thét. Chỉ nghe Ầm ì một tiếng, một tia chớp chói mắt lóe ra với những ánh sáng tím ngắt từ đường chân trời ở phương đông.
- Tứ Cực Đại Uyển!
Lâm Hi và Âu Dương Nạp Hải đồng thời giật mình la lên một tiếng.
- Đã phát huy tác dụng, nó thật sự đến đây rồi!
Lâm Hi tinh thần rung lên, trong hai mắt, đột nhiên bốc cháy lên một ngọn lửa chói mắt.
Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!!
Mặt đất rung chuyển, những ánh sáng tím ngắt ở đường chân trời chỉ là lóe ra một hồi, lập tức biến mất không thấy tăm tích đâu nữa, như thể bỗng nhiên bốc hơi từ trong tầm nhìn.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Âu Dương Nạp Hải trong lòng căng thẳng. Hắn trực tiếp sử dụng kỹ xảo Thiên cân trụy, từ không trung lao thẳng tắp đi xuống. Tứ Cực Đại Uyển bá đạo mạnh mẽ phi thường, nó có được thực lực Bán Bộ Thuần Dương nên trừ Lâm Hi ra, những người khác trong bọn họ không ai ngăn cản được nó.
Tứ Cực Đại Uyển đã bị Lâm Hi hấp dẫn lại đây, hiện tại ai tới gần Lâm Hi thì đó chính là một con đường chết!
- Nhiếp! Nhiếp! Nhiếp!
Ánh mắt của Lâm Hi chợt lóe, không chút do dự. Lập tức một đám khúc rễ tròn trịa và lục đằng trên đầu đỉnh đều bị tụ tập xuống. Cùng trong lúc đó, tâm niệm hắn chợt động. Tức thì miếng Thiết Bàn hệ Lôi loang lổ mang phong cách cổ xưa, lập tức bay ra từ trong không gian của túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại, rồi rơi vào trong tay Lâm Hi.
Tốc độ của Tứ Cực Đại Uyển mặc dù nhanh, nhưng rốt cuộc sẽ không thể nhanh hơn ý nghĩ. Lâm Hi lấy Thiết Bàn hệ Lôi ra thì vẫn tới kịp.
- Đến đây đi, có thể thành công hay không, là do một chiêu ở chỗ này!
Lâm Hi nhìn phía trước, từ trong mắt phụt ra một ánh sáng chói mắt.
Vào lúc này, căn bản là hắn không sợ Tứ Cực Đại Uyển bỏ qua mình. Tất cả khúc rễ tròn trịa trên khắp dãy núi Ly Long Sơn, đều bị hắn thu sạch. Sau này, trên Ly Long Sơn cũng sẽ không có loại khúc rễ tròn trịa nữa.
Tứ Cực Đại Uyển nếu muốn ăn loại Khúc rễ tròn trịa, chỉ có thể đến bên chỗ hắn.
- Ngâm! Ngâm! Ngâm! Ngâm!
Một tiếng Long Ngâm réo rắt xẹt qua bầu trời, nó khiến cho màng nhĩ đều phải chấn động. Âm thanh còn chưa biến mất thì một đám Tử Điện (chớp tím) đột nhiên nổ tung trước mắt Lâm Hi chỉ cách hơn một trượng. Sau đó với tốc độ khó có thể tin nổi, hóa thành một mảnh Tử Điện Lôi Hải điên cuồng. Nếu gặp phải lôi hải hủy diệt kia, cho dù là Thập Trọng Thánh Vương cũng phải nuốt hận ngã xuống.
- Hí hí hí hí hí hí hí!...
Tràng tiếng ngựa hí thấp thoáng kia lại lần nữa vang lên bên tai. Sau đó có hai vó ngựa đủ sức đạp vỡ núi non, thế không thể đỡ, liền xuất hiện ở trước mặt Lâm Hi, rồi hung hăng đạp xuống.
Đồng thời, cái đầu ngựa của Tứ Cực Đại Uyển trông mạnh mẽ khỏe khoắn dị thường, từ trong mắt thần quang bắn ra tứ phía. Nó liền há miệng ra định nhằm hướng đỉnh đầu của Lâm Hi để táp những Khúc rễ tròn trịa này.
- Hảo súc sinh, đến đây đi!
Trong mắt Lâm Hi chợt lóe loang loáng. Không chút do dự, hắn lập tức sử dụng Thiết Bàn hệ Lôi trong tay. Ầm ầm! một tiếng, đã quăng về phía cái bụng cường tráng của Tứ Cực Đại Uyển.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Chỉ là một chiêu, một đạo lực lượng Tử Điện cuồng lôi tràn ngập tính hủy diệt bỗng Ầm! Ầm! mà nhập vào trong cơ thể Lâm Hi. Lực lượng cực lớn kia lập tức khiến cho Lâm Hi như con diều đứt dây, từ trong Tử Điện Lôi Hải bắn văng ra Ầm! Ầm!.
Cùng trong lúc đó, Thiết Bàn hệ Lôi của Lâm Hi cũng đã thành công rời tay ra, bay vào trong Tử Điện Lôi Hải bên ngoài thân Tứ Cực Đại Uyển.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!
Một tràng tiếng sấm vang, Thiết Bàn hệ Lôi vừa nhập vào trong Tử Điện Lôi Hải quanh người Tứ Cực Đại Uyển, lập tức hình như đã được kích hoạt. Nó tản mát ra một cỗ lôi điện sấm chớp khủng để hấp thu năng lượng.
Cả Tử Điện Lôi Hải mà Tứ Cực Đại Uyển tạo ra trong vòng mấy trăm trượng quanh người liền sụp đổ trong nháy mắt. Nó giống hệt như vòng xoáy nước chảy mà điên cuồng tràn vào trong Thiết Bàn hệ Lôi. Giờ khắc này, ngay cả không trung đều vặn vẹo.
- Hí hí hí hí hí hí!
Một hồi tiếng ngựa hí rõ ràng vang vọng thiên địa, trong âm thanh mang theo một dư vị hoảng sợ.
Đây là lần đầu tiên đám người Khí Thánh Vương nghe được Tứ Cực Đại Uyển phát ra âm thanh thuộc về ngựa.
- Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!
Trên Ly Long Sơn, sấm sét vang dội, nhưng tất cả các tia chớp bạc đều trở nên cực kỳ không bình thường. Ở chỗ Tứ Cực Đại Uyển xuất hiện, một đám mây đen không hề dấu hiệu chợt nở rộng ra, trong nháy mắt tràn lan đến cả một vùng mấy chục mẫu.
Lâm Hi bay ngược ra ở trên không trung. Nay thấy một màn như vậy thì trong mắt thiểm chợt lóe sáng.
Tứ Cực Đại Uyển chỉ có năng lực điều khiển chớp khống chế lôi điện sấm chớp. Còn một đám mây đen này là do Thiết Bàn hệ Lôi biến hóa mà thành!