Thần Tọa
Chương 744: Ta không sao (1)
- Không tốt! Mau lui lại!
Khí Thánh Vương đột nhiên phát ra một tiếng thét kinh hãi.
Hắn và đám người Lâm Hi ở chung một chỗ, từ trước đến giờ đều là dẫu Thái Sơn sụp đổ mà không biến sắc, nói chuyện cũng là nhạt nhẽo tầm thường vô vị, không hề sợ hãi sóng gió gì. Lâm Hi vẫn còn chưa từng thấy loại thần sắc như vậy của hắn.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Chân khí trong đan điền của Lâm Hi chợt bùng nổ, thân hình lập tức bắn ngược mà quay về phía sau. Cơ hồ là đồng thời, một số người khác cũng thi triển Tiểu Na Di Pháp bay nhanh lui về phía sau.
Nhưng mà đã muộn. Tiểu Na Di Pháp mặc dù là một tuyệt học một di chuyển cường đại nhất của cảnh giới Luyện Khí, nhưng so sánh tốc độ với Tứ Cực Đại Uyển lại còn có chênh lệch không nhỏ.
- Ngâm! Ngâm! Ngâm! Ngâm!
Một hồi ngâm nga to lớn vang lên bên tai, phảng phất sóng thủy triều dậy đang mãnh liệt ùa đến, càng ngày càng vang dội. Ngay trong khoảnh khắc đó, trước mắt ba người liền hiện ra một đám sấp chớp tím ngắt, hơn nữa nó còn nhanh chóng khuếch trương, bành trướng đến một vùng khoảng hơn mười trượng. Hơn nữa nhanh chóng tràn ngập che lấp tầm nhìn của mấy người.
Thiên địa vào giờ khắc này, đều biến thành tím ngắt, sấm chớp lôi điện mãnh liệt.
Cái con thiên địa dị chủng Tứ Cực Đại Uyển này hiển nhiên đã coi bọn họ trở thành cùng một nhóm người của Thái Bạch hoàng triều, nên chủ động khởi xướng công kích.
Giờ khắc này, đám người Lâm Hi muốn lui cũng không thể lui.
Khí tức tử vong nồng đậm bao phủ không trung, nó sền sệt khiến cho người ta phải nghẹt thở.
Lâm Hi, Âu Dương Nạp Hải, Khí Thánh Vương đều là cường giả cảnh giới Luyện Khí, nhưng ba người chưa bao giờ nghĩ tới, con Tứ Cực Đại Uyển này so với bọn hắn lại vẫn còn mạnh mẽ hơn.
Trong khoảnh khắc tia chớp tím phủ xuống, ba người giống như kiến càng giữa biển khơi, kiến hôi giữa ngọn lửa, tràn ngập nguy cơ!
- Vạn Lưu Đại Pháp!
Khí Thánh Vương đột nhiên quát lên một tiếng lớn, song môn trên đỉnh đầu bắn ra sáu Đạo Quả tựa như sáu mặt trời nhỏ, ánh vàng sáng chói. Trông nó tròn vành vạnh, ánh sáng lấp lánh, khí thế ngàn vạn cùng nhất loạt phát ra. Chúng trôi nổi ở trên không trung.
Ở phía đằng sau sáu vầng mặt trời nhỏ này, thậm chí còn có một cái bùa chú màu vàng lớn nữa. Đúng là quả pháp môn thứ bẩy mà Khí Thánh Vương đang tu luyện, chỉ có điều là nó còn chưa hiển linh thành hình, chưa ngưng tụ hóa ra Đạo Quả được.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Khí Thánh Vương vừa ra tay, trong vòng vạn bộ chung quanh phát ra những tiếng nổ động trời. Trong lúc nhất thời không khí như hóa thành rồng, vô số không khí tụ lại mà đến.
Chúng hóa thành vô số khí long, khí sư, khí hổ, khí báo, khí mãng (một loại rắn), khí mã, khí điểu, khí xà, khí nghĩ (con kiến)..., vô cùng vô tận đang tràn ngập không gian xung quanh.
- Ngâm! Ngâm! Ngâm! Ngâm!
Một tiếng réo rắt ngâm nga, ngón tay Khí Thánh Vương bắn ra một quả Tiểu Linh Đang (lục lạc) trong suốt, sáng bóng, giống như lưu ly thạch anh lập tức bay đi ra ngoài. Nó chìm vào trong tiên khí trên đỉnh đầu.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!
Khí Thánh Vương xuất ra một quyền mãnh liệt Ầm! Ầm! Ầm!. Trong phút chốc thiên địa chấn động, cả tòa Ly Long Sơn rung động mãnh liệt mấy lần. Sau đó tiên khí dồi dào mang theo vô tận khí long, khí sư, khí hổ, khí báo, khí mãng, khí mã, khí điểu, khí xà, khí nghĩ..., phô thiên cái địa, dời núi lấp biển, nhằm về hướng tia chớp tím ở về phía trước mà nện tới.
- Thập Mãng Đại Pháp!
Âu Dương Nạp Hải quát lên một tiếng lớn, râu tóc đều dựng, mắt như chuông đồng, thần quang phụt ra. Hắn vung tay nện một quyền, răng rắc một tiếng, cứ thế bổ tới mãnh liệt. Chỉ thấy không trung trên đỉnh đầu xoắn lại, tiên khí mênh mông, trong những tiếng rống hung ác, mười con mãng long màu xanh thật lớn, to như những quả núi non trùng điệp, thân hình vươn dài, mỗi một con đều rõ ràng dài đến cả ngàn trượng.
Mười con đại mãng long màu xanh hội tụ chung một chỗ, tựa như trời long đất lở, muôn hình vạn trạng. Chúng lấy thế Lôi Đình Vạn Quân cứ công kích về hướng Tứ Cực Đại Uyển ở phía trước.
Cùng trong lúc đó, Lâm Hi cũng cảm giác được nguy cơ, đan điền rung lên. Không chút do dự hắn nổ tung tiên khí trong cơ thể, thi triển ra một tuyệt học trấn phái của Đâu Suất Cung là Thủy Hỏa Đại Pháp.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!
Tiên khí chấn động, mãnh liệt như biển động.
Chỉ thấy sau lưng Lâm Hi, không trung nhấp nháy. Chỉ trong chớp mắt đó, một pho Thủy Hỏa đạo tôn thật lớn chui từ đất lên, vẻ mặt trang nghiêm, oai phong lẫm liệt. Đằng sau pho Thủy Hỏa đạo tôn cực lớn kia là Thủy Hỏa Thái Cực đồ lúc sinh lúc diệt, rồi lại lúc diệt lúc sinh, không ngừng nhấp nháy, xoay chuyển không ngớt.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Ba đạo chân khí che khuất bầu trời, trùng trùng điệp điệp từ ba phương hướng đồng thời công kích Ầm! Ầm! về hướng một đạo chớp tím kia.
Oành oành!
Chỉ nghe một tràng tiếng nổ động trời, trong mắt mọi người vẫn chỉ có một bóng hình tim tím nhàn nhạt lững lờ không chừng, khó có thể bắt giữ. Nhưng đúng vào trong tích tắc này, bóng hình tim tím đó bỗng chợt bành trướng, trong phút chốc hóa thành một Tử Điện Lôi Hải (biển sấm chớp) điên cuồng. Những tia chớp vô cùng vô tận giống như từng cơn sóng triều với khí thế hùng hổ, ầm ào trào dâng quét đến. Chỉ trong chớp mắt liền bao phủ tất cả ba người vào trong đó.
Những tia chớp tím ngắt này, mỗi một cái cũng to bằng cánh tay trẻ con, phát sáng chói mắt, ẩn chứa năng lượng sấm chớp bắn ra khiến người khác kinh sợ, quả là cực kỳ nguy hiểm.
Quả đúng với câu nói Nhanh như chớp giật, con Tứ Cực Đại Uyển này có tốc độ quá nhanh Lâm Hi, Âu Dương Nạp Hải, Khí Thánh Vương vừa mới khởi động chân khí trong cơ thể, không có một chút thời gian trì hoãn liền đột ngột đụng vào phiến Tử Điện Lôi Hải này.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Tựa như đón đầu chặn đánh ngàn vạn con ngựa đang lao nhanh. Trong khoảnh khắc chân khí và Tử Điện Lôi Hải chạm vào nhau thì ba người đều cảm giác được một sự chấn động vô phương tưởng tượng, mỗi người đều có một loại cảm giác như bị tảng thiên thạch, hung hăng nện trúng.
- A!
Hét thảm một tiếng, Khí Thánh Vương bị Tử Điện Lôi Hải đập cho một cái. Hắn rên một tiếng rồi như con diều đứt dây bay đi ra ngoài.
Vô cùng vô tận khí long, khí sư, khí hổ, khí báo, khí mãng, khí mã, khí điểu, khí xà, khí nghĩ (con kiến)... mà hắn bộc phát ra ngoài đã bị Tử Điện Lôi Hải kia đập một cái, lập tức chia năm xẻ bảy, cứ thế mà nghiền thành phấn vụn.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Cơ hồ là đồng thời, mười con cự mãng của Âu Dương Nạp Hải, pho Thủy Hỏa đạo tôn của Lâm Hi đều bị Tử Điện Lôi Hải kia nện trúng, tựa như giấy dán cửa sổ, bù nhìn rơm trực tiếp liền bị chèn ép, chấn vỡ, không còn sót lại chút gì.
- Ngay cả Khí Thánh Sư huynh đều không phải đối thủ của nó. Con Tứ Cực Đại Uyển này làm sao lại khủng bố như vậy!
Trong lúc chớp lửa đá chạy cát bay đó, trong đầu Âu Dương Nạp Hải hiện lên một tia chớp lóe sáng lòa, theo sau toàn thân như bị phán tội chết. Cơn sóng triều sấm chớp vô cùng vô tận Ầm! Ầm! xâm nhập vào trong cơ thể, cả người liền như bù nhìn rơm bị đánh bay đi ra ngoài.