Thần Tọa
Chương 696: Đối chọi gay gắt (2)
- Sư huynh!
- Sư huynh!
- Sư huynh!
... Các đệ tử Chấp Pháp Điện liên tục bay lên ngọn núi, bao vây các đệ tử Hộ Pháp Điện trên ngọn núi trong ba tầng ngoài ba tầng, vây quanh hết vòng nọ đến vòng kia.
Trong nháy mắt, trên ngọn núi bóng người đông đảo, còn có lượng lớn đệ tử Chấp Pháp Điện, trôi nổi tại không gian chung quanh ngọn núi.
Dưới những đôi mắt sáng quắc, mọi người yên tĩnh không tiếng động, từ bốn phương tám hướng nhìn về phía các đệ tử Hộ Pháp Điện liên can ở chính giữa.
Mấy tên đệ tử Hộ Pháp Điện thần sắc kịch biến, sắc mặt vàng như nghệ. Tư thế đối phó thế này của Chấp Pháp Điện, rõ ràng là sớm có dự mưu. Mà ngay cả Tiên Long Thánh Tử đều trong nháy mắt thay đổi sắc mặt, thần sắc tái nhợt đi không ít.
Đệ tử Chấp Pháp Điện từ trước đến giờ không phải đối thủ Hộ Pháp Điện, loại đối kháng quy mô cho tới bây giờ cũng vẫn còn chưa từng có.
- Lâm Hi, ngươi muốn làm gì? Ngươi muốn gây ra cuộc đối kháng giữa hai Chấp Pháp Điện, Hộ Pháp Điện sao?!
Tiên Long Thánh Tử ngoài mạnh trong yếu cứ thế mở miệng.
- Hừ! Hiện tại ta tuyên bố một chuyện!
Lâm Hi chắp tay đứng thẳng, cũng không thèm nhìn đến Tiên Long Thánh Tử, âm thanh vang dội mang theo một sự uy nghiêm hào hùng, giống như tiếng sấm. Nó vang lên bên trong Thần Tiêu Tông:
- Tất cả đệ tử Thần Tiêu Tông nghe lệnh, từ giờ trở đi, Chấp Pháp Điện tiếp quản toàn diện Ngoại Môn, Nội Môn! Tất cả mọi chuyện phát sinh bên trong bản tông Thần Tiêu Sơn, hết thảy đều do Chấp Pháp Điện xử trí. Phàm là việc bắt người bên trong Thần Tiêu Sơn, hết thảy đều phải đi qua Chấp Pháp Điện đồng ý. Nếu không như thế, ai có vi phạm, toàn bộ bắt lại, giao cho Chấp Pháp Điện xử trí!...
Âm thanh vang dội, mênh mông cuồn cuộn, lan đi khắp cả trong thiên địa.
Đám người Lý Thái sợ ngây người.
Tiên Long Thánh Tử cũng sợ ngây người!
Trên các đỉnh núi trong cả Thần Tiêu Sơn hoàn toàn yên tĩnh. Theo sau đó oanh một tiếng, núi non rung động, từng đạo bóng người bay vút mà tới. Hoặc là từ đại điện, hoặc là từ trong sân luyện công. Tất cả mang theo vẻ kinh ngạc mà nhảy lên, bay dựng lên rồi hướng về chỗ đám người Lâm Hi mà cùng tụ tập lại đây.
Tất cả mọi người bị tin tức kia làm kinh ngạc đến ngây người!
Những âm thanh vừa mới rồi của Lâm Hi nếu như nói đúng sự thật, như vậy liền ý nghĩa bên trong Thần Tiêu Tông đã xảy ra một món đại sự đảo lộn trời đất.
Thời gian yên lặng dài dằng dặc của Chấp Pháp Điện, từ lúc hơn một ngàn năm trước sau khi thất bại trong cuộc xung đột giữa hai Chấp Pháp Điện, Hộ Pháp đã kết thúc.
Đến nay Chấp Pháp Điện đã lại mở rộng đại môn, đầu tiên là nhằm về Hộ Pháp Điện để khởi xướng khiêu chiến!
Cái này, là một đại sự không hơn không kém!
Đích thực đại sự!
- Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!
Chung quanh truyền đến những âm thanh xôn xao ong ong, đám người càng tụ càng nhiều. Rất nhiều người rỉ tai thì thầm, nhìn về phương hướng âm thanh truyền ra, lại cũng nhìn lên trên ngọn núi, liền thấy rõ ràng. Đệ tử hai Hộ Pháp Điện, Chấp Pháp Điện đang giằng co.
- Lâm Hi, điên rồi sao?
Tiên Long hai mắt mở to hết cỡ, thân hình rung động mà phát sinh ra một tiếng gầm rống kinh ngạc, gần như không dám tin tưởng lỗ tai của mình.
Bên trong Hộ Pháp Điện đã sớm có đồn đại rằng bên phía Chấp Pháp Điện có chút dị động. Nhưng cũng không ai có thể ngờ rằng, lại là loại tin tức chấn động như thế này.
Chấp Pháp cùng Hộ Pháp, là đề cập đến hai đại trưởng lão tông phái!
Đây là loại chuyện mà hắn đều không quyết định được.
- Hừ, ngươi nghe được tiếng của ta không.
Lâm Hi cười lạnh một tiếng, vươn bàn tay ra, nhìn về phía Trần Âu ở giữa mấy tên đệ tử Hộ Pháp Điện:
- Ngươi là Trần Âu? Lại đây đi, chuyện của ngươi, ta đã nghe nói. Không cần lo lắng, chuyện này, ngươi làm không sai. Chúng ta tuyệt đối sẽ không để cho Hộ Pháp Điện đưa ngươi đến Thái A Tông đâu.
Lâm Hi trước đây tuyệt đối chưa từng gặp qua Trần Âu. Nhưng mà, bên phía Chấp Pháp Điện có người nhận ra hắn, cũng biết chuyện của hắn.
- Lâm sư huynh...
Trần Âu nhìn Lâm Hi, vẻ mặt có chút kích động.
Hắn trước kia đã đứng từ xa xem Lâm Hi, nhưng ở cự ly gần như vậy thì có lẽ là lần đầu tiên. Trong Ngoại Môn, Lâm Hi chính là truyền kỳ. Hắn là đi bước một mà trong khoảng thời gian ngắn đã lọt được vào Nội Môn.
Trong Ngoại Môn, những kẻ noi theo Lâm Hi rất nhiều. Trần Âu chính là một trong số đó.
Hộ Pháp Điện muốn bắt hắn để khai đao thì đám người Lâm Hi đột nhiên xuất hiện, quả thực chính là cứu tinh của hắn.
Xoạt!
Trần Âu tránh thoát khỏi hai tên đệ tử Hộ Pháp Điện, rồi đi tới. Phía sau, hai tên đệ tử Hộ Pháp Điện ngẩn ngơ, muốn ngăn cản. Nhưng mà thấy ánh mắt của Lâm Hi quét tới thì trong lòng cứng lại, nên rồi không dám ngăn cản.
- Ngươi cứ rời nơi này đi trước. Chuyện này, ta sẽ thay ngươi đỡ.
Lâm Hi trầm giọng nói.
Trần Âu nhìn lướt qua bốn phía, trong lòng biết trận phong ba này đã biến đổi thành xung đột giữa Hộ Pháp Điện và Chấp Pháp Điện. Với cấp bậc của hắn, xen lẫn vào trong đó sẽ rất khó làm.
Lâm Hi làm như vậy cũng là để giúp hắn.
- Đa tạ sư huynh.
Trần Âu thành thực tạ ơn.
- Ừ.
Lâm Hi gật đầu ra hiệu hắn rời đi.
Trần Âu cũng không nhiều lời, đẩy đám người rồi đi ra ngoài. Nhưng đúng lúc hắn sắp rời đi thì dị biến nổi lên.
- Lâm Hi, ngươi thật to gan!
Một âm thanh điên cuồng giận dữ, vang dội như tiếng sấm vang lên trên bầu trời. Sau đó là một đạo khí tức khổng lồ, tập trung đến Trần Âu ở giữa nhóm người chính lúc hắn muốn rời khỏi:
- Một tên đệ tử Ngoại Môn nho nhỏ, Hộ Pháp Điện chúng ta không có nhả ra thì ngươi có thể trốn đi nơi nào! Trở về cho ta!
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Không trung chấn động kịch liệt, tiên khí mênh mông cuồn cuộn nổi lên. Một bàn tay cực lớn to như ngọn núi, năm ngón tay xòe ra hướng về Trần Âu ở trong đám người định chụp tới.
Trần Âu cũng chỉ có tu vi không quá Luyện Khí Đệ Tam Trọng thì làm sao có thể chịu đựng nổi cỗ khí tức bá đạo này. Sắc mặt hắn trắng nhợt, tức thì liền bị luồng áp lực trầm trọng này đè dí xuống tại chỗ, không thể động đậy.
- Hừ!
Lâm Hi nhìn lên trên trời, hàn quang chợt lóe.
Xoạt!
Cũng không ai có thể nhìn thấy Lâm Hi làm như thế nào để rời khỏi, đợi đến lúc phát hiện thì hắn đã biến mất.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Kiếm quang chợt lóe lên, chém qua không trung. Chỉ nghe oanh một tiếng, bàn tay cực lớn bị một kiếm xé ra. Từ phía sau cự chưởng truyền đến một tiếng thét kinh hãi, một bóng người hoảng hốt triệt thoái lui về phía sau.
- Lâm Hi, ngươi dám!
Trong tiếng chợt quát, một bóng người khác xuất phát từ trong Nội Môn, bàn tay quăng đi một quả Xử pháp khí đen nhánh. Khi được ném đi lên trên trời, nó hóa thành to khoảng hơn mười trượng, xù xì như vại nước. Một cái chày phô thiên cái địa, dời núi lấp biển, nhằm hướng Lâm Hi mà đánh tới.
- Hừ!
Lâm Hi hừ nhẹ một tiếng, cũng không ra chiêu, bàn tay giơ lên:
- Phong Ấn Đại Pháp!