Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Tọa

Chương 682: Thiên tài kiếm đạo (2)



Bàn tay của lão giật giật, muốn chỉ điểm cho Lâm Hi một phen, nhưng mà suy nghĩ một chút rồi vẫn từ bỏ ý định đó.

- Lần đầu tiên lĩnh ngộ kiếm ý, cực kỳ quan trọng, quan hệ đến thành tựu cuối cùng sau này. Mặc dù ta muốn giúp hắn, nhưng vẫn còn phải tránh xảy ra việc dục tốc bất đạt....Có lẽ chờ hắn tu luyện xong, lại chỉ đạo, sửa chữa hắn đi.

Chấp Pháp trưởng lão suy nghĩ như thế nên cũng không hề nhúng tay nữa. Lão an tâm đứng ở một bên, hộ pháp cho Lâm Hi.

Sau khi lĩnh ngộ ra đạo kiếm ý đầu tiên, Lâm Hi liền yên lặng vài ngày. Bên ngoài cơ thể vẫn là mười thanh kiếm kia, không có gì biến hóa. Chỉ có điều là, kiếm khí lại trở nên càng sắc bén hơn, nhọn hoắt, hình như tùy thời đều sẽ xuất kích, như thể một kiếm liền đâm xuyên không gian vậy.

- Đây là kiếm ý của Tây Phương Canh Kim Chi Long, không sai.

Một bên, Chấp Pháp trưởng lão vừa lòng gật đầu.

Thời gian mỗi một ngày trôi qua, sau khi lĩnh ngộ kiếm ý của Tây Phương Canh Kim Chi Long, Lâm Hi liền bắt đầu lĩnh ngộ kiếm ý Vạn Kiếm Đại Pháp của Chấp Pháp trưởng lão Hình Tuấn Thần.

Chỉ có điều là lần này, lại dài dằng dặc khác thường.

Trong đầu Lâm Hi, lật đi lật lại hết lần này đến lần khác đều là cảnh tượng hùng tráng khi Chấp Pháp trưởng lão xuất ra vạn kiếm.

- Kiếm ý của Vạn Kiếm Đại Pháp, là trùng trùng điệp điệp, kiếm ý rộng rãi bao la hùng vĩ. Một kiếm này, chặt đứt thiên địa, chém vỡ luân thường, là đứng đầu trong các kiếm, đế vương trong kiếm, trấn an thiên hạ, cai quản muôn dân trăm họ...

Trong óc Lâm Hi hiện lên cảnh tượng hùng tráng khi Chấp Pháp trưởng lão xuất ra Vạn Kiếm Đại Pháp. Một khắc đó, thiên địa đều hơi bị run sợ, vạn vật đều hơi bị khuất phục mà cúi đầu thừa nhận.

Chấp Pháp trưởng lão đưa thân vào chính giữa vạn đạo kiếm khí, tôn quý, uy nghiêm, với khí phách giống như Kiếm Chi Đế Vương!

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Một khi suy nghĩ đến bước này, kiếm khí ngâm nga, từng đạo bạch quang chói mắt phụt ra từ trong cơ thể Lâm Hi rồi trôi nổi giữa trời cao.

Ngồi thiền trên sân rộng đến ngày thứ mười bốn, Lâm Hi rốt cục sơ bộ lĩnh ngộ được kiếm ý của Vạn Kiếm Đại Pháp.

- Không tồi, không tồi..., mặc dù xem ra vẫn còn non nớt, nhưng chỉ là do giới hạn trong cảnh giới tu vi. Trong thời gian mười bốn ngày mà có thể có loại tu vi đó, quả nhiên là không tồi. Vốn đang lo lắng, ngươi quá mức mạo hiểm sẽ bị tẩu hỏa nhập ma. Nhưng mà..., hiển nhiên là ta quá lo lắng. Ha ha ha...

Nói xong lời cuối cùng, Chấp Pháp trưởng lão vừa lòng cười lớn. Đạt tới loại tình trạng này, Lâm Hi đã có căn cơ vững chắc, vững vàng đặt nền móng cho Vạn Kiếm Đại Pháp.

- Đến lúc này, ngươi cũng không cần ta hộ pháp nữa. Chỉ tám chín ngày nữa là liền có khả năng xuất quan. Hiện tại, nên đến lúc đối phó Lý lão thất phu rồi...

Trong mắt Chấp Pháp trưởng lão hiện lên một ánh sáng sắc bén.

Mấy ngày nay vì hộ pháp cho Lâm Hi nên lão một mực quanh quẩn không dám rời đi. Đồng thời, cũng là sợ Lý Trọng Đạo, vạn nhất bất kể thân phận mà ra tay đối với Lâm Hi để từ đó phá mình.

Nhưng mà, hiện tại đã qua không sao cả.

- Phong Ma đại pháp!

Chấp Pháp trưởng lão toàn thân tiên khí dao động, nắm tay lão nắm chặt nện mạnh xuống phía dưới. Chỉ nghe ầm vang một tiếng, cả tòa Chấp Pháp Phong khổng lồ đều như lún xuống một nấc. Sau đó một đạo cấm chế thật lớn phảng phất như mái nhà liền bao phủ trong không trung Chấp Pháp Phong.

Đây là một đạo cấm chế Tiên Đạo cường đại, nó tương thông với khí huyết của Chấp Pháp trưởng lão. Chỉ cần có ai đó muốn xông vào liền tất nhiên bị phát hiện.

- Vèo!

Thân hình Chấp Pháp trưởng lão nhoáng lên, lập tức mạnh mẽ bay dựng lên. Lão rời khỏi Chấp Pháp Phong, với vẻ mặt nổi giận đùng đùng mà lao về hướng trung tâm giới cấp cao của Thần Tiêu Tông.

- Hừ! Lý lão thất phu, chúng ta sẽ gặp nhau trước mặt chưởng môn!...

Chấp Pháp trưởng lão thân hình nhoáng lên, lập tức biến mất ở trên không trung.

Nhiệm vụ thứ ba, thiếu chút nữa khiến cho Lâm Hi như thể Đệ tử riêng mà lão nhìn trúng phải chết ở trong tay Lý Trọng Đạo. Cho dù có thể nhẫn nhục thì cũng không thể nhẫn nữa, Lý Trọng Đạo được đằng chân lân đằng đầu, khinh người quá đáng.

Nếu như là trước đây, Chấp Pháp trưởng lão nói không chừng thật đúng là lười so đo cùng hắn. Nhưng mà hiện tại không giống nữa. Nếu như liền không làm sáng tỏ buông tha hắn như vậy, không có biện pháp khuyếch đại làm lớn một phen thì lão cũng không là Hình Tuấn Thần! Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Gây tổn thương gân động tới xương cốt một trăm ngày, nếu không gây thương tổn đến gân, thì sẽ để cho hắn động chạm tới Cốt của lão!

...

Lâm Hi cũng không biết tình huống ở bên ngoài, hắn hoàn toàn yên lặng dấn thân vào trong tu luyện Kiếm Đạo.

Kiếm khí ở bên ngoài cơ thể hắn càng ngày càng nhiều, từ một trăm đạo kiếm khí đã gia tăng đến ba trăm thanh kiếm khí. Cuối cùng sau hơn hai mươi ngày rốt cục đã gia tăng đến hơn chín trăm đạo kiếm khí.

Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!

Đến lúc một ngàn đạo kiếm bén đầu tiên từ trong cơ thể Lâm Hi phá không chui ra.

Trong phút chốc, đầy trời là tiếng kiếm ngân, vang vọng thiên địa. Một loại khí tức cao quý, thần thánh, uy nghiêm phát ra từ trên người Lâm Hi.

- Rốt cục đã thành công...

Lâm Hi chậm rãi mở mắt ra, trong mắt hào quang tỏa ra mạnh mẽ.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Ngay trong khoảnh khắc hắn mở mắt ra thì ầm một tiếng, một đạo kiếm khí màu trắng xóa lóng lánh phóng lên cao. Một trăm thanh kiếm sắc từ trong Kiếm chủng chia nhau ra bay vút lên tận mây xanh, trùng trùng điệp điệp, hóa thành một dòng nước lũ kiếm khí cực lớn nối thông thiên địa.

- Đây chính là Vạn Kiếm Đại Pháp...

Lâm Hi lẩm bẩm nói, hắn vươn một ngón tay, ông một tiếng, dòng nước lũ kiếm khí ngút trời kia liền xoạt một cái mà tách ra. Nó vẫn hóa thành hình quạt, có hình dáng nan hoa bánh xe mà trôi nổi chung quanh Lâm Hi.

Lúc này hắn có cảm giác từ trong Kiếm chủng đã tách ra tới một ngàn thanh kiếm sắc, sử dụng dễ dàng như vẫy ngón tay, không có gì mà không như ý. Khống chế những kiếm khí này, liền đơn giản giống như khống chế hô hấp vậy.

Đây là lần đầu tiên hắn tu luyện Kiếm Đạo, cảm giác rất huyền diệu.

Tuyệt học Tiên Đạo chú ý tới lực lượng, coi trọng chân khí hùng hậu. Nhưng Lâm Hi cảm nhận ra được, Kiếm Đạo càng chú trọng hơn chính là Ý, đây là một loại cảm giác hoàn toàn không giống trước kia.

Xoạt!

Lâm Hi tâm niệm khẽ động, từ trong biển kiếm quanh người lập tức có một thanh kiếm sắc như chớp phi xuống, rồi rơi vào trong lòng bàn tay Lâm Hi.

Lâm Hi cẩn thận liếc mắt nhìn, sau đó ngón tay bắn ra. Hai đạo chân khí một băng một hỏa liền đập vào chuôi thanh trường kiếm dài hơn ba thước này. Tuy nhiên cho dù lấy Liệt Dương Chân Hỏa đã hòa tan vào trong Kim Thước Thiết và Băng Hoàng Chân Khí chí âm chí hàn để nện vào thanh trường kiếm này, thì chỉ kích phát ra một tràng tiếng kiếm reo ong ong, chứ cũng không hề gây tổn thương đến thanh trường kiếm này.

- Trưởng lão nói không sai. Dung hợp những kim loại này, xác thật có tính đối kháng cực mạnh đối với các loại chân khí.

Chương trước Chương tiếp
Loading...