Thần Tọa
Chương 672: Được ăn cả ngã về không (2)
Con Tây Phương Canh Kim Chi Long này tựa như một sinh vật toàn thân thấp kém vụng về, ngược lại thân thể của nó tựa như lại cứng rắn vô cùng. Cái này tương đương với trời sinh liền có được công kích cường đại nhất và phòng ngự cường đại nhất, trên cơ bản đã đứng ở thế bất bại.
- Nhất định có phương pháp gì đó...
Ánh mắt của Lâm Hi đảo qua thân thể của con Tây Phương Canh Kim Chi Long.
Trên thế giới không tồn tại mục tiêu không thể chiến thắng, khác biệt duy nhất chỉ là có tìm được phương pháp hay không mà thôi.
- Có rồi!!
Đến khi ánh mắt của Lâm Hi xẹt qua con mắt, lỗ tai, cái mũi, cái miệng của con Tây Phương Canh Kim Chi Long, trong mắt đột nhiên bộc phát ra một ánh hào quang sáng như tuyết:
- Ta căn bản không nên phá hủy khối kim loại hình rồng này, ta chỉ cần tiến hành phá hủy khí tức sinh mệnh trong cơ thể nó là được!
Tây Phương Canh Kim Chi Long vốn có thân thể của một con thú đã đạt được sinh mệnh kim loại.
Chân khí của Lâm Hi có cường đại tới đâu thì cũng không có khả năng phá hủy một khối kim loại Tiên Đạo cao cấp. Nhưng mà phá hủy khí tức sinh mệnh trong cơ thể thì cũng là có khả năng. nguồn TruyenFull.vn
Đối với bất cứ sinh mệnh nào mà nói, đầu đều là nơi mà linh hồn sống nhờ, cũng là nơi yếu ớt nhất.
- Sinh mệnh Khí Kim của nó, hẳn là ở trong đầu.
Trong óc Lâm Hi xẹt qua một thoáng ý nghĩ.
Xoạt!
Nghĩ liền làm. Đối với mấy đạo kiếm khí dài hơn ngàn trượng, như những súc lụa quét tới lúc này thì thân hình Lâm Hi nhoáng lên, lại lần nữa dùng phép na di để nhanh chóng tránh ra.
Chỉ có điều là, lần này đây Lâm Hi đã thay đổi chiến pháp, không hề là cứng đối cứng nữa.
Xoạt xoạt xoạt!!
Thân hình của Lâm Hi và Tây Phương Canh Kim Chi Long không ngừng biến ảo ở trên không trung. Đôi bên đã từ trận giáp lá cà kịch liệt biến thành cuộc chiến truy đuổi!
Đây là cuộc đấu của tốc độ và phản ứng.
- Con yêu thú này tuy tốc độ nhanh chóng, nhưng nhất định có quy luật gì đó. Mặc dù nó có trí tuệ nhất định, nhưng tuyệt đối không có khả năng so sánh hơn được nhân loại.
Lâm Hi gắt gao nhìn chăm chú con Tây Phương Canh Kim Chi Long này, trong đầu thì phân tích với tốc độ cao nhất.
Hắn phi thường hiểu rõ ràng, chính mình sẽ chỉ một lần có cơ hội. Bỏ qua một lần, con Tây Phương Canh Kim Chi Long này ắt có cảnh giác, sẽ rất khó thành công.
- Xoẹt!
Kiếm khí lại đánh trượt lướt vụt qua, nhưng những vết thương bởi kiếm trên người Lâm Hi càng ngày càng nhiều. Nhưng hắn lại làm như thể không phát giác ra chút nào. Thân hình hắn dựa theo nào đó quy luật, không ngừng Na Di tại Hư Không, đồng thời hết sức chăm chú nhìn trên người con Tây Phương Canh Kim Chi Long.
Thời gian từ từ trôi qua, loại biến hóa này của Lâm Hi cũng khiến cho Chấp Pháp trưởng lão chú ý.
- Cái gì?
Chấp Pháp trưởng lão đồng tử hơi co lại, lông mày hơi nhăn lại:
- Đây là hắn đang làm gì? Nghĩ muốn được ăn cả ngã về không, một lần phân ra thắng bại.
Chấp Pháp trưởng lão dù sao kinh nghiệm phi phàm. Lão nhanh chóng phát hiện, Lâm Hi đang cố gắng phân tích quy luật của con Tây Phương Canh Kim Chi Long.
- Tây Phương Canh Kim Chi Long thân hình không thể phá vỡ, pháp thuật đạt cảnh giới Luyện Khí cơ hồ rất khó thương tổn đến nó. Ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Chẳng lẽ...
Trong đầu Chấp Pháp trưởng lão hiện lên một ý nghĩ, đột nhiên toàn thân rung động một phen:
- Nói vậy..., chính là nguy cơ uy hiếp rất lớn a. Cho dù thành công, chỉ sợ cũng phải trả giá không ít.
Chấp Pháp trưởng lão ngón tay hơi cong lại, chuẩn bị sẵn sàng ra tay.
Nhiệm vụ thứ ba chỉ là một loại sát hạch đối với Lâm Hi, chứ không phải để hắn đi chịu chết. Đối với Lâm Hi, Chấp Pháp trưởng lão có lẽ cực kỳ vừa lòng.
Nghiêm khắc mà nói, nhiệm vụ này đã có hơi vượt qua phạm vi năng lực của Lâm Hi. Nhưng nếu không như vậy, liền vô phương dồn ép khiến Lâm Hi phải xuất ra tiềm lực đích thực.
Chấp Pháp trưởng lão cũng muốn nhìn một chút, xem cực hạn của hắn rốt cuộc đến đâu.
- Tìm được rồi!
Lâm Hi đột nhiên ánh mắt sáng lên.
Từng bộ vị toàn thân của con Tây Phương Canh Kim Chi Long cũng có thể phụt ra kiếm khí sắc bén, hơn nữa tốc độ của nó cũng rất nhanh, cơ hồ rất khó nắm bắt được quỹ tích của nó.
Nhưng mà, công phu không phụ lòng người, do Lâm Hi tận lực dẫn đường và thử dò xét, rốt cục phát hiện ra một tia cơ hội.
Xoạt!
Lại dọc theo quỹ tích giống nhau, lại lần nữa trở lại cùng một vị trí thì chỉ nghe thấy một tiếng rít như muốn thủng màng nhĩ, đôi cánh long dực của con Tây Phương Canh Kim Chi Long mở ra. Quả nhiên lại lần nữa nó dọc theo quỹ tích giống nhau, tựa như tia chớp mà đến.
- Súc vật chính là súc vật, dù sao không có trí thông minh như nhân loại. Nó vẫn sử dụng cùng một phương thức.
Lâm Hi thầm nghĩ.
Ở trong mắt của hắn, phương thức hành động của Tây Phương Canh Kim Chi Long cơ hồ giống như đúc so với nửa canh giờ trước đây.
- Quác!
Trong tiếng rít chói tai muốn thủng màng nhĩ, nửa bầu trời đều rung động.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Cơ hồ là đồng thời, Lâm Hi ầm một tiếng đã tung người ra. Đồng thời tại phía sau hắn, keng một tiếng, một đạo bạch quang như súc lụa trắng hiện lên, một quả Pháp Kiếm phóng ra như chớp.
- Phốc!
Liền trong khoảnh khắc đôi bên sắp lướt qua sát nhau, Lâm Hi há mồm phun một cái.
Một luồng tinh khí phun vào trong Sơn Hà Ấn, đồng thời sử dụng tới pháp thuật mà Long Đan Ny đã dùng qua khi ở trên Thần Tiêu Tinh Tú Bảng:
- Khí vụ tương sinh!
Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!
Một màn sương mù dày đặc lan tràn đi ở trên không trung với tốc độ khó có thể tin nổi. Trong nháy mắt liền bao trùm cả Lâm Hi và Tây Phương Canh Kim Chi Long ở trong đó.
Khí vụ tương sinh, là một loại công năng khác của Sơn Hà Ấn. Là lợi dụng tinh khí núi cao để hình thành sương mù.
Ở trong tay Lâm Hi, uy lực của Sơn Hà Ấn so sánh với Long Đan Ny thì lợi hại hơn rất nhiều. Trong nháy mắt, cả vùng gần vạn trượng hoàn toàn là khói sương mù.
Trong nháy mắt liền che dấu thân hình Lâm Hi ở tại trong đó.
- Cái gì!
Ở trong Chấp Pháp Phong, Chấp Pháp trưởng lão thấy một màn như vậy, đột nhiên chấn động.
Keng keng keng!
Một hồi tiếng kim loại va nhau vang lên. Nó kéo dài liên miên không ngừng, vọng ra từ trong màn sương mù.
- Quác!
Trong tiếng rên rỉ kéo dài, một vật to lớn đánh ầm một tiếng, từ trong không trung rơi xuống mặt đất. Trong không gian có một tiếng hô, cuồng phong liền thổi qua làm cho màn sương mù đầy trời đầy núi biến mất bặt vô âm tín.
Thân hình Lâm Hi, sau khi màn sương mù tiêu tan, cuối cùng cũng hiển lộ ra.
Trong tay của hắn nắm một thanh kiếm gẫy, mũi của Pháp Kiếm đã không biết tung tích.
Y phục trên người hắn rách tung toé, quần áo rách rưới tả tơi, tẩm đầy vết máu loang lổ. Một vết kiếm rất lớn từ bên trái bụng hắn một mực kéo đến vai phải. Dọc theo vệt kiếm, da thịt lẫn lộn, những dòng máu ri rỉ chảy xuống. Nó dọc theo thân thể, chảy tới gấu quần, sau đó từ giày mà nhỏ xuống đất.