Thần Tọa
Chương 632: Ảnh hưởng (2)
Ông!
Một cỗ khí tức chấn động ra, hơn năm mươi đan điền của đệ tử Thần Tiêu tông chấn động, liên tục đem lực lượng của mình buông ra. Một cỗ khí tức bàng bạc xông lên trời xanh, nối thành một mảnh, mênh mông như đại dương, đem tất cả đệ tử Đâu Suất cung vây ở chính giữa.
- Một khi đã tới, liền đã làm xong chuẩn bị để động thủ. Tất cả mọi người buông tay buông chân đi.
- Đúng vậy! Phong Bạo chi môn, Thần Tiêu tông chúng ta cũng chết không ít đồng môn, mượn những tên này đi tế điện à nha.
- Đã vạch mặt, liền triệt để một điểm. Tiểu sư đệ, ngươi cũng không cần lưng gánh cái oan ức gì, trực tiếp giết chết bọn chúng, chỉ cần làm sạch sẽ một chút, cho dù là trưởng lão Đâu Suất cung dùng thiên cơ thuật số tới tính thì cũng làm được gì.
- Ân. Ở chỗ hoang vu hẻo lánh này chết hai cánh thì tính là gì. Dù sao đã sớm nhìn bọn họ không vừa mắt rồi, cũng không cần phải đếm nữa, dứt khoát tiêu diệt toàn bộ đi.
- Hoàn toàn chính xác, những người chưa từng giết người, nhưng chắc chắn là đã từng giết qua yêu ma, dứt khoát coi bọn họ là yêu ma mà giết.
... Có người dẫn đầu, tất cả mọi người lập tức liền phóng khai. Toàn thân tiên khí lay động tới đỉnh phong, một bộ thạch phá kinh thiên, bộ dáng tùy thời đều sẽ ra tay.
Lâm Hi chỉ có tu vi Luyện Khí đệ lục trọng Phù Lục kỳ, trên thực tế trước đó một chút lại còn chưa có tu vi này. Cảnh giới kém xa mọi người ở đây.
Tiểu sư đệ Lâm Hi này cảnh giới kém xa chính mình, cũng không đem Đâu Suất cung để vào mắt, chính mình một đám lại còn sợ đầu sợ đuôi, giống cái dạng gì?
Hơn năm mươi đệ tử Thần Tiêu tông cũng bị Lâm Hi kích khởi lên.
Có thể tu luyện đến tình trạng như hôm nay, trở thành Đệ tử tinh anh của môn phái, có cái nào không phải là tâm cao khí ngạo, tự tôn cực trọng, làm sao sẽ biết kinh sợ.
Cỗ hào khí này biến hóa, hơn mười tên đệ tử Đâu Suất cung tâm thần đều chấn động, nguyên một đám lộ ra thần sắc hoảng sợ.
Bọn hắn cảm giác được những đệ tử Thần Tiêu tông này thật sự quyết định tiêu diệt bọn họ.
Hơn nữa rất có thể là loại tiêu diệt đến hài cốt không còn.
- Các ngươi điên, điên rồi sao?...
Một gã đệ tử Đâu Suất cung nghiêng đầu sang chỗ khác, trong ánh mắt bắn ra quang mang bất khả tư nghị, vừa kinh vừa sợ.
- Hừ! Chúng ta điên rồi thì sao. Đâu Suất cung các ngươi vẫn muốn tranh đoạt danh đầu đệ nhị tiên đạo với Thần Tiêu tông chúng ta, hôm nay liền cho các ngươi biết rõ, cái gì gọi là chênh lệch. Lúc trước, không phải là chúng ta sợ các ngươi, chỉ là bên phía Hộ Pháp điện đè nặng, bất đắc dĩ mới chịu đựng. Đâu Suất cung các ngươi đã muốn chiến, vậy thì đánh đi!
Một gã Hư Tiên của Thần Tiêu tông tiến lên trước một bước, lạnh lùng nói.
Sự tình phát triển đã ra ngoài ý định, ngay cả Lâm Hi cũng không khỏi ghé mắt, trong nội tâm lại là ngoài ý muốn, cũng vừa mừng rỡ.
Những người này mặc dù là hắn kéo tới, nhưng lại không phải là thuộc hạ của hắn.
Ngược lại, thực lực của bọn hắn cường đại, địa vị cực cao.
Hiện tại loại hào khí biến hóa này tuy không ở trong dự liệu của Lâm Hi, nhưng vô luận như thế nào lại là thứ mà hắn hy vọng nhìn thấy. Chỉ cần nhóm người thứ nhất cải biến thái độ với Đâu Suất cung, sẽ có nhóm người thứ hai, nhóm thứ ba... Đặc biệt là, tất cả những người này đều là đệ tử cao tầng của nội môn, mỗi người đều tụ lại một cái thế lực hoặc lớn hoặc nhỏ, thái độ của bọn hắn trực tiếp sẽ ảnh hưởng đến những người bên cạnh bọn họ.
- Ngũ Lôi sơn lần này mời bọn họ chạy tới thật sự là đáng giá.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Trong lòng của hắn hiểu rõ, sự hiện hữu của mình chỉ là một cái xúc dẫn. Nguyên nhân chân chính chỉ sợ vẫn là những đệ tử Đâu Suất cung này không coi ai ra gì, không có thái độ sợ hãi, trực tiếp liền chọc giận những đệ tử cao tầng của Thần Tiêu tông.
Hơn năm mười người bị hơn mười người trấn trụ, loại chuyện này mà truyền đi, quả thực là chê cười.
- Một!
Ánh mắt Lâm Hi sáng lên, lập tức đếm ra một chữ cuối cùng.
Con số cuối cùng này tựa như một cái ma chú, toàn bộ ‘Chiến trường’ bỗng nhiên tại lúc này giống như đọng lại.
Trong hư không chảy xuôi một cỗ vị đạo túc sát cùng tử vong!
Ánh mắt Lâm Hi phát lạnh, liền chuẩn bị ra tay.
Hắn thật sự không ngại giết sạch những đệ tử Đâu Suất cung này.
Thời gian đột nhiên biến thành chậm lại.
- Bịch!
Ở dưới cỗ khí tức hít thở không thông này, không biết đệ tử Đâu Suất cung nào đầu tiên không chịu nổi loại hơi thở sát phạt này, sắc mặt trắng nhợt, bịch một phát liền quỳ xuống, bờ môi run rẩy, không có một chút huyết sắc.
Bọn hắn tuy mười mấy người liền dám đối mặt với hơn năm mươi đệ tử Thần Tiêu tông, hơn nữa có dáng vẻ không hề sợ hãi. Đó cũng chỉ là bắt bí với những đều mà Thần Tiêu tông cố kỵ, không dám thật sự đem bọn họ làm gì.
Nhưng sau khi phát hiện những người này thật sự chuẩn bị đem bọn hắn giết sạch, sự tình liền hoàn toàn khác nhau.
Ở trước mặt tử vong, những đệ tử Đâu Suất cung này cũng chỉ là người bình thường.
Bịch! Bịch!
Trên thời gian cơ hồ không kém là bao nhiêu, hơn mười tên đệ tử Đâu Suất cung toàn bộ lấy tay ôm đầu, phía sau tiếp phía trước quỳ xuống. Đợi đến lúc mọi người chuẩn bị hạ sát thủ, thình lình phát hiện rõ ràng không còn một người nào còn đứng. Mà ngay cả tên thập trọng Thánh vương cầm đầu kia cũng đều ở trong đám đệ tử.
- Quả nhiên là thoạt nhìn người càng hung ác thì càng sợ chết!
Trong mắt Lâm Hi lóe lên một đạo ý niệm, không chút che giấu khinh bỉ ở trong lòng.
Vốn cho rằng còn có mấy người sẽ đứng, không nghĩ tới hết thảy đều là ‘thức thời’ như vậy.
Cao thủ Thần Tiêu tông ở chung quanh cũng giật mình, sau một hồi lâu mới phản ứng được, vẻ mặt châm chọc nói:
- Thật sự là quá khiến người ta ngoài ý muốn rồi. Xem ra Đâu Suất cung dám cùng chúng ta tranh đoạt danh hiệu đệ nhị tiên đạo, hoàn toàn không phải là không có đạo lý.
- Đúng vậy a, thật sự là rất có ‘cốt khí’ rồi. Trách không được Thần Tiêu tông chúng ta ở bên ngoài khắp nơi bị chèn ép, chẳng trách người khác.
- Hắc hắc, vừa mới rồi còn hung hăng như vậy, hiện tại liền sợ hãi rồi. Ta nói, các ngươi xác định người chúng ta bắt là tinh anh của Đâu Suất cung sao?
- Ha ha ha...
Tất cả mọi người cười ha hả.
Đây cũng là hình tượng quá cường ngạnh của Đâu Suất cung lúc tước, lúc này lại quá kinh sợ. Hai cái đối lập, chênh lệch quá lớn.
Hơn mười tên đệ tử Đâu Suất cung trên đất nghe được một trận tiếng cười như thế, nguyên một đám trước đến da mặt đỏ tím, vừa thẹn vừa giận, trên mặt lúc trắng lúc xanh. Có lòng muốn ra tay phản kháng nhưng lại không có lá gan kia.
- Đáng chết, hết thảy đáng chết! Các ngươi đều đứng lên cho ta...
Trên mặt đất, tên thập trọng Thánh vương Đâu Suất cung bị ném xuống nộ khiếu lên, hắn bị thương không nhẹ, tiên khí bị đại viên mãn Liệt Dương chân hỏa của Lâm Hi đốt cháy hầu như không còn, thân thể lại bị đóng băng lại.