Thần Tọa
Chương 605: Xuất động quy mô (2)
Ở đây rất nhiều người không biết phương hướng "Ngũ Lôi Sơn", nhưng Lâm Hi nhưng lại biết đến. Ngũ Lôi Sơn ở nơi cực xa, cách Đâu Suất Cung cực xa, nhưng cách Thần Tiêu Tông lại gần hơn một chút.
Người Đâu Suất Cung tuy rằng xuất phát trước hai ba ngày, nhưng cũng không thể đuổi tới Ngũ Lôi Sơn sớm như vậy được. Đặc biệt, Đâu Suất Cung có lẽ còn không ngờ rằng, mình đã nhận được tin tức. Ở mặt lộ trình cũng sẽ không vội vã làm gì.
Cái này đã mang đến cơ hội rất lớn cho bọn người Lâm Hi.
Bất quá, trước khi tất cả chuyện này kết thúc, chuyện gì cũng có thể xảy ra, tuyệt đối không thể phớt lờ.
Người Đâu Suất Cung có thể đánh bạc rất nhẹ nhàng, nhưng Lâm Hi lại không đánh bạc nổi.
- Sư tỷ, các vị sư huynh, đại ân không lời nào cảm tạ hết được. Lâm Hi nhớ kỹ. Bất quá, ta hiện giờ chỉ sợ phải đi đây. Vô luận như thế nào, ta cũng không thể để Ngũ Lôi Sơn bị hủy trong tay Đâu Suất Cung, càng không thể để cho cô cô ta rơi vào tay bọn họ được.
Chuyện đã bạo lộ, Lâm Hi cũng không thể chần chờ nữa.
- Chờ một chút!
Quang Lộc Hư Tiên đột nhiên đứng lên:
- Đối với Đâu Suất Cung mà nói..., thêm ta một suất.
- Còn có ta.
Âu Dương Nạp Hải mỉm cười, cũng đứng lên.
- Còn có ta!
Lại là một gã đệ tử cao tầng đứng lên.
...
- Đương nhiên, còn có ta.
Thanh Liên Thánh nữ nhìn qua Lâm Hi nở nụ cười:
- Người Đâu Suất Cung rất nhiều, một mình ngươi không phải đối thủ của bọn hắn. Đây cũng là nguyên nhân ta gọi mọi người đến. Nhiều người, nhiều một phần lực lượng. Không phải sao?
Đây không phải là lần đầu Lâm Hi tiếp xúc với Thanh Liên Thánh nữ, nhưng không biết vì sao, giờ khắc này, Lâm Hi nhìn qua Thanh Liên Thánh nữ, đột nhiên cảm thấy nụ cười của nàng vô cùng xinh đẹp, có loại mị lực kinh tâm động phách, có thể hòa tan trái tim người khác.
- Cảm ơn, sư tỷ, còn có các vị sư huynh! ...
Lâm Hi nhìn qua mọi người, cảm kích nói.
Trong lòng của hắn ấm áp, một cổ lực lượng vô hình lan khắp toàn thân, tràn ngập tứ chi bát hài. Gia nhập Thần Tiêu Tông lâu như vậy, đây là lần đầu Lâm Hi cảm nhận được tông phái là một lực lượng chỉnh thế.
Lúc ở bên ngoài, Lâm Hi một người một mình chiến đấu đã quen. Đột nhiên cảm thụ được loại ủng hộ cường đại từ tông môn này, trong nội tâm vô cùng ôn hòa.
- Lúc này mới hẳn là đồng môn! ! Đệ tử Tiên Đạo nên đoàn kết như vậy...
Trong mắt Lâm Hi xẹt qua một tia hào quang, trong nội tâm nói thầm.
- Ha ha ha, không nên suy nghĩ nhiều. Chúng ta cũng không chỉ là đang giúp ngươi. Chủ yếu là nhìn đệ tử Đâu Suất Cung không vừa mắt. Đệ tử Đâu Suất Cung ở bên ngoài hung hăng càn quấy đã quen, cũng nên khiến bọn hắn cảm giác được một chút lợi hại. Thần Tiêu Tông cần một chút thay đổi...
Âu Dương Nạp Hải cười to nói.
Lâm Hi cười cười:
- Vậy là đủ rồi.
- Sư đệ, các vị sư huynh, phi thường xin lỗi. Ta chỉ sợ không thể đi cùng với các ngươi rồi.
Một thanh âm yếu ớt vang lên, trên mặt Thiên Cơ Hư Tiên lộ ra thần sắc áy náy.
- Minh bạch. Là vì đệ đệ của ngươi sao?
Âu Dương Nạp Hải nói.
- Ân.
Thiên Cơ Hư Tiên nhẹ gật đầu:
- Ta nếu như xuất hiện trong đội ngũ. Chỉ sợ sẽ bất lợi đối với tình cảnh của hắn ở Đâu Suất Cung.
Đối với tình cảnh đệ đệ, Thiên Cơ Hư Tiên hiểu rất rõ.
Tác phong đối ngoại của Đâu Suất Cung là cường hoành, bá đạo, cực kỳ mang tính xâm lược và tính công kích. Loại đệ tử dĩ hòa vi quý với đệ tử Thần Tiêu Tông như hắn, ở trong Đâu Suất Cung rất bị xa lánh.
Vốn tình cảnh đã không thật tốt, nếu như lại vì mình thì sợ rằng tình cảnh sẽ càng thêm kém.
- Ta minh bạch. Sư huynh, yên tâm, chúng ta hiểu được.
Lâm Hi nhẹ gật đầu, tỏ vẻ hiểu.
Tình huống như hai huynh đệ Thiên Cơ Hư Tiên dù sao cũng là số ít. Mọi người cũng đều có thể hiểu được.
- Thời gian khẩn cấp, chúng ta đi thôi!
Lâm Hi giờ phút này tâm đều ở Ngũ Lôi Sơn, cũng không nhiều lời. Liền dẫn mọi người ra khỏi Thanh Đồng đại điện. Hắn đi lại vội vàng, ngay cả Thanh Đồng đại điện cũng quên đóng lại.
Bá!
Tiếng gió rung động, một đoàn người trong nháy mắt đã rời khỏi. Thần Tiêu Tông.
...
Vèo!
Lúc mọi người rời đi, không có ai chú ý tới, Địa Ngục Ma Long một mực ở góc đại điện lại đột nhiên chui ra.
Nó duỗi cái cổ dài, nhìn phương hướng bọn người Lâm Hi rời đi một cái, lập tức quay đầu nhìn phía một phương hướng khác.
- Đâu Suất Cung ah, tông phái kia rất thích quần ẩu, thật sự khiến người ta chán ghét ah..., ngay cả thập trọng Thánh vương cũng đi, thực lực của ta quá yếu, đi cũng không giúp được gì. Vẫn nên dừng lại ở trong tông thì an toàn hơn. Nghĩ đến, chủ nhân cũng sẽ không trách ta đâu.
Địa Ngục Ma Long không ngừng chuyển động đôi mắt đen nhánh, không biết có ý gì.
- Aizz! Chủ nhân da mặt cũng quá mỏng rồi. Mặt mũi? Đó là vật gì? Ma Đồ ta sao lại không biết? Tham ăn sao?
Địa Ngục Ma Long trong miệng nói thầm không ngừng, đột nhiên hắc hắc cười hai tiếng:
- Ma Đồ ta tuy rằng không thể giúp chủ nhân giết địch trên chiến trường. Bất quá, muốn giúp chủ nhân, cũng không phải chỉ dựa vào vũ lực.... Ma Đồ đại nhân ta sẽ giúp chủ nhân đi cầu bà cô nhỏ kia a!
Địa Ngục Ma Long cái đuôi lay động, Xùy~~ một phát trượt ra khỏi đại điện. Sau đó bay về một phương hướng khác.
Chỗ đó, là chỗ ở của Thượng Quan Dao Tuyết. Một thân phận khác của nàng, rất là hiển hách! -- "Tiểu công chúa" của "Tiên Đạo Đại Thương Minh"!
Ngọn núi đứng vững, kéo dài liên miên.
Lúc Địa Ngục Ma Long loay hoay cái đuôi, rời khỏi đại điện thì trong đại điện của Thượng Quan Dao Tuyết oanh oanh yến yến, tụ tập rất nhiều nữ đệ tử tư sắc tú lệ, nguyên một đám đường cong thon thả, thân thể linh lung, da trắng như tuyết, cực kỳ trùng kích thị giác.
Khác với Lâm Hi, đại điện của Thượng Quan Dao Tuyết cơ hồ thường xuyên được mở ra. Nàng tính cách hoạt bát, giao du rộng lớn, tăng thêm thân phận bất phàm, cho nên người qua lại trong điện cũng rất nhiều.
Bất quá, cơ hồ đều là nữ đệ tử.
- Ma Đồ, ngươi cái đầu Lại Bì Xà này, không ngoan ngoãn đi theo Lâm Hi, sao lại vụng trộm chạy đến đây thế?
Thượng Quan Dao Tuyết đang ngồi ở ở mép giường ngọc hoa lệ, bên người hai nử tử trẻ tuổi, cặp đùi đẹp thon dài mảnh khảnh rủ xuống nơi mép giường, rất là khiêu gợi.
Lúc Ma Đồ vụng trộm trượt vào, Thượng Quan Dao Tuyết con mắt sáng ngời, cơ hồ liếc mắt đã bắt được nó.
Một câu, đại điện vốn náo nhiệt thoáng cái liền hoàn toàn yên tĩnh. Các đôi mắt dễ thương từ bốn phương tám hướng tập trung đến trên người Địa Ngục Ma Long.
- YAA. A. A.., đây không phải là Ma Long bên người Lâm sư huynh sao?
- Thật đáng yêu! Wow, tỷ tỷ ôm một cái!
- Khanh khách, thoạt nhìn cũng không hung hãn như vậy nha.
- Cũng chỉ có Lâm sư huynh, mới có thể nuôi dưỡng ma sủng đáng yêu như thế.
... ...
Sau trầm mặc ngắn ngủi, một đám nữ tử trẻ tuổi líu ríu, cười tươi như hoa, đều vươn tay muốn sờ Địa Ngục Ma Long. Bất quá, đều bị nó trốn tránh mất.