Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Tọa

Chương 509: Thực lực tăng nhiều! (2)



Đùng BA~!

Trong cơ thể Lâm Hi sụp xuống, chân khí hạt tròn áp súc ngày càng nhiều. Theo những năng lượng lôi hệ kia quán chú vào, lực lượng của hắn dần tăng trưởng, càng ngày càng lớn mạnh, khí tức phát ra trên người cũng càng ngày càng bàng bạc!

Răng rắc!

Cốt cách trong cơ thể Lâm Hi trong phát ra trận trận Lôi Minh, từng đạo Lôi Đình chi lực, hóa thành lôi quang, không ngừng đánh vào cốt cách hắn. Những lực lượng Lôi Đình cường đại kia đang cải tạo cốt cách hắn, khiến cho cốt chất của hắn càng ngày càng rắn chắc, hơn nữa lộ ra một cổ vầng sáng Lôi Đình!

- Không tệ! Cốt cách của ta đã trở nên rắn chắc hơn rồi, lực lượng có thể thừa nhận cũng càng ngày càng lớn mạnh! Chỉ sợ hiện giờ bằng vào lực lượng thân thể thôi cũng có thể đập chết một gã cao thủ phù lục!

Lâm Hi cảm giác trong cơ thể sóng cả bành trướng, tràn đầy một luồng sóng lực lượng.

Lâm Hi hoàn toàn đắm chìm trong loại tăng trưởng lực lượng này.

Thời gian chậm rãi trôi qua, cũng không biết đã qua bao lâu, Lâm Hi không cảm giác được chút lực lượng nào tiến vào cơ thể nữa, rốt cục cũng mở mắt ra.

Đại lượng tinh hạch lôi hệ lơ lửng bốn phía đã biến mất. Chỉ còn lại đám tro mạt tầng tầng lớp lớp, dày đặc. Đó là tro của lôi hệ tinh thạch.

Trái lại tài liệu hỏa hệ, hỏa hệ ở bốn phía ngược lại còn lại rất nhiều, trên cơ bản chỉ tiêu hao không đến một thành.

Hai môn tuyệt học băng, hỏa của Lâm Hi đã đạt đến Đại viên mãn, đạt đến trạng thái bão hòa. Mặc dù có tài liệu, cũng không có cách nào hấp thu thêm nữa.

Cái này như một ly nước tràn đầy, dù có đổ thêm vào thì cũng bị đổ ra thôi.

- Còn chưa đạt đến Luyện Khí đệ lục trọng sao?

Lâm Hi cẩn thận cảm giác một chút, chân khí trong cơ thể tỉ mỉ hơn rất nhiều. Nhưng tình cảnh chân khí sụp xuống, hóa thành phù lục trong dự đoán cũng không xuất hiện.

Hơn nữa, "Lôi Công đại pháp" cũng không đạt đến cảnh giới đại thành, vẫn còn không sai biệt nhiều.

Lâm Hi trong nội tâm không khỏi xẹt qua vẻ thất vọng.

- Nhiều tài liệu lôi hệ như vậy, cũng không có thể tế luyện đến cảnh giới đại thành!

Môn Lôi Công đại pháp này rốt cuộc phải tiêu hao bao nhiêu tài liệu! -- ta kiếm đâu ra nhiều tài liệu lôi hệ như vậy chứ!

Trong lòng Lâm Hi dâng lên một hồi bất đắc dĩ thật sâu. Sự hiếm có của tài liệu lôi hệ đã được công nhận.

Lần này hắn vơ vét tài sản của mười tên cường giả Đạo Quả, mới có thể đạt được nhiều tài liệu lôi hệ như vậy. Nhưng như thế rõ ràng còn không tế luyện đến đại thành chi cảnh.

Tăng thêm lần trước tài liệu lôi hệ lần trước hấp thu ở "Tiên Đạo Đại Thương Minh", Lâm Hi vì tế luyện môn "Lôi Công đại pháp" này, năng lượng hấp thu đã nhiều hơn cả "Liệt Dương đại pháp" lúc trước.

Mà khiến Lâm Hi càng để ý chính là, hấp thu nhiều năng lượng lôi hệ như vậy, chân khí Lâm Hi lại một lần nữa sụp xuống, áp súc, rõ ràng còn không "Phù lục hóa", đạt đến Luyện Khí lục trọng!

- Được rồi! Quả nhiên công pháp càng cường đại thì càng khó tu luyện! Ta lúc đầu tế luyện nội tình vững chắc như vậy, hiện giờ cũng coi như trong dự liệu. Chỉ có thể để sau này nghĩ cách thôi.

Lâm Hi tâm niệm vừa động, 10 cái Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại mở to miệng, lại hấp những tài liệu kia về. Đồng thời bàn tay vung lên, lập tức phóng tất cả tinh thạch nát bấy ra ngoài.

- Tạp Mễ Lạp, Ma Đồ...

Lâm Hi ngẩng đầu, kêu một tiếng, đồng thời nhấc chân đi tới phía trước.

Đát!

Vừa mới phóng ra bước đầu tiên, một tiếng ầm vang, địa chấn thiên dao, mảng lớn mặt đất dưới chân Lâm Hi đã trực tiếp tựu sụp đổ, hãm xuống dưới. Lâm Hi vội vàng không kịp chuẩn bị, thân thể tung lên, "Phanh" một tiếng, trực tiếp liền biến thành một đạo bóng đen, bá thoáng một phát, trong mấy cái nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa.

- Chủ nhân! --

Tạp Mễ Lạp và Ma Đồ chấn động, trong đầu một mảnh mơ hồ.

- ...

Địa Ngục Ma Long nhìn qua không trung, miệng như muốn mở to:

- Đây là chuyện gì chứ? Lão đại chạy cái gì?

- Ta cũng không biết, vẫn nên tranh thủ thời gian chạy theo xem đi.

Tạp Mễ Lạp cũng lắc đầu, trong hai mắt cũng một mảnh mê mang.

Bá!

Hai đầu ma sủng phóng lên trời, đuổi bám chặt theo.
Hô!

Tạp Mễ Lạp và Địa Ngục Ma Long vừa bay lên không trung, chợt nghe được một hồi tiếng cười từ phía trên truyền đến.

- Ha ha ha...

Lâm Hi vẻ mặt dáng tươi cười, từ trên bầu trời đáp xuống.

- Chủ nhân, làm sao vậy? Ngươi vì sao lại cười? Có phải có chuyện gì tốt không.

Địa Ngục Ma Long nói.

- Chuyện tốt là có, bất quá không có quan hệ gì đến ngươi cả.

Lâm Hi bàn tay nhấn một cái, đẩy Địa Ngục Ma Long tới.

Tạp Mễ Lạp nhìn Lâm Hi, đánh giá vài lần, tinh tế cảm giác vài lượt, như có điều suy nghĩ nói:

- Chủ nhân, ngươi vừa rồi không thể kiểm soát năng lượng?

Trong mắt Lâm Hi hiện lên một tia dị sắc:

- Tạp Mễ Lạp, vẫn là ngươi thông minh chút ít. Ta vừa rồi chỉ chú ý có đạt tới Luyện Khí lục trọng hay không, lại không chú ý biến hóa của lực lượng bản thân. Phản ứng thân thể còn dừng lại ở trí nhớ trước kia, vội vàng không kịp chuẩn bị, sử xuất ra lực lượng quá lớn, mới giẫm sụp mặt đất, bay đến tầng mây.

- ...

Địa Ngục Ma Long.

- ...

Tạp Mễ Lạp.

Lại có chuyện như vậy ah, Địa Ngục Ma Long lườm cái xem thường, trong lòng thầm nhủ ta còn tưởng rằng có chuyện gì chứ.

Người trong tiên đạo bình thường đối với chân khí khống chế rất mạnh, rất ít phát sinh tình hình chân khí không thể khống chế. Bất quá, cũng không nhất định. Lúc lực lượng một lần tăng lên trình độ quá lớn lúc, thân thể phải cần một khoảng thời gian để thích ứng, lúc này xuất hiện loại tình huống này cũng rất bình thường.

Dù là cường giả Tiên Đạo cũng vậy.

- Chủ nhân, lần này tu luyện, lực lượng gia tăng lên bao nhiêu?

Vẫn là Tạp Mễ Lạp nhìn ra một ít khác thường, hỏi.

- Ha ha, trước khi tu luyện, lực lượng của ta đại khái sánh được với mười tám tên Thánh tử chi lực, lúc này tu luyện trọn vẹn tăng lên bốn gã Thánh tử chi lực. Đạt đến hai mươi hai tên Thánh tử chi lực. Bất quá, cái này cũng không trọng yếu nhất.

Lâm Hi bàn tay một phen, một kiện pháp khí như xúc xắc lập tức xuất hiện trong chưởng, quay tròn xoay tròn.

- Sơn Hà Ấn!

Tạp Mễ Lạp lắp bắp kinh hãi. Liếc mắt đã nhận ra tuyệt phẩm pháp khí này.

- Đúng vậy! Ta hiện giờ đã có thể bắt đầu sơ bộ sử dụng Sơn Hà Ấn, mà không cần thiêu đốt đan dược. Cái này mới là trọng yếu nhất!

Lâm Hi cười nói.

Phanh!

Hắn bắn ngón tay ra, "Sơn Hà Ấn" đón gió nhoáng một cái, lập tức biến hóa thành dãy núi lớn như căn phòng chồng chất, lơ lửng nơi đỉnh đầu hắn, một cổ khí tức vô cùng trầm trọng lập tức phát ra.

"Tuyệt phẩm pháp khí" muốn muốn sử dụng cần đạt đến yêu cầu chân khí thấp nhất.

Thật giống như một khối đá trầm trọng vậy, lực lượng không đủ sẽ vô pháp nhấc lên.

Mà Luyện Khí sĩ muốn cưỡng ép sử dụng, đền bù chênh lệch này, nhất định phải thiêu đốt đại lượng đan dược, dùng năng lượng đan dược thôi phát làm đại giá, đền bù chênh lệch này.

Nhưng đền bù chênh lệch này, cái giá cũng không hề nhỏ!

Chương trước Chương tiếp
Loading...