Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Tọa

Chương 453: Động phủ dưới mặt đất



Thân thể Huyết Chúc Long rõ ràng có huyết thống long tộc thượng cổ, bất kể là đối với Địa Ngục Ma Long là chi nhánh long tộc hay là đối với Hấp Huyết Nữ Vương mà nói đều đại bổ.

Đặc biệt là Huyết Chúc Long chính là đại yêu Luyện Khí đệ bát trọng Hư Tiên, thực lực cường đại hơn Địa Ngục Ma Long cùng Hấp Huyết Nữ Vương quá nhiều lần.

Đối với hai người mà nói mỗi phần huyết nhục của nó đều có thể kỳ diệu hơn cả linh đan diệu dược.

- Rống!

Trong tiếng gầm to, trong cơ thể Địa Ngục Ma Long vang lên âm thanh nổ lớn, đồng thời thân thể vốn khổng lồ đột nhiên bành trướng với tốc độ cực kỳ nhanh chóng, càng ngày càng cường tráng, càng ngày càng lớn mạnh.

Sau khi thôn phệ thịt Huyết Chúc Long thì Ma Đồ đã tiến hóa lần nữa, lúc này tiến hóa cực nhanh.

- Ah! Thật sự là thoải mái ah! Ta hình như ngửi được hương vị của Thế giới địa ngục rồi đấy.

Địa Ngục Ma Long lúc này phát ra âm thanh khoan khoái dễ chịu.

Đối với sinh vật địa ngục mà nói chỉ cần đạt tới Luyện Khí tầng thứ bảy thì cho dù là ở vị diện nào cũng không có hạn chế, hấp thu vô tận ma khí địa ngục. Mà phàm là sinh vật địa ngục đạt tới Luyện Khí tầng thứ bảy đều có thể xưng hô là Lãnh chúa!

Tuy Ma Đồ không có đạt tới Luyện Khí thất trọng, không có thể có được Lãnh chúa danh xưng. Nhưng cũng đã cực kỳ tới gần. Nó trong cơ thể, cũng bắt đầu sinh ra chuyển hóa, có thể cảm thụ địa ngục Đại Thế Giới khí tức.

- Ah!

- Ah!

Ở nơi không xa Tạp Mễ Lạp cũng phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.

Khí tức trong cơ thể của nàng bốc lên, huyết vụ bao phủ lưng của nàng, ẩn ẩn ngưng tụ ra con dơi máu cực lớn. Hấp thu huyết dịch của Huyết Chúc Long thì trên người Tạp Mễ Lạp sinh ra biến hóa không rõ.

Trên trán của nàng có phù văn màu vàng như ẩn như hiện, có một tầng sa mỏng như có như không.

- Chủ nhân, ta phát hiện ở trên đất có gì đó.

Tạp Mễ Lạp đột nhiên nói. Thần thái của nàng xinh đẹp kinh người.

- Ân?

Lâm Hi cùng Địa Ngục Ma Long nhìn qua chỗ nàng.

- Địa phương nào?

Lâm Hi hỏi.

- Ta vừa mới thôn phệ huyết dịch Huyết Chúc Long và chắt lọc được trong trí nhớ của nó một ít đồ. Trong sào huyệt của nó dường như có che giấu gì đó. Đầu Huyết Chúc Long kia còn không vào được. Ta cảm giác chỗ kia hình như là động phủ tiên đạo.

Tạp Mễ Lạp nhớ lại và nói.

- Động phủ!

Con mắt Lâm Hi sáng ngời:

- Ngươi dẫn đường, chúng ta qua xem.

- Ân.

Tạp Mễ Lạp gật gật đầu.

Bổn ý của nàng chỉ là hấp thu lực lượng của Huyết Chúc Long, không nghĩ tới từ trong trí nhớ của Huyết Chúc Long phát hiện bí mật này.

Sào huyệt của Huyết Chúc Long nằm sâu trong sơn mạch vòng cung kia.

Một người hai sủng lập tức máy móc thông qua trí nhớ của Tạp Mễ Lạp đi tới sào huyệt của Huyết Chúc Long.

Làm bá chủ của vị diện, khu vực sinh hoạt của Huyết Chúc Long không có yêu loại nào can đảm xâm phạm. Ba người cơ hồ tiến quân thần tốc.

- Đến rồi.

Trước mặt mọi người là cái động đen nhánh, bên trong tối đen không rõ dẫn vào đâu.

- Thối quá đi!

Địa Ngục Ma Long nhìn qua huyệt động trước mặt, bụm cái mũi nói. Chỗ đó khói đen cuồn cuộn không ngừng trào ra ngoài. Nhìn ra được đây là chỗ Huyết Chúc Long ăn uống.

- Đừng nhiều lời. Thu nhỏ hình thể đi vào xem.

Lâm Hi nói.

Sào huyệt Huyết Chúc Long phi thường lớn, đường kính chừng gần mấy trăm trượng, thoạt nhìn cực kỳ kinh người. Nhưng mà trong động lại quanh co giống như bậc thang đinh ốc, vẫn kéo dài sâu trong lòng đất.

- Thiệt nhiều xương cốt.

Đột nhiên Địa Ngục Ma Long nhìn qua huyệt động nói.

- Là xương người. Text được lấy tại Truyện FULL

Tạp Mễ Lạp lập tức phân biệt rõ.

- Hẳn là Luyện Khí sĩ khiêu chiến Huyết Chúc Long.

Lâm Hi quét mắt một vòng nói:

- Nhưng mà những người này rõ ràng chuẩn bị chưa đủ đều chết ở chỗ này. Trong huyệt động này đánh nhau phi thường bất tiện. Ngược lại Huyết Chúc Long, có thể phát huy lực lượng nghiền áp của mình.

Huyệt động kết cấu quá mức phức tạp, những Luyện Khí sĩ này ngay cả trốn tránh cũng không được, chết ở đây.

Đi thêm nửa canh giờ còn chưa tới cuối huyệt động. Nơi này giống như vĩnh viễn không có điểm cuối. Ngay cả Địa Ngục Ma Long cũng bắt đầu có chút không kiên nhẫn.

- Tạp Mễ Lạp, ngươi hút máu và trí nhớ hữu hiệu với bất cứ sinh vật nào đúng không?

Lâm Hi đột nhiên hỏi.

- Ân. Không kém bao nhiêu đâu. Chỉ có thể nói là sinh vật kém hơn ta. Nếu như thực lực mạnh hơn ta thì phải làm cho chúng cực kỳ suy yếu, hoặc là gần chết ta mới có thể chắt lọc trí nhớ của chúng. Hơn nữa cảnh giới của chúng cao hơn ta quá nhiều ta có thể thông qua huyết dịch đọc càng ít trí nhớ của chúng.

Tạp Mễ Lạp nói.

- Ờ.

Lâm Hi như có điều suy nghĩ.

Hấp Huyết Yêu Nữ nhất tộc nhất định phải đạt tới cảnh giới rất cao mới có thể thức tỉnh năng lực này. Tạp Mễ Lạp đạt được năng lực này sau khi phục sinh, Lâm Hi lúc bắt đầu không chú ý tới. Nhưng hiện tại Lâm Hi phát hiện năng lực này của Tạp Mễ Lạp càng ngày càng hữu dụng.

- Năng lực của ngươi có thể hiệu quả với Luyện Khí sĩ nhân loại không?

Lâm Hi đột nhiên hỏi.

- À?

Tạp Mễ Lạp kinh ngạc, lập tức kịp phản ứng, dường như hiểu cái gì đó, chân thành nói:

- Hữu dụng với các sinh vật khác thì đối với Luyện Khí sĩ nhân loại chắc hẳn là có thể. Nhưng mà thông qua hút máu chỉ có một bộ phận trí nhớ, cũng không phải toàn bộ. Dùng cảnh giới của ta không tới trình độ đó. Hơn nữa loại năng lực này cũng không phải không gì làm không được, còn có thể bị thứ khác hạn chế, ví dụ như ý chí.

Tạp Mễ Lạp nói:

- Mặt khác bị kế ước linh hồn ảnh hưởng, chủ nhân, ta cũng không có cách nào đọc trí nhớ của ngươi.

- Thì ra là thế.

Lâm Hi gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu rồi.

Từ phương diện này mà nói, kỳ thật năng lực của Tạp Mễ Lạp còn chưa hoàn chỉnh, đã bị hạn chế rất lớn. Nhưng mà mặc dù là như vậy đối với Lâm Hi hiện tại là trợ giúp thật lớn.

Cũng không biết qua bao lâu thông đạo dưới đất rốt cục trở nên không còn quanh co nữa.

Hô!

Hàn khí thổi qua, Lâm Hi cảm thấy hơi lạnh.

- Ti! Lạnh quá ah! Xảy ra chuyện gì?

Địa Ngục Ma Long đột nhiên run lên.

- Chính là trong chỗ này. Chủ nhân, trong trí nhớ của Huyết Chúc Long chính là phía trước.

Tạp Mễ Lạp nói.

- Ân. Ngươi ở phía trước dẫn đường.

Lâm Hi gật đầu nói.

Không cần Tạp Mễ Lạp nói hắn cũng cảm giác được khác thường. Một đạo không khí lạnh giống như đại dương mênh mông đột nhiên xuất hiện sâu trong lòng đất.

Nước lửa tương khắc, Liệt Dương Chân Hỏa trong người Lâm Hi bắt đầu sinh ra chập chờn.

Trong mắt Lâm Hi lập loè.

Liệt Dương Chân Hỏa của hắn cấp bậc đại viên mãn, có thể làm Liệt Dương Chân Hỏa sinh ra cảm giác này có thể thấy được bổn nguyên của khí lạnh này cường đại.

Một người hai sủng lập tức đi nhanh hơn.

- Đến. Chính là đây rồi.

Ba người dừng lại.

Trải qua bôn ba thời gian dài, rốt cuộc Lâm Hi cũng nhìn thấy địa phương mà Tạp Mễ Lạp nói, là động phủ trong trí nhớ của Huyết Chúc Long.

Đây là động phủ của cao thủ, mà lối vào động phủ có khối nham thạch bằng băng cứng. Hàn khí mạnh mẽ là từ đó sinh ra.

Bọn người Lâm Hi nhìn qua vách huyệt động đều có sương lạnh bao phủ. Giống như đi vào nơi băng thiên tuyêt địa vậy.

Đây quả thực chính là thiên hạ của sông băng.

- Chủ nhân, chỗ đó hình như có người!

Địa Ngục Ma Long đột nhiên chỉ vào bên trong, hoảng sợ nói.

Miệng huyệt động có băng cứng che phủ phi thường dày đặc. Nhưng mà băng là trong suốt.

Xuyên thấu qua băng dày che miệng cửa động, quả nhiên có thể nhìn thấy bóng người như ẩn như hiện, xuất hiện ở phía sau, vẫn không nhúc nhích.

Nhưng mà tầng băng thật sự quá dầy, chỉ có thể nhìn thấy bóng người mà không thể làm gì.

- Mở ra là biết rõ!

Bàn tay Lâm Hi vỗ mạnh, một đạo pháp lực từ chưởng đánh ra.

- Chủ nhân, không nên!

Tạp Mễ Lạp kinh hô một tiếng, muốn ngăn cản nhưng đã trễ.

Oanh!

Pháp lực đánh vào băng cứng, nhưng mà khối băng này không có bị nghiền nát như tưởng tượng. Ngược lại cấm chế ở cửa động sáng ngời, lập tức một đạo lực lượng kinh thiên bắn qua phía Lâm Hi bên này.

- Không tốt!

Lâm Hi biến sắc, cũng may Tạp Mễ Lạp kinh hô, tuy muộn nửa bước nhưng hắn vẫn chuẩn bị tâm lý.

Oanh!

Đạo lực lượng băng hệ khủng bố sượt qua người, đánh vào sau lưng bọn người Lâm Hi, đánh vào thông đạo, đánh ra một thông đạo thẳng tắp mấy ngàn trượng, lập tức cả thông đạo bị băng sương bao trùm.

- Cấm chế băng hệ!

Lâm Hi ăn cả kinh.

Cấm chế trong Tiên Đạo Đại Thế Giới phần lớn không thuộc tính. Cấm chế băng hệ như vậy Lâm Hi lần đầu tiên nhìn thấy.

Đây rõ ràng là băng hệ cấm chế chi thuật thất truyền thượng cổ rồi!

- Di tích thượng cổ!

Trong nội tâm Lâm Hi vẫn còn nghi vấn.

Trong trí nhớ Huyết Chúc Long này không ngờ là di tích thượng cổ.

- Chủ nhân, ta quên nói cho ngươi. Trong trí nhớ Huyết Chúc Long thì động phủ có lực lượng cấm chế mạnh mẽ, nếu như mạo muội công kích cửa động thì sẽ bị cấm chế phản phệ.

Tạp Mễ Lạp lập tức nói.

- Biết rõ.

Lâm Hi gật gật đầu. Kế tiếp không dám mạo hiểm công kích, hắn đang đánh giá nơi này.

Di tích thượng cổ thường mang theo nguy hiểm cực độ, nhưng đồng thời cũng có kỳ ngộ lớn lao.

Nhưng mà chỉ cần tìm được phương pháp thì không còn nguy hiểm.

Đát đát!

Lâm Hi chậm rãi đi qua, đồng thời trong đầu nhớ lại phương vị và góc độ của cấm chế.

- Chướng ngại duy nhất đi thông động phủ có lẽ chính khối băng cứng này. Chỉ cần đánh nát khối băng cứng này là được. Nhưng mà lại không thể công kích nó.

Trong đầu Lâm Hi hiện ra nhiều ý niệm.

Rất rõ ràng băng cứng ngăn cửa động là mấu chốt, nhưng cũng không thể động vào.

- Không thể động, có thể có biện pháp nào đây?

Lâm Hi nhìn chằm chằm vào băng cứng ở cửa động, gật gật đầu, lập tức có chú ý.

- Ma Đồ, Tạp Mễ Lạp, các ngươi hộ pháp cho ta. Ta xem có thể đốt chảy khối băng này hay không.

Lâm Hi nói xong khoanh chân ngồi xuống, bàn tay hắn bắn ra một đoàn hỏa diễm.

Hỏa diễm biến hóa, dần dần hiện ra đường cong biến thành một đạo quang mang, nhưng cũng không tiếp xúc băng cứng.

Mặc kệ là dạng băng gì, chỉ cần là băng sẽ bị nóng chảy.

Mục đích của Lâm Hi chính là nóng chảy khối băng này. Chỉ cần loại bỏ khối băng là đủ.

Thời gian kế tiếp thân thể Lâm Hi đều bốc cháy lên, hóa thành biển lửa sáng ngời.

Chương trước Chương tiếp
Loading...