Thần Tọa
Chương 357: Thương Dương Thánh tử
Tạp Mễ Lạp cùng Ma Đồ hộ pháp ở cửa giúp hắn, tuy chúng là ma sủng không phải người. Nhưng mà thực lực không thấp, có tu vi Pháp Lực Kỳ.
Thực lực của Ma Đồ không kém hơn đệ tử lục trọng Phù Lục Kỳ. Mà tốc độ của Hấp Huyết Nữ Vương còn nhanh hơn hắn nhiều.
Nhưng mà kẻ ra tay với hai ma sủng không cho chúng cơ hội phản kháng, trực tiếp ném ra sau, nện mạnh vào vách tường!
Thực lực đối phương vô cùng mạnh mẽ!
Nơi này là chỗ ở của Lâm Hi, đối phương ném hai ma sủng của Lâm Hi vào tường chính là vẽ mặt của hắn.
Sắc mặt Lâm Hi biến thành khó coi, trong con mắt hiện ra thần sắc tức giận.
Ma Đồ cùng Tạp Mễ Lạp đi theo hắn thật lâu, không phải là ma sủng bình thường. Đối phương vẽ mặt như vậy đã phạm cấm kỵ của hắn.
- Đi ra!
Lâm Hi lạnh lùng nhìn qua người ở cửa ra vào.
Đối phương căn bản không có ý ẩn nấp. Âm thanh của Lâm Hi vừa dứt thì hắn đã xuất hiện.
Người này tuổi chừng hai mươi sáu, mặc áo bào vàng mang đai ngọc, đầu đội kim quang, cái mũi cao thẳng và gương mặt như gọt, đôi mắt lạnh lùng mang theo khí thế bức người.
Người này vừa xuất hiện ở cửa ra vào thì trong phòng thật giống như có cuồn phong xuất hiện, khí tức lạnh giá bao phủ mỗi tấc không gian.
- Ngươi chính là Lâm Hi?
Người tới mặt lạnh như tiền, câu nói đầu tiên mang theo hương vị hưng sư vấn tội.
- Ngươi là ai?
Lâm Hi lạnh lùng nói.
Những lời này cũng gián tiếp trả lời đối phương.
- Hừ, ngươi thật lớn mật. Vừa mới gia nhập nội môn đã dĩ hạ phạm thượng xem thường sư huynh! Ta muốn kiến thức ngươi dựa vào cái gì mà sống dài như vậy, dám làm càn trong sư môn.
Đối phương sắng giọng mang theo ý khiêu khích.
Ánh mắt Lâm Hi lập loè, trong đầu hiện ra nhiều suy nghĩ. Hắn nhớ lại mấy người.
- Thì ra là Chu Thừa, Trương Lộc phái ngươi tới.
Lâm Hi tiến vào nội môn đã động thủ một lần. Chính là mấy ngày trước đối phó Chu Thừa, Trương Lộc. Người trước mặt khí thế hùng hồn giống như phong bạo, thực lực tuyệt đối là cấp bậc Thánh tử, rất rõ ràng chính là chỗ dựa của Chu Thừa, Trương Lộc.
- Không biết lớn nhỏ, Chu Thừa, Trương Lộc là ngươi có thể gọi sao?
Thánh tử áo bào vàng đai lưng ngọc này hai mắt phát lạnh, hùng hổ dọa người.
- Hừ! Muốn tới đây động thủ đập phá thì ngươi tìm sai người rồi!
Trên mặt Lâm Hi hiện ra thần sắc giận dữ.
Đối phương đã tới đây vẽ mặt chính là muốn ra oai phủ đầu thay cho Chu Thừa, Trương Lộc, hiện tại vừa tới cửa là động thủ ngay, ném Địa Ngục Ma Long cùng Hấp Huyết Nữ Vương vào trong phòng.
Lâm Hi dù tốt tính hơn nữa cũng tức giận.
Oanh!
Chỉ động ý niệm là Hi ra tay. Hắn xuất hiện quỷ mị trước mặt của tên Thánh tử, một chưởng đánh ra mang theo Liệt Nhật Chân Hỏa mạnh mẽ giống như cây búa to dùng xu thế thái sơn áp đỉnh đánh xuống.
- Ngươi dám động tay!
Hai mắt Thánh tử mở to hiện ra thần sắc khiếp sợ.
Hắn là Thánh tử trong tông địa vị cao quý. Thực lực còn trên Thánh tử bình thường.
Bình thường đi ra ngoài ai không kính sợ ba phần, cung kính gọi "Sư huynh".
Mà bây giờ, một đệ tử Khí Tiên Kỳ lại dám động thủ trước.
Ánh mắt của hắn khiếp sợ thật sâu, một nửa là ngoài ý muốn, là kinh ngạc Lâm Hi gan lớn, một phương diện khác là tức giận!
Oanh!
Lúc cự chưởng sắp đánh tới thì Thương Dương Thánh tử đột nhiên đánh ra một chưởng giao thủ với một chưởng của Lâm Hi.
Ầm ầm!
Địa chấn làm cả gian phòng run lên mạnh mẽ. Thương Dương Thánh tử còn chưa kịp phản ứng thì lực lượng bài sơn đảo hải bành trướng mãnh liệt, từ trên người Lâm Hi bạo phát ra ngoài.
Cả không gian giống như bốc cháy lên.
Một kích đánh hắn không địch nổi, hoàn toàn vượt qua dự đoán của Thương Dương Thánh tử. Vội vàng không kịp tăng chân khí ứng phó.
Oanh!
Chỉ nghe tiếng thét kinh hãi vang lên, Thương Dương Thánh tử như bóng da bị Lâm Hi đánh trúng một chưởng bay ra ngoài.
- Thánh tử!
- Sư huynh!
...
Ngoài điện truyền ra âm thanh kinh hô, bọn người Chu Thừa, Trương Lộc nhìn thấy Thương Dương Thánh tử vừa mới đi vào và chưa đứng vững đã bị người ta đánh bay ra, sau khi chấn động một chút đã chạy tới.
Nhưng mà đi nhanh lui còn nhanh hơn.
Một đạo hỏa diễm đánh tới làm bọn họ nhanh chóng lui ra sau.
- Coi chừng!
- Đây là hỏa diễm gì?
- Quá lợi hại, không nên đụng!
...
Mọi người nhìn ra hỏa diễm đang thiêu đốt người của Thương Dương Thánh tử, hỏa diễm mạnh mẽ làm bọn họ khiếp sợ.
Thương Dương Thánh tử là cường giả Luyện Khí tầng thứ bảy, chân khí toàn thân vô cùng hùng hậu, chất lượng chân khí hơn xa bọn họ. Loại chân khí cấp độ này ít có khả năng bị bỏng.
Thương Dương Thánh tử chỉ đối chưởng với Lâm Hi đã bị chân khí của đối thủ nhen nhóm thiêu đốt bên ngoài. Tính chất hỏa diễm vô cùng khủng bố.
Ngay cả Thương Dương Thánh tử còn không chịu nổi thì nói gì tới bọn họ.
- Phanh!
Dù sao Thương Dương Thánh tử cũng là cường giả Luyện Khí tầng thứ bảy, trong hàng ngũ Thánh tử cũng có chút thực lực. Trong đan điền chân khí cỗ đãng, nương tựa vào chân khí mạnh mẽ dập tắt lửa.
Tuy thành công dập lửa nhưng gương mặt Thương Dương Thánh tử cực kỳ khó coi.
Hỏa diễm mạnh mẽ của Lâm Hi thiêu đốt một phần chân khí của hắn, loại chân khí có tính chất này dùng tu vi của hắn cũng cảm thấy nguy hiểm.
Trọng yếu là lần này bọn họ hưng sư vấn tội, ở trước mắt bao người chưa đi vào cửa đã bị Lâm Hi một chưởng đánh bay ra ngoài, mất mặt thật lớn.
Phanh!
Tiếng bước chân chân vang lên, ánh mắt của mọi người lập tức nhìn qua cửa ra vào.
Chỉ thấy Lâm Hi toàn thân có hỏa diễm bao phủ giống như ma thần nhìn qua bọn họ.
Không gặp thời gian ngắn, Lâm Hi cho bọn nười Chu Thừa cảm giác hoàn toàn khác biệt, mỗi tiếng bước chân vang lên giống như nện vào nội tâm của bọn họ.
- Mới trải qua mấy ngày mà thực lực của hắn tăng lên rồi.
Chu Thừa nhìn qua Lâm Hi ở cửa và kinh ngạc một hồi.
Không qua mấy ngày mà Lâm Hi cho người ta cảm giác mạnh hơn không chỉ một bậc.
Nếu như nói vài ngày trước Lâm Hi cho Chu Thừa cảm giác còn có thể khiêu chiến, dám vuốt râu hùm, như vậy hiện tại Chu Thừa không dám làm gì Lâm Hi cả.
Cường giả Phù Lục Kỳ cũng không cho hắn cảm giác này.
Chu Thừa có thể cảm giác được trong người Lâm Hi còn ẩn chứa lực lượng cuồng bá nghiêng trời lệch đất. Một chưởng vừa rồi không phải toàn lực của hắn. Hắn giống như hồng hoang cự thú đang ngủ say, tùy thời có thể cho bọn họ một kích trí mạng.
- Cũng là Khí Tiên Kỳ, thực lực của hắn làm sao lại mạnh không hợp thói thường như vậy?
Trương Lộc cũng khiếp sợ hoảng loạn. Lâm Hi hiện cho hắn cảm giác cực kỳ đáng sợ, làm cho Trương Lộc như rơi vào trong bếp lửa, không lao ra nhanh là bị thiêu đốt thành tro bụi.
- Ta cũng không cần biết ngươi là Thánh tử gì, cũng không quản các ngươi tìm tới đây có mục đích gì. Nhưng mà các ngươi cảm thấy ta thực lực không cao, muốn đánh chủ ý lên người của ta là sai lầm lớn rồi.
Hỏa diễm đang bao phủ thân thể Lâm Hi, hai mắt của hắn hiện ra khí thế đáng sợ, ngay cả đệ tử nội môn ngũ lục trọng cũng khiếp sợ.
Mỗi người đều cảm giác được Lâm Hi cũng không phải nói miệng. Trong lời nói của hắn ẩn chứa uy hiếp mạnh mẽ đấy.
Một tên đệ tử Khí Tiên Kỳ vừa đi vào nội môn căn cơ chưa ổn đã dám uy hiếp một Thánh tử cùng vài tên sư huynh ngũ trọng, lục trọng. Loại chuyện này nói ra còn khó tin, nhưng lại hoàn toàn chân thật trong mắt của bọn họ.
Có mấy người không kiềm được lui ra sau vài bước, không phải vì thực lực của Lâm Hi, mà là khí thế của hắn chấn nhiếp.
Ánh mắt Lâm Hi kiên định mà sáng ngời, giống như thanh lợi kiếm đã xuất ra khỏi vỏ.
Trong ánh mắt của hắn mọi người cảm nhận được uy hiếp to lớn, không tự chủ cúi đầu xuống, giống như bị nhìn trúng là xuyên thủng linh hồn.
- Buồn cười!
Trên mặt Thương Dương Thánh tử hiện ra thần sắc đỏ tươi, hắn đánh tan yên tĩnh.
Lâm Hi nói lời này giống như tát hắn một cái, hoàn toàn không nể mặt hắn gì cả.
Hỏa diễm của Lâm Hi đúng là phi thường đáng sợ. Nhưng chênh lệch ba cảnh giới làm Thương Dương Thánh tử không bị thương gì nhiều, cho nên cảm thấy Lâm Hi không có gì đáng sợ cả.
Giao thủ vừa rồi là do hắn khinh thường không kịp đề phòng cho nên ăn thiệt thòi mà thôi.
- Ngươi quá cuồng vọng! Ta cho ngươi cơ hội. Ngươi tự tát tai hai cái sau đó quỳ trước mặt mọi người xin lỗi nhận lầm. Ta còn có thể buông tha cho ngươi. Nếu không ta không nói trước sẽ giáo huấn ngươi thế nào đâu.
Ánh mắt Thương Dương Thánh tử mang theo hàn ý thật sâu.
- Trong khu nội môn tôn ti sâm nghiêm. Người hiểu biết tôn ti sẽ kính sư huynh, cung kính các sư huynh không phải là không có đạo lý. Ngươi một đệ tử vừa đi vào nội môn đã dám đắc tội nhiều người như vậy, quả thực là to gan lớn mật! Không giáo huấn ngươi thì ngươi chẳng biết trời cao bao nhiêu, đất rộng thế nào, còn tưởng rằng bằng sức mình có thể xé trời.
Ông!
Một đạo chân khí từ trong người Thương Dương Thánh tử dâng trào ra ngoài. Phía sau hắn mơ hồ hiện ra hư ảnh đội vương miện.
Ba trượng chung quanh người Thương Dương Thánh tử vặn vẹo một hồi. Khí tức mãnh liệt bá đạo bao phủ hư không, ngay cả bọn người Chu Thừa cũng biến sắc.
Thương Dương Thánh tử hiển nhiên hạ quyết tâm một khi Lâm Hi không cúi đầu sẽ cường thế trấn áp, ép hắn cúi đầu.