Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Tọa

Chương 293: Bạo tạp (Nổ thẻ)



Có người vui thì phải có người buồn.

Tam thái tử Tam Tiên Đảo mất mặt như thế này, ngay cả Hải Long Ngọc Thụ Hư Tiên Kỳ cũng bị Lâm Hi mượn hoa hiến phật đưa cho Thượng Quan Dao Tuyết. Lập tức tức giận mặt mũi đỏ bừng, ngực phập phồng.

- Xú tiểu tử! Ngươi quả nhiên là thọ tinh thắt cổ, ngại mạng dài! Người tới, xé tiểu tử này thành mảnh nhỏ cho ta.

Tam thái tử một ngón tay chỉ vào Lâm Hi, gào thét lên.

Địa vị của hắn tôn sùng, tại hải ngoại thế giới có ai không kính hắn ba phần. Nhưng bây giờ lại ăn thiệt thòi từ tiểu tử vô danh, hắn làm sao chịu nổi, tức giận tới mức toàn thân phát run.

- Vâng!

Hơn mười tên đệ tử Tam Tiên Đảo đồng thanh hô lên, cả cửa tiệm chấn động.

Lần này Tam thái tử tới Tiên Đạo Đại Thương Minh trừ một lão giả bảo hộ thiếp thân ra. Mặt khác còn có một đám cao thủ ngoài Khí Tiên Kỳ bảo hộ, thân thủ bất phàm.

Nhưng mà hải ngoại thập phái không thể so được với đại phái như Thần Tiêu Tông.

Những cao thủ Luyện Khí tầng thất trọng, bát trọng, cửu trọng, thập trọng đều tọa trấn ở Tam Tiên Đảo, cũng không có đi theo hắn. Cao nhất cũng chỉ có vài tên cường giả Pháp Lực Kỳ đều theo hầu cận Tam thái tử.

Tiên Đạo Đại Thương Minh đại bộ phận người ra vào là tán tu, cao thủ ngoài Luyện Khí đệ lục trọng ở bên ngoài có thể xưng tôn làm tổ. Cho nên dùng những người Tam thái tử mang tới Tiên Đạo Đại Thương Minh cũng có thể đi ngang một nửa.

Hơn mười tên cao thủ Tam Tiên Đảo quát lên, khí cơ ngưng tụ và bộc phát khí thế kinh người.

Con mắt Lâm Hi nhảy lên, năm ngón tay đưa vào trong áo, hắn sử dụng "Thất Hỏa Chân Long Tráo". Mặc dù không có kinh nghiệm chiến đấu với cường giả ngoài Khí Tiên Kỳ, nhưng lúc này hắn không được phép lui về sau, thắng bại thế nào thì đánh trước tính sau.

Còn không có ra tay đột nhiên bên cạnh có làn gió thơm thổi tới, một bàn tay mềm mại không xương cầm bàn tay Lâm Hi đưa vào trong áo. Ngón tay ngọc trắng như hành tây, nhẹ nhàng chọc Lâm Hi một cái, sau đó Lâm Hi nghe được giọng nói nhỏ nhẹ.

- Tiểu tình lang, chờ một chút. Nơi này là địa bàn của các tỷ tỷ, vẫn nên để tỷ tỷ đối phó hắn.

Lâm Hi nghiêng đầu nhìn qua thì thiếu chút nữa chạm vào bờ môi mềm mại nở nang. Cho dù Lâm Hi trấn định thì nội tâm cũng chấn động.

Yêu tinh kia đúng là quá đáng hận mà!

Mỗi lần đều trêu chọc người ta như thế, làm cho người ta ngứa răng, hận không thể cởi quần nàng ra đánh đòn.

Nhưng mà vài sợi tóc xanh đảo qua, "Tần Tư Cầm" đã vượt qua Lâm Hi.

- Vị công tử này, Lâm Hi ra tay lỗ mãng, quấy nhiễu công tử. Thiếp thân thay hắn xin lỗi ngươi. Công tử chắc không trách tội chứ?

Vào lúc giương cung bạt kiếm, mỹ nhân đã từng dùng đùi đẹp mê đảo Lâm Hi nhẹ nhàng thi lễ với Tam thái tử.

- Khanh khách, Tiểu yêu tinh muốn dùng thân thể rồi.

Chúng nữ nhìn thấy "Tư Cầm" đi tới, trong nội tâm thầm vui vẻ. Mọi người mỗi ngày lăn lộn với nhau, ai còn không biết Tiểu yêu tinh trong bụng bán hàng gì chứ?

Thiên kiều bá mị, gợi cảm xinh đẹp, "Tư Cầm mỹ nhân" vừa đi ra thì lửa giận trong lòng Tam thái tử Hoàng Nha tiêu mất một nửa. Lúc Tiểu yêu tinh ném mị nhãn qua thì Tam thái tử đã sớm ném chuyện bị nhục ra khỏi đầu.

Bị người ta đoạt "Hải Long Ngọc Thụ" là ai? Có chuyện như vậy sao? Tại sao ta không biết?

Đây chính là tâm tình của Tam thái tử hiện giờ.

- Mỹ nhân, chuyện này chỉ là hiểu lầm nho nhỏ, ta sẽ không đặt trong lòng. Chút khí lượng đó ta vẫn có. Lập tức cút ra sau đi. Hỗn đản, ai bảo các ngươi rút đao!

Tam Tiên Đảo nhìn qua đám đệ tử trở nên cũng quá nhanh.

- Thái tử vừa mới nói muốn thay thị nữ chọn quần áo. Mua toàn bộ đồ vật ở nơi này. Không biết còn tính hay không?

Tần Tư Cầm đứng dậy, âm thanh mang theo dụ dỗ vô hạn.

- Ân?

Tam thái tử kinh ngạc. Hắn vốn suy nghĩ mình có phải đã từng nói câu này hay không thì đột nhiên nhìn thấy giai nhân xinh đẹp trước mặt bước lên, váy lụa đỏ hơi bay bay lơ đãng lộ ra đùi ngọc thon dài tuyệt đẹp, ưu mỹ đường cong, quả thực làm cho nội tâm người ta ngứa ngáy.

- Công tử nói có tính hay không?

Tần Tư Cầm mị nhãn như tơ, năm ngón tay như ngọc cực kỳ hấp dẫn giật nhẹ váy lụa.

- Có!

Tam thái tử nuốt từng ngụm nước bọt, con mắt nhìn thẳng, gật đầu như băm tỏi, không ngừng nói:

- Tính toán, tính toán, tính toán! !

Đồ vật trong quán Mộng Điệp có thể đáng bao nhiêu tiền? Hắn đường đường Tam thái tử Tam Tiên Đảo chẳng lẽ còn thiếu chút tiền đó.

- Tiểu yêu tinh này kéo đổ thằng này rồi!

Tam thái tử chỉ cảm thấy trong lòng chấn động không bình tĩnh được.

Chúng nữ nghe đến đó trong nội tâm cười khanh khách, làm sao không biết tiểu yêu tinh đánh chủ ý gì.

- Nhưng mà đồ vật tại đây có chút đắt đấy nhé...

- Mua, mua!...

Tam thái tử không chút nghĩ ngợi nói ra, hắn cảm giác lỗ mũi nóng lên, hai cái đùi này quá mê người rồi.

- Hộp son môi này là băng nguyên chế thành, phi thường trân quý, cần một ngàn Tiên La Đan...

- Có chút quý ah!

Tam thái tử kinh ngạc, giá tiền này mua một ngàn hộp son môi cũng đủ. Nhưng mà hắn là ai, chút tiền nhỏ này hắn không đặt vào trong mắt. Trước mặt mỹ nhân bỏ ra chút tiền có xá gì?

- Mua.

Tam thái tử vung tay lên, không chút do dự nói.

- Vậy thì mời công tử quét thẻ trước nha!

Tần Tư Cầm yếu ớt nói.

Tam thái tử không chút do dụ móc tấm thẻ ra, tấm thẻ này khác với thẻ thanh đồng của Lâm Hi, là thẻ hoàng kim. Đây là Tiên Đạo Đại Thương Minh chế tạo đưa cho chưởng môn, trưởng lão các phái và bá chủ. Hoàng kim, bạch ngân, thanh đồng, hắc thiết bốn loại thẻ thì nó là thẻ cao nhất, tiền bên trong rất nhiều.

Ít nhất tấm thẻ thanh đồng trong tay Lâm Hi kém quá xa.

- Yêu tinh kia đang nuốt sống thằng kia nha!

Trong nội tâm Lâm Hi thầm vui, cũng quyết định yên lặng theo dõi kỳ biến, tạm thời không nhúng tay vào.

Đem thẻ hoàng kim giao cho một đệ tử Tam Tiên Đảo, đi tới trước một cái máy quét thẻ và một ngàn Tiên La đan biến mất, con mắt không nháy một cái.

- Hì hì, phấn này cũng hơi đắt.

Tần Tư Cầm đi tới trước một hộp phấn, tươi cười thật đẹp, nói:

- Cần hai vạn Tiên La Đan, đối với làn da nữ nhân có hiệu quả thanh xuân.

- Hai vạn?

Đệ tử Tam Tiên Đảo cầm tấm thẻ bàn tay run lên, bán hắn cũng không có nhiều tiền như vậy. Vô ý thức nhìn qua "Tam thái tử".

Tam thái tử đã sớm bị bộ ngực tuyết trắng của Tần Tư Cầm trên vô tình lộ ra hấp dẫn, đùi ngọc thon dài mê đảo đầu óc. Hai vạn Tiên La Đan mặc dù nhiều nhưng hắn quyết định dùng nó mua nụ cười của giai nhân, làm sao đắn đo nhiều như vậy.

- Mua!

- Cái này phải bốn vạn...

- Mua!

- Công tử thật tốt. cái này cần sáu vạn Tiên La Đan...

- Mua! Mua!...

- Đa tạ công tử. Bộ y phục này cần mười vạn Tiên La Đan, nếu công tử không muốn...

"Tiểu yêu tinh" hơi dừng lại, tuy ngoài miệng nói "Không muốn", trong ánh mắt mang theo vẻ u oán.

Lộp bộp!

Trong lòng chúng nữ chấn động, Tiểu yêu tinh này đúng là dám mở miệng. Mười vạn Tiên La Đan, đây chính là một cái thẻ thanh đồng đấy. Nhưng mà chỉ nghe Tam thái tử phất phất tay nói:

- Mời mười vạn Tiên La Đan? Quá tiện nghi, mua mua! Tam Tiên Đảo của ta cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu tiền!

Tam thái tử hào khí trùng thiên, vung tiền như rác, không chút nháy mắt. (Thật ngu mới đúng)

Chúng nữ nhãn châu xoay động, cũng cùng đi theo xuống.

- Thái tử, y phục này cũng không tệ. Nhưng mà hơi đắt một chút, cần hai mươi vạn Tiên La Đan...

- Ôi, công tử đúng là hào sảng. Tiểu nữ tử trước kia đúng là không nhìn thấy thái sơn, cái này cần ba mươi vạn Tiên La Đan, công tử hoặc là...

- Đa tạ công tử, cái này muốn không, ba mươi bảy vạn...

...

Chúng nữ chỉ nhìn mà không chen miệng vào, Tần Tư Cầm gợi cảm nói không nên lời, hấp dẫn "Tam thái tử" mê đảo đầu óc, mỹ nữ tuyệt sắc thiên kiều bá mị trước mặt mỉm cười với mình, mị nhãn không ngừng ném qua. Bộ ngực sữa rất mê người, vòng eo nhỏ nhắn mị hoặc, bờ mông tròn đẫy đà và cặp đùi đẹp..., chỉ nhìn qua là con mắt đã hoa lên, giống như bản thân đang ở trên thiên đường vậy...

Con mắt Tam thái tử nhìn không ngừng, hoàn toàn bị chúng nữ mê đảo đầu óc choáng váng, trong miệng không ngừng nói:

- Mua!

- Mua!

- Mua!

- Mua!

...

Nhiều nữ tử tuyệt sắc thiên kiều bá mị như vậy, trong quán Mộng Điệp âm thanh cười cười nói nói oanh oanh yến yến không ngừng vang lên, đừng nói Tam thái tử. Cho dù là Lâm Hi cũng biết rõ các nàng đang cố ý hố Tam Tiên Đảo thái tử một phen cũng xấu hổ tim đập nhanh, trong mũi nóng lên, toàn thân phát nhiệt, máu cam sắp chảy ra ngoài.

Cảnh tượng này quá tươi đẹp, quá mê người, quá hấp dẫn!

Cho dù là phật đà kim cương cũng mềm như chuối.

- Đẹp mắt không?

Âm thanh vang lên.

- Đẹp!

Lâm Hi vô ý thức gật gật đầu.

- Ôi!

Sau một khắc Lâm Hi đau đớn kêu lên, không biết lúc nào hai ngọc chỉ đặt lên lưng của hắn, hung hăng nhéo một cái vặn vài vòng, còn kéo ra.

Lâm Hi lúc này phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy Thượng Quan Dao Tuyết đang tức giận đùng đùng nhìn qua hắn.

- Ai, lúng túng, lúng túng...

Lâm Hi ngượng ngùng thu hồi ánh mắt.

Thật sự là túng quẫn! Bị Thượng Quan Dao Tuyết nhìn thấy bộ dạng như vậy!

Nhìn thấy bộ dáng ngốc núc ních của Lâm Hi thì Thượng Quan Dao Tuyết không nhịn được cười lên.

- Ngươi là đại phôi đản, về sau không được nhìn nữ nhân loạn như vậy...

Nói xong không chờ Lâm Hi kịp phản ứng đã nghiêng đầu đi, bên tai đỏ hồng.

Không cho phép nhìn nữ nhân, ý là nói có thể nhìn... Lâm Hi kinh ngạc, lập tức hiểu ra cái gì. Trong nội tâm tim đập mạnh, nhanh chóng nghiêng đầu qua.

Trong quán Mộng Điệp chúng nữ không ngừng thi triển công phu, mang quần áo và son phấn trong tiệm bán đi. Trong thẻ hoàng kim của Tam thái tử tiềm giảm bớt thật nhanh. Cuối cùng tổng giá trị đã vượt qua trăm vạn Tiên La Đan, tên đệ tử Tam Tiên Đảo cầm thẻ chân đã mềm nhũn ra rồi, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Tam Tiên Đảo làm cả đời còn chưa từng quét thẻ nhanh như lần này!

Ầm!

Trận pháp giao dịch không ngừng phát ra ánh sáng đỏ và âm thanh vù vù, cả quán Mộng Điệp đột nhiên an tĩnh lại, cây kim rơi cũng nghe rõ ràng. Tên đệ tử Tam Tiên Đảo cầm thẻ nghe được âm thanh này gương mặt đỏ hồng đã không còn, đã biến thành tái nhợt không còn chút máu.

Hắn tại trong Tiên Đạo Đại Thương Minh một thời gian ngắn. Hắn biết rõ âm thanh vù vù và hào quang màu đỏ có ý nghĩa gì.

Bạo tạp! !

Chương trước Chương tiếp
Loading...