Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Tọa

Chương 1474: Nhìn thấu (1)



Thần sắc mỹ phụ trung niên tái nhợt, trong nội tâm nộ khí cuồn cuộn, oán hận nhìn qua "Huyền Lôi trưởng lão", nhưng cũng không có phản ứng đến hắn, mà là nhìn chằm chằm vào Thần tử gương mặt tuấn lãng ở xa xa.

- Thần tử, ngươi đây là ý gì? Mang theo một đám người bên ngoài đi xâm phạm cấm địa Hải ngoại thập phái chúng ta. Thần Tiêu Tông quyết tâm là địch với Hải ngoại thập phái của chúng ta sao?

Mỹ phụ trung niên nhìn qua Thần tử lạnh giọng hỏi.

- Đảo chủ Tam Tiên Đảo, nơi này chẳng phải là của các ngươi nha, tại sao lại tự nhận là cấm địa của mình? Hơn nữa lần này ta mang theo mấy vị bằng hữu từ Lôi Đình Đại Thế Giới tới đây chỉ tìm một vật mà thôi. Hải ngoại thập phái có cả biển cả chẳng lẽ keo kiệt một bộ hài cốt sao, chẳng lẽ nói thật sự là địch với Tiên đạo thập tông sao?

"Thần tử" chắp tay sau lưng không sợ hãi hỏi lại.

"Thần tử" là chưởng giáo Thần Tiêu, các phái Hải ngoại hưng sư vấn tội là hy vọng hắn băn khoăn tới đại cục, cẩn thận làm việc, rời khỏi nơi này; không nghĩ tới "Thần tử" bất động thanh sắc đánh ngược trở lại, chất vấn Hải ngoại thập phái.

Lời của mình trả lại cho mình, những tên cung chủ, chưởng giáo Hải ngoại rùng mình. "Thần tử" này và tu sĩ Lôi Đình Đại Thế Giới có nguyện ý rời khỏi hay không chỉ là tiếp theo, mấu chốt là "Thần tử" hiển lộ ra "Thâm ý".

- Tiên Đạo mười phái quả nhiên mang lòng làm loạn!

Đảo chủ Tam Tiên Đảo nghiêm nghị trong lòng. Thần Tiêu Tông cùng Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A các phái liên kết với nhau chẳng phải là chuyện bí mật, Hải ngoại thập phái vẫn chú ý tới, đặc biệt là chuyện thành lập "Đại Liên Minh" càng làm các phái kiêng kỵ hơn.

Tông phái lục địa không chút che dấu dã tâm thống nhất toàn bộ Tiên Đạo Đại Thế Giới, nhưng mà quá khứ trở ngại Vạn Ma Lĩnh cùng Tà Thần Phong cho nên tông phái Tiên Đạo không có chú ý tới, Hải ngoại thập phái mới có thể tránh được một kiếp.

Khi đó các phái Tiên Đạo chia rẽ, công phạt lẫn nhau, Hải ngoại chư phái còn không cần lo lắng, nhưng mà hôm nay hai tông phái cường đại nhất là Thái Nguyên Cung, Thần Tiêu Tông biến chiến tranh thành tơ lụa, chính thức kết minh, không có mâu thuẫn lớn thì chính đạo sẽ đoàn kết lại, đây là lực lượng khổng lồ.

Có thể nói hiện tại lo lắng nhất không phải là các tông phái có kết minh hay không, mà là Hải ngoại thập phái.

- Thì ra ngươi là đảo chủ Tam Tiên Đảo.

Bên ngoài chiến trường, ánh mắt Lâm Hi nhìn qua mỹ phụ trung niên kia, phục hồi tinh thần lại. "Thị Huyết lãnh tụ" khuyên bảo hắn còn rõ ràng lắm.

Mấy năm trước trong "Tiên Đạo Đại Thương Minh", kỳ thật hắn "Gặp" qua đảo chủ Tam Tiên Đảo rồi, nhưng mà khi đó hắn chỉ nghe giọng mà chưa thấy mặt.

Đây là lần đầu tiên hắn gặp được tồn tại truyền kỳ này.

- Thần tử, ngươi đường đường là chưởng giáo lại nói ra lời vớ vẩn như vậy. Đây là cấm địa của Hải ngoại thập phái chúng ta, mấy ngàn năm qua đã như thế rồi. Hải thần cổ xưa trong biển chính là thần thủ hộ của chúng ta. Ngươi hôm nay dẫn đầu người ngoài xâm nhập vào phần mộ Hải thần, còn mở miệng ngậm miệng muốn lấy đi một bộ thần thi, chẳng lẽ không phải buồn cười. Quả thực là xem Hải ngoại thập tông chúng ta không ra gì mà.

Tam Tiên Đảo chủ giận dữ cười lạnh:

- Đúng vậy, Hải ngoại thập phái chúng ta không có nội tình thâm hậu như Tiên Đạo thập phái, nhưng mà khi dễ tới cửa thì chúng ta tự nhận không phải địch thủ cũng không có cách nào, cũng chỉ có nhượng bộ một đường. Nhưng mà chúng ta dễ nói chuyện,... Hừ! Bằng hữu sau lưng của chúng ta không dễ nói chuyện vậy đâu.

Nói xong câu sau cùng giọng của đảo chủ Tam Tiên Đảo mang theo hàn khí.

- Ân?

Nghe được đảo chủ Tam Tiên Đảo nói thế thì Thần tử nhíu mày, thần sắc khẽ biến, hắn cảm giác một đạo hàn khí chạy qua người.

- Ah?

Hải ngoại thập phái cơ hồ tồn tại độc lập với lục địa, cũng không biết rõ Hải ngoại thập phái có "Bằng hữu".

- Kỳ quái?

Không chỉ Thần tử, ngay cả Lâm Hi cũng âm thầm kinh ngạc, không biết trong thời không vặn vẹo còn che dấu tồn tại cường đại như thế. Hắn có tu vi không tầm thường, nhưng mà chung quanh không có người nào ẩn nấp cả.

- Chẳng lẽ là Hải thần cổ xưa?

Trong đầu Lâm Hi hiện ra ý niệm này.

Xùy!

Đối với lời uy hiếp của đảo chủ Tam Tiên Đảo thì Huyền Lôi trưởng lão cùng ba gã cung phụng Lôi Đình Đại Thế Giới xì mũi coi thường. "Lôi Đình Đại Thế Giới" có địa vị hơn xa các thế giới khác, Tiên Đạo Đại Thế Giới bọn họ không nhìn vào mắt, chớ nói chi là thổ dân trong thổ dân của Tiên Đạo Đại Thế Giới?

Hành vi của đảo chủ Tam Tiên Đảo trong mắt bọn họ là quá ngây thơ.

- Tất nhiên như thế, kêu minh hữu của các ngươi ra đi, cho chúng ta làm quen nào.

Huyền Lôi trưởng lão cười lạnh nói.

- Hừ! Các ngươi quá tự đại. -- xuất hiện đi, người ta khi dễ tới nhà còn nhẫn nhịn được sao?

Đảo chủ Tam Tiên Đảo nói.

Hét to tiếng vang lên, đột nhiên hào khí biến thành quỷ dị, không chỉ Thần tử và Huyền Lôi trưởng lão, ngay cả cung chủ, chưởng giáo của Hải ngoại thập tông cũng cổ quái, nhao nhao nhìn qua đảo chủ Tam Tiên Đảo.

Ông!

Hư không vặn vẹo lập tức hấp dẫn nhiều ánh mắt của mọi người nhìn qua, đột nhiên trong hư không có sóng gió nổi lên, từng đạo rung động càng mạnh. Nhìn thấy ánh mắt đảo chủ "Tam Tiên Đảo" nhìn qua, Lâm Hi có ngốc cỡ nào cũng biết rõ ràng.

- Đúng là ác độc, nữ nhân giảo hoạt!

Lâm Hi không nhịn được mắng chửi, ánh mắt đảo chủ "Tam Tiên Đảo" nhìn qua không phải người khác, mà là vị trí của Lâm Hi!

Lâm Hi tuyệt đối không ngờ rằng "Viện binh" trong lời đảo chủ Tam Tiên Đảo chính là mình. Trong sát na này hắn đã hiểu ý định của đảo chủ Tam Tiên Đảo.

Rất rõ ràng đã sớm cảm giác được sự tồn tại của mình. Nhưng mà nói lời này chính là dụ dỗ mình làm người chịu tội thay. Mặc kệ thân phận của mình như thế nào, đối với đảo chủ Tam Tiên Đảo mà nói có lợi vô hại, nếu không ra cũng bị cuốn vào, chính mình đi ra thì người Hải ngoại thập tông sẽ thoát thân.

- Ta xem nhẹ nữ nhân này!

Trong nội tâm Lâm Hi oán hận nói một câu. Hắn không nghĩ tới đảo chủ Tam Tiên Đảo lại phát hiện ra hắn, "Thị Huyết lãnh tụ" đã sớm nói nữ nhân này không nên xem nhẹ, nhưng mà Lâm Hi còn không ngờ còn giảo hoạt như thế.

Nơi tới đây là cấm địa của Hải ngoại thập phái, trừ người của Hải ngoại thập phái thì những người khác chẳng thể vào được. Chỉ bằng vào câu nói của đảo chủ Tam Tiên Đảo thì với đám người ngoài không rõ kia khẳng định sẽ tin lời đảo chủ Tam Tiên Đảo, ngộ nhận Lâm Hi là minh hữu của Hải ngoại thập phái.

Nhưng đáng tiếc đảo chủ Tam Tiên Đảo suy nghĩ thân phận của Lâm Hi quá đơn giản, đổi những người khác, lúc này sợ là luống cuống tay chân, nhưng mà Lâm Hi thì khác.

Nếu như là người khác, Lâm Hi với lợi dụng này sẽ tức giận, nhưng nếu là Thần tử thì không giống.

Mặc kệ đảo chủ Tam Tiên Đảo nói nói ra lời này hay không, hắn đều khó có khả năng buông tha "Thần tử" cùng người của Lôi Đình Đại Thế Giới.

Chương trước Chương tiếp
Loading...