Thần Tọa
Chương 1138: Kiều diễm (1)
- Sư muội, thế nào rồi?
Ở phía trước, một đám Thánh vương của Thần Tiêu tông cảm giác được dị trạng của Long Băng Nhan cho nên đều dừng lại, quay đầu lại hỏi. Chỉ có Không Thánh vương vẫn như cũ không nói gì mà tiếp tục đi.
- A, không có gì, chỉ là nghĩ tới một thứ gì đó mà thôi.
Long Băng Nhan cười, rồi tiếp tục đi về phía trước.
Mọi ngươi cũng chỉ đành cười, cũng không để trong lòng, tiếp tục bay về phía trước...
- May quá!
Ở phía xa, Tạp Mễ Lạp thở phào, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo, tiếp tục bay nhanh về trước, chỉ vài giây, đã mang Lâm Hi đi cùng, biến mất khỏi hư không.
Ngay khi Tạp Mễ Lạp không chú ý tới nữa thì Long Băng Nhan lại đột nhiên dừng chân lại.
- Các vị sư huynh, ta nghĩ, vẫn nên quay về một chuyến, có một số chuyện, ta còn phải giao phó cho đám Triệu sư huynh nữa.
Long Băng Nhan đột nhiên nói, trong mắt hiện lên một tia biến hóa kỳ lạ rất khó cảm nhận được.
Mấy tên Thánh vương đưa mắt nhìn nhau, đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Mấy vị sư huynh đừng để ý, ta cũng không đi lâu đâu, rất nhanh sẽ quay lại.
Long Băng Nhan nói.
- Được vậy đi đi, chẳng qua trên đường cần cẩn thận không chừng còn có đám ác ma du đãng xung quanh.
Một tên Thánh vương lên tiếng.
Nói cho cùng thì cho dù bọn họ có là Thánh vương, nhưng với địa vị đặc thù của Long Băng Nhan thì bọn hắn cũng không thể nào quản được.
- Không sư huynh, ngươi cứ đi cùng bọn họ đi, một chút nữa ta sẽ quay lại tìm các người.
Long Băng Nhan vừa quay người, vừa nói với Không Thánh vương.
Trong lòng thì nàng muốn đem theo vị Không thánh vương này đi cùng, chỉ là có chút tính toán tới tính đặc thù của hắn, cho nên nếu gọi hắn đi cùng lại ảnh hưởng tới việc trợ giúp thời không chủ thành thì có thể khiến cho người khác sinh nghi ngờ.
- Ừm, ngươi đi đi.
Không thánh vương có chút khó yên lòng nói.
Long Băng Nhan là Thần phi, địa vị đặc thù. Cũng không phải là mọi chuyện hắn có thể biết, hơn nữa giờ hắn cũng không có tâm tư để quản chuyện riêng của Long Băng Nhan.
- Ừm.
Long Băng Nhan lạnh nhạt gật đầu, thân hình lướt đi về một hướng khác.
- Chúng ta đi.
Vài tên Thánh vương khác của Thần Tiêu tông cũng không có nghĩ nhiều, tiếp tục lao về phía trước.
- Không có khác lắm.
Long Băng Nhan quay lại một đoạn đường, khi mọi người đã đi xa. Đột nhiên, thân hình khẽ chớp một cái, nhảy thẳng lên không trung, bỗng nhiên biến mất...
Chi!
Ở trên không trung, một con dơi màu vàng đang bay nhanh bên trong đám mây đen, đưa đôi mắt bảo thạch nhìn xuống phía dưới. nguồn TruyệnFULL.vn
Vút!
Đột nhiên không có dấu hiệu, một đạo bạch tuyến bé nhỏ phóng thẳng qua, xuyên thẳng qua lồng ngực của con dơi đó. Lập tức sinh mệnh khí tức của nó biến mất, nhanh chóng rơi thẳng từ trên không trung xuống đất.
Haiz!
Trên tầng mây, ở nơi cao hơn hẳn so với chỗ con dơi kia vừa bay, tay áo Long Băng Nhan bồng bềnh, chỉ hất tay một cái liền hút con dơi đã bị đánh bay thẳng đi từ lúc nào rồi tới tay.
- Quả nhiên là tên Hấp huyết nữ yêu kia.
Long Băng Nhan cầm con dơi màu vàng trên tay, khuông mặt lạnh như băng.
Tạp Mễ Lạp coi như là thông minh, đạo cao một thước, ma cao một trượng. Long Băng Nhan cũng thuận lợi lừa gạt được Tạp Mễ Lạp, hơn nữa cũng tránh qua được sự cảnh giác của Tạp Mễ Lạp.
Trên phương diện trí tuệ, có thể vượt qua Long Băng Nhan cũng không có nhiều.
- Thật sự là đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu. Nếu như con hồ ly này có ở đây thì hẳn là hắn cũng ở đây.
Trong mắt Long Băng Nhan hiện lên tia lạnh lẽo, trong đầu bắt đầu hiện lên dung mạo của Lâm Hi.
Đối với hóa thân của Hấp huyết nữ vương, nàng cũng hiểu biết qua, ban đầu ở Phong bạo chi môn, Tử quang hải nàng cũng đã bị phân thân của Tạp Mễ Lạp đánh bị thương.
Phân thân kim sắc biên bức của Tạp Mễ Lạp, ở trên toàn hư không thế giới thì cũng vô cùng hiếm thấy, cũng dễ nhận biết qua. Cho nên khi chứng kiến phân thân này trong nháy mắt Long Băng Nhan đã nhận ra đó là phân thân của Hấp Huyết nữ vương rồi.
Từ việc di động phân thân của Tạp Mễ Lạp thì Long Băng Nhan cũng cảm giác được, con dơi màu vàng đó đang cố kỵ gì, đó là tránh mình.
(Thiếu 1 đoạn text)
Tạp Mễ Lạp nhìn thấy Lâm Hi hôn mê, trong mắt hiện ra thần thái phức tạp.
Hấp Huyết Yêu Nữ nhất tộc trong Tiên Đạo Đại Thế Giới thanh danh xưa nay không tốt, khó coi, ấn tượng của người ta là dâm tà, dâm loạn, làm Hấp Huyết Yêu Nữ nữ vương thì thanh danh cũng chẳng tốt đi nơi nào!
Nhưng mà có rất ít người biết rõ Hấp Huyết Nữ Vương tuy xưa nay hết sức kiều mị, mị hoặc, nhưng kỳ thật đây là trời sinh là như vậy rồi, cũng không khác biệt gì với nữ tử nhân loại.
Làm Hấp Huyết nhất tộc nữ vương, Tạp Mễ Lạp rất ít giống như nữ yêu cấp thấp, dựa vào thân thể và dâm loạn hấp dẫn người khác. Hơn nữa Tạp Mễ Lạp còn bằng vào lực lượng Hấp Huyết Nữ Vương cường đại dễ dàng giết đối thủ. Từ quá khứ đến bây giờ Tạp Mễ Lạp vẫn làm như vậy.
Duy nhất Tạp Mễ Lạp đã từng có ý đồ hấp dẫn chỉ có chủ nhân của mình -- "Lâm Hi". "Chủ nhân" hai chữ này với Hấp Huyết Nữ Vương mà nói có được ý nghĩa hoàn toàn khác nhau, nam nhân bình thường khó mà sánh được.
Hiến thân cho chủ nhân của mình Hấp Huyết Nữ Vương chưa bao giờ cảm thấy có cái gì không đúng. Giống như bầu bạn cả đời mà thôi, chỉ tiếc Lâm Hi không hiểu phong tình làm cho người ta âm thầm nghiến răng, Hấp Huyết Nữ Vương từng lần thất bại, đến nỗi bây giờ vẫn còn là xử nữ.
Đặt ở trước kia Tạp Mễ Lạp tuyệt đối sẽ không nghĩ đến cuối cùng dưới tình huống này "Đạt được" Lâm Hi. Nếu có thể Tạp Mễ Lạp tuyệt đối không muốn ở tình hình này phát sinh quan hệ với Lâm Hi. Nhưng mà nàng không có lựa chọn.
- Ai! Có lẽ đây là vận mệnh của ta, chỉ có dưới loại tình huống này ta mới được chủ nhân yêu thương.
Tạp Mễ Lạp thở thật dài một tiếng, trong mắt hiện lên đủ loại thần sắc phức tạp, cuối cùng chuyển biến thành kiên định đi tới trước mặt Lâm Hi.
Trong hôn mê đần độn cái gì cũng không biết.
Lâm Hi cảm giác mình như chìm vào trong dung nham nóng chảy, khắp nơi đều là huyết sắc và không phân biệt ra cái gì cả, cũng thấy cả người nóng muốn điên lên.
Lâm Hi cảm giác được thân thể của mình đang bị con mãnh thú hồng hoang tên là dục vọng dày vò, loại dục vọng này vô cùng mạnh mẽ, đến nỗi không thể khống chế được, tùy thời sẽ bạo phát và chôn vùi ý thức của hắn.
Hắn chỉ có thể dựa vào ý chí của mình áp chế dục vọng đáng sợ này. Nhưng mà dục vọng này mọc lên giống như nắm sau mưa, càng ngày càng tràn đầy, càng ngày càng tràn đầy tới mức không khống chế nổi... Thời điểm Lâm Hi đau khổ giãy dụa thì hắm cảm giác một thân thể bóng loáng giàu có co dãn đang dán vào ngực của mình.
Ầm ầm!
Đầu óc Lâm Hi kịch chấn, hắn có cảm giác mình đang ở trong dung nham nóng chảy lại gặp một thân thể như dung nham nóng chảy khác, hai dòng dung nham như hòa vào nhau. Dục vọng Lâm Hi áp chế trong lòng đột nhiên bành trướng gấp trăm lần, lập tức nhen nhóm dục vọng trong lòng Lâm Hi...