Thần Tọa
Chương 1097: Đánh chết (1)
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn. Lâm Hi nhân mã hợp nhất ở trong hư không phóng ra ma yên cuồn cuộn, điện xạ mà đi. Nơi xa, ác ma đại quân chi chít thật giống như bị kinh sợ, oanh một tiếng tách ra, nhường ra một con đường, tứ tán chạy trốn.
Là Địa ngục cao đẳng yêu ma, tàn bạo của A tu la làm tất cả ác ma đều sợ hãi.
- Bá!
Không có chút dấu hiệu, một đạo quang hoa đen nhánh hiện lên, hư không một trở thành hai, đại lượng ác ma kêu thảm, đầu thân khác biệt, từ trong hư không rơi xuống.
Ùng ùng!
Trong tiếng nổ vang khổng lồ, Lâm Hi cưỡi Tứ Cực Đại Uyển đã biến mất không thấy gì nữa... Từ Dục Huyết chi hoàng đến Tiên La chi nhận, giữa hai đại căn cứ thời không đường xá xa xôi. Lâm Hi một đường xuyên qua rất nhiều thứ nguyên, vị diện, không gian lớn nhỏ, nơi đi qua thây chất đầy đồng, thần cản sát thần, phật ngăn giết phật.
Thân phận A tu la vì Lâm Hi cung cấp rất nhiều tiện lợi. Trên đường đi cơ hồ không gặp phải Ác ma lĩnh chủ, Ác ma đại linh chủ vây công, cũng không có ác ma dám vây quanh, ngược lại là cao đẳng ác ma bị Lâm Hi giết chết không ít.
Giết chóc dài đằng đẵng, Lâm Hi nhân mã hợp nhất, kỹ thuật chiến đấu càng ngày càng thuần thục.
Tạp Mễ Lạp cũng đi theo Lâm Hi hút hết tiên huyết của rất nhiều cao đẳng yêu ma, tích lũy không ít công lực.
Bất tri bất giác, đảo mắt liền là năm, sáu ngày đi qua.
- Ông!
Trong ngực Lâm Hi, tấm thời không pháp phù mà Lạc Anh tiên tử gửi đi kia đột nhiên chấn động, quang mang lóe lên, biến ảo không chừng.
- Nhanh tới rồi.
Lâm Hi cúi đầu nhìn một cái, thầm nghĩ trong lòng.
Pháp phù cách chủ nhân càng gần, quang mang lóe lên càng nhanh, đây là thường thức của Tiên đạo đại thế giới. Từ phản ứng của thời không pháp phù đến xem, phương hướng mà hắn chọn không sai, phía trước chính là vị trí của căn cứ thời không Tiên La chi nhận rồi.
- Ông!
Quang mang chợt lóe, Lâm Hi cả người lẫn ngựa từ trong vị diện thông đạo đi ra.
Hách!
Thấy Lâm Hi cùng Tứ Cực Đại Uyển, ở trước mặt thông đạo, chi chít ác ma bị kinh sợ, rối rít lui về phía sau.
- A tu la!
Trong đại quân ác ma, một đầu Ác ma lĩnh chủ Luyện Khí đệ cửu trọng trong mắt lộ ra thần sắc kinh khủng, loạng choạng lui về phía sau, ác ma cấp thấp đối với khí chất của cao đẳng yêu ma nhất tộc là sợ hãi phát ra từ trong xương cốt.
A tu la là quý tộc trong Địa ngục, rất ít khi xuất hiện ở những địa phương ngoài Địa ngục đại thế giới, thấy Lâm Hi, đầu Ác ma lĩnh chủ này cảm giác đầu tiên là chấn kinh, tiếp đó là sợ hãi, thậm chí thiếu chút nữa nằm bẹp trên đất.
- Hừ!
Lâm Hi hừ lạnh một tiếng, mục quang đảo qua, ánh mắt sắc bén lướt qua, chi chít ác ma trong không gian sợ hãi trợn to hai mắt, rối rít hướng về phía sau chen chúc mà đi. Đối với cái tình cảnh này Lâm Hi không xa lạ chút nào. Một đường tới đây trên căn bản đều là dạng tràng diện như vậy.
Đề dát!
Vó ngựa phát động, một đường đi về phía trước.
- Chờ một chút!
Đột nhiên một cái thanh âm truyền đến, một cái sát na mọi ánh mắt cũng hướng về phương hướng thanh âm truyền tới nhìn lại.
- Xoạt!
Ác ma đại quân tách ra, mấy đạo hôi bào thân ảnh bay xẹt tới, trường mi tế mục, khuôn mặt âm lãnh lộ ra một cỗ tà khí, rõ ràng đều là Tà đạo tu sĩ, khí tức cuồn cuộn trùng thiên mà lên, rõ ràng đều là Tà đạo cường giả Luyện Khí đệ cửu trọng, đệ thập trọng.
- A tu la ở chỗ sâu Địa ngục đại thế giới, căn bản không điều động, làm sao có thể hiện ra ở Vị Diện chinh chiến chi địa? Tu sĩ không biết sống chết từ nơi nào đến lại dám giả mạo A tu la nhất tộc!
Tà đạo tu sĩ cầm đầu lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, ánh mắt sắc bén dường như muốn đem hắn nhìn thấu.
Diện mạo nhân loại của Lâm Hi đối với Địa ngục sinh vật mà nói là không có gì sơ hở.
Nhưng mà rơi vào trong mắt tu sĩ nhân loại liền không khỏi có thêm vài phần tâm tư.
Ác ma đại quân đối với khí tức của cao đẳng yêu ma thiên sinh sợ hãi, nhưng Tà đạo tu sĩ bất đồng, uy áp của A tu la đối với bọn họ vô cụng, hơn nữa Tà đạo nhất mạch cùng Địa ngục đại thế giới là quan hệ hợp tác.
Về hành động lần này, bọn họ lại quá rõ ràng. Tất cả ác ma truyền tống tới đây đều là từ các tiểu Địa ngục triệu hồi lại. Về phần Địa ngục yêu ma Tiên Đạo cảnh cũng chỉ là yêu ma rất bình thường, ở trong Địa ngục đại thế giới thuộc về tồn tại tầng thấp nhất, về phần A tu la Địa ngục cao quý ở chỗ sâu Địa ngục căn bản là không bị thế lực Địa ngục nào khống chế, mà tự thành nhất thể.
Hơn nữa bọn họ cũng không ở trong thỉnh cầu của lần hành động này.
Địa vị của A tu la nhất tộc quá cao, thực lực quá mạnh mẽ, căn bản không ở dưới phạm vi ảnh hưởng của Tà đạo nhất mạch.
Nói tóm lại, trên thân A tu la của Lâm Hi này sơ hở trùng trùng. Ít nhất thân là cao đẳng yêu ma, A tu la không nên yếu giống như Lâm Hi.
Lâm Hi khống chế Tứ Cực Đại Uyển, ngừng lại.
Ở căn cứ thời không của Tiên La phái này ---- Tiên La chi nhận, Lâm Hi cũng không ngờ rằng gặp được những Tà đạo tu sĩ này, đối với chất vấn của những người này, Lâm Hi cũng không phải là rất để ý.
Đối với Tà đạo tu sĩ, Lâm Hi cũng không có hảo cảm. Nếu những người này cấu kết với Địa ngục sinh vật, vừa vặn đưa đến trước mặt của mình, Lâm Hi cũng không để ý mà gom lại bọn họ.
- Hừ!
Lâm Hi hừ lạnh một tiếng, con ngươi màu tinh hồng khẽ chuyển động, cả người toát ra một cỗ khí tức khiếp người không nói ra lời:
- Ngươi dám chất vấn ta?
Thanh âm của Lâm Hi trúc trắc nhưng cũng tràn đầy một cỗ khí tức thượng vị giả nguy hiểm cùng vô tận. Căn bản không cần đi đến, khí tức A tu la phát ra trên người Lâm Hi liền khiến ác ma đại quân ở chung quanh sợ hãi.
- Hừ! Không cần diễn rồi. Ngươi cho rằng dùng một môn Ma đạo tuyệt học che giấu là có thể lừa được chúng ta à. Thật là buồn cười! Hơn nữa....
Trong mấy người, một gã trung niên Tà tu cười lạnh một tiếng, ánh mắt đảo qua, chăm chú nhìn vào sau lưng Lâm Hi:
- Từ khi nào..., A tu la cao quý sẽ cùng với yêu tộc xen lẫn cùng một chỗ.
- Bọn họ phát hiện ra ta!
Trong lòng Tạp Mễ Lạp chấn động, thanh âm vang lên ở trong đầu Lâm Hi:
- Ta đi giết bọn họ.
Tạp Mễ Lạp mặc dù hóa thân kim sắc biên bức nhưng yêu khí phát ra giấu diếm được người khác lại không giấu diếm được người trong Tà đạo. Bàn về hiểu rõ đối với người trong tiên đạo, người trong tà đạo hơn xa Địa ngục sinh vật.
- Không cần.
Lâm Hi thản nhiên nói, ý thức không có bất kỳ ba động gì:
- Ngươi nếu xuất thủ, ngược lại là phiền toái. Để ta đối phó bọn họ, dư dả rồi.
Tạp Mễ Lạp nếu là xuất thủ chính là khiến cho những hiểu lầm của người trong tà đạo này được xem như là thật. Đến lúc đó khiến cho ác ma đại quân vây công, ý nghĩ của Lâm Hi nếu muốn ở chỗ này ngụy trang, giấu diếm liền hoàn toàn tan vỡ.