Thần Tọa
Chương 1058: Săn bắn (2)
"Tà Đạo Kim Liên" mất đi, hao tổn nhiều máu huyết như vậy lại bị tên đệ tử Tiên Đạo mạnh đến đáng sợ kia một chưởng làm hỏng. Chuyện này nhất định phải có một giao phó.
Mọi người trầm mặc không nói, đều lộ ra thần sắc nhớ lại, suy nghĩ.
Tên đệ tử Tiên Đạo như "Sát Thần" này thật giống như lăng không xuất hiện vậy, rõ ràng không ai biết hắn có lai lịch gì cả.
Ân Thái Cảnh cũng nhíu mày khổ tư, so với những người khác, tư lịch của hắn càng sâu hơn. Nhưng hắn lục khắp trong đầu cũng không có chút thu hoạch nào cả.
- Đúng rồi, trước khi hắn hóa thành Cự Long, ta dường như thấy được phục sức mà hắn mặc là của Thần Tiêu Tông. Tên đệ tử Tiên Đạo này rất có thể là đệ tử Thần Tiêu Tông.
Một gã tu sĩ Tà Đạo đột nhiên nói.
Lời vừa nói ra, thần sắc mọi người đều đột nhiên thay đổi. Vì đào tạo "Tà Đạo Kim Liên" bọn hắn đã giết không ít đệ tử Tiên Đạo, trong đó có cả đệ tử Thần Tiêu Tông nữa.
- Thập Đại Thánh Vương của Thần Tiêu Tông, ngoại trừ Quang Thánh Vương và Địa Thánh Vương ra, những người khác căn bản không có loại thực lực này. Nhưng người kia tuyệt đối không phải Quang Thánh Vương. Mà thực lực của Địa Thánh Vương chỉ sợ cũng không được như thế. Đến giờ cũng chưa nghe qua hắn có tuyệt học có thể khiến thân thể hóa rồng. Ngược lại nghe nói Thần Tiêu Tông gần đây mới sắc phong một tên ‘Lôi Thánh Vương’...
Một tên tu sĩ Tà Đạo khác mắt lộ ra hơi suy nghĩ, bất quá nói xong lời cuối cùng, chính hắn cũng không quá xác định. "Lôi Thánh Vương" kia của Thần Tiêu Tông nghe nói tu đạo mới hai ba năm, có thể chen vào "Thập Thánh Vương" đã xem như không tệ rồi, tuyệt đối không thể có thực lực biến thái như thế được.
- Lôi Thánh Vương! --
Ân Thái Cảnh nghe được câu này, thân hình run lên, trong đầu đột nhiên hiện lên một đạo điện quang:
- Trong năm hệ, lực công kích của lôi hệ là mạnh nhất. Tên đệ tử Thần Tiêu Tông này có thể dùng ‘Lôi Thánh Vương’ làm phong hào, thực lực khẳng định không kém. Hơn nữa -- ta nhớ rõ lúc trước hắn từng sử dụng qua một đạo lôi hệ tuyệt học cường đại!
Xoạt!
Lời vừa nói ra, một đám tà tu đều xôn xao. Bị Ân Thái Cảnh nhắc tới, bọn hắn bỗng nhiên cũng nhớ ra, tên đệ tử Tiên Đạo kia quả thực đã sử dụng một đạo lôi hệ tuyệt học, uy lực lớn đến không thể tưởng tượng nổi.
- Lôi Thánh Vương kia tên gọi là gì?
Ân Thái Cảnh đột nhiên nói.
- Lâm..., hình như là gọi Lâm Hi.
Tà tu bị hỏi thấp giọng nói, vẻ mặt suy nghĩ.
- Thông minh! --
Một tiếng như sấm rền bỗng nhiên vang vọng khắp thiên địa, quanh quẩn khắp bốn phương tám hướng.
- Là hắn! --
Chúng tà tu trong lòng một mảnh nổ vang, liền như mèo bị giẫm phải đuôi vậy, nguyên một đám nhảy dựng lên, từng đạo tà khí phá thể mà ra, bộ dáng cực kỳ đề phòng, nghiêm mật phòng thủ.
- Coi chừng! --
Ân Thái Cảnh kêu to lên, toàn thân sụp đổ, một bộ như lâm đại địch vậy.
Nhưng mà nhắc nhở của hắn đã muộn.
Bá!
Cao giữa không trung, một tên Tà Đạo lơ lửng trên bầu trời, cảnh giác bốn phía đột nhiên thân thể cứng đờ, sau đó đột nhiên hiện ra một tơ máu nhàn nhạt, tơ máu mở ra, phanh một cái, thi thể liền phân thành hai nửa, mang theo một cổ huyết tuyền, từ không trung trùng trùng điệp điệp rơi xuống mặt đất.
Chứng kiến tử thi trên mặt đất, hai mắt Ân Thái Cảnh thoáng cái liền huyết hồng:
- Lâm Hi, chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu! --
Tiếng gào rống như cuồng loạn vang vọng khắp Thiên Địa, sau đó xa xa ánh sáng tím lóe lên, Lâm Hi căn bản không thấy bóng dáng đâu nữa.
- Những tên Tà Đạo này quả thật có chút tài năng!
Cao giữa không trung, Lâm Hi ngồi trên lưng "Tứ Cực Đại Uyển" nói thầm.
Hắn dùng "Thái Bạch kiếm đạo" và "Vạn Kiếm đại pháp" Đại viên mãn của hắn phối hợp với "Tứ Cực Đại Uyển" tung hoành vô địch, tốc độ bễ địch cao thủ Tiên Đạo, dưới tình huống xuất kỳ bất ý giết một tên tu sĩ Tà Đạo thật sự dễ như trở bàn tay, như chém dưa thái rau vậy.
Kiếm đạo cường giả miểu sát đối thủ, cho tới bây giờ đều đơn giản như vậy. Căn bản không tiếp xúc quá nhiều. Lâm Hi còn chưa đạt tới tam muội trong đó, bất quá, đã được ba phần hình rồi.
Nhưng chân chính khiến hắn chú ý vẫn là đám Tà Đạo kia thảo luận một thời gian, bằng vào từng ly từng tý, liền từ hoàn toàn không biết gì cả đã đoán thân thân phận và tính danh chân thật của hắn.
- Tà Đạo nhất mạch cũng quả thật có ít người tài ba, ta vẫn không thể khinh thường, miễn cho lật thuyền trong mương.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Tốc độ "Tứ Cực Đại Uyển" độc bộ thiên hạ, bất kể là đám cường giả Tà Đạo kia hay là Ác Ma cao đẳng đều không ai đuổi kịp. Lâm Hi cũng không sợ bọn họ đuổi giết, một mình đi ra chính là muốn chết.
Đang lúc suy nghĩ, Lâm Hi đột nhiên trong nội tâm khẽ động, ánh mắt quét về mặt đất ở phía xa xa. Ở trong cảm giác của hắn, chỉ cảm thấy một đạo khí tức quen thuộc đang lấy tốc độ cực nhanh, từ sâu trong lòng đất, tiếp cận bọn "Ân Thái Cảnh".
- Tạp Mễ Lạp, ngươi đang làm gì đó?
Lâm Hi lắp bắp kinh hãi, xuyên thấu qua linh hồn khế ước nói.
Nhưng tốc độ Tạp Mễ Lạp nhanh hơn cả, lúc nàng hiển hóa ra "Bản tôn biên bức hóa thân" thì cường độ thân thể lại gấp mấy chục lần trước kia. Trong lòng đất tốc độ càng cực nhanh, đào nham thạch chẳng khác nào đào bã đậu.
Trong chốc lát đã tiếp cận bọn người Ân Thái Cảnh rồi.
- Chủ nhân, yên tâm đi. Ta sẽ cẩn thận.
Thanh âm của Tạp Mễ Lạp từ trong nội tâm Lâm Hi truyền đến.
- Lê-eeee-eezz~!! --
Một tiếng rít, Tạp Mễ Lạp đã phá tan nham thạch trùng trùng điệp điệp, phá đất mà ra.
Phanh!
Long trời lở đất, Huyết Quang lóe lên, Tạp Mễ Lạp đột nhiên phá đất mà ra, hiển thân người, xuất hiện ở bên người một gã tu sĩ Tà Đạo, thừa dịp hắn quan sát bốn phía liền Xùy~~ một phát, cắm thật sâu vào cổ hắn, đồng thời tay phải cắm xuống, trực tiếp xuyên thủng trái tim tên tu sĩ Tà Đạo kia.
Một gã cường giả Tà Đạo thực lực không tầm thường, chỉ trong nháy mắt đã bị nàng hút hết máu tươi, vặn gảy cổ, ném bay lên không trung.
- Muốn chết! --
Ân Thái Cảnh giận tím mặt. Lâm Hi vừa mới một kiếm miểu sát một gã tu sĩ Tà Đạo, mọi người đang lúc bàng hoàng, khẩn trương nhìn xem bốn phía, không ai ngờ rằng, công kích lại có thể đến từ dưới mặt đất.
Thực lực của Ân Thái Cảnh đứng đầu đám người, vốn không nên phạm phải loại sai lầm này mới phải. Nhưng Lâm Hi một kiếm đánh lén đã làm rối loạn tinh thần của hắn, thế cho nên trong khoảng thời gian ngắn hắn cũng không lưu ý đến công kích dưới mặt đất, bị Tạp Mễ Lạp đắc thủ.
- Để mạng lại!
Ân Thái Cảnh mắt lộ ra sát cơ, bàn tay khẽ đảo, oanh một tiếng, tà khí cuồn cuộn, phác thiên cái địa, bài sơn đảo hải, cả thiên không trong tích tắc này đều ảm đạm thất sắc.
- Cho ngươi!
Tạp Mễ Lạp đẩy tay, liền ném thi thể cho "Ân Thái Cảnh", đồng thời thân thể rung lên, rầm rầm, phân thành ngàn vạn đầu tiểu biên bức, tản khắp bốn phương tám hướng, lập tức lách qua công kích của Ân Thái Cảnh, bay lên bầu trời.