Thần Mộ 2
Chương 417: Chiến!
Chiến! Chiến!
Ma vân vừa động, Lục đạo run rẩy.
Lúc này mọi chí tôn cường giả khắp Lục đạo đều cảm thấy khí tức không tầm thường, ẩn ước nhận ra trong Lục đạo có việc bất thường phát sinh.
Luân hồi môn lại được lập trong đệ tam giới. Quanh Thái cực đồ, hào quang hai màu vàng, đen lấp lánh, Luân hồi môn đã xác lập, đang đi vào lúc ổn định.
Luân hồi môn thuộc về Thái cực đồ.
Ma Chủ và Huyền Hoàng cưỡi mây trên không lại cuốn vào trận chiến mới, khí thế của hai vị cường giả mạnh bậc nhất Lục đạo đều thạch phá thiên kinh khiến mọi thiên giai cao thủ chấn kinh, xen lẫn ngóng đợi đại chiến triển khai.
Nhưng tạm thời họ không cảm ứng đươc tình hình trận chiến, bởi sát khí vàng rực ngợp trời và vô tận ma khí che kín thinh không.
Chúng nhân cảm nhận được uy lực vô cùng vô tận, dù là thiên giai cao thủ cũng không khỏi rùng mình, phảng phất như có hai siêu cấp hồng hoang cự thú đang hủy diệt thiên địa, khí tức đáng sợ mà trầm trọng khiến tất cả nín thở.
Dù dùng thiên nhãn thông cũng không xuyên qua được dải năng lượng hỗn loạn, không ai dám đến gần chiến trường trên cao quan chiến mà đành tạm thời chờ đợi kết quả đại chiến.
Hai người đang đấu với nhau thân phận quá cao, lực phá hoại và hủy diệt đều thuộc hàng hiếm có trong Lục đạo, không ai muốn vô duyên vô cớ thành vật tế thần.
Trận chiến bên dưới lại vô cùng đặc dị, hấp dẫn ánh mắt mọi người. Tạm thời không thấy trận chiến giữa Ma Chủ và Huyền Hoàng nên ai cũng chú thị vào đại chiến giữa Thần Nam với hai vị tổ thần.
Chỉ thấy động tác của Thần Nam cực chậm, còm chậm hơn cả những lão nhân lưng còng tóc bạc nhưng vẫn đánh trúng các bộ vị yếu hại của hai vị thần một cách cực kỳ chuẩn xác.
Thời Gian chi thần chảy máu mũi ròng ròng, Không Gian chi thần lại bị đánh bầm mắt như đại hùng miêu, cả hai mắt đều tím đen, sưng vù lên.
Hai vị thần tưởng chừng phun lửa ra mắt, họ là Thời Gian chi thần và Không Gian chi thần, những người nắm được sức mạnh thời không, nhưng hiện tại bị phản lại, tựa hồ vĩnh viễn bị nhốt trong thời không lao lung này, trở thành mục tiêu đùa cợt của Thần Nam.
Tình cảnh khiến mọi người đều lúng túng, đường đường là đại cường giả trong Tây phương chư thần, hiệu xưng sủng nhi của sức mạnh thời không, được các thiên giai cao thủ cao thủ xếp lên nhóm tuyệt đỉnh lại bị một hậu bối tiểu tử đánh đấm mất hết mặt mũi. Ngoài xa, các thiên giai cao thủ trợn trừng mắt.
Thời gian chi tâm và Không gian chi tâm nhanh chóng hoàn toàn thoát khỏi, tựa hồ muốn tẩy hết những ấn kí họ lưu trên đó.
Hai vị thần biết không thể tiếp diễn, bằng không mất mặt là chuyện nhỏ, đáng sợ là có thể dẫn tới hậu quả vô cùng đáng sợ.
Cả hai phun ra một ngụm tinh huyết, bao gồm tinh hoa bản mệnh nguyên khí - thời gian mệnh nguyên và không gian mệnh nguyên!
Hau ngụm mệnh nguyên phun lên Thời gian chi tâm và Không gian chi tâm khiến tốc độ quây động của hai thánh vật chậm hẳn, lại có xu hướng ẩn vào mình họ.
"Phụt."
"Phụt."
Hai người lại phun ra tinh huyết, hai trái tim lấp lánh mở hẳn đi, gần như bị trói buộc.
Chúng nhân ngoài xa không tin nổi, hai người là tổ thần nổi danh, cũng là đệ tử ruột của Thời Không đại thần, dám đấu với Ma Chủ bị trọng thương mà hiện tại thổ huyết. Ai nấy chưa hiểu, cho rằng do ẩu đả với Thần Nam mà ra.
Quả là một chuyện cười ngàn đời.
Đường đường hai vị tổ thần lại bị một hậu bối thanh niên đánh đập!
Hai trái tim bị lưỡng thần liên tục phun ra ba ngụm bả mệnh nguyên khí tạm thời áp chế hoàn toàn nhập vào thân thể họ khiến họ động đậy được, nhưng cũng như Thần Nam, động tác chậm tựa hồ đang ở trong đầm lầy.
Vùng không gian này đã bị cấm cố, ba người đều biết sức mạnh của thời không, hiện tại tạm thời động đầy được, liền đấu sinh tử ngay.
Tốc độ chậm lại khiến quyền chường không còn tí cưỡng mãnh nào, cũng không có lực phá hoại đáng sợ.
Ba người chậm rãi như đang vẽ tranh, các thiên giai cao thủ nhìn thấy lại nhìn nhau, hồi lâu sau mới biết đó là không gian vĩnh hằng cấm cố, không phải người tinh thông sức mạnh thời không mà tiến vào, nhất định chế ở trong đó.
Tiết tấu chậm nhưng đại chiến lại hung hiểm cực điểm.
Tuy một đấu hai những Thần Nam khiến hai vị tổ thần phát cuồng, bình thường họ là "ma pháp sư", chưa bao giờ cận chiến với người ta, đều từ xa dùng thời không đại thần thông. Hiện tại, hai ma pháp sư cực kỳ hùng mạnh phải bỏ đi loại ma pháp sở trường nhất và một chiến sĩ thiện chiến cự ly gần, ai chiếm tiện nghi đã quá rõ.
Đây là lấy sở đoản chọi sở trường.
Thần Nam "chậm rãi" tránh thoát một quyền của Thời Gian chi thần rồi từ từ đá ra chân phải ra, bàn chân tống lên xéo đối phương.
Thời Gian chi thần chảy nước mắt, rõ ràng là một cước cực chậm nhưng lão không tránh được, bởi động tác bản thân cũng chậm như thế, tuy tránh được chỗ yếu hại nhưng không xảo diệu như đối phương thành ra lãnh đòn. Lão vừa nghiêng đi, thì bàn chân của đối phương đá ngay lên mông.
"Bịch."
Đối với một tổ thần hùng mạnh, như thế đúng là sỉ nhục khủng khiếp nhất.
"A a a…" Thời Gian chi thần gầm lên phẫn hận.
Không Gian chi thần cũng không khá hơn, lão là không gian ma pháp tổ thần chứ không phải chiến sĩ thiện nghệ cận chiến, hiện tại bị đánh dến nơi đến chốn.
"Bốp." Lại tiếng cước đá ra, tuy chậm cực điểm nhưng lão không tránh hết được đã bị trúng chiêu, sắc mặt nhợt nhạt hẳn đoạn gào lên âm thanh không phải tiếng người: "Grào…"
Các thiên giai cao thủ ngoài xa toát mồ hôi lạnh, trường chiến đấu này quá quái dị. Hai tổ thần thuộc hành tuyệt đỉnh trong hàng ngũ thiên giai lại… bị đánh không ra hình dạng gì thế này.
Trên không trung, thiên cổ Ma Chủ và Huyền Hoàng đang đại chiến, phát ra khí tức đáng sợ cực điểm. Trận chiến kịch liệt nhất từ Thái cổ đến nay, ngay cả thiên giai cao thủ tạm thời không nhìn rõ, còn trận chiến quái dị bên dưới lại hấp dẫn họ.
"Bịch."
"Á…."
"Ầm."
"A…."
Hai thần lần lần trúng chiêu, toàn là độc chiêu, lại lãnh thêm mấy cước, mặt mũi cả hai xanh lét.
Đồng thời, Phiêu phiêu quyền xuất ra khiến hai vị thần tóe hoa cà hoa cải, mặt mũi tím bầm, máu chảy tơi bời, nhếch nhác cực điểm.
Các thiên giai cao thủ sửng sốt, đó là trận chiến giữa các tổ thần tuyệt đỉnh sao? Sao giống cảnh lưu manh đánh nhau đến thế, không có tí phong phạm cao thủ đại chiến nào.
Yên lặng như tờ một chốc đoạn vang lên tiếng cười. Thời Gian chi thần bị Thần Nam cười như cưỡi ngựa đoạn đạp Không Gian chi thần ngã xuống.
Bị cấm cố trong vĩnh hằng không gian nội, mọi pháp thuật đều vô dụng do thời không bị phong tỏa! Lối đánh "trâu bò" là hợp nhất.
Hai vị tổ thần đáng thương bị Thần Nam quăng xuống đất, liên tục đá ra. Đương nhiên, lối xuất cước này chỉ thoáng chốc lại dừng nhưng vậy cũng đủ rồi.
Trong không gian ngưng kết này, không thể dùng sức mạnh cực hạn để hủy diệt lưỡng thần, nhưng lực sát thương của lối đá kích tinh thần này cũng không kém.
Hai vị thần gần như suy sụp, họ chưa bao giờ chịu nhục thế này, có nằm mơ cũng không nghĩ rằng trước mặt bàn dân thiên hạ lại bị một hậu bối tiểu tử đánh đập theo kiểu lưu manh. Cả hai cơ hồ phát điên, thật muốn tự sát cho rảnh chuyện.
"Ha ha…" Thần nữ Độc Cô Tiểu Huyên ngoài xa cười vang, không quên vuốt ve khuôn mặt nuột nà đang nhăn nhó của Tiểu Không Không.
Nghiêm túc như Thiên Ma cũng khỏi lộ ra nụ cười, nhưng y nhanh chóng nghiêm nghị lại.
Các thiên giai cao thủ đều không biết nên khóc hay cười.
Hai tổ thần bị một tiểu tử dần cho no đòn, máu mũi đổ tràn, cực kỳ khó coi, quả thật là việc cực kỳ khó tin.
Hai vị thần thật sự muốn bật khóc.
Cùng lúc, trên cao vang lên thanh âm uy nghiêm của Huyền Hoàng: "Những người cùng Thời Gian chi thần và Không Gian chi thần phảng kháng Ma Chủ đâu rồi, họ gặp nguy sao không tương trợ, lẽ nào các ngươi sợ Ma Chủ mạnh lên. Hừ, có ta ở đây, Ma Chủ tất vong."
Đồng thời, trên không mây gió tan tác, một lá Huyền Hoàng đại kỳ bay phần phật ở chính giữa, phát ra vô tận sát khí. Độc Cô cũng nổi trên không, hoàn toàn không có hào quang phát ra. Hai thánh khí giữ vừng vùng thiên địa, bằng không phiến không gian này đã tan nát.
Hai thân ảnh cao lớn còn nhanh hơn quang tốc, thời gian và không gian không thể giữ được họ, vùng không gian bị thánh khí giữ vững rung lên, từng đạo sức mạnh hủy diệt ào ào tràn ra tám hướng.
Nếu không có Huyền Hoàng kỳ và Độc Cô giữ vùng không gian ổn định, e rằng trung ương đại lục cũng rung chuyển.
Đương nhiên cả hai thánh khí đồng thời là sát phạt hung binh, liên tục xạ ra hủy diệt chi quang vào hai nhân ảnh.
Trận chiến vô cùng hung hiểm khiến không ít thiên giai cao thủ bên dưới lạnh người.
Huyền Hoàng quả thật có thể đấu tay đôi với Ma Chủ, nhớ lại lời y nói vừa nãy, không ít người không ngồi yên nổi, lao vào trong trường định cứu Thời Gian chi thần và Không Gian chi thần.
Thiên Ma hú vang, tung một quyền vào một thiên giai cao thủ, hất đối thủ bay xa.
"Thiên Ma ở đây, ai muốn cứu Không Gian chi thần và Thời Gian chi thần phải qua ải của ta trước."
Các thiên giai cao thủ quan chiến nháo nhào.
Những người thuộc phe Thời Gian chi thần và Không Gian chi thần gào lên: "Xông lên! Cứu hai vị tổ thần, chẳng qua hai vị lão nhân không may bị tiểu tử khắc chế, cứu họ ra rồi để người khác đối phó với tiểu tử, chiến cục sẽ đảo chiều ngay."
Hỗn chiến bắt đầu.
"Lên."
"Giết."
"Thịt tiểu tử này đi."
…
Tình huống phi thường bất lợi!
Mặc cho Độc Cô Tiểu Huyên và Thiên Ma tiến lên ngăn cản được bảy, tám người, nhưng còn nhiều người vẫn lao lên.
Những người thuộc phe Ma Chủ trước đây ngần ngừ, họ hoài nghi thực lực của thiên cổ thần ma, sợ mình đứng sai phía, bởi vừa nãy Huyền Hoàng nói rất tự tin.
"Xem ra Thiên Ma ta trầm tịch quá lâu, đến nỗi người ta quên mất rồi. Gào…" Thiên Ma gầm lên, thân thể như gân đồng xương sắt, đẩy ra ma khí ngùn ngụt vào đối thủ.
Huyết vũ phụt ra, y… quả nhiên xông tới, trực tiếp chấn tan một thiên giai cao thủ, đoạn ma tướng khổng lồ ảo hóa trước mặt, há miệng nuốt luôn linh hồn của cao thủ đó.
Thủ đoạn lạnh gáy này cùng thực lực kinh hồn khiến không ít thiên giai cao thủ biến sắc.
Độc Cô Tiểu Huyên lưu lại tàn ảnh trên không, nàng ta không tàn nhẫn như Thiên Ma nhưng thủ đoạn cũng phi thường cao siêu, vừa tham chiến đã phong ấn một thiên giai cao thủ khiến rớt từ trên không xuống.
Nhưng Thiên Ma lại cười lạnh, tống tiến cao thủ đó đi gặp Diêm vương luôn, ảo hóa ra ma tướng, lao tới nuốt sống.
"Cứu Thời Gian và Không Gian tổ thần, chúng ta hết cách rồi."
"Giết."
Phái hệ của hai vị thần liên tục cổ động, chiến trường trở nên hỗn loạn. Trận chiến thảm liệt lại bắt đầu.
"Ha ha…"
Huyền Hoàng đứng trên không cười vang, y khua lá cờ thành những tiếng lật phật không ngừng, tức thì khiến Ma Chủ không còn chỗ đứng, dù xuất hiện ở đâu cũng thấy không gian sập xuống.
Không hổ là Thái cổ cự hung do thiên địa huyền hoàng nhị khí sinh thành, ngày sinh ra đã có bất diệt chi thể, cộng thêm tu luyện vô số năm tháng, hiện tại khắp vòm trời rất ít người áp chế nổi.
Ma Chủ gầm rú chấn động đệ tam giới, thí thiên hung khí trong tay bùng lên hào quang vô cùng rực rỡ, phá tan huyền hoàng sát khí, lao về phía đối thủ, đồng thời vô số chiến hồn cổ xưa tụ tập bên mình gầm lên, chấn tan không ít sát khí vàng rực. Ma Chủ xuyên qua trùng trùng không gian tan tành, lao đến trước mặt Huyền Hoàng.
Binh khí bổ xuống, "choang" một tiếng, chém trúng Huyền Hoàng kì.
Thiên địa tưởng như bị hủy diệt, mặt đất nứt toác, lan ra ngàn dặm, thinh không cũng vỡ tan rồi hủy diệt.
Đó là thực lực của Huyền Hoàng và Ma Chủ, trong lúc sơ ý phát ra sức mạnh hủy diệt, suýt nữa phá tan diện tích mấy ngàn dặm.
Thấy Huyền Hoàng và Ma Chủ đại chiến sinh tử, các thiên giai cao thủ phía dưới cũng hỗn chiến.
Thiên địa hỗn loạn.
Thiên Ma tuy dũng, Độc Cô Tiểu Huyên tuy trí, nhưng trong đại hỗn chiến cũng không thể nắm được tất cả.
Đó là trận hỗn chiến của hơn trăm thiên giai cao thủ.
Bên cạnh chiến trường, búp bê Tiểu Không Không đột nhiên kêu vang: "Các ngươi… không được qua đây. Ta rất lợi hại."
Ba vị thiên giai cao thủ thuộc phe Thời Gian chi thần và Không Gian chi thần lao về phía nó, định bắt lấy buộc Thần Nam thả hai vị tổ thần đang bị hắn đánh đập.
Tiểu quỷ cuống lên.
Nó mới một tuổi nhưng tâm trí thành thục "quá mức", đúng là một tiểu nhân tinh, đương nhiên biết đối phương muốn gì. Nó không muốn thành gánh nặng cho cha nên quay người định bỏ chạy.
"Ha ha…" Ba vị thiên giai cao thủ cười vang, chia thành ba hướng nhanh chóng vây tiểu quỷ vào giữa.
"Ta thật sự rất lợi hại, các ngươi dám lên, đừng trách ta không khách khí." Tiểu Không Không nắm chặt hai tay, đôi mắt sáng rực tỏ vẻ bất an.
"Tiểu tử, ngoan ngoãn lại đây." Một người vung tay chộp tới.
Nhưng lúc đó từ chân trời vang lên tiếng ma khiếu, dao động đáng sợ khiến cả ba cao thủ biến sắc.
Tiếng ma khiếu xuyên vào óc, người đó quả nhiên lao đến chỗ họ.
Đó tuyệt đối là một nhân vật đáng sợ đến cực điểm.
Một hắc phát thanh niên trong mắt như lãnh điện, mái tóc rối bời tung bay, cước đạp ma vân bay tới. Khí thế của y như núi non, phảng phất là bậc chúa tể khiến người khác ngưỡng vọng, thoáng chốc đã bay đến nơi.
Thấy Huyền Hoàng và Ma Chủ đại chiến, sắc mặt y vẫn trơ trơ, lạnh lùng quát: "Vạn Cổ Giai Không."
Bốn chữ quát lên khiến phong vân biến hoán, thiên địa thất sắc, dao động năng lượng không thể tưởng tượng nổi tràn ra.
Ba thiên giai cao thủ chưa hiểu mô tê gì đã thấy thân thể nhanh chóng co lại thành hài đồng.
"A…" Ba người cùng kêu lên kinh hãi.
Thanh niên cao thủ thần bí lạnh lùng liếc nhìn ba người, rồi không thèm nhìn thêm lần nữa mà lao vào chiến trường hỗn loạn.
Ma vân vừa động, Lục đạo run rẩy.
Lúc này mọi chí tôn cường giả khắp Lục đạo đều cảm thấy khí tức không tầm thường, ẩn ước nhận ra trong Lục đạo có việc bất thường phát sinh.
Luân hồi môn lại được lập trong đệ tam giới. Quanh Thái cực đồ, hào quang hai màu vàng, đen lấp lánh, Luân hồi môn đã xác lập, đang đi vào lúc ổn định.
Luân hồi môn thuộc về Thái cực đồ.
Ma Chủ và Huyền Hoàng cưỡi mây trên không lại cuốn vào trận chiến mới, khí thế của hai vị cường giả mạnh bậc nhất Lục đạo đều thạch phá thiên kinh khiến mọi thiên giai cao thủ chấn kinh, xen lẫn ngóng đợi đại chiến triển khai.
Nhưng tạm thời họ không cảm ứng đươc tình hình trận chiến, bởi sát khí vàng rực ngợp trời và vô tận ma khí che kín thinh không.
Chúng nhân cảm nhận được uy lực vô cùng vô tận, dù là thiên giai cao thủ cũng không khỏi rùng mình, phảng phất như có hai siêu cấp hồng hoang cự thú đang hủy diệt thiên địa, khí tức đáng sợ mà trầm trọng khiến tất cả nín thở.
Dù dùng thiên nhãn thông cũng không xuyên qua được dải năng lượng hỗn loạn, không ai dám đến gần chiến trường trên cao quan chiến mà đành tạm thời chờ đợi kết quả đại chiến.
Hai người đang đấu với nhau thân phận quá cao, lực phá hoại và hủy diệt đều thuộc hàng hiếm có trong Lục đạo, không ai muốn vô duyên vô cớ thành vật tế thần.
Trận chiến bên dưới lại vô cùng đặc dị, hấp dẫn ánh mắt mọi người. Tạm thời không thấy trận chiến giữa Ma Chủ và Huyền Hoàng nên ai cũng chú thị vào đại chiến giữa Thần Nam với hai vị tổ thần.
Chỉ thấy động tác của Thần Nam cực chậm, còm chậm hơn cả những lão nhân lưng còng tóc bạc nhưng vẫn đánh trúng các bộ vị yếu hại của hai vị thần một cách cực kỳ chuẩn xác.
Thời Gian chi thần chảy máu mũi ròng ròng, Không Gian chi thần lại bị đánh bầm mắt như đại hùng miêu, cả hai mắt đều tím đen, sưng vù lên.
Hai vị thần tưởng chừng phun lửa ra mắt, họ là Thời Gian chi thần và Không Gian chi thần, những người nắm được sức mạnh thời không, nhưng hiện tại bị phản lại, tựa hồ vĩnh viễn bị nhốt trong thời không lao lung này, trở thành mục tiêu đùa cợt của Thần Nam.
Tình cảnh khiến mọi người đều lúng túng, đường đường là đại cường giả trong Tây phương chư thần, hiệu xưng sủng nhi của sức mạnh thời không, được các thiên giai cao thủ cao thủ xếp lên nhóm tuyệt đỉnh lại bị một hậu bối tiểu tử đánh đấm mất hết mặt mũi. Ngoài xa, các thiên giai cao thủ trợn trừng mắt.
Thời gian chi tâm và Không gian chi tâm nhanh chóng hoàn toàn thoát khỏi, tựa hồ muốn tẩy hết những ấn kí họ lưu trên đó.
Hai vị thần biết không thể tiếp diễn, bằng không mất mặt là chuyện nhỏ, đáng sợ là có thể dẫn tới hậu quả vô cùng đáng sợ.
Cả hai phun ra một ngụm tinh huyết, bao gồm tinh hoa bản mệnh nguyên khí - thời gian mệnh nguyên và không gian mệnh nguyên!
Hau ngụm mệnh nguyên phun lên Thời gian chi tâm và Không gian chi tâm khiến tốc độ quây động của hai thánh vật chậm hẳn, lại có xu hướng ẩn vào mình họ.
"Phụt."
"Phụt."
Hai người lại phun ra tinh huyết, hai trái tim lấp lánh mở hẳn đi, gần như bị trói buộc.
Chúng nhân ngoài xa không tin nổi, hai người là tổ thần nổi danh, cũng là đệ tử ruột của Thời Không đại thần, dám đấu với Ma Chủ bị trọng thương mà hiện tại thổ huyết. Ai nấy chưa hiểu, cho rằng do ẩu đả với Thần Nam mà ra.
Quả là một chuyện cười ngàn đời.
Đường đường hai vị tổ thần lại bị một hậu bối thanh niên đánh đập!
Hai trái tim bị lưỡng thần liên tục phun ra ba ngụm bả mệnh nguyên khí tạm thời áp chế hoàn toàn nhập vào thân thể họ khiến họ động đậy được, nhưng cũng như Thần Nam, động tác chậm tựa hồ đang ở trong đầm lầy.
Vùng không gian này đã bị cấm cố, ba người đều biết sức mạnh của thời không, hiện tại tạm thời động đầy được, liền đấu sinh tử ngay.
Tốc độ chậm lại khiến quyền chường không còn tí cưỡng mãnh nào, cũng không có lực phá hoại đáng sợ.
Ba người chậm rãi như đang vẽ tranh, các thiên giai cao thủ nhìn thấy lại nhìn nhau, hồi lâu sau mới biết đó là không gian vĩnh hằng cấm cố, không phải người tinh thông sức mạnh thời không mà tiến vào, nhất định chế ở trong đó.
Tiết tấu chậm nhưng đại chiến lại hung hiểm cực điểm.
Tuy một đấu hai những Thần Nam khiến hai vị tổ thần phát cuồng, bình thường họ là "ma pháp sư", chưa bao giờ cận chiến với người ta, đều từ xa dùng thời không đại thần thông. Hiện tại, hai ma pháp sư cực kỳ hùng mạnh phải bỏ đi loại ma pháp sở trường nhất và một chiến sĩ thiện chiến cự ly gần, ai chiếm tiện nghi đã quá rõ.
Đây là lấy sở đoản chọi sở trường.
Thần Nam "chậm rãi" tránh thoát một quyền của Thời Gian chi thần rồi từ từ đá ra chân phải ra, bàn chân tống lên xéo đối phương.
Thời Gian chi thần chảy nước mắt, rõ ràng là một cước cực chậm nhưng lão không tránh được, bởi động tác bản thân cũng chậm như thế, tuy tránh được chỗ yếu hại nhưng không xảo diệu như đối phương thành ra lãnh đòn. Lão vừa nghiêng đi, thì bàn chân của đối phương đá ngay lên mông.
"Bịch."
Đối với một tổ thần hùng mạnh, như thế đúng là sỉ nhục khủng khiếp nhất.
"A a a…" Thời Gian chi thần gầm lên phẫn hận.
Không Gian chi thần cũng không khá hơn, lão là không gian ma pháp tổ thần chứ không phải chiến sĩ thiện nghệ cận chiến, hiện tại bị đánh dến nơi đến chốn.
"Bốp." Lại tiếng cước đá ra, tuy chậm cực điểm nhưng lão không tránh hết được đã bị trúng chiêu, sắc mặt nhợt nhạt hẳn đoạn gào lên âm thanh không phải tiếng người: "Grào…"
Các thiên giai cao thủ ngoài xa toát mồ hôi lạnh, trường chiến đấu này quá quái dị. Hai tổ thần thuộc hành tuyệt đỉnh trong hàng ngũ thiên giai lại… bị đánh không ra hình dạng gì thế này.
Trên không trung, thiên cổ Ma Chủ và Huyền Hoàng đang đại chiến, phát ra khí tức đáng sợ cực điểm. Trận chiến kịch liệt nhất từ Thái cổ đến nay, ngay cả thiên giai cao thủ tạm thời không nhìn rõ, còn trận chiến quái dị bên dưới lại hấp dẫn họ.
"Bịch."
"Á…."
"Ầm."
"A…."
Hai thần lần lần trúng chiêu, toàn là độc chiêu, lại lãnh thêm mấy cước, mặt mũi cả hai xanh lét.
Đồng thời, Phiêu phiêu quyền xuất ra khiến hai vị thần tóe hoa cà hoa cải, mặt mũi tím bầm, máu chảy tơi bời, nhếch nhác cực điểm.
Các thiên giai cao thủ sửng sốt, đó là trận chiến giữa các tổ thần tuyệt đỉnh sao? Sao giống cảnh lưu manh đánh nhau đến thế, không có tí phong phạm cao thủ đại chiến nào.
Yên lặng như tờ một chốc đoạn vang lên tiếng cười. Thời Gian chi thần bị Thần Nam cười như cưỡi ngựa đoạn đạp Không Gian chi thần ngã xuống.
Bị cấm cố trong vĩnh hằng không gian nội, mọi pháp thuật đều vô dụng do thời không bị phong tỏa! Lối đánh "trâu bò" là hợp nhất.
Hai vị tổ thần đáng thương bị Thần Nam quăng xuống đất, liên tục đá ra. Đương nhiên, lối xuất cước này chỉ thoáng chốc lại dừng nhưng vậy cũng đủ rồi.
Trong không gian ngưng kết này, không thể dùng sức mạnh cực hạn để hủy diệt lưỡng thần, nhưng lực sát thương của lối đá kích tinh thần này cũng không kém.
Hai vị thần gần như suy sụp, họ chưa bao giờ chịu nhục thế này, có nằm mơ cũng không nghĩ rằng trước mặt bàn dân thiên hạ lại bị một hậu bối tiểu tử đánh đập theo kiểu lưu manh. Cả hai cơ hồ phát điên, thật muốn tự sát cho rảnh chuyện.
"Ha ha…" Thần nữ Độc Cô Tiểu Huyên ngoài xa cười vang, không quên vuốt ve khuôn mặt nuột nà đang nhăn nhó của Tiểu Không Không.
Nghiêm túc như Thiên Ma cũng khỏi lộ ra nụ cười, nhưng y nhanh chóng nghiêm nghị lại.
Các thiên giai cao thủ đều không biết nên khóc hay cười.
Hai tổ thần bị một tiểu tử dần cho no đòn, máu mũi đổ tràn, cực kỳ khó coi, quả thật là việc cực kỳ khó tin.
Hai vị thần thật sự muốn bật khóc.
Cùng lúc, trên cao vang lên thanh âm uy nghiêm của Huyền Hoàng: "Những người cùng Thời Gian chi thần và Không Gian chi thần phảng kháng Ma Chủ đâu rồi, họ gặp nguy sao không tương trợ, lẽ nào các ngươi sợ Ma Chủ mạnh lên. Hừ, có ta ở đây, Ma Chủ tất vong."
Đồng thời, trên không mây gió tan tác, một lá Huyền Hoàng đại kỳ bay phần phật ở chính giữa, phát ra vô tận sát khí. Độc Cô cũng nổi trên không, hoàn toàn không có hào quang phát ra. Hai thánh khí giữ vừng vùng thiên địa, bằng không phiến không gian này đã tan nát.
Hai thân ảnh cao lớn còn nhanh hơn quang tốc, thời gian và không gian không thể giữ được họ, vùng không gian bị thánh khí giữ vững rung lên, từng đạo sức mạnh hủy diệt ào ào tràn ra tám hướng.
Nếu không có Huyền Hoàng kỳ và Độc Cô giữ vùng không gian ổn định, e rằng trung ương đại lục cũng rung chuyển.
Đương nhiên cả hai thánh khí đồng thời là sát phạt hung binh, liên tục xạ ra hủy diệt chi quang vào hai nhân ảnh.
Trận chiến vô cùng hung hiểm khiến không ít thiên giai cao thủ bên dưới lạnh người.
Huyền Hoàng quả thật có thể đấu tay đôi với Ma Chủ, nhớ lại lời y nói vừa nãy, không ít người không ngồi yên nổi, lao vào trong trường định cứu Thời Gian chi thần và Không Gian chi thần.
Thiên Ma hú vang, tung một quyền vào một thiên giai cao thủ, hất đối thủ bay xa.
"Thiên Ma ở đây, ai muốn cứu Không Gian chi thần và Thời Gian chi thần phải qua ải của ta trước."
Các thiên giai cao thủ quan chiến nháo nhào.
Những người thuộc phe Thời Gian chi thần và Không Gian chi thần gào lên: "Xông lên! Cứu hai vị tổ thần, chẳng qua hai vị lão nhân không may bị tiểu tử khắc chế, cứu họ ra rồi để người khác đối phó với tiểu tử, chiến cục sẽ đảo chiều ngay."
Hỗn chiến bắt đầu.
"Lên."
"Giết."
"Thịt tiểu tử này đi."
…
Tình huống phi thường bất lợi!
Mặc cho Độc Cô Tiểu Huyên và Thiên Ma tiến lên ngăn cản được bảy, tám người, nhưng còn nhiều người vẫn lao lên.
Những người thuộc phe Ma Chủ trước đây ngần ngừ, họ hoài nghi thực lực của thiên cổ thần ma, sợ mình đứng sai phía, bởi vừa nãy Huyền Hoàng nói rất tự tin.
"Xem ra Thiên Ma ta trầm tịch quá lâu, đến nỗi người ta quên mất rồi. Gào…" Thiên Ma gầm lên, thân thể như gân đồng xương sắt, đẩy ra ma khí ngùn ngụt vào đối thủ.
Huyết vũ phụt ra, y… quả nhiên xông tới, trực tiếp chấn tan một thiên giai cao thủ, đoạn ma tướng khổng lồ ảo hóa trước mặt, há miệng nuốt luôn linh hồn của cao thủ đó.
Thủ đoạn lạnh gáy này cùng thực lực kinh hồn khiến không ít thiên giai cao thủ biến sắc.
Độc Cô Tiểu Huyên lưu lại tàn ảnh trên không, nàng ta không tàn nhẫn như Thiên Ma nhưng thủ đoạn cũng phi thường cao siêu, vừa tham chiến đã phong ấn một thiên giai cao thủ khiến rớt từ trên không xuống.
Nhưng Thiên Ma lại cười lạnh, tống tiến cao thủ đó đi gặp Diêm vương luôn, ảo hóa ra ma tướng, lao tới nuốt sống.
"Cứu Thời Gian và Không Gian tổ thần, chúng ta hết cách rồi."
"Giết."
Phái hệ của hai vị thần liên tục cổ động, chiến trường trở nên hỗn loạn. Trận chiến thảm liệt lại bắt đầu.
"Ha ha…"
Huyền Hoàng đứng trên không cười vang, y khua lá cờ thành những tiếng lật phật không ngừng, tức thì khiến Ma Chủ không còn chỗ đứng, dù xuất hiện ở đâu cũng thấy không gian sập xuống.
Không hổ là Thái cổ cự hung do thiên địa huyền hoàng nhị khí sinh thành, ngày sinh ra đã có bất diệt chi thể, cộng thêm tu luyện vô số năm tháng, hiện tại khắp vòm trời rất ít người áp chế nổi.
Ma Chủ gầm rú chấn động đệ tam giới, thí thiên hung khí trong tay bùng lên hào quang vô cùng rực rỡ, phá tan huyền hoàng sát khí, lao về phía đối thủ, đồng thời vô số chiến hồn cổ xưa tụ tập bên mình gầm lên, chấn tan không ít sát khí vàng rực. Ma Chủ xuyên qua trùng trùng không gian tan tành, lao đến trước mặt Huyền Hoàng.
Binh khí bổ xuống, "choang" một tiếng, chém trúng Huyền Hoàng kì.
Thiên địa tưởng như bị hủy diệt, mặt đất nứt toác, lan ra ngàn dặm, thinh không cũng vỡ tan rồi hủy diệt.
Đó là thực lực của Huyền Hoàng và Ma Chủ, trong lúc sơ ý phát ra sức mạnh hủy diệt, suýt nữa phá tan diện tích mấy ngàn dặm.
Thấy Huyền Hoàng và Ma Chủ đại chiến sinh tử, các thiên giai cao thủ phía dưới cũng hỗn chiến.
Thiên địa hỗn loạn.
Thiên Ma tuy dũng, Độc Cô Tiểu Huyên tuy trí, nhưng trong đại hỗn chiến cũng không thể nắm được tất cả.
Đó là trận hỗn chiến của hơn trăm thiên giai cao thủ.
Bên cạnh chiến trường, búp bê Tiểu Không Không đột nhiên kêu vang: "Các ngươi… không được qua đây. Ta rất lợi hại."
Ba vị thiên giai cao thủ thuộc phe Thời Gian chi thần và Không Gian chi thần lao về phía nó, định bắt lấy buộc Thần Nam thả hai vị tổ thần đang bị hắn đánh đập.
Tiểu quỷ cuống lên.
Nó mới một tuổi nhưng tâm trí thành thục "quá mức", đúng là một tiểu nhân tinh, đương nhiên biết đối phương muốn gì. Nó không muốn thành gánh nặng cho cha nên quay người định bỏ chạy.
"Ha ha…" Ba vị thiên giai cao thủ cười vang, chia thành ba hướng nhanh chóng vây tiểu quỷ vào giữa.
"Ta thật sự rất lợi hại, các ngươi dám lên, đừng trách ta không khách khí." Tiểu Không Không nắm chặt hai tay, đôi mắt sáng rực tỏ vẻ bất an.
"Tiểu tử, ngoan ngoãn lại đây." Một người vung tay chộp tới.
Nhưng lúc đó từ chân trời vang lên tiếng ma khiếu, dao động đáng sợ khiến cả ba cao thủ biến sắc.
Tiếng ma khiếu xuyên vào óc, người đó quả nhiên lao đến chỗ họ.
Đó tuyệt đối là một nhân vật đáng sợ đến cực điểm.
Một hắc phát thanh niên trong mắt như lãnh điện, mái tóc rối bời tung bay, cước đạp ma vân bay tới. Khí thế của y như núi non, phảng phất là bậc chúa tể khiến người khác ngưỡng vọng, thoáng chốc đã bay đến nơi.
Thấy Huyền Hoàng và Ma Chủ đại chiến, sắc mặt y vẫn trơ trơ, lạnh lùng quát: "Vạn Cổ Giai Không."
Bốn chữ quát lên khiến phong vân biến hoán, thiên địa thất sắc, dao động năng lượng không thể tưởng tượng nổi tràn ra.
Ba thiên giai cao thủ chưa hiểu mô tê gì đã thấy thân thể nhanh chóng co lại thành hài đồng.
"A…" Ba người cùng kêu lên kinh hãi.
Thanh niên cao thủ thần bí lạnh lùng liếc nhìn ba người, rồi không thèm nhìn thêm lần nữa mà lao vào chiến trường hỗn loạn.