Thần Khống Thiên Hạ
Chương 94: Để Cho Ta Chiến Thống Khoái Đi!
- Tiểu tử đem đao kia để xuống, ta lưu cho ngươi toàn thây.
Đê giai Huyền Sĩ âm u nói. Hắn cho là đồng bạn của mình chỉ là khinh
địch, lại thêm đối phương nắm giữ cao giai vũ khí xuất kỳ bất ý mới có
thể bị giết, hắn không cho là thực lực của bản thân Lăng Tiếu mạnh đến
bao nhiêu.
- Ngu ngốc!
Lăng Tiếu khinh miệt mắng một câu, đồng thời khóe mắt liếc về hướng Phó
Trữ, giờ phút này Phó Trữ đã bị mấy người của đối phương bao vây, tử cục đã định rồi, nhì lại Độc Ưng chẳng qua là miễn cưỡng có thể cùng Kim
Lang đánh ngang tay, chính mình phải tốc chiến tốc thắng.
- Cuồng vọng, lão tử cho ngươi chết không toàn thây!
Đê giai Huyền Sĩ quát to một tiếng, rốt cục lựa chọn tự mình xuất thủ,
một thanh nhị giai đê cấp trọng đao đánh ra một đao, một đoàn thổ hoàng
sắc quang đoàn hướng Lăng Tiếu bắn nhanh mà đến.
Lăng Tiếu không dám cứng đối cứng với đối phương, triển khai Vân Tung Mị Ảnh hướng những dong binh không xuất thủ kia giết tới.
Những đê giai Huyền Giả kia căn bản ngăn không nổi Lăng Tiếu một đao một kiếm, một cái đối mặt xuống thì hai gã đê giai Huyền Giả đã chết ở dưới đao kiếm của hắn.
- Cẩn thận, trong tay của hắn chính là nhị giai đao kiếm, tách ra vây công hắn!
Đê giai Huyền Sĩ kia lập tức hạ mệnh lệnh nói.
Trong lúc nhất thời mười mấy người phân ra, tạo thành một vòng vây, từng đạo kiếm quang, đao ảnh, thương đoàn... Toàn bộ hướng Lăng Tiếu ở trung tâm oanh tới.
Đối mặt với nhiều kiếm kỹ như vậy, Lăng Tiếu không dám chậm trễ, đấu
bồng đặc chế ở sau lưng bao lấy thân thể, thân thể giống như con ốc xoay chuyển bay lên, chặn lại tất cả công kích, đồng thời một chiêu Kiếm Lưu Ngân hướng mấy người yếu nhất đánh qua.
Vô số kiếm quang, kiếm kiếm chi mạng đáng sợ đem những người kia bao phủ.
A a a!
Mấy đạo tiếng kêu thảm thiết, mấy người ngã bay ra ngoài, vòng vây bị đánh ra một cái lỗ hổng.
- Tránh ra, để cho ta tới.
Đê giai Huyền Sĩ kia giận dữ, vung lên đao ảnh hàm chứa Thổ thuộc tính vô cùng nhanh chóng hướng Lăng Tiếu đập tới.
Lăng Tiếu lại làm sao dám cùng đối phương cứng đối cứng, lúc này đem Vân Tung Mị Ảnh phát huy đến cực hạn, nhanh chóng tránh né một đao này của
đê giai Huyền Sĩ, đồng thời lại chém giết những Huyền Giả giai ở hướng
khác.
Từng cái Huyền Giả biết rõ huyền kỹ của Lăng Tiếu đáng sợ, hơn nữa lại
có nhị giai vũ khí, mọi người giống như gặp quỷ tháo chạy bốn phía.
Song, như thế càng hợp với ý của Lăng Tiếu, bàn về tốc độ, tại trường
lại có người nào có thể so được với hắn, tối thiểu cũng phải là trung
giai Huyền Sĩ mới có thể truy đuổi được hắn.
Lăng Tiếu rất nhanh đuổi theo một gã trung giai Huyền Giả, trung giai
Huyền Giả này hiển nhiên là một nhân vật không sợ chết, hét lớn một
tiếng:
- Lão tử liều mạng với ngươi!
Trường kiếm trong tay hắn xuất ra ba đạo bóng kiếm trọng điệp, uy lực
hết sức bất phàm, đoán chừng cao giai Huyền Giả bình thường đều không
dám đón đỡ.
Lăng Tiếu thoáng qua vẻ tươi cười, Ngân Quỷ huyết đao trong tay trước
sau như một đơn giản chém một đao, hướng kiếm ảnh của đối phương oanh
tới.
Oanh!
Phốc!
Người nọ không có bất kỳ ngoài ý muốn gì, một đao liền bị chém giết, một đoàn huyết vụ dữ dội tản ra, mùi máu tanh khiến cho người ta cảm thấy
hết sức buồn nôn.
- Tạp chủng hèn hạ, có bản lĩnh đại chiến với ta một trăm hiệp.
Đê giai Huyền Sĩ kia cũng bị tức giận đến nổ phổi rồi. Mẹ kiếp, tiểu tử
này liền giống như một con giun trơn trượt, căn bản không thể bắt được,
ngược lại là đồng bạn của mình từng người bị đối phương chém giết, mà
chính mình lại không làm gì được.
- Có bản lĩnh ngươi đuổi theo ta rồi hãy nói!
Lăng Tiếu đắc ý cười nhẹ một tiếng, lại hướng sang một người khác đuổi theo.
- Tất cả mọi người đều lui về phía sau ta!
Đê giai Huyền Sĩ kia không thể không hạ lệnh để cho người của bọn họ
trốn ở sau lưng hắn, nếu không từng cái bị Lăng Tiếu giết chết, tổn thất kia liền lớn rồi.
Mới vừa rồi tới 15 người, đã chết năm, vì một con U Văn Báo mà thiệt thòi rồi.
- Trốn? Trốn được sao?
Lăng Tiếu cười lạnh, lần đầu tiên đao kiếm đồng thời xuất ra, ở chung
quanh hắn tịch quyển lên một mảnh đao quang kiếm ảnh đầy trời.
- Đao Vô Ảnh, Kiếm Lưu Ngân!
Một chiêu này là Lăng Tiếu kiếp trước tự mình tổng hợp võ công của Phong Vân mà sáng chế ra, uy lực hết sức đáng sợ.
Chỉ thấy một đoàn lam ngân quang mang giao thoa, một cỗ khí thế vô cùng
vường đại khiến người ta sợ hãi, đao quang kiếm ảnh kia càng không ngừng lóe lên, hướng đê giai Huyền Sĩ kia cùng với đám người phía sau hắn
đánh tới.
Đê giai Huyền Sĩ kia tức thì cảm nhận được uy hiếp của tử vong, lúc này
không do dự nữa, cắn răng một cái, thổ hành huyền lực toàn thân vận
chuyển cực nhanh, trong miệng hét lớn một tiếng:
- Thổ Nhận Trảm!
Một chiêu ngưng tụ tất cả huyền lực của hắn hướng tới cường chiêu của Lăng Tiếu đập tới.
Oanh!
Nhất thời hai chiêu đụng nhau, oanh tạc đến trên mặt đất xuất hiện một cái hố cự đại.
Đê giai Huyền Sĩ kia mặc dù chặn lại sát chiêu cường đại của Lăng Tiếu,
nhưng mà một thân võ phục bị cắt thành vô số mảnh, bộ dáng hết sức chật
vật không chịu nổi.
- Tiểu tử ta khiến ngươi chết không được tử tế!
Đê giai Huyền Sĩ kia giận vô cùng quát lên, đáng tiếc hắn đã không thấy được bóng dáng của Lăng Tiếu.
Đang ở trong lúc hắn muốn tìm thân ảnh của Lăng Tiếu, lại nghe đến sau lưng truyền đến trận trận tiếng kêu thảm thiết.
Hắn quay đầu nhìn qua, chỉ thấy Lăng Tiếu như sói vào bây dê, chỗ đi qua đều có người bị một đao hoặc một kiếm giết chết.
Tất cả những người này đều bị sự cường đại của Lăng Tiếu dọa đến một điểm chiến ý cũng không còn.
Đê giai Huyền Sĩ tức đến nổ phổi rồi, cuối cùng đem sát chiêu áp trục của mình sử xuất ra.
- Thổ Nhận Giảo Sát!
Từng đạo đao nhận thổ hoàng sắc giống như xà từ bốn phương tám hướng tràn ra khắp nơi, dần dần đem Lăng Tiếu bao vây vào trong.
- Không tốt!
Huyền lực của Lăng Tiếu đã tiêu hao đến không sai biệt lắm, nếu không
phải mới vừa rồi đánh ra đao kiếm nhất chiêu, sau đó liền phục dụng mấy
viên Dưỡng Khí đan, sợ rằng đều không có khí lực chém giết võ giả Huyền
Giả giai của đối phương.
Lần này Lăng Tiếu cũng lại trốn không thoát rồi, tất cả thổ hoàng sắc
kiếm khí lập tức bao lại, đem thân thể của hắn mà oanh đến.
- A!
Lăng Tiếu trúng chiêu, phát ra một đạo tiếng kiêu thảm thiết kinh người, ngã bay ra ngoài.
- Thiếu gia!
Độc Ưng ở không xa kinh hô, song hắn vừa phân thần đã bị Kim Lang nhân
cơ hội đâm một kiếm, may là không phải chỗ yếu hại, nếu không đương
tràng liền phải chết rồi.
- Hô! Rốt cục cũng chết rồi, tiểu tử thật là khó dây dưa!
Đê giai Huyền Sĩ thở phào nhẹ nhõm, hắn đã đem huyền lực tiêu hao đến
tám phần, nếu như như vậy cũng không giết được tên tiểu tử kia, chính
mình liền xui xẻo, hắn chưa từng nghĩ tới một gã trung giai Huyền Giả
lại có thể đem bọn họ bức đến chật vật như vậy.
Mang đến 15 người, cộng thêm bốn người do Kim Lang mang tới, tổng cộng
là 19 tên Huyền Giả, chỉ còn lại bốn gã cao giai Huyền Giả đáng thương,
mà 15 tên thì bị Lăng Tiếu một người giết chết.