Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Khống Thiên Hạ

Chương 794: Cường Hành Thu Đồ Đệ (2)



- Ngươi có thể cho là như thế, bổn tôn du lịch nhiều năm vì chính là muốn thu một cái đồ đệ vừa lòng đẹp ý, hôm nay coi trọng dĩ nhiên sẽ không buông tha cho, nữ oa tử, ngươi cần phải suy xét ch kỹ, lấy thiên phú của ngươi ta tuyệt đối có thể để cho ngươi trong ba năm trở thành Địa Hoàng giai, trong 50 năm thành tựu Thiên Tôn giai.
Âm tôn giả uy hiếp kèm theo hấp dẫn nói.
- Cho dù chết ta cũng không muốn rời khỏi phu quân của ta.
Vân Mộng Kỳ kề sát Lăng Tiếu cầm tay của hắn rất là kiên định nói.
Lăng Tiếu cảm nhận được tình yêu của Vân Mộng Kỳ đối với hắn, trong lòng cảm thấy dị thường cảm động.
- Mộng Kỳ, ta xem... Ngươi nên đáp ứng vị tiền bối này đi!
Lăng Tiếu do dự một chút nói.
Tình thế hôm nay người ta mạnh hơn, huống chi điều kiện mà đối phương ném ra không kém, nếu như Vân Mộng Kỳ có thể đến địa phương càng tốt hơn để tu luyện, Lăng Tiếu tự nhiên thay nàng cao hứng, ngày sau hắn cũng muốn đến Trung vực đi xông xáo một phen, đến lúc đó lại đi tìm nàng cũng không khó khăn.
- Tiểu tử ngươi thức thời, nếu như ngươi cũng có hứng thú mà nói..., ta nhưng thay một vị sư huynh khác của ta thu ngươi làm đồ đệ, hai người các ngươi cùng nhau đến Minh Thủy môn chúng ta đồng dạng cũng có thể ở chung một chỗ.
Âm tôn giả nhẹ cười nói.
- Tiếu, ngươi tại sao có thể đáp ứng nàng, chẳng lẽ ngươi không muốn cùng ta ở chung một chỗ?
Vân Mộng Kỳ không rõ hỏi.
- Dĩ nhiên là không phải!
Lăng Tiếu đáp một tiếng, tiếp theo thâm tình nhìn nàng nói:
- Kỳ thật ta sớm liền định đi Trung vực xông xáo một phen, vốn định sau khi đem Trọng Kiếm môn tiêu diệt, trở về theo Vận nhi đi đến đoạn thời gian cuối cùng kia với nàng, lại trở về nhà ta xem một chút, ta liền sẽ đi, hôm nay vị tiền bối này nếu muốn thu ngươi làm đồ đệ, ngươi liền đáp ứng nàng, nhân cơ hội tới Trung vực trước hiểu biết tình huống, ngày sau ta nhất định tới tìm ngươi, đến lúc đó chúng ta cũng sẽ không tách ra nữa.
- Nhưng mà... Thời điểm gặp mặt lần sau phải bao lâu?
Vân Mộng Kỳ rất là không muốn nói.
- Cũng không cần bao lâu, nhanh thì ba năm, chậm thì năm năm, chúng ta phải đem ánh mắt nhìn đến lâu dài một chút, hôm nay thực lực của chúng ta còn yếu, chờ chúng ta có thực lực để có thể nắm giữ được vận mệnh của chính mình, người nào cũng không thể tách ra chúng ta.
Lăng Tiếu nói.
Hắn cảm giác sao lại không nỡ tách ra Vân Mộng Kỳ được, nhưng mà tu hành một đường tịch mịch lâu dài, mấy năm căn bản không coi là cái gì.
Ngày sau muốn tới Trung vực, Vân Mộng Kỳ đã có người trước một bước mang nàng rời đi, đây càng hợp với ý tứ của hắn.
Ngày sau Vân Mộng Kỳ đối với Trung vực có điều hiểu rõ, hắn đến Trung vực làm chuyện gì cũng thuận tiện nhiều lắm.
Chia lìa ngắn ngủi đổi lấy ở chung một chỗ lâu dài hơn, Lăng Tiếu cảm thấy có lời.
Vân Mộng Kỳ ngắm nhìn ánh mắt của Lăng Tiếu, do dự một chút đáp:
- Ta đáp ứng ngươi, nhưng mà ngươi nhất định phải nhanh chóng tìm ta, bằng không... Ta nhất định trở về tìm ngươi, cho dù tìm đến chân trời góc bể, ta nhất định phải tìm được ngươi.
Lăng Tiếu vuốt mũi của Vân Mộng Kỳ một cái nói:
- Yên tâm đi, ta đáp ứng ngươi chuyện này nhất định sẽ làm được, đến lúc đó không có người nào có thể ngăn cản được chúng ta.
Vân Mộng Kỳ nặng nề gật đầu nói:
- Ừ, ngươi trở về đem chuyện này nói cho phụ thân của ta biết đi, ta biết ngươi không thích hắn, nhưng hắn dù sao... cũng là nhạc phụ của ngươi!
- Ha ha, đó là dĩ nhiên!
Lăng Tiếu sảng khoái cười nói, tiếp theo hắn hướng về phía Âm tôn giả nói:
- Tiền bối, Mộng Kỳ liền giao cho ngươi, hi vọng ngươi đừng sai sót đệ tử, muốn hảo hảo chiếu cố dạy nàng, nếu như sau này ta đến Minh Thủy môn phát hiện Mộng Kỳ có cuộc sống không tốt, ta nhất định sẽ vì nàng đòi cái công đạo.
- Đó là dĩ nhiên, nàng là đệ tử duy nhất của bổn tôn, tự nhiên sẽ không bạc đãi nàng.
Âm tôn giả hứa hẹn đáp.
Lăng Tiếu gật đầu, tiếp theo đối với lam sắc Giao Long kinh quát lên:
- Tiểu long trở lại cho ta!
Âm tôn giả cũng mở miệng nói:
- Bằng, trở lại!
Lam sắc Giao Long cùng Lam Quan Bằng Điểu riêng mình không cam lòng gào thét mấy tiếng rồi mới lùi trở về.
Hai thú toàn thân đều là vết máu loang lổ, da thịt cũng rụng rất nhiều, có thể thấy được mới vừa rồi đả đấu có bao nhiêu tàn nhẫn.
Bất quá nhìn lông của Lam Quan Bằng Điểu đều sắp rụng hết, Lăng Tiếu cũng biết vẫn là lam sắc Giao Long so với đối phương muốn cường hãn hơn một bậc.
- Tốt lắm, Mộng Kỳ đi bái kiến sư phụ của ngươi đi.
Lăng Tiếu vỗ nhẹ vào mu bàn tay của Vân Mộng Kỳ một cái nói.
Vân Mộng Kỳ gật đầu, sau đó ôm lấy eo hổ của Lăng Tiếu thật chặt, lại hôn Lăng Tiếu một chút, mới cực kỳ không muốn đi đến bên cạnh Âm tôn giả khom mình hành lễ nói:
- Đồ nhi Vân Mộng Kỳ bái kiến sư phụ!
- Ha ha, tốt tốt... Sư phụ họ Âm tên Hà, sau này ngươi chính là đồ đệ duy nhất của ta, ngày sau hồi tông môn lại vì ngươi chính danh.
Âm tôn giả hết sức đắc ý đáp.
Chẳng qua là trong tiếu dung của nàng, không có ai phát hiện ra thần mang quỷ dị lướt qua.
- Sư phụ, chúng ta còn muốn đi diệt Trọng Kiếm môn, ngươi giúp chúng ta một phen sao?
Vân Mộng Kỳ nhân cơ hội nói.
- Không thành vấn đề, vẻn vẹn là Thất phẩm tông môn dám đắc tội với đệ tử ta, vi sư vì ngươi hết giận đi!
Âm tôn giả không chút suy nghĩ đáp ứng xuống.
- Cái này... Cũng không cần làm phiền tiền bối đi?
Lăng Tiếu từ bên cạnh nói.
Nhưng mà Âm tôn giả căn bản không có để ý tới hắn, mà là kéo tay Vân Mộng Kỳ liền hướng phương hướng của Trọng Kiếm môn bay đi.
Lăng Tiếu lẩm bẩm nói:
- Có sức lao động miễn phí cũng không tồi.
Kỳ thật, Lăng Tiếu hoàn toàn từ đầu không nghĩ cự tuyệt hỗ trợ của Âm tôn giả, hắn hiện tại tinh thần lực suy yếu cũng là không tiếp tục động thủ được nữa rồi, có người hỗ trợ diệt Trọng Kiếm môn, hắn cớ sao mà không đồng ý đây?
Trên Trọng Kiếm môn, La Siêu Toàn cùng một đám trưởng lão đều bay đến giữa không trung nhìn phương hướng Trọng thành, vẻ mặt dị thường ngưng trọng.
Bọn họ cũng có thể cảm ứng được va chạm của năng lượng cường đại, công kích giống như hủy diệt kia chỉ sợ Trọng thành có không ít địa phương bị trùng kích phá hư hầu như không còn đi.
- Môn chủ không cần lo lắng, lão tổ tông cùng Âm tôn giả liên thủ, ở trong Tây Bắc không ai có thể địch nổi.
Mọt gã trưởng lão đời trước của Trọng Kiếm môn sâu kín nói.
- Nói thì như thế, nhưng mà đối phương tựa hồ cũng rất mạnh, bằng không lão tổ tông làm sao còn chưa trở về?
La Siêu Toàn đáp.
Tên trưởng lão đời trước kia không có nói tiếp, bởi vì hắn biết La Siêu Toàn nói rất đúng sự thật.
Nếu như đối thủ chỉ là mạnh bình thường, lấy thực lực của lão tổ tông bọn họ nhất định là dễ như trở bàn tay.
Nhưng mà lão tổ tông bọn họ đã chạy tới lâu như vậy rồi, lại còn không thể giải quyết, có thể thấy được đối thủ ít nhất cùng là một cái cường giả cùng giai với lão tổ tông của bọn họ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...