Thần Khống Thiên Hạ
Chương 2649: Thành công cứu ra (2)
Trác Hưng Hồng còn muốn nói điều gì, Lăng Tiếu nói trước:
- Ba vị điện chủ không cần lo lắng, lão tổ của tộc ta cũng thành tựu Vĩnh Hằng rồi, hắn có thể cởi bỏ cấm chế thay các ngươi, hiện tại các ngươi lập tức triệu tập người khác đi, ta sẽ mang các ngươi ra ngoài.
Ba đại điện chủ nghe lời này thì sắc mặt vui mừng, sau đó triệu tập các Luyện Dược Sư.
Ma Hổ tộc muốn Luyện Dược Sư luyện chế đan dược tăng cường thế lực của bọn họ, cho nên cũng không có đuổi tận giết tuyệt, cũng có không ít Luyện Dược Sư còn sống.
Rất nhiều Luyện Dược Sư biết rõ được cứu thì mừng rỡ.
Bọn họ đã sớm bị Ma Hổ tộc áp bách không có quyền gì, ngày xưa bọn họ cao ngạo thì bây giờ bị chà đạp, chỉ hy vọng còn sống mới tốt.
Lăng Tiếu không có thời gian giải thích với bọn họ, thu bọn họ vào trong dược đỉnh.
Mà ở trên chín tầng trời Khương Ám Quang đã bắt đầu chạy trốn.
Huyền Vũ thần thú không phải hắn đối phó được, huống chi còn có một đầu Hỗn Độn Lôi Long khiến hắn tuyệt vọng!
Át chủ bài của hắn đã ra hết, tuy có thể diệt sát Lăng Tiếu, nhưng không thể đối phó nổi Vân Mộng Kỳ, hắn đành cưỡi thánh thú chạy đi.
Vân Mộng Kỳ vốn định thúc giục Huyền Vũ thần thú đuổi giết, nhưng mà nàng không có xúc động, bởi vì cứu người là nhiệm vụ trọng yếu nhất.
Mặt khác Chí Tôn của Ma Hổ tộc chết rất nhiều, chỉ có một số ít đang bỏ chạy mà thôi.
Ai bảo đối phương hung tàn mạnh mẽ như vậy, lưu lại cũng chỉ có đường chết mà thôi.
Bọn họ chỉ hy vọng Vĩnh Hằng chi thần sớm ngày trở về, lại thu phục nơi này.
Lăng Tiếu dùng dược đỉnh thu đại bộ phận người của dược minh công hội, sau đó bảo Yên Điệp Kiều cùng hắn cưỡi Hỗn Độn Lôi Long rời khỏi Thiên Nguyên địa vực.
Vân Mộng Kỳ cũng thu hồi Huyền Vũ thần thú, cùng cưỡi chân long với hai người.
Luận tốc độ Huyền Vũ thần thú vẫn kém chân long không ít.
Hiện tại phải dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi đây, tuyệt không thể chờ Vĩnh Hằng chi thần của đối phương trở về, như vậy bọn họ chỉ có đường chết.
Hỗn Độn Lôi Long như điện như gió, rất nhanh đã rời xa Thiên Nguyên địa vực.
Trên lưng chân long, Yên Điệp Kiều lực chú ý không phải lên người Lăng Tiếu, mà là đối mặt với Vân Mộng Kỳ, đôi mắt dễ thương mang theo ý tứ không rõ.
Vân Mộng Kỳ nhìn Yên Điệp Kiều, nhưng mà trên mặt lãnh đạm.
Nàng đã sớm quen bên người Lăng Tiếu có nhiều nữ nhân, cho nên sớm thấy mà không thể trách!
Lăng Tiếu thấy hai nữ gặp nhau không nói cái gì, hắn đành mở miệng giới thiệu đối phương.
- Các ngươi đều không cần bộ dạng như vậy, nàng là Mộng Kỳ, nàng là Điệp Kiều, các ngươi đều là nữ nhân của ta, ai cũng trọng yếu cả.
- Mộng Kỳ ngươi là nữ nhân đẹp nhất mà ta từng thấy, tại sao bị phu quân lừa gạt vậy?
Lăng Tiếu đánh vỡ yên lặng, Yên Điệp Kiều cũng cười nói.
- Ha ha, ta và hắn quen nhau từ khi còn trẻ, không thể nói ai gạt ai a, Điệp Kiều ngươi là đệ nhất nữ thần ở Thiên Nguyên địa vực, sớm đã truyền lưu khắp Thiên Vực, vì sao thích nam nhân hoa tâm như hắn thế!
Vân Mộng Kỳ cười nhạt đáp.
Yên Điệp Kiều trợn mắt nhìn Lăng Tiếu, thần sắc phong tình vạn chủng cười nói:
- Ha ha, bởi vì ta biết rõ hắn tuy hoa tâm, nhưng mà trọng tình, bằng không hắn làm sao mạo hiểm đi tới đây cứu ta chứ.
Lăng Tiếu xấu hổ nói:
- Ha ha, vẫn là Điệp Kiều hiểu ta!
Vân Mộng Kỳ cũng chấp nhận lời này.
- Có lẽ đây là mạng của chúng ta, hắn là khắc tinh của chúng ta đấy.
- Nói sai, ta là thủ hộ các ngươi, trừ phi ta chết, bằng không ai cũng không tổn thương ngươi được!
Lăng Tiếu cầm tay hai nữ nhân kiên định nói ra.
Hai nữ nội tâm ấm áp, tựa đầu vào lưng của hắn, hít sâu khí tức dương cương của riêng hắn.
- Hôm nay Vĩnh Hằng chi thần Ma Hổ tộc xuất thế, chúng ta nên đi nơi nào?
Yên Điệp Kiều khẽ thở dài, nàng nói:
- Phu quân, trong tộc của ngươi có Vĩnh Hằng chi thần có thể đối phó hắn sao?
- Nếu như chỉ đối phó Vĩnh Hằng chi thần Ma Hổ tộc thì căn bản không phải vấn đề, mấu chốt là... Lôi tộc cũng có một tên Vĩnh Hằng chi thần, tình thế không thể lạc quan ah!
Lăng Tiếu ưu sầu nói.
Hai Vĩnh Hằng chi thần này là tử địch, đối với tộc của hắn uy hiếp quá lớn.
Trong lòng của hắn như đặt khối đá không buông được.
- Nước đến đầu thuyền tự nhiên thẳng, cùng lắm quay về Huyền Linh đại lục đi, Vĩnh Hằng chi thần cũng không tìm thấy.
Vân Mộng Kỳ đề nghị.
Lăng Tiếu mang theo Vân Mộng Kỳ và Yên Điệp Kiều tiếp tục chạy về Thiên Long địa vực.
Mặc kệ ba đại vĩnh hằng đánh nhau kết quả như thế nào, Lăng Tiếu đều phải trở về xem rốt cuộc thế nào.
Hắn không sợ tộc nhân hiểu lầm là lâm trận sợ hãi bỏ chạy, bởi vì người khác hiểu rõ Lăng Tiếu hắn không phải người sợ chết.
Thời điểm hắn quay về trong tộc, ba đại vĩnh hằng đọ sức đã chấm dứt.
Thời điểm hắn biết ước định của ba vĩnh hằng, cũng thở ra một hơi.
Đối phương có hai đại Vĩnh Hằng chi thần kết minh, lão tổ tông Lăng Thái Sơ có thể thắng được, còn làm đối phương ký kết kết minh đúng là khó khăn mà.
Nhưng mà Vĩnh Hằng chi thần không giống các cảnh giới khác, trong cùng giai chênh lệch không quá lớn, mặc cho ai cũng không coi được Lăng Thái Sơ có thể lấy một địch hai.
May mắn Kim tộc bọn họ có viễn cổ cự long hỗ trợ,còn có kiện thần khí trăm vạn năm.
Thiên Vực hiện tại lại lâm vào cảnh ổn định.
Tạm thời sẽ không lo lắng Ma Hổ tộc chinh phạt mấy địa vực khác.
Người trong thiên hạ đều biết đây là do Kim tộc có một vĩnh hằng lão tổ, khiến cho bọn họ sùng bái Lăng Thái Sơ đạt tới đỉnh phong.
Mà thành trì dưới quản hạt của Thiên Long Môn thậm chí sớm có pho tượng của Lăng Thái Sơ dựng lên để cúng bái.
Trong thời gian khôi phục bình tĩnh, Thiên Long Môn lại được trùng kiến, Thiên Long địa vực các thế lực lớn nhỏ đều có người tới gia nhập, khiến cho Thiên Long Môn và Thiên Long Thành trong thời gian ngắn trùng kiến rất tốt.
Tộc địa của Kim tộc lại có mấy thành viên trọng yếu của Kim tộc tụ tập với nhau.
Bọn họ thương nghị bước tiếp theo nên làm thế nào.
Hôm nay tạm thời bình yên với Ma Hổ tộc trăm năm, bọn họ nhất định phải nghĩ biện pháp ứng phó.
Sau khi thương nghị, Lăng Thái Sơ quyết định cùng Lăng Vô Địch tiến về Huyền Linh đại lục một chuyến khuyên bảo Lăng Hồng Vũ trở về.
Vì vậy Lăng Tiếu dùng biết thân phận của mình đi theo Lăng Thái Sơ cùng với Lăng Vô Địch quay về, những người khác tạm thời trấn thủ trong tộc, mà viễn cổ cự long tự nhiên lưu lại phòng ngừa vạn nhất.
Có Lăng Thái Sơ là tồn tại cường đại, hắn dùng kim chi lực lượng cuốn Lăng Tiếu cùng Lăng Vô Địch quay về Huyền Linh đại lục.
Vĩnh Hằng chi thần thông thiên triệt địa, tốc độ phi hành không cách nào tưởng tượng.
Lại tiến về Huyền Linh đại lục, Lăng Tiếu trong lòng vô cùng cảm khái.
Những năm gần đây xông pha nhiều, trải qua không ít mưa gió, tâm tình đã sớm tôi luyện khác biệt.
Huống chi thân nhân của hắn đều ở đây, trong Huyền Linh đại lục hắn đã không có bao nhiêu lo lắng.