Thần Khống Thiên Hạ
Chương 2071: Thần oai Bồ Đề cung
Nhưng Ảnh Báo đã nhận ra có khí tức cường đại đang đến gần với tốc độ cực nhanh, thần sắc trở nên vô cùng trầm trọng nói:
- Hắn có cường viện đến trợ giúp, chúng ta tiếp tục thêm chút sức, mau chóng đem tiểu tử này xử lý.
Nói xong hắn vọt tới chỗ Lăng Tiếu, bán cổ thần khí không ngừng huy vũ, lực lượng cường đại hơn không ít.
Ảnh Mạt lại phóng ra, hai cỗ lực lượng kết hợp cùng nhau hình thành loạn lưu bạo phong thổi quét về hướng Lăng Tiếu.
- Đáng giận!
Thần hồn phân thân của Lăng Tiếu kinh quát một tiếng, Cửu Dương Phần Thiên quyền oanh thẳng tới.
Oanh long!
Chỉ một thoáng ngăn cản, chân thân của hắn đã tránh ra xa mười vạn dặm, mà thần hồn phân thân cũng bị đối phương đánh bay thật xa, lực lượng quyền ý cuồn cuộn đều bị đối phương quét vẩy ra khắp chung quanh.
Vào lúc này chờ khi Lăng Phi đến cũng phải cần thời gian vài lần hô hấp.
Nhưng chỉ vài lần hô hấp này người ta đã đủ lấy mạng của hắn.
Hắn tuyệt đối không thể chờ đợi, nhất định phải làm ra tuyệt địa phản kích!
Nương theo thời gian thần hồn phân thân đón đỡ một kích, Lăng Tiếu tránh thoát lực lượng phong bạo loạn lưu, trong tay hiện ra Bồ Đề thần cung cùng một thần tiễn vũ.
Thần tiễn vũ không phải là loại tên đặc chế ban đầu, mà là Bồ Đề tiễn vũ lấy được trong Phong Thần Đàn, tổng cộng có ba mũi tên.
Bồ Đề thần cung, Bồ Đề tiễn vũ, hai thứ phối hợp là một bộ cổ thần cung hoàn mỹ!
Động tác của Lăng Tiếu lưu loát một mạch, phối hợp cùng lực lượng mộc hệ đồng nguyên, một cỗ tinh quang màu xanh biếc nháy mắt nở rộ trên không trung, một cỗ lực lượng mênh mông hội tụ trên Bồ Đề thần cung, khắp bốn phía truyền đến bổn nguyên lực lượng tụ tập cùng một chỗ.
Mục tiêu của Lăng Tiếu tập trung vào Ảnh Báo, cần một kích đạt tới hiệu lực!
Ảnh Báo đã cảm nhận được khí tức dị thường, tầm mắt xuyên qua tầng tầng trở ngại không gian nhìn ra phương xa, thấy được Lăng Tiếu đang cầm thần cung nhắm thẳng vào mình.
Hắn cười lạnh nói:
- Còn vùng vẫy giãy chết!
Hưu!
Bồ Đề tiễn vũ rời khỏi tay, mũi tên như sao băng rơi xuống, nhanh như sấm đánh, nháy mắt đã đến trước Ảnh Báo.
- Cái gì!
Ảnh Báo kinh hô một tiếng, hắn hoàn toàn không nghĩ tới tốc độ mũi tên lại cực nhanh đến như vậy, làm cho hắn thiếu chút nữa không kịp phản ứng.
Đổi lại là bán thủy thần khác chỉ sợ ngay cả cơ hội trốn tránh cũng không có.
Nhưng Ảnh Báo là cường giả phong hệ, thân hình nháy mắt bay ngang ngàn thước, tránh thoát mũi tên, trong lòng thầm thở dài kinh hô:
- May mắn!
Nhưng hắn vừa thốt ra hai chữ này, lại nghe Ảnh Mạt kinh hô:
- Báo tam ca cẩn thận mặt sau!
Ngay khi thanh âm Ảnh Mạt hạ xuống, Ảnh Báo vừa quay đầu nhìn lại, một đạo lục quang đã đến sau lưng của hắn.
- Không!
Thần sắc Ảnh Báo đại biến kinh hô, hắn muốn né tránh đã không còn kịp nữa.
Oanh long!
Một thanh âm tiếng nổ vang kinh thiên động địa, giữa không trung hiện lên một đoàn màu xanh biếc, bên trong còn nương theo nhiều điểm đỏ.
- Báo tam ca!
Ảnh Mạt nhìn thấy Ảnh Báo bị tạc thành huyết tương kinh rống lên, thần sắc kinh hoảng tới cực điểm.
Ảnh Báo có thực lực thế nào hắn hiểu thật rõ ràng, không ngờ lại bị một mũi tên của đối phương bắn chết, đây rốt cục là chuyện gì xảy ra?
Mà lúc này Lăng Phi cũng vừa đuổi tới, vừa lúc nhìn thấy một màn Lăng Tiếu bắn tên, không nhịn được kinh hô:
- Con mẹ nó thật…thật là đáng sợ!
Lấy thực lực thần vương lại có thể bắn chết một gã bán thủy thần, chỉ nói rõ một vấn đề, trong tay Lăng Tiếu là một kiện cổ thần khí chân chính, hơn nữa phẩm cấp không bình thường!
Ảnh Mạt khiếp đảm, vào lúc này hắn làm sao còn can đảm tiếp tục đuổi giết Lăng Tiếu.
Hơn nữa còn có cường viện chạy tới, chỉ bằng một mình hắn thật sự khó đối phó, đối phương đã có người giúp đỡ, hắn căn bản không còn cơ hội nào.
Ảnh Mạt nắm thời cơ nhìn đám người Ảnh Kiện rống to:
- Toàn bộ rút đi!
Dứt lời hắn lập tức lẻn vào hư không, trốn chạy thật nhanh!
- Muốn chạy trốn không có cửa đâu!
Lăng Phi hét lớn một tiếng, kim thương trong tay hướng Ảnh Mạt toàn lực phóng tới, muốn đem hắn lưu lại.
Nhưng Ảnh Mạt đã trở thành bán thủy thần còn sớm hơn Lăng Phi, lực lượng phong hệ nếu muốn chạy trốn lại có bao nhiêu người đủ khả năng lưu hắn.
Kỳ thật thần hồn phân thân của Lăng Tiếu muốn đuổi theo không thành vấn đề, mấu chốt là trước đó hắn đã bị thương, chân thân còn dùng toàn lực bắn ra một mũi Bồ Đề tiễn vũ đã mệt mỏi vô lực, nếu thần hồn tiếp tục rời xa chân thân, có người đến tập kích đối với hắn tuyệt đối là trí mạng.
Hắn tuyệt đối không thể phớt lờ, cho dù đối phương chạy trốn ngày sau vẫn còn cơ hội chết trong tay hắn.
Lăng Phi tự biết khó thể đuổi theo Ảnh Mạt, chỉ phải truy đuổi đám người U Ảnh tộc cấp bậc thần vương, oanh ra công kích không ngừng.
Oanh long!
Thần vương thoát hơi chậm nháy mắt liền rơi vào phạm vi công kích của Lăng Phi, lập tức bị oanh thành tro bụi!
Có vài người lẩn trốn nhanh một chút, miễn cưỡng tránh thoát một kiếp nhưng bị dọa đến sợ hãi!
Lăng Phi còn định tiếp tục truy kích đã bị Lăng Tiếu gọi trở lại:
- Giặc cùng đường chớ đuổi!
- Xem như đám tiểu thỏ tử kia thoát được nhanh, chờ khi quay về tông môn, nhất định dẫn đại quân đến tiêu diệt bọn hắn!
Lăng Phi không cam lòng mắng.
Hắn quay lại bên cạnh Lăng Tiếu, vỗ vai hắn nói:
- Giỏi thật, cây cung này của ngươi thật đáng sợ!
Lăng Phi nhìn thần cung trong tay Lăng Tiếu, ánh mắt tràn ngập vẻ hâm mộ.
Lăng Tiếu nuốt một viên thần đan cười nói:
- Bồ Đề thần cung!
Cùng lúc đó tay hắn khẽ vẫy, thần tiễn vũ bắn ra tự động quay trở về.
Bồ Đề thần tiễn cũng không phải loại tên dùng một lần liền hỏng, chỉ cần nó không bị hủy diệt, không bị thất lạc vẫn có thể lặp lại sử dụng.
- Bồ Đề thần cung trong truyền thuyết! Giỏi thật, ngươi lại có được nó, chậc chậc, thật sự hâm mộ chết vi huynh!
Lăng Phi cầm lấy thần cung trong tay Lăng Tiếu vuốt ve khen ngợi nói.
Bồ Đề thần cung, mỗi mũi tên không trúng mục tiêu sẽ không bỏ qua, uy lực khủng bố đến cực điểm.
Trước đó Ảnh Báo không biết thần năng của nó, bị nó tạc nổ chết tại chỗ, ngay cả thần hồn cũng bị hủy diệt.
Lăng Tiếu còn đang tìm kiếm chiến lợi phẩm, nhóm người Vân Mộng Kỳ đã chạy tới.
- Tiếu, huynh không sao chứ?
Vân Mộng Kỳ cùng Ngọc Nhu phỉ vội vàng chạy tới hỏi.
Lăng Tiếu cười nói:
- Không có việc gì, đây không phải vẫn tốt sao? Mấy tên hề nhảy nhót mà thôi, chưa lấy được mạng vi phu!
Lăng Tiếu nói thật nhẹ nhàng, nhưng vừa rồi chính hắn cũng khẩn trương muốn chết!
Cũng may không phải chí tôn của U Ảnh tộc hàng lâm, bằng không hắn còn mạng đứng nơi đây!
Nghĩ đến đây, hắn càng thêm bức thiết muốn làm cho mình nhanh chóng đạt tới thực lực chí tôn, chỉ như vậy mới cảm thấy thêm an toàn.
Một khi U Ảnh tộc công bố chuyện hắn là người của Hồn tộc hoặc có quan hệ đến Hồn tộc trong Thiên Vực, đây là bắt đầu đại nạn của hắn!
Hiện tại hắn nghĩ nhiều cũng vô ích, tạm thời rời khỏi nơi này quay về Huyền Linh đại lục mới tính toán.
Trong tim của hắn đã sớm quay về cố hương từ lâu!