Thần Khống Thiên Hạ
Chương 2007: Đến thành Ma Hồn (1)
Thế cho nên, bọn họ trải qua vô số năm nghỉ ngơi nuôi dưỡng sức lực, nhưng mà lại là không có tái xuất hiện hậu bối rất xuất sắc, nên vô phương lại phô bày ra uy phong long trọng của chủng tộc cổ xưa.
Vốn nói người U Ảnh tộc liền ẩn cư cách Hồn Tộc Tổ Địa không xa.
Chỉ là địa phương kia tương đối bí mật, hơn nữa nơi đó lại có rất nhiều núi non nguy hiểm vây quanh, nếu muốn bắt đầu tìm kiếm thì tương đối phiền toái.
Đương nhiên tất cả điều này đều là suy đoán, vẫn còn không có gì là chuẩn xác.
Người U Ảnh tộc trong mắt người ở bên ngoài là một gia tộc cổ xưa xuống dốc. Nhưng mà trong mắt Lăng Tiếu lại không cho là như vậy.
Kỳ thật trước khi Hồn Tộc quật khởi, U Ảnh tộc cũng đã tồn tại. Mà người U Ảnh tộc vẫn còn thường xuyên ức hiếp người Hồn Tộc, quan hệ giữa hai tộc thập phần không tốt, nhưng mà Hồn Tộc cũng là gia tộc bị nằm trong thế yếu.
Sau này Hồn Tộc dần dần quật khởi, đồng thời có thực lực so sánh cùng U Ảnh tộc.
Giữa hai tộc lúc đó thường xuyên phát sinh chiến đấu quy mô nhỏ.
Cuối cùng Hồn Tộc dần dần lấy được thượng phong, chuẩn bị huyết tẩy diệt tộc toàn bộ người U Ảnh tộc.
Chính là kết quả lại để cho U Ảnh tộc bảo tồn lượng lớn thực lực bỏ chạy.
Cũng bởi vì như thế, người U Ảnh tộc bắt đầu liên lạc với các đại chủng tộc cổ đối phó Hồn Tộc.
Trong chiến dịch đó U Ảnh tộc tuy là tổn thất nặng nề, nhưng mà một chút truyền thừa nói vậy vẫn có lưu lại.
Đến hiện nay người U Ảnh tộc hẳn là cũng sẽ không yếu đến quá đáng. Có thể bọn họ một mực nghỉ ngơi lấy lại sức, chờ đợi đến một khắc lại quật khởi kia.
Đương nhiên, một chút thế lực cao cấp cũng suy đoán Tẩy Kiếm Trang có thể có quan hệ gì đó cùng U Ảnh tộc.
Cuối cùng, sau khi trải qua nhiều lần kiểm chứng lại phát hiện giữa hai bên căn bản không có quan hệ gì. Cho nên tất cả bọn họ không hề đoán lung tung nữa.
Ngày đó, Lăng Cương đi tới bên này cũng muốn tới U Ảnh tộc thăm dò tìm tòi, chỉ tiếc hắn không có một cái cớ danh chính ngôn thuận nên không thể làm gì khác hơn là dừng lại.
...
Đoàn người trải qua một đoạn thời gian di chuyển rốt cục đi tới Kiếm địa giới.
Sau khi đi đến một tòa thành trì, Tà Đế liền đưa ý định tách ra khỏi Lăng Tiếu để đi về phương hướng khác.
Bởi vì Tà Đế muốn dẫn Thư Tử Thiến đi một chuyến đến Thư gia, một lần giải quyết cho xong
chuyện của lão cùng Thư Tử Thiến.
Việc này trước đó Tà Đế cũng đã bàn bạc cùng Lăng Tiếu.
- Tiếu nhi, đi đến nơi này thì chúng ta lại chuyển qua hai thành nữa để tới thành Thư Gia. Sau khi làm xong chuyện, ta lại đi tìm ngươi.
Tà Đế nói.
Lăng Tiếu đáp
- Sư phụ, con xem như thế này vậy. Chúng ta cùng đi một lần đến đó!.
Tà Đế cười nói
- Sao vậy? Sợ vi sư không giữ yên được tình hình à. Ngươi yên tâm đi làm chuyện của ngươi đi, chuyện của vi sư, vi sư có thể giải quyết!.
Lăng Tiếu biết sư phụ của mình rất coi trọng mặt mũi, lúc này cũng không lại gượng gạo. Nhưng mà hắn để cho mấy vị trưởng lão Thiên Long Môn đi theo Tà Đế để giữ thể diện, tránh để người Thư gia quá kiêu ngạo.
Điểm này Tà Đế trái lại không phản đối. Có người của Thiên Long Môn đi theo, tin tưởng Thư gia lá gan có lớn cũng không dám nói thêm cái gì!
Sau khi Lăng Tiếu nói lời từ biệt cùng Tà Đế, hắn lại mang theo những người khác tiếp tục chạy đi.
Thành Ma Hồn, là thành trì do Hồn Tộc xây dựng từ thời Thượng Cổ.
Hồn Tộc mặc dù sau này bị diệt tộc, nhưng mà cái tên thành Ma Hồn lại không hề thay đổi.
Thành Ma Hồn lúc trước cũng nằm trong địa bàn do Tẩy Kiếm Trang cai quản, chính là Tẩy Kiếm Trang cũng không dám quản nó.
Người khác có lẽ không hiểu lắm hậu trường thành Ma Hồn là ai. Nhưng mà Tẩy Kiếm Trang cũng là biết đây là địa bàn của U Ảnh tộc, đây chính là sản nghiệp duy nhất mà U Ảnh tộc để lộ ra ở trước mặt người đời, nên bọn họ cũng không dám tùy ý khiêu khích.
Người bình thường chỉ biết là đây là một tòa thành trì tự do giao dịch, do Thành Chủ Thần Vương đỉnh cao Ảnh Phong tọa trận. Nói chung bình thường cũng không có người nào dám đến gây rối.
Đám người Lăng Tiếu hiện nay liền đi tới một tòa Cổ Thành có lịch sử lâu đời này.
Mức độ náo nhiệt của tòa Cổ Thành này so sánh với các thành trf danh tiếng khác cũng không hề kém bao nhiêu.
Tất nhiên nơi này có khả năng tự do giao dịch, mỗi người chỉ cần sau khi giao nộp phí vào thành nhất định là có thể tùy tiện xử lý hàng hóa của mình, cũng không cần lo lắng các phí quản lý gì khác.
Rất nhiều giặc cỏ cướp được các thứ đều sẽ giao dịch ở loại thành trì như thế này. Huống hồ nơi này lại ở gần thành Thiên Tước, mà khoảng cách đến Vực Môn lại phi thường gần.
Có thể nói, địa phương giáp ranh hai nơi này có được ưu thế độc đáo cực lớn.
Nếu như trong dĩ vãng, Lăng Tiếu khẳng định tại loại địa phương này sẽ đi đào bới một chút bảo bối hay ho.
Chính là hiện tại hắn lại không có nhã hứng này.
Khi hắn bước vào tòa Cổ Thành này, trong lòng hắn lại sinh ra một cảm giác cội nguồn thân thiết, giống như là loại cảm giác trở lại cố hương. Mà ở trên trán hắn Long Phượng Thần Cô cũng càng không ngừng phát ra âm thanh hoan hô chỉ có hắn nghe được.
- Xem ra không hề tìm sai chỗ!
Lăng Tiếu thở dài lẩm bẩm ở trong lòng.
Sau khi vào thành, bọn họ liền tìm được rồi một chỗ để ăn tương đối xa hoa., Lăng Tiếu tính toán sau khi ăn uống thoải mái say sưa một phen cùng người của mình rồi hãy nói sau.
Trong tiệc, Lăng Cương liền nói với Lăng Tiếu rằng tên U Ảnh này chính là biến mất ở bên trong thành này.
Hắn hoài nghi tên U Ảnh này có quan hệ nhất định cùng Thành Chủ Ảnh Phong nơi này.Hẳn đều là người U Ảnh tộc, mà U Ảnh Ám Sát Đoàn có thể chỉ là một đội ngũ U Ảnh tộc phái ra để vơ vét của cải. Hoặc là bọn họ muốn trước tiên thử dò xét một phen động tĩnh khắp nơi, chuẩn bị lại xuất thế lần nữa!
Nghe xong tin tức kia, trong lòng Lăng Tiếu liền có suy tính
- Tin tức này cho dù có phải thật hay không, đều cần phải thăm dò thật tố một phen.
Vào lúc nửa đêm, Lăng Tiếu mặc dù cùng ngủ với hai nàng, nhưng mà phân thân thần hồn của hắn cũng lặng yên rời khỏi Thức Hải của hắn bay về hướng tới phủ Thành Chủ.
Phân thân thần hồn của Lăng Tiếu đã có khả năng đạt tới cảnh giới Ẩn Hồn. Nếu mà hắn không muốn để cho người ta nhận thấy được vị trí của phân thân hắn, thì thật đúng là không có người nào có thể phát hiện được. Cho dù là Chí Tôn bình thường có muốn cảm ứng được cũng không dễ dàng.
Tất nhiên thần hồn Lăng Tiếu đã đạt tới cảnh giới Bán Thủy Thần, thực lực này đã là xưa nay đâu bằng.
Phủ Thành Chủ đề phòng nghiêm ngặt, cơ hồ là năm bước một trạm canh gác. Người bình thường muốn kín đáo đi vào quả là thật không dễ dàng.