Thần Khống Thiên Hạ
Chương 1899: Mạnh đến để cho chính ta đều cảm thấy quá phận!
Kỳ thật khuôn mặt dễ nhìn cũng là một loại ưu thế vô cùng cường đại.
Lăng Tiếu như cũ ở trên tràng vô cùng phong nhã mà vung tay chào hỏi với mọi người, khiến cho chúng nữ hét lên từng trận chói tai.
- Lăng Tiếu ngươi thật là đẹp trai, ta thích ngươi chết mất!
- Không chỉ đẹp trai, hơn nữa còn rất lợi hại, rất cường tráng, là loại hình mà ta thích, ngươi hôm nay cũng nhất định phải đem tất cả người khiêu chiến giẫm ở dưới chân, ngươi là Vô địch Tiếu lang quân cường đại nhất!
- Đúng, chúng ta đều ủng hộ Lăng Tiếu, nếu như hắn có thể thu ta làm nha hoàn thì thật tốt a!
- Mau nhìn mau nhìn, hắn đang vẫy tay với ta, đang vẫy tay với ta a, ta thật hạnh phúc a, hắn nhất định là coi trọng ta!
- Ngươi tại sao mà không đi chết đi, hắn rõ ràng là đang nhìn ta có đúng hay không!
Điên cuồng của chúng nữ lại là để cho nam nhân ở bên cạnh từng người hâm mộ đố kỵ!
Bọn họ thật là hận không đem được Lăng Tiếu biến thành mình, bọn họ đều muốn làm người được vạn chúng chú mục như thế.
Đáng tiếc bọn họ không có thực lực này!
Trải qua ba ngày khiêu chiến, hôm nay người có thực lực bình thường đều không dám dễ dàng thượng đài tỷ thí rồi, bằng không đây chỉ là tự rước lấy nhục.
Hơn nữa Lăng Tiếu đã đem cá cược với đối thủ nâng lên đến hai mươi kiện thần vật rồi, cũng không phải là người bình thường có thể lấy ra được.
- Liên tục chiến ba ngày, liên tục thắng ba ngày, ta thật rất thất vọng, xin hỏi bên trong đồng giai có người nào có thể đánh bại ta không?
Khuôn mặt của Lăng Tiếu mang theo vẻ tịch mịch nói, phảng phất như hắn đã là đứng ở đỉnh phong của thế giới, cảm thụ mùi vị cô độc khi đứng trên cao kia.
Bất luận kẻ nào nghe được lời này của hắn đều không cảm giác được là Lăng Tiếu đang cảm khái cái gì, mà là cảm thấy tên choáng đầu này thật là quá giả bộ đi.
Đây rõ ràng không phải là đang nói những Thần Vương đồng giai với hắn đều là bại tướng dưới tay hắn sao?
Gia hỏa này thật sự là quá ác rồi!
Đại bộ phận bọn họ đều muốn đi lên đem hắn đánh ngã, hảo hảo sửa trị hắn một trận, nhưng mà bọn họ lại biết không có cái năng lực này a!
Ngừng một chút Lăng Tiếu lại nói:
- Ta biết không phải là thực lực của chư vị quá yếu, các ngươi dõi mắt ở Thiên vực này đều là tồn tại cực kỳ cường đại, nguyên nhân duy nhất là ta quá mạnh, mạnh đến để chính ta đều cảm thấy quá phận, cho nên hôm nay ta tính toán lại chấp nhận khiêu chiến ở bên trong đồng giai, người nào có thể thắng ta, ta quyết định trừ việc lấy ra một khỏa Thần Vương đan còn cộng thêm năm ức thần tinh, hơn nữa người thắng kia còn có thể yêu cầu để ta thay hắn đi làm một chuyện, bao gồm luyện chế bất kỳ thần đan nào mà ta có thể luyện thành!
Lời này của Lăng Tiếu vừa ra, người ở chung quanh toàn bộ trở nên xôn xao!
Bọn họ từng người đều cảm thấy Lăng Tiếu có phải là tự đại đến điên rồi hay không.
Lại nói ra lời này, Thần Vương đan cũng là trong phạm vi tiếp nhận của bọn họ, bởi vì Lăng Tiếu là Thần dược sư, mà năm ức thần tinh kia chỉ sợ bất kỳ một gã đê cấp Thần Vương nào như bọn họ đều không cầm ra được a, còn lại có một hạng cuối cùng là có thể yêu cầu hắn làm một chuyện!
Đây đơn giản là để tất cả mọi người đều muốn đem Lăng Tiếu đánh bại a!
Bởi vì Lăng Tiếu là một gã Thần dược sư, có thể yêu cầu hắn làm một chuyện, đây chính là thu hoạch cực lớn.
Bất quá đại bộ phận mọi người bắt đầu lãnh tĩnh xuống.
Bọn họ biết Lăng Tiếu nói ra như vậy, vậy nghênh đón chính là muốn gia tăng cá cược rồi.
Quả nhiên Lăng Tiếu lại bắt đầu nói:
- Hôm nay là một ngày tiếp nhận khiêu chiến cuối cùng rồi, như vậy đi lên nhất định sẽ là tồn tại xuất sắc nhất của Lăng Tiếu môn chúng ta, cho nên danh ngạch cũng giảm xuống còn năm người, ta cũng không muốn cuối cùng thật sự bị hao tổn đến không còn chiến lực mà bại. đó là một chuyện vô cùng mất thể diện, mặt khác người lên giao chiến cũng phải gia tăng đặt cược, trừ phải cho ta hai mươi kiện thần tài ra, chỉ cần cộng thêm một ức thần tinh cùng với ngày sau gặp mặt ta đều phải gọi ta một tiếng "lão đại", ta thích người khác gọi ta như vậy.
Ngừng một chút hắn lại nói:
- Mọi người cảm thấy có thực lực, có đảm lượng liền tiến lên đi, thắng thì các ngươi liền kiếm lớn, thua cũng không ăn thiệt thòi đúng không!
Lời này của Lăng Tiếu không nghi ngờ gì là cho những người muốn đi lên khiêu chiến kia một bát nước lạnh.
Xác thực từ cá cược nhìn đến, thứ mà Lăng Tiếu xuất ra nếu so với người khác thì dụ người hơn nhiều lắm, mà đối thủ thì chiếm đại tiện nghi rồi.
Nhưng mà chỗ mấu chốt chính là một câu "lão đại" kia có ý nghĩa không giống bình thường.
Một khi gọi như vậy tuy nói sẽ không thật sự xem Lăng Tiếu là lão đại nhưng mà lại sẽ vĩnh viễn để người đó ở trước mặt Lăng Tiếu kém một bậc, đây đơn giản là để cho bọn họ tránh hắn mà đi còn phải khó chịu hơn nhiều lắm.
- Tốt, người nào thua thì phải gọi người kia là lão đại, Hạ Giang ta đến đánh bại ngươi!
Thanh âm của Lăng Tiếu vừa dứt, Hạ Giang đã là khẩn cấp mà xuất đầu rồi.
Hắn nhịn Lăng Tiếu đã lâu rồi, nếu không phải là Niếp Đao áp xuống không để cho hắn xuất tràng thì hắn đã ở ngày đầu tiên muốn đi lên đánh bại Lăng Tiếu rồi.
- Hạ Giang trưởng lão có đảm khí, tại hạ bội phục!
Lăng Tiếu thoáng qua vài tia tùy ý nói, trong lòng hắn thầm nghĩ:
- Rốt cục chịu lên rồi sao? Tiếp theo ta sẽ để cho các ngươi biết ai mới là chủ nhân chân chính bên trong Thiên Long môn!
- Bội phục liền gọi ta là lão đại, ngày sau đi theo ta đi!
Hạ Giang là đánh rắn tùy côn, cũng không biết hắn lấy cái tự tin này ở đâu ra.
- Tốt, hi vọng ngươi có thể có thực lực này để cho ta gọi ngươi là lão đại!
Lăng Tiếu cười đáp một tiếng, tiếp theo đối với trọng tài trưởng lão nói:
- Trửng lão có thể bắt đầu rồi!
Trọng tài trưởng lão kia cũng mong đợi thắng bại của một trận chiến này, để cho hộ pháp ở bốn phía đem đại trận phóng thích ra, sau đó liền kêu một tiếng:
- Tỉ thí bắt đầu!
Chiếu theo tỉ thí của hai ngày trước, Lăng Tiếu bình thường đều sẽ để cho đối thủ xuất chiêu trước, hắn lại tiếp chiêu hoàn kích.
Chỉ là hôm nay hắn sẽ không làm như vậy.
Bởi vì hắn không muốn hôm nay xảy ra cái sai lầm gì, đây nhưng là đại sự liên quan đến vinh dự cả đời hắn.
Tuy nói hắn vô cùng có tự tin vô địch bên trong đồng giai, nhưng mà không có nghĩa là hắn sẽ coi khinh bất kỳ một đối thủ nào.
Cho nên khi một tiếng "Bắt đầu" này hạ xuống, Lăng Tiếu đã là từ tại chỗ biến mất không thấy.
Lúc hắn lần nữa xuất hiện thì đã đến trước người Hạ Giang.
Hạ Giang dữ tợn cười một tiếng:
- Cho là ngươi có Phong thuộc tính có thể xuất kỳ bất ý đánh bại ta sao? Ngây thơ!
Thuận theo thanh âm của hắn vừa dứt, thần kiếm trong tay hắn liền hướng về phía Lăng Tiếu liên tục huy ra tám kiếm.