Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1813: Truyền văn chưa đủ tin



Hạ Công nói ra lời này thì nhiều người cũng hưởng ứng theo.
Những người này đưng nhiên là đứng bên cạnh Phương Bất Nhị cùng Hạ Công rồi.
Lăng Thần không nghĩ tới Phương Bất Nhị cùng Hạ Công dám ở trước mặt mọi người quét mặt mũi của hắn, khiến hắn cảm thấy khó coi.
Những người này chính là không tín nhiệm môn chủ rồi.
Lúc này Lăng Phi đứng ra quát:
- Hôm nay là thời gian phong điển, đã do môn chủ cùng hai vị thần sư định đoạt, phải biết Lăng Tiếu trưởng lão thu được lệnh bài nói sau, ngày sau ai muốn nhờ Lăng Tiếu trưởng lão luyện thần đan, chỉ cần cung cấp đủ tài liệu, tin tưởng hắn sẽ cho mọi người nhìn thấy luyện đan thuật của hắn.
- Dù là nói thế, nhưng mà hắn không tỏ thân phận thì làm sao có thể trao lệnh bài cho hắn chứ!
Phương Bất Nhị không âm không dương nói.
- Ngươi...
Lăng Phi muốn phản bác, nhưng mà Lăng Tiếu lại đánh đoạn lời của hắn.
- Ngũ thống lĩnh không nên nói chuyện thay ta, nếu nhị thống lĩnh muốn kiến thức luyện đan thuật của ta thì cho hắn mong muốn.
- Lúc này mới đúng, để mọi người nhìn xem luyện đan thuật của ngươi cao minh như thế nào!
Phương Bất Nhị thập phần đắc ý nói.
Hắn giống như nhìn thấy Lăng Tiếu mất thể diện, đến lúc đó hắn liền thừa cơ ra tay tấn công, bức Lăng Tiếu không còn mặt mũi ở trong Thiên Long Môn này.
Lăng Tiếu nghênh tiếp ánh mắt Phương Bất Nhị, nói:
- Được, nhị thống lĩnh có nhã hứng, ta xem không bằng như vậy đi, tài liệu ta luyện chế thần đan ngươi chuẩn bị, thế nào?
- Không vấn đề!
Phương Bất Nhị đáp ứng ngay.
Một phần thần tài mà thôi, hắn là Thần Vương đỉnh phong vẫn lấy được.
- Ân, nếu như ta có thể luyện chế thần đan, không biết nhị thống lĩnh có thể đáp ứng một điều kiện của ta hay không?
Lăng Tiếu lại nói.
Phương Bất Nhị nhìn Lăng Tiếu tươi cười đắc ý, đột nhiên hắn xuất hiện dự cảm không tốt, nhưng mà không thể cự tuyệt trước mặt mọi người, nói:
- Ngươi nói xem!
- Nếu như ta luyện chế ra thần đan, vậy mời ngươi nên trả lại thần khí của ta, ta biết rõ nhị thống lĩnh ngươi thế lớn trong môn phái, ngày trước ta còn bị người sửa trị một phen, tự biết không phải đối thủ của nhị thống lĩnh, đương nhiên... Nếu nếu như nhị thống lĩnh nhất định lấy thần khí, vậy ta không nói a, nhưng mà thần khí sản sinh khí hồn liền một thể với ta, trừ phi ngươi giết ta, bằng không ngươi đừng mong phát huy ra uy lực của nó!
Lăng Tiếu ở trước mặt mọi người nói rõ chuyện Phương Bất Nhị đoạt Kim Long Thương của hắn.
Trong nháy mắt gương mặt Phương Bất Nhị biến thành khó coi tới cực điểm.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới làm mất thể diện của Lăng Tiếu, lại không ngờ hắn bị người ta đá một cước vào mặt.
Vốn phong ba còn chưa kết thúc, bây giờ lại bị Lăng Tiếu nói ra trước, mọi người không thể nghi ngờ là nhìn Phương Bất Nhị lấy lớn hiếp nhỏ, là đồ vô sỉ xảo thủ cướp bóc hậu bối trong tông phái.
Ngày nay Lăng Tiếu sắp tấn thân làm trưởng lão cao cấp, thân phận của hắn không giống, mà Phương Bất Nhị còn dám chiếm thần khí của người ta không trả sao?
Không sợ tất cả mọi người trong tông chỉ trích hay sao?
Nếu như là như vậy trong tông môn làm gì cho Phương Bất Nhị sống yên ổn?
Cho dù sư tôn của hắn cũng không thể bãi bình chuyện này được, hắn làm gì còn thể diện ở lại tông môn.
Nghĩ đến chỗ này Phương Bất Nhị toàn thân mồ hôi lạnh, hắn thầm mắng:
- Thì ra tiểu tử này sớm có kế hoạch, thật sự là đáng giận!
Gương mặt tất cả mọi người ở nơi này phức tạp nhìn qua Phương Bất Nhị, có nghi hoặc, có đồng tình, có khinh bỉ...
Bọn họ hiểu cách làm người của Phương Bất Nhị, bá đạo không giảng lý, lại chú trọng mặt mũi.
Bây giờ tốt rồi, nói ra trước mặt mọi người, hắn ứng phó thế nào chứ.
Lăng Tiếu lại nói:
- Xem ra nhị thống lĩnh là không muốn trả thì thôi, vậy xem như ta không nói cái gì, ai, thật vất vả mới có thần khí nhân khí hợp nhất với ta, như vậy không được, đau lòng ah!
Lăng Tiếu nói lời này là châm dầu vào lửa, để tất cả mọi người hiểu khí hồn của thần khí này đã hợp nhất với Lăng Tiếu, Phương Bất Nhị có lấy được cũng không dùng được.
Phương Bất Nhị tức nổ phổi, hắn trừng mắt không cam lòng nói:
- Tốt, chỉ cần ngươi có thể luyện chế ra thần đan, binh khí sẽ trả lại cho ngươi.
Phương Bất Nhị nói ra lời này không thể nghi ngờ là thừa nhận đoạt thần khí của người khác, lần này rất nhiều người khinh bỉ hắn, ngay cả người trong trận doanh của Phương Bất Nhị cũng cảm thấy mất thể diện.
- Vậy là tốt rồi, đa tạ nhị thống lĩnh, đa tạ nhị thống lĩnh, người khác đều nói nhị thống lĩnh làm người bá đạo không giảng đạo lý, trong môn nói một là một, bây giờ xem ra truyền văn chưa đủ tin a!
Lăng Tiếu lúc này dễ bảo khom người thi lễ như xin lỗi.
Lăng Tiếu vừa nói ra lời này Lăng Phi thiếu chút cười lên.
- Ai đắc tội tiểu tử này đó là xui xẻo cả đời!
Lăng Phi nhìn Phương Bất Nhị sắc mặt như quả cà héo, trong lòng cao hứng nói thầm.
Lăng Thần ngồi trên cao sắc mặt âm trầm, kỳ thật trong nội tâm của hắn vui vẻ lắm rồi.
Lăng Tiếu nói rõ như vậy không thể nghi ngờ là khiến Phương Bất Nhị mất mặt với tất cả mọi người.
Lăng Tiếu không để ý tới ánh mắt của mọi người, rất nhanh báo tài liệu cho Phương Bất Nhị chuẩn bị, tài liệu hắn luyện chế thần đan.
Lăng Tiếu nói ra tài liệu không thiếu thứ vô cùng trân quý, khiến cho Phương Bất Nhị đều cảm thấy đau lòng không thôi.
Đương nhiên Lăng Tiếu không có khả năng dùng toàn bộ luyện đan, có hơn phân nửa là hắn thu đi, chỉ dùng một nửa luyện đan mà thôi
Trước khi luyện đan Lăng Tiếu nhìn qua mọi người, nói:
- Có lẽ mọi người cũng không tin Lăng Tiếu ta có thể luyện đan, hôm nay mượn dịp này cho mọi người biết rõ, Lăng Tiếu ta có phải là thần dược sư thật hay không, nếu như ta không phải, ta mặc mọi người xử trí, nếu như ta đúng thì mọi người ngày sau tìm ta luyện đan nên chuẩn bị tài liệu nhiều một chút, ta không luyện đan miễn phí cho ai cả.
Hắn nói ra lời này thể xác và tinh thần mọi người buông lỏng, đều thuận ồn ào lên.
- Lăng Tiếu trưởng lão có tâm, chỉ cần ngươi là thần dược sư, chúng ta nịnh bợ ngươi còn không hết.
- Không sai, cần bao nhiêu tài liệu, chúng ta sẽ chuẩn bị cho đủ, nhưng nhất định phải luyện ra thần đan a.
- Lăng Tiếu trưởng lão còn quá trẻ, nếu như không phải thần dược sư, mà là thánh dược sư, chúng ta cũng không trách ngươi.
- Nếu không phải thần dược sư chính là lừa gạt môn chủ và trưởng lão, vậy cũng không nên trách chúng ta không khách khí.
Lăng Tiếu cười tự tin, bắt đầu luyện chế thần đan.
Mọi người nhìn Lăng Tiếu luyện đan vô cùng thông thuận, cũng tin tưởng Lăng Tiếu vài phần.
Đám người Phương Bất Nhị cùng Hạ Công sắc mặt không ngừng co quắp, bọn họ nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu, rất muốn dùng ánh mắt bắn chết Lăng Tiếu đi.
Nếu như Lăng Tiếu thực luyện chế thần đan thành công, Lăng Tiếu sẽ bình khởi bình tọa với bọn họ, thậm chí còn được nhiều trưởng lão khác hoan nghênh đấy.
Lô Hạ nhìn lò đan Lăng Tiếu luyện đan thì kích động.
- Lão Phù, ngươi nhìn dược đỉnh kia có phải là Hắc Diệu thần đỉnh hay không?

Chương trước Chương tiếp
Loading...