Thần Khống Thiên Hạ
Chương 1697: Liệt Như Ý hối hận!
Lăng Tiếu liền đưa hai bức họa đem đến trong tay Thái Nhân:
- Hai người này đối với ta mà nói đều rất trọng yếu, một khi có tin tức lập tức đến bên trong viện nói cho ta biết.
- Vâng, đại nhân!
Sau khi Thái Nhân đáp ứng một tiếng, liền thối lui đi làm việc.
Thái Nhân đi làm việc, Lăng Tiếu lại cùng những người khác tiếp tục đi dạo Liệt Viêm thành.
Hôm nay Lăng Tiếu bắt đầu xuất thủ.
Hắn đã có mấy trăm vạn cực phẩm huyền tinh rồi, muốn mua linh thảo, thú đan cũng thuận tiện hơn nhiều.
Hắn phải thay mấy người Huyền Diệu, Ngọc Nhu Phỉ, Phong Thanh Duyên, Sát Thiên, Tiên Vu Dã cùng với Sài Quán luyện chút ít đan dược, lấy đó để dự trữ lúc cần, đồng thời cũng để bọn họ thối luyện thân thể nhiều hơn một chút mà làm chuẩn bị cho sau này.
Chỉ là lúc đến cửa hàng mua linh thảo thì Lăng Tiếu lại không biết nên xuất thủ như thế nào.
Hắn không phải là khách khanh chấp sự bình thường, có quyền lợi ở cửa hàng mua bán linh thảo càng cao, hơn nữa còn có thể hưởng thụ ưu đãi chiết khấu.
Nhưng nhìn thấy từng gốc linh thảo bất phàm khó gặp ở chỗ này lại là để cho hắn không biết nên lựa chọn như thế nào.
Bát giai linh thảo nhiều không đếm hết, có rất nhiều đều là linh thảo bát giai đỉnh cấp, thậm chí còn có thần dược Cửu giai trở lên, đó tuyệt đối là dược vương đã sản sinh ra linh trí cấp thấp.
Ở chỗ này cư nhiên cũng có thể thấy được, chỉ là giá cả cũng đồng dạng cao đến dọa người.
Lăng Tiếu phát hiện vài trăm vạn cực phẩm huyền tinh này của chính mình thực sự không coi là tài phú gì.
Không chỉ là Lăng Tiếu đỏ mắt nhìn những linh thảo này, người ở bên cạnh hắn từng cái đều là trở nên dồn dập không thôi, bọn họ đều muốn đem tất cả linh thảo này lấy về cho mình.
Nhưng mà ở chỗ này đều có Bán Thần Vương, thậm chí là Thần Vương cảnh tọa trấn, ai dám vọng động vậy chỉ có một con đường chết.
Lăng Tiếu nhẫn nhịn không nhìn tới những dược vương cửu giai kia, đem tất cả huyền tinh đều dùng hết mua linh thảo cùng thú đan, liền dẫn mọi người trở về trang viện.
Sau khi Lăng Tiếu trở về trang viện, lập tức ở phụ cận tìm một chỗ địa phương bắt đầu luyện đan, những người khác thì là lựa chọn khổ tu.
Một tháng trôi qua như thế, thiên địa dị tượng do Lăng Tiếu luyện đan tạo thành đương nhiên cũng bị hộ vệ của hắn phát hiện.
Thân phận THánh dược sư của Lăng Tiếu cũng lập tức truyền đến trong tai của Liệt Như Ý.
- Cái gì, Lăng Tiếu còn là một gã Thánh dược sư!
Nước trà trong tay của Liệt Như Ý bị bắn tung tóe ra đầy đất, lại là hồn nhiên không có cảm giác.
- Vâng, Phó quán chủ đại nhân!
Thái Nhân quỳ gối trước Liệt Như Ý cung kính đáp.
Liệt Như Ý an bài hộ vệ cho Lăng Tiếu, một phương diện là bảo vệ cùng phục vụ Lăng Tiếu, một phương diện khác tự nhiên là muốn đưa đến tác dụng giám thị hắn.
Nàng cũng không muốn Lăng Tiếu hiện tại rời khỏi Liệt Viêm thành.
Nàng còn đợi người của Kim tộc đến, mới đem Lăng Tiếu thả ra được.
Nhưng mà bây giờ đột nhiên biết Lăng Tiếu lại còn là một gã Thánh dược sư, trong lòng nàng lại càng thêm kinh ngạc!
Bản thân Lăng Tiếu chỉ mới hơn năm mươi tuổi đã thành tựu huyết nhục thần hồn khó gặp rồi, chỉ cần chăm chỉ tu luyện, hắn rất nhanh có thể trở thành cường giả Thần Vương cảnh để cho người khác nhìn lên.
Huống chi hắn còn là đa trọng thuộc tính đồng tu, người như thế sẽ có tốc độ tu luyện cực chậm, nhưng hắn tựa hồ là một ngoại lệ.
Mà nay lại biết hắn là Thánh dược sư, thì như thế nào laijd dể cho nàng không chấn kinh.
Cần biết sức người có hạn, cho dù Lăng Tiếu tu luyện từ trong bụng mẹ, lại học tập thuật luyện đan, cũng rất khó tưởng tượng hắn sẽ trẻ tuổi thế này liền có thành tựu như thế!
- Chnawgr lẽ hắn từng nhận được cái truyền thừa kinh người nào?
Liệt Như Ý ở trong lòng suy xét nói.
Bất quá Lăng Tiếu có thu được truyền thừa hay không, nàng cần phải lại đi gặp Lăng Tiếu mới được.
Nếu như Lăng Tiếu thật là một gã Thánh dược sư, ngày sau hắn đạt tới Thần Vương cảnh, có thể trở thành một gã Thần dược sư hay không?
Tầm quan trọng của hắn liền không giống với ngày trước rồi.
- Không được, chuyện này phải cùng phụ thân thương lượng lại thật kỹ, không thể để nhân vật thiên tài như vậy chắp tay tặng người khác!
Trong mắt của Liệt Như Ý thoáng qua vẻ quả quyết nói.
Ngay lập tức nàng lập tức chạy tới bên trong không gian trụ sở của thương minh, cùng phụ thân của nàng thương lượng chuyện này.
May là gần đây Liệt Vô Địch vừa mới bế quan đi ra, bằng không bình thường muốn tìm hắn lại là khó càng thêm khó.
- Nữ nhi, ngươi gấp gáp tìm phụ thân như vậy làm gì? Ta đang muốn chạy đến bên Hà Thanh Thành kia xem xét một chút, rốt cuộc ai dám cùng thương minh chúng ta đối đầu, ngay cả Đổng Thanh trưởng lão cũng đều bị đả thương, những người khác đều là mạng vẫn, tổn thần lần này cũng không nhỏ!
Liệt Vô Địch nói.
- Cha, ta để ngươi phái người đưa ký lục thủy tinh châu cho Kim tộc đã đi làm hay chưa?
Liệt Như Ý vội vàng hỏi.
- Nửa tháng trước liền đã đưa ra ngoài rồi, như thế nào, chẳng lẽ tiểu tử kia có vấn đề?
Liệt Vô Địch hỏi.
- Vậy thì đáng tiếc rồi, còn có thể đoạt trở về hay không?
Liệt Như Ý lộ ra vài phần tiếc nuối nói.
- Làm sao còn có thể lấy được, có phải tiểu tử kia cũng không phải là người của Kim tộc hay không? Nếu là như vậy, người của Kim tộc đến cũng có không ít phiền toái a!
Liệt Vô Địch buồn bực nói.
Kim tộc không chỉ là thế lực cường đại nhất bên trong Thiên Long địa vực, đồng thời cũng là gia tộc cổ xưa đứng đầu nhất bên trong Thiên Vực, cho dù là Liệt Viêm thương minh bọn họ cũng không đắc tội nổi.
- Phụ thân không cần lo lắng, hắn xác thật là hậu duệ của Kim tộc không thể nghi ngờ, chỉ là thiên phú của hắn tuyệt không phải là chúng ta có thể tưởng tượng được, lần này thật là thiệt thòi lớn, lại đem một thiên tài yêu nghiệt như vậy đưa cho Kim tộc, không được, tuyệt đối không thể để Kim tộc tiện nghi như vậy được!
Liệt Như Ý nói.
- Lời nói này là như thế nào?
Liệt Vô Địch không hiểu nói.
Vì vậy Liệt Như Ý lại đem tình huống mà Thái Nhân phát hiện ra nói một lần với Liệt Vô Địch.
Liejt Vô Địch cũng lộ ra vẻ chấn dinh:
- Theo lời nói của ngươi, tiểu tử này không phải là nghịch thiên rồi?
- Đúng vậy, từ xưa đến nay có thể lấy niên kỷ trẻ tuổi như hắn đạt tới Thánh Hoàng cũng không phải là ít, nhưng mà đồng thời lại là một gã Thánh dược sư, tuyệt đối là tồn tại cực ít, trừ phi là ở niên đại viễn cổ thiên tài tung hoành mới xuất hiện qua.
Liệt Như Ý nói.
- Theo như ngươi nói, đem Lăng Tiếu kia dâng cho Kim tộc không chỉ để cho bọn họ nhiều hơn một vị nhân tài, còn để cho bọn họ tăng thêm một vị có khả năng tiến vào hàng ngũ Thần dược sư?
Liệt Vô Địch hỏi ngược lại.
- Đúng rồi cha, bằng không ta tại sao lại nói ra việc này với ngươi, xem ra lần này nữ nhi làm sai rồi, chúng ta nên trước lôi kéo hắn, để hắn ở bên trong thương minh chúng ta làm đệ tử, trước đem hắn giấu đi trăm năm, đợi sau khi tâm của hắn hướng về thương minh chúng ta lại để hắn đi ra ngoài, như thế ngày sau Kim tộc gặp gữ hắn, cho dù để cho hắn trở về, hắn chỉ sợ càng sẽ hướng về phía thương minh chúng ta một chút a!
Liệt Như Ý than thở nói.