Thần Khống Thiên Hạ
Chương 1503: Huynh đệ nói chuyện cũ (1)
Tóm lại đủ loại đồn đại, đều là truyền đi đến nơi đến chốn, như thể muốn làm cho người ta bị lạc vào cảnh giới kỳ lạ vậy.
Nhưng mà trên người Lăng Tiếu có mang thần khí, tin tức này đã lại được nhiều người còn sống trên chiến trường chứng thực.
Trong lúc nhất thời, trong mỗi thế lực lớn cũng có tâm tư nào đó.
...
Người của Hắc Ma môn sau khi phản hồi về đến tông môn, lập tức cho người canh gác thật kĩ, phòng ngừa người cung Tiếu Ngạo đột kích.
Bên trong trọng địa Hắc Ma Môn, tâm tình Mị Sát trở nên xấu dị thường. Lần đầu tiên nàng dẫn người xuất chinh, vốn tưởng rằng nắm chắc thắng lợi trong tay, nhưng lại vẫn bại trận chịu thiệt hại, khiến cho nàng rất không cam lòng a!
- Thần Khí a, nếu có thể đoạt được nó, nhất định có khả năng trợ giúp Ma Môn của ta đại sát tứ phương!
Mị Sát lộ ra vẻ cực kỳ không cam lòng mà thì thào nói.
Nàng đang tính toán, xem nên như thế nào mới có thể nhanh chóng đoạt được Thần Khí kia từ trong tay Lăng Tiếu.
- Xem ra chỉ có thể mau chóng triệu hoán phu quân trở về!
Mị Sát sau nhiều lần do dự, cuối cùng cũng đưa ra một quyết định.
...
Tại tổng bộ tổ chức Sát Thiên, Sát Thiên mang theo mặt nạ hung ác đang nghe hai tên thủ hạ bị thương mà về báo lại kết quả hành động lần này.
Từ trên mặt nạ của hắn lộ ra hai đạo ánh sáng khiếp người thập phần áp bức.
- Xin Cung Chủ giáng tội, là chúng thuộc hạ vô năng!
Hai tên Đê Giai Thánh Giả quì trên đầu gối cao giọng nói.
Sát Thiên khẽ khoát tay mà nói
- Đứng lên cả đi, cái này cũng không có thể trách các ngươi. Không nghĩ tới tiểu tử kia thật sự có thể vượt qua được cơn sóng gió này, ngay cả vài đại thánh Âu Dương gia đều bỏ mạng. Xem ra còn là ta xem thường hắn.
- Cung Chủ, thân thể tiểu tử kia rất kì dị cổ quái. Rõ ràng bị thuộc hạ đâm trúng nhưng lại một chút cũng không có bị gì. Thuộc hạ hoài nghi không chỉ là hai kiện Thần Khí, có khả năng hắn vẫn còn có một kiện Thần Khí phòng ngự.
Một người Đê Giai Thánh Giả nói.
Sau khi nghe xong, Sát Thiên híp mắt mà âm thầm tự nhủ ở trong lòng
- Chẳng lẽ những điều này là do tên Tà Đế kia lấy được từ Thiên Vực rồi cấp cho tiểu tử này sao?.
Cung Tiếu Ngạo chiến thắng Âu Dương gia, nhưng mà ở chỗ bọn hắn không có lấy nửa phần tâm tình vui sướng.
Cho dù là bên trong cung Tiếu Ngạo hoặc bên ngoài thành Phong Vân, tất cả mọi người là mặc đồ trắng, đầu quấn khăn trắng, hoàn toàn bầu không khí buồn đau khi cử hành tang lễ.
Tổng cộng huy động hơn hai vạn người, lại đã chết gần hai vạn người, còn sống trở về mới hơn bốn ngàn người.
Đây là tuyệt đối thắng thảm, căn bản không đáng có bất cứ chỗ nào để vui mừng.
Lăng Tiếu dẫn đầu cử hành tang lễ long trọng ở bên trong cung, hiến tế cho tất cả những ai đã chết đi.
Hắn đích thân làm người điều khiển cử hành buổi lể cực kì long trọng này.
Lăng Tiếu vẫn còn tự mình khom mình hành lễ đối với rất nhiều những người đã chết đi, dùng cái đó thể hiện sự tôn trọng và thương tiếc đối với bọn họ, những người vì cung môn mà đã hy sinh tráng liệt bỏ mình.
Lăng Tiếu lại thông báo cho Huyền Diệu nhất định phải thu xếp thật tốt cho người già hoặc thân nhân của những kẻ đã bị chết đi này, khiến cho nửa đời tiếp theo của bọn họ không phải lo áo cơm, nếu muốn tu luyện cũng có thể trực tiếp trở thành đệ tử Ngoại Môn bên trong cung, có tài năng bẩm sinh có khả năng trở thành đệ tử Nội Môn.
Vậy cũng là một loại trấn an đối với những người hy sinh.
Đồng thời coi như là một loại thủ đoạn lung lạc lòng người. Nếu không sau này ai còn sẽ thay cung Tiếu Ngạo của hắn mà bỏ hết sức lực.
Tang lễ cử hành ba ngày ba đêm mới kết thúc.
Mà mọi người nhất định phải thắt khăn trắng để tang ba tháng, hơn nữa đến lúc đó Lăng Tiếu sẽ tự mình đi tới tiêu diệt Âu Dương gia.
Đồng thời, hắn lại cho người công bố rộng rãi chuyện thân phận hắn trở thành Thánh Dược Sư, những ai muốn gia nhập vào cung Tiếu Ngạo bọn họ, đều có thể đến đây gia nhập, điều kiện tiên quyết là đủ trung thành.
Lần này đã chết nhiều người như vậy, nhất định phải nhanh một chút mời chào cao thủ làm phong phú lực lượng, lại có thể ngăn chặn thế lực khác gây áp lực.
Mặt khác, Lăng Tiếu đã để cho Tàn Báo dẫn người đi tới Lưu Dương Tông cùng với rất nhiều thế lực đã tuyên bố thoát li cung Tiếu Ngạo, tẩy huyết hết thảy bọn họ, lấy đó làm gương.
Cái này chính là kết quả của việc lựa chọn phản bội, không có bất cứ điểm nhân từ tình cảm gì đáng nói.
...
Bên trong cung Tiếu Ngạo, Lăng Tiếu mặc một bộ áo bào trắng, tay xách một bình rượu ngon trăm năm ngồi đối ẩm cùng với hai vị huynh đệ Hoa Hiểu Quế và Đường Cương Lĩnh ở trước mặt.
Hơn mười năm không gặp, ba người xác thực không biết nên bắt đầu nói từ đâu, chỉ là đều tự uống rượu giải sầu.
Cuối cùng, Hoa Hiểu Quế thập phần khó chịu sau khi tợp một ngụm rượu liền nói với Lăng Tiếu
- Lão đại, ta mặc kệ, ta muốn ở lại bên cạnh ngươi, cùng ngươi chung sinh tử!.
- Cái gì mà chung sinh tử, ngươi đây là muốn lão đại chết sớm một chút, có đúng thế không?
Lăng Tiếu nhàn nhạt nói.
Không biết vì sao, sau khi mới xa cách mười năm hắn liền cảm giác đã sinh ra một chút ngăn cách cùng hai người.
Nhưng là cùng với những lời của Hoa Hiểu Quế nói ra, trở ngại này trong nháy mắt dã giảm đi không ít, ít nhất là tính tình của Hoa Hiểu Quế cũng vẫn như trước.
Hoa Hiểu Quế lúng túng nói
- Lão đại, ta đây không phải có ý tứ này. Ta là muốn ở lại cùng lão đại chung tay xây nghiệp bá, không muốn lại quay về Linh Vũ Các.
Đường Cương Lĩnh cũng mở miệng nói
- Đúng, để cho chúng ta lưu lại trợ giúp ngươi một tay đi.
Lăng Tiếu uống một hớp rượu lắc đầu mà nói
- Ngày đó Thần Côn cho các ngươi đi vào Linh Vũ Các, chính là biết các ngươi sẽ có tiền đồ, khẳng định sẽ đi trên con đường thuộc về các ngươi. Lần này các ngươi có thể chạy tới là ta đã rất cảm kích, ít nhất trong lòng các ngươi có lão đại ta đây. Hiện nay không phải lão đại không muốn giữ các ngươi lại, mà là còn không phải lúc. Các ngươi hiện tại đang lúc ở vào giai đoạn học tập tấn chức, có lẽ ở lại bên trong Linh Vũ Các còn có tiền đồ.
- Chính là lão gia hỏa này rất đáng giận. Bảo bọn hắn giúp vài chuyện nhỏ cũng không vội vàng. Nếu mà bọn hắn chịu ra tay, tuyệt đối có thể làm cho những kẻ đó phải trả giá không nhỏ!
Hoa Hiểu Quế nói với vẻ khá không cam lòng.
- Cương Lĩnh ngươi nghĩ như thế nào?
Lăng Tiếu không đáp, mà là quay mặt nhìn sang Đường Cương Lĩnh ở bên cạnh rồi hỏi.
Về mặt tâm lý, Đường Cương Lĩnh so với Hoa Hiểu Quế thì chín chắn thận trọng hơn một chút.
Đường Cương Lĩnh do dự một chút rồi nói
- Bọn họ có băn khoăn của bọn họ. Nếu như bọn họ thật sự mạnh mẽ tham gia, vậy thì liền không chỉ có là chuyện của bọn họ mà thôi, mà là chuyện của cả Linh Vũ Các, bên trong sẽ liên lụy đến rất nhiều thứ.
Lăng Tiếu khẽ gật đầu thở dài nói.