Thần Khống Thiên Hạ
Chương 1453: Đẩy lui Thánh Giả (2)
Hiện tại hắn không có thời gian suy nghĩ về điều này, mà nhằm hướng tới chỗ không xa cứ thế bay lắc la lắc lư tới bên Sư Hổ Thú để nhìn lại. Chỉ thấy nó đầy vết máu loang lổ, mọi chỗ quanh thân đều là vết thương, hoá ra cũng là bị tổn thất nặng a!
Lăng Tiếu không nói hai lời, lại lấy ra vài viên Thất Giai Kim thuộc tính Thú Đan cho nó nuốt chửng, rồi lại lấy thêm một chút linh thảo chữa thương quí giá cũng nhét vào trong miệng nó.
- Hồ ly kia so sánh Bổn vương cường đại hơn, nhưng mà Bổn vương cũng không phải dễ bắt nạt!
Sư Hổ Thú phi thường không cam lòng mà nói.
Nó chỉ là vừa mới đột phá Bát Giai không lâu, cảnh giới còn chưa được vững chắc. Nếu nó sớm đã là Bát Giai Linh Thú, vậy Bát Giai Trung Giai U Hồ kia chưa chắc có thể chiếm được ưu thế với nó.
- Bớt tranh cãi, vội vàng khôi phục thân thể mới quan trọng. Ai biết bọn họ có thể đi mà quay lại hay không!
Lăng Tiếu nói một tiếng liền thu Sư Hổ Thú vào trong Dược Đỉnh.
Lăng Tiếu cũng không có lập tức rời đi, mà là hạ xuống về hướng mặt đất ở cách đó không xa để tìm kiếm đám người Xích Cương. Hắn còn có thể cảm nhận được trong số bọn họ còn có người chưa chết.
Sau khi tìm một lát nữa, cuối cùng Lăng Tiếu tìm được Xích Cương cùng với ba người huynh đệ của hắn đều bị trọng thương. Tất cả những người khác đều đã chết ở dưới Thiên Lôi Tử.
Lăng Tiếu tiếc hận than một tiếng. Những người này chính là vừa muốn đi theo hắn, vì hắn đều phải bị mất mạng. Điều đó khiến cho hắn áy náy không thôi.
Lăng Tiếu đưa đan dược cho mấy người này, rồi liền cũng đưa bọn họ vào bên trong Dược Đỉnh, che giấu đi khí tức. Sau đó hắn triệu hoán Tiểu Kim ra để mang theo hắn bắt đầu rời khỏi nơi này.
...
Âu Dương Hưng thân là cao thủ đệ nhất Âu Dương gia, tốc độ chạy trốn tự nhiên là không gì sánh kịp.
Hắn từ không gian xuyên qua không gian, chỉ là trong vài lần hô hấp liền đã chạy xa đến mười mấy vạn dặm.
Linh Thú hộ thân U Hồ của lão cũng đuổi kịp theo sau.
Lão nhìn thấy trên người U Hồ của mình cũng có rất nhiều vết thương và vết máu, cơn tức giận càng lớn hơn.
- Phốc!
Lão không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi.
Vừa rồi lão liên tục bị Trấn Thiên Cổ nện cho vài cái, lục phủ ngũ tạng đã bị thương nặng. Nếu không phải Lăng Tiếu xuất ra uy lực còn không đủ, chỉ sợ lão liền vô phương chạy trốn.
- Tiểu tạp chủng chết tiệt, cái trống kia tuyệt đối là Thánh Khí cấp cao nhất. Không... Có khả năng có lẽ là Thần Khí trong truyền thuyết. Khó trách tuổi còn trẻ liền có khả năng tự xây dựng thế lực riêng của mình. Xem ra Tà Đế lão nhân kia thật đúng là đã cho tiểu tạp chủng này không ít thứ tốt. Không được... Tuyệt đối không thể để cho hắn còn sống rời khỏi Nam Cổ Lĩnh. Nếu như có thể lấy được tất cả báu vật bí mật của tiểu tạp chủng kia, vậy Âu Dương Hưng ta tuyệt đối có khả năng tự xưng là bản Cao Giai Thánh Giả!
Âu Dương Hưng vừa uống một viên đan dược bình phục vết thương vừa am thầm nói.
Âu Dương Hưng lại không sợ hãi bại trận, ngược lại còn nổi lên sự chú ý với Trấn Thiên Cổ. Không thể không nói sự ác độc và tham lam trong tâm tư của lão là tương đương.
Đúng lúc này, có hai đạo âm thanh xé gió vang lên, hai bóng người trong nháy mắt liền đến trước mặt Âu Dương Hưng.
Đây rõ ràng đúng là huynh đệ Âu Dương Chấn cùng Âu Dương Hoa của Âu Dương Hưng.
- Lão đại, thế này... Đây là có chuyện gì?
Âu Dương Chấn nhìn Âu Dương Hưng thất khiếu đều mang theo vết máu mà giật mình la lên.
Âu Dương Hoa ở một bên cũng là kinh ngạc nhìn kĩ hơn. Bọn họ biết cực kì rõ ràng về thực lực của lão đại, trong số những người ngang nhau thì người có thể gây tổn thương cho đại ca căn bản không nhiều lắm, chớ nói chi là làm cho hắn bị thương đến thất khiếu chảy máu.
- Có lẽ... Chẳng lẽ là Tà Đế kia xuất hiện?
Âu Dương Hoa không khỏi suy đoán.
Muốn đả thương lão đại của hắn thì ngoài việc có thực lực cường đại so với lão đại của hắn, không thể có ai khác.
Cho nên Âu Dương Hoa mới suy nghĩ tới phương diện này. Nhất định do Lăng Tiếu chính là Tà Đế đệ tử duy nhất, nếu như là ông ta xuất hiện thì chẳng có gì lạ.
Âu Dương Hưng lắc đầu đáp
- Đừng đoán, ta không có chuyện gì, làm cho ta bị thương là tiểu tạp chủng Lăng Tiếu kia!.
- Điều này sao có thể!
Âu Dương Chấn cùng Âu Dương Hoa đồng loạt giật mình la lên, trong ánh mắt đều là lộ ra vẻ khó có thể tin nổi.
- Tiểu tử kia có một cái trống kỳ quái, lại có khả năng trực tiếp chấn gây tổn thương lục phủ ngũ tạng, ngay cả ta đều không chịu nổi. Nếu không phải thoát chân thoát được nhanh lên một chút, chỉ sợ thật sự phải chết ở trong tay tiểu tử kia.
Âu Dương Hưng nói, dừng một phen lão lại nói
- Ta hoài nghi cái trống kia có thể là Thần Khí!.
- Thần Khí!
Âu Dương Chấn cùng Âu Dương Hoa lại lần nữa kêu lên kinh ngạc.
- Không sai, bằng không làm sao một kẻ Huyền Đế có thể gây tổn thương cho ta được. Nếu như chúng ta có thể đoạt được cái đó, nhất định nó sẽ giúp chúng ta càng cường đại hơn!
Âu Dương Hưng thập phần hưng phấn mà nói.
- Lão đại nói không sai, vậy hiện tại hắn trốn chỗ nào, tuyệt đối không thể để cho hắn chạy thoát từ bên trong Nam Cổ Lĩnh!
Âu Dương Chấn đồng dạng cũng lộ ra vẻ hưng phấn lẫn tham lam mà nói theo.
- Các ngươi đi theo ta, thiết nghĩ hắn tuyệt đối không có chạy thoát được đi xa lắm. Nhất định có khả năng bắt lấy hắn!
Âu Dương Hưng nói.
Tiếp theo, hắn lại một lần nữa quay lại phương hướng vừa rồi, Âu Dương Chấn cùng Âu Dương Hưng đi theo sau hắn.
Ba người lại phản hồi đến chiến trường lúc đầu, đã sớm không có bóng dáng của Lăng Tiếu.
Nhưng mà, bọn họ cũng không đơn giản từ bỏ như vậy, lập tức triển khai thần niệm cảm ứng tình hình trong một vùng mấy vạn dặm.
Lúc này ở ngoài mấy vạn dặm Lăng Tiếu đã ngừng lại, tùy tiện tìm một chỗ đào cái hang động để mà tránh né.
Hắn có thể suy đoán được Âu Dương Hưng có lẽ sẽ đi mà quay lại. Hiện tại nếu như cứ cố đào tẩu, tuyệt đối sẽ sớm bị người ta đuổi kịp và vượt. Tốc độ của Thánh Giả tuyệt đối là khủng bố.
Thừa dịp thời gian tránh né, Lăng Tiếu giấu kín khí tức. Cho dù là ai đến đây cũng không cách nào cảm ứng được sự hiện hữu của hắn.
Hắn lặng lẽ sử dụng Cổ Hoàng Thần Công, sau khi tự chữa trị vết thương của mình và khôi phục tất cả lực lượng bị tiêu hao rồi hãy nói sau.
- Lão thất phu chết tiệt, nếu không có được long lân do lão Long vương đưa và Trấn Thiên Cổ thì Bổn cung liền bỏ mạng ở chỗ này. Tiếp tục như vậy không được, nhất định phải có kế thoát thân mới được, nếu không sớm muộn nếu bị bọn họ tìm tới mất.
Lăng Tiếu âm thầm tự nhủ ở trong lòng.
Tâm tình của hắn có hơi lo lắng, nếu mà lại để cho Âu Dương Hưng tìm được, đối phương tuyệt đối sẽ không cho hắn bất cứ một cơ hội ra tay nhỏ nhoi nào, khẳng định là trực tiếp giết chết tươi hắn để khỏi lo hậu họa.