Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1360: Phượng Lăng Thiên và Đại Tế Tự



Ở trong phủ thành chủ, có một đình viện rất xinh đẹp.
Trong đình viện, có một tiểu nam hài mười mấy tuổi đang chơi đùa một cái tiểu đỉnh.
Tiểu nam hài này lớn lên duyên dáng như nữ hài tử vậy, lông mày xanh đôi mắt đẹp, tóc đen bay múa, dáng người to lớn, trên mặt hắn treo nụ cười tà khí khiến người bị hấp dẫn không hiểu, mặc cho ai nhìn thấy một tiểu nam hai như vậy cũng đều sẽ cảm thấy ưu thích, đồng thời cũng sẽ sợ hãi thán phục "Đứa nhỏ này qua vài năm nữa nhất định sẽ trở thành một mỹ nam tử ah! "
Tiểu nam hài tử chuyên chú nhìn tiểu đỉnh trước mặt, thỉnh thoảng cho vào tiểu đỉnh một ít độc linh thảo tam tứ giai, dường như là đang luyện chế độc dược gì vậy.
Không bao lâu tiểu đỉnh bắt đầu tản mát ra một cổ hương vị kích thích, người bình thường ngửi thấy thôi chỉ sợ đã lập tức ngất đi rồi, nhưng tiểu nam hài trước mắt này lại như không việc gì vậy, ngược lại vẻ mặt hưng phấn.
- Hắc hắc, thành rồi, đợi lát nữa tiểu đản tằm có thứ ngón để ăn rồi.
Tiểu nam hài tử hưng phấn xoa xoa tay cười nói.
Theo mùi từ trong tiểu đỉnh phát ra ngày càng đậm, ở bốn phía đình viện liền bắt đầu xảy ra một chút dị động.
Chỉ thấy nhiều độc trùng từ bốn phương tám hướng tràn vào, có độc xà, con rết, hắc mã...
Ở bên ngoài đình viện chỉ nghe thấy có người kinh hô:
- Không tốt rồi, tiểu thiếu gia lại đang triệu hoán độc vật rồi, nhanh... Chạy mau ah!
Trong lúc nhất thời, võ giả thủ hộ bên ngoài đình viện mỗi người đều kinh hoảng chạy trốn, những nha hoàn kia thì sợ đến mức thất sắc, thét lên liên tục.
Độc trùng độc thú từ bốn phương tám hướng vọt đến, tiểu nam hài tử không chỉ không sợ, ngược lại còn vô cùng vui vẻ la hét nói:
- Hảo hảo, không nghĩ tới lần này lại có nhiều tiểu quai quai như vậy, tiểu đả tằm ngươi nhanh ra đây, tới giờ ăn cơm rồi!
Theo tiếng kêu non nớt của hắn vang lên, một đầu Tiểu chút chít màu vàng từ trong tiểu đỉnh chạy ra, bộ dáng nó như một đầu tiểu tằm, phấn ục ục ánh vàng rực rỡ, lộ ra cực kỳ đáng yêu.
Độc trùng độc thú ở bốn phía đều vọt tới tiểu đỉnh, tiểu kim tăm tử liếc nhìn chung quanh, bỗng nhiên nó sinh ra dị biến cực lớn.
Chỉ thấy bộ dáng đáng yêu của nó từ từ biến lớn, rồi đột nhiên trở nên cao chừng mười mét, bộ dáng cũng trở nên giống như cổ trùng lại như tằm trùng, chỉnh thể thoạt nhìn tựa như thân thể tổng hợp của hai loại linh thú vậy, thân thể kim quang lóng lánh lộ ra một cổ uy thế và khí phách đầm đặc.
Đây rõ ràng là một đầu Thượng Cổ cao đẳng dị thú Kim Tằm Cổ Vương.
Chỉ thấy nó hé miệng lớn, sinh ra hấp lực cường đại, hấp tất cả độc trùng và độc thú ở bốn phía vào miệng. Nó như một cái động không đáy vậy, sau khi nuốt hết tất cả cũng không hề có chỗ nào không ổn.
Theo rất nhiều độc vật vào bụng, bụng của kim tằm cổ cũng tăng không ít, chỉ là sau khi nó nấc một cái rõ ràng lại khôi phục như trước.
Tiểu nam hài kia rất hưng phấn nhảy lên người kim tằm cổ, vỗ vỗ đầu kim tằm cổ nói:
- Tiểu đản tằm có no bụng không?
Kim tằm cổ phát ra vài tiếng "Chít chít" như đang trẻ lời tiểu nam hài vậy.
Tiểu nam hài lộ ra thần sắc bất đắc dĩ nói:
- Ta biết ngay ngươi là đồ tham ăn mà, vĩnh viễn đều ăn không no!
Dừng chút hắn lại nói:
- Chỉ là thái gia gia không cho ta đến trên núi, bằng không ta khẳng định có thể chuẩn bị cho ngươi nhiều hơn nữa, thật là, người ta cũng đã lớn như thế rồi, thái gia gia còn không cho một mình ra ngoài chơi, thực đáng ghét!
Hắn vừa dứt lời, một đạo thanh âm già nua đang từ bên ngoài đình viện vang lên:
- Tiểu Thiên ngươi đứa nhỏ này, muốn làm ra động tĩnh cũng phải nói cho những người ở ngoài một tiếng, giờ khiến bọn hắn sợ đến mức không dám đến bảo hộ ngươi nữa rồi, có phải là muốn bị đánh không!
Giọng điệu này hơi có vài phần trách cứ, nhưng hơn nữa là hiền lành ân cần.
Ở bên ngoài đình viện đi vào là một lão già tóc bạc chống quải trượng, trên mặt hắn tươi cười, vết nhăn rất sâu.
Lão giả này đúng là Đại Tế Tự của Cổ Tộc, tu vị đã là cao giai Thiên Tôn, là cao thủ số 1 số 2 ở Nam Hoang, mà tiểu nam hài mười mấy tuổi này chính là nhi tử của Lăng Tiếu và Phượng Tiêm Vận, Phượng Lăng Thiên.
Phượng Lăng Thiên nhảy xuống khỏi người kim tằm cổ, chạy tới bên người Đại Tế Tự rất hiếu thuận đỡ tay kia của Đại Tế Tự nói:
- Thái gia gia chuyện này cũng không liên quan đến Thiên Nhi, đây đều là ngươi gây họa mà?
Đại Tế Tự đối với việc tằng tôn tử hiếu thuận rất vui mừng, lúc này liền hỏi:
- Cái này sao lại do thái gia gia chứ? Rõ ràng là độc vật ngươi gọi đến mà!
- Nếu thái gia gia ngài để ta một người đến trên núi gọi độc vật, những độc vậy này sao có thể chạy đến hù bọn hắn, ngài nói có đúng không?
Phượng Lăng Thiên hỏi ngược lại, trong mắt tràn đầy vẻ giảo hoạt
Đại Tế Tự dùng quải trượng gõ nhẹ lên trán Phượng Lăng Thiên một cái nói:
- Ngươi Tiểu hoạt đầu này đừng cho là ta không biết ngươi đang đánh chủ ý gì, thực lực ngươi bây giờ quá yếu, trên núi có không ít cao giai linh thú, nếu gặp phải, ngươi sẽ trở thành thức ăn trong bụng linh thú mất, vẫn nên chờ ngươi lớn thêm chút đã.
Đại Tế Tự rất thương yêu tằng tôn duy nhất này, hắn cũng không muốn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hắn còn muốn nhìn hắn lớn lên trở thành một đời Đại Tế Tự mới của Cổ Tộc nữa.
Phượng Lăng Thiên bất mãn cong miệng lên, đong đưa tay Đại Tế Tự nói:
- Thái gia gia, ta hiện tại cũng đã mười ba tuổi, lại có thực lực Linh Sư giai, tam giai linh thú bình thường sao có thể là đối thủ của ta, hơn nữa, không phải còn có tiểu đản tằm giúp ta sao, sợ gì chứ!
Phượng Lăng Thiên vốn không phải nhân vật chịu ngồi yên, hắn chán ghét bị nhốt ở một chỗ, không thể đi động, thật biệt khuất a!
Nhưng hắn lại không trốn thoát khỏi ánh mắt của gia gia, cái này khiến hắn cũng không có cách nào ah!
- Lời mặc dù như thế, nhưng trong núi cũng không thiếu cao giai linh thú, coi như là tiểu đản tằm cũng không ứng phó được đâu!
Đại Tế Tự đáp, tiếp theo hắn còn nói:
- Không bằng như vậy đi, lần sau ta bảo một ít người cùng ngươi đi, bất quá không thể quá mức xâm nhập, bằng không thái gia gia sẽ không cho ngươi ra khỏi Cổ thành nửa bước.
Phượng Lăng Thiên liền nghiêm mặt đáp:
- Được rồi được rồi, thái gia gia ngươi muốn khốn tiểu thiên làm chim trong lồng, không có bất kỳ tự do ah!.
- Ha ha, yên tâm đi, đợi lúc nào thực lực của ngươi đạt tới Vương cấp, thái gia gia sẽ cho ngươi đầy đủ tự do.
Đại Tế Tự nói.
- Hiện giờ mới chỉ là Linh Sư, muốn đạt tới Vương cấp chỉ sợ không có mấy năm thì không được ah!
Phượng Lăng Thiên thở dài nói.
- Ngươi Tiểu hoạt đầu này, người khác muốn lúc sinh thời bước vào Vương cấp cũng không dễ dàng, ngươi có lòng tin trong vài năm đột phá Vương cấp, coi như là chuyện khó lường, so với mẹ ngươi cũng không kém chút nào.
Đại Tế Tự cười nói.
Nói đến mẹ Phượng Lăng Thiên, trên mặt Đại Tế Tự liền hiện vẻ tưởng niệm

Chương trước Chương tiếp
Loading...