Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1218: Binh Đến Dưới Thành!



Hôm nay hắn nhận được tin tức Lăng Tiếu chiếm Phong Vân thành làm vương, để cho hắn cảm thấy dị thường khó chịu, bởi vì nơi đó là chỗ mà hắn muốn chiếm cứ đã lâu, nhưng mà hắn vẫn không có biện pháp giải khai Tử vong chi mê ở nơi đó, mới để cho hắn không dám tùy tiện mà tiến vào Phong Vân thành.
Hôm nay Tử vong chi mê đã giải trừ, mà Phong Vân thành đã trở thành thành trì vô chủ, đúng là thời cơ tốt nhất để Cuồng Khuyển dong binh đoàn bọn hắn chiếm lĩnh.
Chỉ là hắn ngại cao thủ ở bên cạnh Lăng Tiếu, không dám dễ dàng mang theo đoàn đội của mình cường hành cướp lấy Phong Vân thành.
Cho nên hắn phải triệu tập những dong binh đoàn khác đều có tu vi Nửa bước Huyền Đế tọa trấn đến thương nghị đại kế đoạt thành, hơn nữa muốn đem đầu của Lăng Tiếu chém xuống, đưa đến Cổ gia lĩnh lấy tưởng thưởng cự đại.
Ở một chỗ mà Cuồng Khuyển dong binh đoàn đồn trú ở bên ngoài Phong Vân thành.
Diêu Cuồng đem đoàn trưởng của tam đại dong binh đoàn đều triệu tập tới.
Tam đại dong binh đoàn đoàn trưởng này phân biệt là Tật Phong dong binh đoàn đoàn trưởng Dương Tiên Phong, Ác Lang dong binh đoàn đoàn trưởng Chung Ba, Hắc Hỏa dong binh đoàn đoàn trưởng Hắc Hỏa, ba người này đều có tu vi Nửa bước Huyền Đế, đều là tồn tại có uy danh hiển hách ở xung quanh Tử vong sơn mạch.
- Ba vị, tin tưởng các ngươi đã biết mục đích mà Diêu mỗ mời các ngươi đến đây, không biết ý của các ngươi như thế nào?
Diêu Cuồng đi thẳng vào điểm chính nói.
Diêu Cuồng là một lão giả có khuôn mặt hình chữ điền, hìn lại có một cỗ uy thế không kém tráng niên, trong măt skia lộ ra vài phần hung mang lệ nhân, một thân sát lục chi khí triển hiện không nghi ngờ.
Tật Phong dong binh đoàn đoàn trưởng Dương Tiên Phong dẫn đầu lên tiếng nói:
- Diêu đoàn trưởng, kiến nghị của ngươi rất không tệ, nhưng mà ngươi hẳn đã nghe nói qua, bên cạnh Lăng Tiếu kia nhưng là có hai đại Đế giai tồn tại, nói không chừng có có cao thủ thần bí, ngươi không thấy chúng ta làm như vậy là quá mạo hiểm sao? Ta sợ trộm gà không được còn mất cả nắm thóc a!
Diêu Cuồng hừ lạnh nói:
- Dương đoàn trưởng, can đảm của người sẽ không nhỏ như vậy đi? Bên cạnh Lăng Tiếu có hai đại Đế giai, nhưng mà bọn họ sẽ là Đế giai chân chính áo? Nhiều nhất cùng với tu vi của các ngươi không sai biệt lắm, có ba người các ngươi xuất mã quấn lấy hai người kia, ta muốn trảm Lăng Tiếu dễ như trở bàn tay!
- Lời này là nói như thế, chúng ta có phải nên cẩn thận một chút hay không?
Dương Tiên Phong có chút khó xử nó.
Nói lời thật, hắn còn thật không muốn xông vào vũng nước đục này, nhân gia Lăng Tiếu đã có năng lực giải khai Tử vong chi mê vạn năm, thủ đoạn kia có thể thấy được một chút, hắn nhưng nhìn không tốt lần kết minh này.
- Người vì tài mà chết, chim vì thực mà vong, Cổ gia có mấy ngàn vạn thượng phẩm huyền tinh làm thù lao đang ở trước mắt, chẳng lẽ mấy vị đều không động tâm? Còn có Phong Vân thành hôm nay đã có thể trường kỳ trú đóng, chẳng lẽ mấy vị không muốn vì thủ hạ của mình mà cân nhắc một chút?
Tài ăn nói của Diêu Cuồng cũng là cao minh, trực tiếp nói vào lợi ích của mọi người.
Lúc này, Ác Lang dong binh đoàn đoàn trưởng Chung Ba kia âm u nói:
- Lời này của Diêu đoàn trưởng nói cũng không sai, Chung Ba ta nguyện ra một phần lực!
Hắc Hỏa dong binh đoàn đoàn trưởng Hắc Hỏa kia do dự một chút nói:
- Chuyện này đáng giá liều mạng, tốt nhất hành động sớm một chút, nếu không người của Cổ gia đến, chúng ta đều không cần mò được một phần chỗ tốt rồi.
Dương Tiên Phong sau khi trải qua tránh né vẫn là quyết định thối lui khỏi lần kết minh này.
Bởi vì hắn một điểm cũng đều nhìn không tốt một lần hành động này.
Nhân gia rõ ràng chiếm cứ thành trì, lại không sợ báo phục của Cổ gia, chẳng lẽ không có một chút chỗ dựa sao?
Trên đường đi hạo hạo đãng đãng, dương khỏi lên một phiến tro bụi đầy trời, một cỗ đại thế lực phong dũng mà tới!
Thế trận này cường đại vô cùng, muốn không khiến người khác chú ý cũng khó rồi.
Người của bọn họ còn chưa đến, trong Phong Vân thành liền đã trải qua một mảnh sục sôi rồi.
- Lấy Cuồng Khuyển dong binh đoàn cầm đầu, tổng cộng tập hợp nhóm lớn cao thủ của tam đại dong binh đoàn hướng về Phong Vân thành mà đến, lúc này có chuyện vui để xem rồi!
- Có nghe nói đoàn trưởng của Cuồng Khuyển dong binh đoàn đã là Huyền Đế hàng thật giá thật rồi, bên cạnh hắn còn có hai đại Nửa bước Huyền Đế, lại có Ác Lang cùng với Hắc Hỏa hai đại đoàn trưởng giúp đỡ, thế trận này có thể nói là cường đại a!
- Chỉ là không biết Lăng Tiếu có dám ứng chiến hay không, bên cạnh hắn cũng có hai đại cường giả, nghĩ đến không đến nỗi không chiến mà chạy đi!
- Đây nhưng là khó nói, Lăng Tiếu bên này nhân thủ không đủ, muốn đối mặt với một vạn tinh nhuệ của tam đại dong binh đoàn, Ngũ phẩm tông môn bình thường cũng chỉ có phần nhìn đến mà chạy rồi!
- Chúng ta vẫn là nhanh chóng rời xa một điểm đi, vạn nhất liên lụy đến chúng ta, đây cũng không phải là chuyện đùa.
Trong phủ thành chủ, đám người Lăng Tiếu đã nhận được tin tức.
Những người mới chiêu lãm đến kia từng cái đều là đảm hàn tâm kinh.
Nhân số của bọn họ quá ít, trên thực lực cũng không cùng một cái đẳng cấp, đây như thế nào cùng nhân gia đánh a!
Không ít người nghe tin tức kia liền cuốn gói rời đi rồi, chỉ có một ít người cắn răng kiên trì xuống, mà những người lưu lại này ngày sau đều nhận được trọng thị, đã trở thành một cỗ lực lượng trung kiên bên trong Phong Vân thành.
Ở trong đại điện, Diệp Vân Phong, Tàn Báo cùng Lưu Quần mấy người đều nhịn không được muốn xuất chiến rồi.
- Một đám ô hợp cũng vọng tưởng nhúng chàm Phong Vân thành, thực sự là không biết sống chết!
Diệp Vân Phong phấn chấn cầm kim thương trong tay hừ lạnh nói, tiếp theo hắn đối với Lăng Tiếu nói:
- Lão đại, để ta xuất chiến, giết bọn họ người ngựa đều ngã!
Huyền Diệu lắc nhẹ quạt giấy, không nhịn được đả kích nói:
- Liền dựa vào ngươi lại đủ để nhân gia nhét kẽ rwang!
Diệp Vân Phong thoáng cái trụ lại, thực lực của hắn dù không tệ nhưng mà so với một vạn người mà nói, xác thực lộ ra vẻ quá mức nhỏ bé không đáng kể rồi.
Chỉ sợ nhân gia mỗi người một ngụm nước bọt cũng có thể đem hắn dìm chết đuối!
- Để ta đi đi, một chút người này ở trong mắt ta giống như gà đất chó sành!
Phong Nha u lãnh nói.
Xác thật, hắn là một Thánh giả xuất chiến, chỉ sợ một vạn người ngay cả nhét kẽ răng cũng không đủ rồi.
- Ta cũng muốn xuất chiến, dám đến tìm chết, ta sẽ để bọn họ có đến không về.
Tàn Báo ở một bên nói.
Lưu Quần cũng bày tỏ nói:
- Đúng vậy, để chúng ta cùng xuất chiến, dương lên oai của Phong Vân thành ta, dương danh của thiếu gia!
Mấy người nữ kia cũng liên tục bày tỏ muốn xuất chiến, một bộ đấu chí thề phải giết chết một vạn người.
Đây là trận chiến đầu tiên bọn họ kiến công lập nghiệp, trận chiến này không thể bỏ qua được, từng người đều đang xắn tay áo lên rồi.
Lăng Tiếu ho nhẹ một chút, đứng lên sâu xa nói:
- Trận chiến này các ngươi áp trận cho ta là đủ rồi!
- Tiểu tử, không nên sính cường!
Hàn Khai nhìn Lăng Tiếu nói.
Chiến lực của Lăng Tiếu lão không được rõ ràng lắm, lão sợ Lăng Tiếu có cái gì nhầm lẫn.
- Hàn lão chớ lo lắng, ta có thể từ bên trong Dược môn đầy đủ đi ra, ta liền không sợ chút người này, các ngươi cùng nhau áp trận cho ta, chúng ta nhất định phải thật xinh đẹp mà bắt lại tràng chiến sự này!
Lăng Tiếu lòng tin mười phần mà nói.
Tiếp theo hắn suất lĩnh mọi người từ bên trong phủ thành chủ bay lướt ra, mà một ít võ giả còn trung thành với phủ thành chủ cũng từng cái đi theo, nhìn dáng vẻ đều mang theo một bộ một đi không trở lại.
Lăng Tiếu cũng phát hiện đến một chút người này tồn tại, hắn đối với Huyền Diệu ở một bên nói:
- Trở về để người ghi lại tên của bọn họ, bản thiếu gia sẽ để cho bọn họ biết người lưu lại là đáng được ăn mừng cỡ nào!

Chương trước Chương tiếp
Loading...