Thần Khống Thiên Hạ
Chương 1208: Trận Nhãn, Tiểu Quan Tài
Lúc này hắn rốt cuộc triệt để yên tâm rồi.
Lăng Tiếu đứng ở nưi đó ước chừng hấp thu bảy ngày bảy đêm mới đem những tử khí ở căn phòng dưới dất này nhất nhất hấp thu hết.
Khi tất cả tử khí đều biến mất, Lăng Tiếu lộ ra nụ cười hài lòng lẩm bẩm nói:
- Một lần hấp thu đầy đủ, đợi nó tiêu hóa xong cũng có thể càng tiến thêm một bước rồi.
Đang nói đồng thời bàn tay của Lăng Tiếu nổi lên một tầng hắc sắc vụ đoàn.
Bốn người còn lại bị sợ hãi kêu to một tiếng.
Hàn Khai không nhịn được kinh hô:
- Tiểu tử, ngươi... Ngươi đem tử khí lực lượng luyện hóa rồi?
Lăng Tiếu cười mỉm một chút nói:
- Ha hả, chỉ là may mắn mà thôi!
Những tử khí này đương nhiên không phải là hắn luyện hóa được, mà là Tiên thiên âm phong châu hấp thu luyện hóa, hắn chỉ là có thể vận dụng những tử khí này mà thôi.
Lúc này, tiên thiên âm phong sát khí của hắn uy lực sẽ trở nên càng thêm kinh khủng rồi, không chỉ có thể hủ thực giết người, còn có tử khí lực lượng khó giải nhất trên đời!
Nếu là hắn muốn giết người mà không muốn người nó lập tức chết đi, những tử khí này không nghi ngờ gì là độc dược mạn tính tốt nhất.
Thử nghĩ xem, chết kiểu này cũng để cho người ta cảm thấy sợ hãi!
Bọn họ nhưng không có năng lực biến thái như Lăng Tiếu đi khống chế tử khí a!
Bọn họ ở trong lòng đều thầm mắng:
- Thiếu gia thực sự là quá biến thái rồi!
- Tốt lắm, vẫn là nghĩ biện pháp đi qua cái Thất Tinh Thất Sát trận này đi!
Lăng Tiếu trở về chính đề nói.
- Do lão phu đến mở đường đi!
Lần này Hàn Khai không để cho người nào nói trước.
Thực lực của lão ở trong Trung vực đã không có địch thủ rồi, lão không tin trận pháp này có thể làm khó được lão.
Những người khác đều không có ý kiến, Tàn Báo càng là không dám tiếp tục thể hiện rồi, chuyện mới vừa rồi khiến cho lòng hắn vẫn còn sợ hãi.
Phía sau còn có tứ sát đại quan, nhưng mà có Hàn Khai mở đường, hết thảy đều không phải là vấn đề, lực lượng cao cấp Thánh giả của lão cũng không phải là nói giỡn.
Nếu như lão chỉ là một người đi qua thông đạo này, lão căn bản không cần phải từ từ đi qua thông đạo, trực tiếp một lần không gian thuấn di đã đến một bên khác.
Lão đem trận pháp này phá hoại hết, mục địch cũng là để cho đám người Lăng Tiếu có thể an toàn đi qua đây.
- Còn may mà có Hàn lão ở đây, bằng không còn thật đi không vào được bên trong, người thành lập trận pháp này thực sự là tốn tâm lực a!
Huyền Diệu than thở nói.
Lăng Tiếu cũng là tán đồng mà gật gật đầu, hắn còn thật không nghĩ đến một chuyến Dược Đô lại có thể đem một cao cấp Thánh giả lừa được đến đây, đây để cho hắn còn có chỗ dựa mà đi sáng lập bá nghiệp của hắn rồi.
Qua được thông đạo, lại có một nhóm lớn Yêu Linh khôi lỗi xuất hiện, những khôi lỗi này rõ ràng só với bên ngoài còn muốn cường đại hơn nhiều lắm.
Chỉ là như cũ không ngăn cản được bước chân của đám người Lăng Tiếu.
Một đường đi tới, Lăng Tiếu đã kiếm được không ít thứ tốt, trong đó bao gồm một chút linh khí, huyền kỹ cùng tài liệu cổ quái quý trọng.
Những thứ này không nghi ngờ để cho Lăng Tiếu tăng thêm càng nhiều cơ sở, sau này chiêu binh mãi mã chính là có thể dùng vào.
- Phát rồi phát rồi, không nghĩ tới dưới Địa Ngục thành này còn cất giấu bảo tàng như vậy, vừa lúc tiện nghi cho bản thiếu gia a!
Lăng Tiếu một khuôn mặt đắc ý lẩm bẩm nói.
Hắn người này luôn luôn đều là theo đuổi có tiện nghi không chiếm là khốn kiếp.
Hắn không muốn làm khốn kiếp, tự nhiên đem thứ tốt ở bên trong phòng ở dưới đất toàn bộ thu vào.
Đương nhiên ở trước khi thu vào, hắn cũng sẽ để cho mấy người khác xem một chút có thứ gì mà bọn họ cần hay không.
Những người khác cũng không khách khí với Lăng Tiếu, có đồ vật thích hợp với mình cũng thu một ít, phần lớn đều là quy về Lăng Tiếu.
Mấy người trải qua thời gian không ngắn rốt cuộc cũng đi đến tận đầu bên kia của gian mật thất này rồi, gian mật thất này nghĩ đến chính là chỗ ở chân chính của lăng mộ này, cũng là chỗ có mắt trận của Yêu Tử trận.
Mọi người còn chưa tới gần cửa vào đã có đại lượng tử khí tràn lan mà ra, đây lại là cho Lăng Tiếu tăng thêm không ít bổ phẩm.
Đợi sau khi tử khí bị hút khô, mọi người cẩn thận hướng về bên trong đi tới.
Bởi vì đến cái quan đầu này, không thể nào không có hung vật khác trông chừng.
- Đồng dạng có tử khí cấm chế, đợi ta trước phá nó đi!
Hàn Khai nói một tiếng, đốiv ới cửa vào mật thất kia oanh một quyền đi qua.
Chỉ là tử khí cấm chế lần này so với lần trước cường đại hơn nhiều lắm, Hàn Khai ước chừng dùng vài quyền mới có thể đem nó đánh mở ra.
Sau khi cấm chế phá khai, bên trong lại không có nửa phần tử khí tràn ra nữa, đây để cho mọi người rất là kỳ quái.
Lúc này Huyền Diệu nói:
- Phía trước chúng ta đã trải qua không ít trận pháp ngăn cản, đến chỗ mắt trận này hẳn là sẽ không có bất kỳ trở ngại nào nữa rồi.
Nói xong, hắn một người đầu tiên đạp tiến vào trong gian mật thất cuối cùng này.
Những người khác cũng đi theo vào.
Vừa mới đi vào, mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Bọn họ nhìn từng màn tràng cảnh ở trong mật thất rộng rãi này đều lộ ra vẻ vô cùng chấn kinh.
Chỗ này xác thật là một cái lăng mộ chi địa, ở hỗ trung gian nhất có một cỗ quan tài rất nhỏ, tựa hồ chỉ bằng một nửa cái quan tài bình thường, nhưng mà nó lại lộ ra vẻ vực kỳ cao quý kỳ dị, bởi vì đây chính là dùng vạn năm ngọc thạch xây thành, sắc thải lưu ly tán phát ra trận trận sắc thải thúy lục yêu dị.
Cỗ tiểu quan tài này phát tán ra sinh mệnh lực cường đại, cùng với tầng tầng tử khí ở phía ngoài là hoàn toàn bất đồng.
Trừ những tiểu quan tài này ra, ở bốn phía của nó có từng khỏa Bát giai thú đan vây quanh lấy, từng cái trận văn huyền ảo dị thường lại càng bày bố tràn đầy mật thất, có minh trận văn, cũng có ám văn không nhìn thấy được, từng cái chi chít giống như là tơ nhện, để người ta cảm thấy chấn kinh không thôi.
Những trận văn này rất rõ đều là lấy quan tài làm trung tâm, mà càng nhiều trận văn thì là thông hướng đỉnh của mật thất, chặt chẽ áp trụ thượng phương, tựa hồ cùng cái cái gì đó đang tương tự chiếu ứng nhau.
Trừ cái này ra, trên vách tường bốn phía còn điêu khắc lấy một chút hung thú đồ tượng cổ quái, còn có càng nhiều cốt hài dính ở trên tường, giống như là bồi táng cùng chủ nhân của cỗ quan tài này, lộ ra vẻ quỷ dị dữ tợn, đáng sợ dọa người vô cùng.
- Ta dựa vào, đây là cái lăng mộ gì sao dọa người như vậy!