Thần Khống Thiên Hạ
Chương 1179: Kim Liệt U Hỏa Hiện
Lăng Tiếu nhìn hỏa nhân kia, trong ánh mắt tràn đầy hương vị quen thuộc:
- Nó... Nó có bộ dáng sư phó!
Lăng Tiếu nhìn kỹ ngũ quan hỏa nhân này, phát hiện nó rõ ràng có vài phần
tương tự sư phó Tà Đế của hắn, chắc hẳn đây chính là do Kim Liệt U Châu
biến ảo thành bộ dáng sư phó hắn lúc trẻ rồi.
Hỏa Thiên Trọng sắc mặt ngưng trọng quát lên:
- Bốn vị sư huynh còn không phong tỏa thiên địa còn đợi đến khi nào nữa, Lăng sư chất mau áp chế nó xuống.
Nghe Hỏa Thiên Trọng kinh hô, Lăng Tiếu mới hồi phục tinh thần lại, song chưởng bắt đầu lật qua lật lại:
- Si Mị Lam Hỏa đi cho ta!
Lam sắc hỏa diễm huyễn hóa ra hai đạo Hỏa Long đánh tới hỏa nhân kia.
Hỏa nhân kia nhìn lam hỏa, ánh mắt lộ ra vài phần tham lam, chỉ thấy nó
đánh ra song chưởng, rõ ràng chup tới Lam Hỏa đang bay tới kia.
Vừa lúc đó, Hỏa Thiên Trọng và bốn gã Dược Môn Thánh giả, đồng thời bạo
phát ra lực lượng, từng đạo năng lượng càng không ngừng đan xen trong cả phiến sơn mạch, như một tấm lưới lớn rậm rạp vậy, bắt đầu hình thành
nên các trận vân huyền ảo cường đại .
Hỏa nhân kia xé rách hai đâu Lam Sắc Hỏa Long, rõ ràng hé miệng nuốt luôn Lam Diễm vào
Đây quả thực giống như gia súc chống lại mãnh thú vậy, căn bản không chịu nổi một kích.
Lăng Tiếu nhìn một màn này hoảng hốt:
- WOW, thật là một tên đáng sợ, xem ra không xuất toàn lực, khó có thể áp chế nó rồi!
Nghĩ tới đây, Lăng Tiếu truyền tin tức cho Si Mị Lam Hỏa Châu trong thức hải, bảo nó đi ra, toàn lực đối phó Kim Liệt U Châu.
Thế nhưng đến thời điểm mấu chốt, Si Mị Lam Hỏa Châu rõ ràng lại như xe bị tuột xích.
Nó rõ ràng không muốn phục tùng mệnh lệnh của Lăng Tiếu, ngược lại muốn Lăng Tiếu mau rời khỏi.
Lúc này, hỏa nhân kia sau khi thôn phệ Lam Diễm thì hai mắt liền tỏa sáng
nhìn Lăng Tiếu, tựa hồ đã coi Lăng Tiếu thành thực phẩm mĩ vị vậy.
Linh trí của nó đã rất cao, mặc dù không thể mở miệng nói ra tiếng người,
nhưng nhất cử nhất động của nó đã rất nhân tính hóa rồi.
- Địa Liệt Viêm Hổ ngươi đi ngăn cản nó!
Lăng Tiếu nói với Địa Liệt Viêm Hổ ở một bên.
Địa Liệt Viêm Hổ không nói hai lời, gào rú một tiếng, liên tục đánh ra hổ quyền về phía tên hỏa nhân kia.
Hỏa nhân rõ ràng bỏ qua công kích của Địa Liệt Viêm Hổ, trực tiếp xuyên qua, bay thẳng đến chỗ Lăng Tiếu.
- Không tốt, thiếu gia công kích của ta không có hiệu quả với nó!
Mà Viêm Liệt Hỏa lại hoảng sợ nói.
Mà Viêm Liệt Hỏa chính là linh thú hỏa thuộc tính, công kích của hắn đều
là hỏa thuộc tính năng lượng, cũng không phải như nhân loại, có thể
khống chế trở thành khí kình hoặc kiếm khí, cho nên năng lượng của hắn
vốn không thể tạo thành tổn thương gì cho Vạn Hỏa chi hoàng cả.
Lăng Tiếu cũng không đáp lại Viêm Liệt Hổ, bởi vì cái kia hỏa nhân kia đã lao tới hắn.
Hắn cắn răng nói:
- Si Mị Lam Hỏa phối hợp ta xuất kích, bằng không ngươi sẽ bị nó cắn nuốt!
Trong tay Lăng Tiếu liền ngưng tụ ra lam sắc hỏa diễm cường đại đánh tới hỏa nhân.
Hai loại hỏa diễm bắt đầu quấn vào nhau.
Lăng Tiếu chỉ có thể tận lực kéo dài thời gian, để đám Hỏa Thiên Trọng có thể lần nữa bố trí trận vân.
Chỉ tiếc, hắn đã đánh giá thấp sự khủng bố của Kim Liệt U Diễm, năng lượng
nó phát ra khiến Lăng Tiếu cũng cảm thấy rợn cả tóc gáy, nếu không có Si Mị Lam Hỏa Châu hộ thể, chỉ sợ hắn chỉ cần dính chút khí tức thôi cũng
tan thành tro bụi rồi.
Bất quá, đúng lúc này Si Mị Lam Hỏa Châu lại lộ ra vẻ luống cuống, cái này khiến Lăng Tiếu cảm thấy nguy cơ cực lớn.
Chỉ thấy Lam Diễm hắn đánh ra đều trở thành phân bón bổ sung năng lượng cho Kim Liệt U Châu.
Hỏa nhân sau khi thôn phệ Lam Diễm lại một lần nữa bay nhào tới Lăng Tiếu.
- Đáng chết, cho ngươi nếm thử sự lợi hại của bản thiếu gia!
Lăng Tiếu quát to một tiếng, bắt đầu suy diễn ra tiểu phương thế giới của mình.
Thái cổ thế giới xuất hiện, như khai mở ra một phương thiên địa mới vậy,
mỗi gốc cây ngọn cỏ bông hoa ở đây đều ở trong một mảnh thế giới màu
xám, những sinh vật này rõ ràng xuất hiện dấu hiệu tán lụi.
Vô số Tiên Thiên Âm Phong Sát Khí hình thành từng đoàn từng đoàn vòi rồng,
khiến người cảm thấy như tận thế vậy, cùng lúc đó càng có vô số mưa đá
rơi xuống, mang theo vẻ băng hàn thấu xương.
Năm tên thánh giai ở giữa không trung thấy thế giới chi lực của Lăng Tiếu, ánh mắt đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
Bọn họ đều là một đời Thánh giả, có thể cảm ứng được thế giới chi lực của Lăng Tiếu rất không tầm thường.
Đổi lại bình thường, bọn hắn nhất định sẽ hảo hảo quan sát nghiên cứu thế
giới chi lực thần kỳ này một phen, nhưng giờ lại không rãnh rỗi để làm
vậy nữa.
Theo Lăng Tiếu vận dụng và nắm giữ thế giới chi lực của mình ngày càng thuần thục, hắn đã có thể khiến thế giới chi lực của
mình làm ra công kích đặc biệt của bản thân.
Tiên Thiên Âm Phong
Châu là chí âm chi vật có thể khắc chế chí dương chi vật Thiên Hỏa,
nhưng cấp bậc năng lượng của nó vẫn kém hơn Si Mị Lam Hỏa Diễm.
Lăng Tiếu trước kia cũng không muốn vận dụng nó, nhưng Si Mị Lam Hỏa Châu
như xe bị tuột xích, hắn không thể không vận dụng, hắn chỉ hy vọng có thể chống được nửa canh giờ.
Âm phong và mưa đá luân phiên công kích xuống hỏa nhân.
Hỏa nhân tựa hồ thoáng cái cũng không thích ứng được với một vòng công kích mới của Lăng Tiếu, hơn nữa những công kích này đều khắc chế năng lượng
của nó, khiến nó có chút phản ứng không kịp.
Lăng Tiếu toàn lực
rút ra Tiên Thiên Âm Phong Sát Khí, trên trán mồ hôi như mưa, có thể
thấy được hắn đã tiêu hao cực kỳ kinh người rồi.
Bồng!
Hỏa nhân như nổi điên, từ hình người biến thành vô số kim sắc hỏa diễm đồng loạt đốt cho những âm phong, mưa đá kia không còn lại chút nào.
Vô số hỏa diễm phân hoá ra vô số mãnh thú lần nữa đánh tới Lăng Tiếu.
Tốc độ kia nhanh đến kinh người, chỉ lập tức liền đến trước Lăng Tiếu, chúng mở miệng rộng ra cắn tới Lăng Tiếu.
Quanh thân Lăng Tiếu tách ra vô số âm phong, đối kháng lấy những kim sắc hỏa
diễm kia, hắn như như ở trong lồng hấp vậy, thân thể cũng cảm thấy như
bị nướng chín lên.
- Tên này thật đáng sợ, lại tiếp tục như vậy sẽ chết mất!
Lăng Tiếu thập phần gấp gáp thầm nghĩ.
Tiên Thiên Âm Phong Châu tuy rằng dùng hết năng lượng đói kháng với Kim Liệt U Diễm, nhưng cấp bậc kém quá xa, đã hiện ra xu thế liên tiếp bại lui
rồi.
- Chết tiệt, Si Mị đi ra cho ta!
Lăng Tiếu nảy sinh ác độc hét lớn một tiếng, vô số tinh thần lực cưỡng ép sử dụng Si Mị Lam Hỏa Châu.
Si Mị Lam Hỏa Châu xuất hiện trong thức hải Lăng Tiếu, muốn bay vọt ra bên ngoài.
- Dừng lại cho ta!
Lăng Tiếu cưỡng ép dùng ý chí lực bắt Si Mị Lam Hỏa Châu phải dừng lại.
Kim Liệt U Diễm vừa thấy Si Mị Lam Hỏa Châu liền như ác lang chụp mồi nhào tới Si Mị Lam Hỏa Châu.
Một kim một lam hai loại tuyệt thế hỏa diễm bắt đầu dây dưa lại với nhau.
Bồng bồng!
Hỏa thuộc tính năng lượng cường đại đánh cho phương Thiên Địa này lần nữa đất rung núi chuyển.