Thần Hoàng
Chương 783: Quang âm chi đao
Mà Vũ Hiên trong mắt của hắn ở trước kia không quá đáng là cá tạp mà thôi.
Không ngờ hôm nay lại khi dễ lên đầu Nguyên Vô Thương hắn!
Tông Thủ ah Tông Thủ, nếu như hôm nay thị nữ của ngươi chết thì không biết ngươi có hối hận vì lúc trước đánh ta bị thương nặng như vậy không?
Lại thầm cảm thấy cổ quái, bản tahan mình không phải vô cùng hận Tông Thủ hay sao. Lần này lại làm không tốt suy nghĩ cho nữ nhân đáng chết kia, lần này đúng là đần độn u mê tới chết rồi...
Vũ Hiên nói xong câu này thì xoay người, lại hiếu kỳ hỏi.
- Phong Thái Cực! Đây là cái gọi Vân Giới tam tuyệt kiếm sao, chẳng lẽ chỉ có như vậy? Làm bạn với thằng này không cảm thấy hổ thẹn sao? Quả thực là làm nhục thanh danh Kiếm Tông các ngươi.
Thoại âm rơi xuống vang lên trong sương mù, lại có một đoàn người đi ra. cầm đầu chính là Phong Thái Cực. Hắn nhíu mày đi tới hỏi thăm.
Đi được mười trượng thì Phong Thái Cực liền dừng lại, có chút lắc đầu:
- Danh tiếng tam tuyệt kiếm là do tu sĩ nhàm chán làm ra, không quan hệ gì tới Phong Thái Cực ta cả. Chuyện của các ngươi không nên kéo lên người Kiếm Tông!
Vũ Hiên nhịn không được cười lên, lúc này vươn tay một trảo bắt lấy Nguyên Vô Thương. Lại cảm thấy một bóng kiếm hiện ra sau lưng, một phân thành hai, hai phân thành bốn, hóa thành trăm đạo chém vào lưng của hắn.
Vũ Hiên quay đầu lại, chỉ thấy chính là Linh Kiếm Nhược Đào. Không khỏi hắc cười cười.
- Nói như vậy Kiếm Tông các ngươi muốn nhúng tay vào chuyện này?
Trong mắt Phong Thái Cực hiện ra một tia hào quang sáng bóng lạnh lùng, nhìn sang Nhược Đào bên cạnh, dường như không vui và có ý ngăn cản.
Mấy tên tu sĩ cửu giai sau lưng của hắn cũng hiện ra vài phần không vui và bất đắc dĩ.
Nhược Đào đã thao khống trăm đạo phi kiếm, lúc này chỉ có thể dừng lại và thần sắc bất đắc dĩ.
- Sư đệ, Kiền Thiên Tông Thủ cùng Lôi Động Tô Hàn hai người giao hảo. Nghe nói từng kết bái, nàng và Tông Thủ có quan hệ, đã nhìn thấy thì không thể không cứu.
Những lời này đám cửu giai bên cạnh không có chút động dung, thần sắc càng lạnh như băng. Nhược Đào nói liền đình trệ, không dám nói tiếp.
Lại nói tiếp gần đây trong tông môn đã phàn nàn Lôi Động cùng Ngũ Tuyệt Sơn Trang, cùng Kiền Thiên Sơn đi lại quá gần.
Trước khi Thượng Tiêu Tông bị diệt thì lo lắng Kiếm Tông cùng Kiền Thiên Sơn quan hệ quá thân cận, cuốn vào trong phân tranh này có khối người.
Mặc dù sau đó cũng có rất nhiều người bất mãn. Không muốn thừa nhận mình sai, ngược lại trọng tâm lại cho rằng Kiền Thiên Sơn nhất định không thể lâu dài, ngày sụp đổ không xa.
Phong Thái Cực là một trong hậu tuyển Thần Hoàng, đoán chừng một nửa là phản đối chuyện này.
Thậm chí lòng dạ hẹp hòi chút ít càng muốn là địch của Tông Thủ, cường địch --
Đáng tiếc bản thân thầm nghĩ đến nàng này đã cùng Lôi Động có chút quan hệ, vậy tuyệt không thể ngồi nhìn, cũng không nghĩ tới sẽ thấy nàng chết.
Nói ra lời ấy chỉ khiến cho mấy trưởng lão cửu giai đi cùng sinh ra tâm kháng cự mà thôi.
Âm thầm cảm khái một tiếng, chính mình chuyên chú kiếm đạo, đối với loại chuyện này gần như không biết gì. Nhân tâm quyền mưu thật sự xa xa không bằng Phong sư đệ...
Linh Vũ hợp nhất, rắp tâm thượng giai, trách không được Kiếm Tông rất nhiều trưởng lão buông tha cho chính mình, mà lựa chọn Phong sư đệ làm người thừa kế Kiếm Tông.
Chính suy tư thì chợt nghe có âm thanh than nhje vang lên.
- Lần này tới Âm Long Cốc, kiếm cung chi chủ cùng chư vị trưởng lão từng chính miệng nhắn nhủ. Tất cả chuyện gì đều nghe Phong sư đệ cầm đầu. Chẳng lẽ Nhược Đào sư huynh không phục sư mệnh, tự ý chủ trương?
Ánh mắt Nhược Đào mãnh liệt, quay đầu nhìn qua người nói chuyên. Chỉ thấy chính là hai thanh niên thân cận với Phong Thái Cực.
Ánh mắt Nhược Đào mãnh liệt, quay đầu nhìn qua người nói lời này. chỉ thấy người mở miệng là thanh niên thân cận của Phong Thái Cực, trong lồng ngực của hắn mang theo tức giận nổi lên.
- Nghiêm Duệ! Ngươi dám nói lời này với ta?
Nghiêm Duệ kia cả kinh, tiếp theo là cười lạnh:
- Ngươi tuy là sư huynh, kiếm thuật cũng mạnh hơn ta! Nhưng mà trên thế gian này không có gì lớn hơn đạo lý, Nghiêm Duệ ta chẳng lẽ nói không đúng? Vì một tiện tỳ bên ngoài mà trở mặt với huynh đệ?
- Đủ rồi!
Phong Thái Cực ở bên cạnh bỗng nhiên mở miệng, đánh gãy hai người tranh cãi. Tuy hắn có vài phần không được vui, nhưng không có ý răn dạy. Nhàn nhạt nhìn qua Nhược Đào:
- Phong Thái Cực chỉ biết Nguyên Vô Thương này là đối thủ cừu hận rất nhiều, giết người không tính toán, là nhân vật tà ma. Kiền Thiên Sơn cùng Kiếm Tông chúng ta cũng không có quan hệ gì. Nếu sư huynh nhất định cứu nàng, Thái Cực tự biết còn trẻ đức mỏng, vô lực quản thúc sư huynh, đứng ngoài quan sát là được...
Nhược Đào khẽ giật mình, sau đó trong lòng đắng chát vạn phần, tốt cho một câu trẻ đức mỏng, vô lực quản thúc!
Đây rõ ràng là nói Nhược Đào hắn là kiệt ngao bất tuần! Hôm nay hắn dám ra tay, trưởng lão trong vạn kiếm khung cảnh chắc chắc sẽ không trọng dụng Nhược Đào hắn.
Không hổ là người xuất thân Phong gia, quyền mưu đúng là mạnh.
Giờ khắc này hắn cực kỳ hâm mộ Lôi Động kia. Tuy xuất thân bàng chi Kiếm Tông, nhưng lại tùy tâm sở dục, không như hắn bị cản tay khắp nơi.
Tay cầm kiếm lại cảm giác vô số sợi tơ đang vây khốn. Vô ảnh vô hình, trói buộc lấy lòng hắn, không cách nào chém ra.
Nói đến mấy năm trước khi Phong Thái Cực nhập môn bại trong tay của mình, tông môn liền hữu ý vô ý lại để cho hắn không được lại ra tay với Phong sư đệ. Mặc dù ngẫu nhiên luận bàn cũng không thể thắng.
Một ít sự vụ do mình gánh vác cũng cần chuyển giao qua. Càng phải cẩn thủ môn quy, thường thường một ít việc nhỏ thì trưởng lão Giới Luật đường cũng nên xử trí không công bằng. Càng không thể xem nhẹ luật lệ của vạn kiếm khung cảnh, không tiếp tục tự tại như trước. Cũng mệt mỏi vì những sư huynh đệ tốt với mình lại bị xử phạt.
Nhắc tới cũng là do mình thật sự kiêu căng quá mức. Trưởng bối trong khung cảnh ẩn nhẫn với mình thật lâu rồi.
Những thủ đoạn này là muốn hắn nhớ kỹ bổn pạận của mình a? Là muốn mài hắn hay gõ hắn?
Tương lai chủ nhân Kiếm Tông đã có người thay thế thật tốt. Ở trong mắt trưởng bối thì Phong sư đệ về sau nhất định sẽ tiến nhập thánh cảnh. Mặc dù là hiện nay còn không bằng hắn, nhưng mà ngày sau chắc chắn sẽ vượt qua. Nhược Đào hắn nếu như cam tâm tình nguyện phụ tá Phong sư đệ thì không gì có thể tốt hơn--
Do dự do dự mãi mà không xuất kiếm, không quan tâm phá hết tất cả, hắn không chịu được ước thúc. Mà khi nhìn thấy ánh mắt của trưởng lão càng âm trầm không vui Nhược Đào cuối cùng thở dài một tiếng, thu kiếm vào vỏ. Nhưng trong lòng thì suy nghĩ như nước thủy triều, bình tĩnh đứng ở chỗ cũ không nói.
Hắn là cô nhi do Kiếm Tông thu dưỡng, tại vạn kiếm khung cảnh lớn lên, đúng là không thể chém vỡ ràng buộc này.
Mà Vũ Hiên thấy thế lập tức ‘ hắc ’ cười cười, mày rậm khẽ nhếch.
- Phong huynh, ngươi cần gì ngăn cản?