Thần Hoàng
Chương 664: Ám Ma Xá Lợi (2)
Trong lòng hai người cũng biết loại tâm cao khí ngạo, nhân vật lực áp một phương tại Vân Giới như La Minh lúc này bị bức bách đến mức cúi đầu nhận lỗi trước mặt hai người là chuyện rất khó.
Mặc dù La Minh có thể chịu được nhưng Thủy Ma Tông sau lưng hắn không nhất định cũng có thể chịu được!
Có thể nói tình cảnh hiện tại của hai người đã để lại di họa rất nhiều, chưa thể nói là đã kết thúc được.
Tông Thủ lúc này cũng cảm thấy đau đầu, bất quá khi nghe Tông Nguyên nói lại nhịn không được cười phá lên.
- Cũng không tính là phiền toái gì, sớm muộn gì cũng phải chiến một hồi thôi ...
Đông Lâm Vân Giới, cơ hồ hơn phân nửa Ma đạo tông phái đều được Nguyên Thủy Ma Tông quản hạt che chở. Những thế lực này hắn tất nhiên là muốn theo đông lâm khu trục ra ngoài!
Ngược lại, tên Phương Minh kia lại khiến cho Tông Thủ có chút căm tức. Vì tên Phương Minh này mà hắn lại thua nửa ván, bảo hộ được cái mạng cho tên La Minh kia.
- À đúng rồi, lần này Tông Nguyên ngươi đạt được thứ gì đến nỗi tên La Minh kia cũng động tâm muốn động thủ tranh đoạt với ngươi?
Tông Nguyên nghe vậy thì cười cười, cũng không giải thích gì mà trực tiếp từ trong tay áo lấy ra một bản kinh thư dày cộm đưa tới trước mặt Tông Thủ.
Tông Thủ đưa tay nhận lấy mở ra xem, ngay sau đó liền nhịn không được cười phá lên:
- Thì ra là thế, trách không được tên La Minh kia lại dốc sức liều mạng muốn tranh đoạt với ngươi!
Trên quyển kinh thư kia có viết năm chữ lớn: "Tử Nguyên Lôi Cực Pháp". Năm chữ này đã thể hiện rõ bản kinh thư này chính là một bản công pháp lôi hệ bát giai triệt địa cấp!
Bất quá, khi lật bản kinh thư này ra thì bên trong có một nửa trống không, không có chữ nào nhưng lại cất giấu một khỏa tiểu hắc sắc châu hoàn như một khỏa long nhãn vậy.
Khỏa tiểu hắc châu này toàn thân như mực, bên trong ẩn ẩn lộ ra ma tức mãnh liệt nhưng lại bị một cổ dị lực của bản kinh thư một mực áp chế không cho tiết ra ngoài.
Đây là Ám Ma Xá Lợi, trong trí nhớ của Tông Thủ, trong trò chời Thần Hoàng vật này tổng cộng xuất hiện bảy lần, phẩm giai không đồng nhất, được một vị cường giả Ma đạo thực lực cường hoành tạo ra.
Nếu không có khỏa tiểu hắc châu này thì bản công pháp Tử Nguyên Lôi Cực Pháp kia cũng chỉ thường thường không có gì nổi bật. Duy nhất chỉ có một điểm bất phàm là bản công pháp này vô luân là võ tu hay Long tộc đều có thể tu luyện được.
Bên trong bản công pháp này còn có một môn Tử Nguyên Vô Tận Thương cũng có phần thần diệu. Tông Nguyên hiện tại thân thể đang tu luyện Nội Quan Huyền Đình Đoán Thể Quyết, nội lực cũng đồng dạng đang tu luyện là Tử Tiêu Huyền Lôi Vấn Đạo Quyết.
Nội Quan Huyền Đình Đoáng Thể Quyết là do Ngụy Húc tặng hắn, còn Tử Tiêu Huyền Lôi Vấn Đạo Quyết là do hắn ở trong truyền công các dùng sáu mươi lăm vạn công đức đổi lấy một môn đệ thập giai Thánh Linh cấp nội tu chi thuật mà đạt được. Còn bản công pháp Tử Nguyên Lôi Cực Pháp này có lẽ chỉ dùng để tham khảo, chỉ có khỏa Ám Ma Xá Lợi kia là có tác dụng thôi.
Long tộc vạn năm trước hơn phân nửa là không biết được trong bản kinh thư này có huyền cơ mới tùy ý nhét nó vào nơi này như vậy.
Mà tên La Minh kia cũng không biết từ chỗ nào biết được việc này nhưng lại bị Tông Nguyên nhanh chân tới trước đoạt được.
Tông Thủ thầm thở dài, chuyện này quả nhiên không phải dễ dàng kết thúc như vậy được rồi.
Thù hai lần chịu nhục, hơn nữa còn có khỏa Ám Ma Xá Lợi này thì Nguyên Thủy Ma Tông chắc chắn hơn phân nửa sẽ không chịu từ bỏ a!
Thoáng suy ngẫm một chút rồi Tông Thủ liền đem việc này tạm thời buông xuống, hiếu kỳ hỏi Tông Nguyên:
- Lần này ngươi làm sao tới đây?
Ảo cảnh lúc trước đúng là rất dễ dàng phá giải nhưng cái Tinh Quáng Linh trận kia lại không hề dễ dàng chút nào.
Tông Nguyên chỉ về phía đông, chính là chỗ gian thạch điện mà La Minh đang ở bên trong nói:
- Thuộc hạ là đi theo hắn vào đây, chỉ chậm hơn nửa bước mà thôi!
Tông Thủ nghe vậy khẽ giật mình, tiếp theo lại cười ha ha. Nghĩ lại thì cái tên La Minh đoán chừng là thực sự hận không thể đem Tông Nguyên ăn tươi nuốt sống a!
Bất đắc dĩ lại mang theo người vào đây, mà người này hết lần này tới lần khác không ngoài ai khác lại là Tông Nguyên nhanh chân đoạt trước Ám Ma Xá Lợi ...
- Như vậy, có cần thử thêm vài lần nữa đoạt thêm vài món linh vật?
Tông Nguyên lại lắc đầu:
- Thuộc hạ tự biết mình, cũng cảm thấy đủ rồi. Thuộc hạ lấy được thêm một kiện nữa thì cũng được nhưng cũng không biết có thuận lợi nắm chắc trong tay hay không. Thuộc hạ nhẩm tính thì tối đa chỉ có hai thành nắm chắc a!
- Chưa hẳn! Một vạn bốn ngàn năm, cái Long tộc truyền thừa chi địa này cũng không có người nào chăm sóc, không khỏi có khả năng ...
Tông Thủ vừa nói vừa âm thầm thở dài. So với Tông Nguyên thì bản thân Tông Thủ hắn lại không biết tự mình hiểu lấy, đúng là không biết đủ a!
Sau khi Tông Thủ và Tông Nguyên nói chuyện thêm một chút thì hai người tách ra. Nhưng cái Ám Ma Xá Lợi kia thì Tông Thủ tạm giữ lấy. Vật này nếu nằm trong tay Tông Nguyên chỉ khiến hắn chọc phải tai họa mà thôi.
Tông Thủ một lần nữa tìm kiếm bốn phương nhưng lần này từ đầu tới cuối hắng cũng không thấy được chút bóng dáng nào của cái Long Linh Huyết Sinh Đan kia.
Nửa canh giờ sau, Tông Thủ đã gần như xem qua một lượt hai vạn ba ngàn bốn trăm cái thạch điện nơi này nhưng vẫn không có thu hoạch gì khiến hắn không khỏi nhíu chặt lông mày. Hắn thầm nghĩ đây một là do ký ức của Diệp Phi Sương xuất hiện sai lầm, hoạc là cái Long Linh Huyết Sinh Đan này đã bị người khác thu vào tay rồi.
Cũng may hắn có Nguyên Uẩn Tinh Tuyền, nếu không hắn cũng không biết nói thế nào với Diệp Phi Sương a.
Suy ngẫm một lát, Tông Thủ liền dứt khoát buông tha, thân ảnh lóe lên đi tới trước một cái thạch điện. Thạch điện này chính là nơi cất giấu ba trương kim thư lúc trước.
Tông Thủ khi nhìn qua lần đầu tiên cũng chỉ có cảm giác vô cùng quen thuộc. Những trang kim thư này hắn đã từng thấy một lần, cùng với mấy trang sách Huyền Mệnh Kim Thư vô cùng giống nhau, chẳng lẽ nói từ hơn một vạn bốn ngàn năm trước Huyền Mệnh Kim Thư đã tồn tại, nhưng vì sao mấy trang kim thư này lại lưu lạc tới đây?
Nếu thật sự đúng như hắn đoán thì tốt, nếu không phải thì lúc này hắn chính là đang lỗ lớn a!
Dừng lại một chút, Tông Thủ vẫn đứng tại chỗ chưa đi vào bên trong, nhưng ngay trong sát na sau đó, thạch môn trước thạch điện vốn đống kín đột nhiên phát động từng đạo kiếm khí lãnh liệt lăng không bắn tới.
Hai mắt Tông Thủ liền ánh lên vẻ vui mừng:
- Đấu kiếm?
Hắn thích a! Nhưng mà cũng quá nhiều đi …
Bên trong tòa thạch điện, từng tia kiếm ảnh chợt sinh chợt điệt không ngừng thoáng hiện.
Mà Tông Thủ lúc này đã mồ hôi đầm đìa, mặt mũi tái nhợt.
Đây đã là kiếm thứ một trăm ba mươi ngàn hai trăm bốn mươi ba rồi!
Chỗ thương thế trong lần trước khi lấy lấy cái Long đan kia giờ phút này đã dần dần chuyển biến càng thêm xấu.