Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Hoàng

Chương 646: Không giảng đạo lý (1)



Trong lòng Tông Thủ không khỏi càng nghi hoặc, tỷ muội Diệp thị đến cùng là lai lịch thế nào.

Bay trọn vẹn hai khắc ước chừng hơn hai trăm dặm đường. Trước mắt rốt cục xuất hiện một cái động quật.

Tông Thủ nhìn bảng hiệu bên trên động quật chỉ thấy phía trên kia có những chữ: Uẩn đan động!

Hắn không khỏi sững sờ:

- Long tộc các ngươi cũng biết luyện đan?

Diệp Phi Sương nhẹ nhàng mỉm cười:

- Long tộc cũng là bách thú chi linh. Làm sao lại không luyện đan? Chỉ là long tộc có tư chất này rất ít.

Tông Thủ thì không tin, tiếp tục dùng ánh mắt quái dị nhìn chăm chú. Diệp Phi Sương bất đắc dĩ, đành phải nói:

- Có thật! Bất quá cũng không phải ở trong chín Đại Long điện. Long tộc chúng ta nếu không biết cũng sẽ mời Linh Sư Nhân tộc các ngươi tới...

Tông Thủ thầm nghĩ quả là thế rồi bật cười một tiếng. Bất quá cái chữ "Mời" với chữ "Bắt" thì thích hợp hơn. Thời kỳ long tộc toàn thịnh có lẽ sẽ không khách khí với tu sĩ đối với nhân loại.

Bước vào Uẩn Đan động, chỉ thấy tầng ngoài cùng chính là một cái đan cực kỳ rộng lớn, có hơn hai mươi thi hài nhân loại tu sĩ tọa hóa, còn có hai cái Long cốt cũng đồng dạng chỉ còn xương ở một bên.

Ba mươi lò đan đều đổ vật ra đất Địa Động Hỏa dưới cửa đã không còn diễm tức. Không có Linh Năng cung ứng hiển nhiên linh diễm luyện đan tại đây đã không còn.

Ngoài ra hai bên còn có hơn sáu mươi gian quật thất. Có rất nhiều tĩnh thất dùng để tu hành có rất nhiều đan thất cao giai độc lập.

Bên trong có mấy cỗ thi hài, thi cốt bảo tồn nguyên vẹn hơn bên ngoài, trên thi cốt còn ẩn ẩn tản ra ngọc trạch, rõ ràng cho thấy là tu sĩ tiên cảnh.

Những cường giả này bước vào tiên đạo chi môn đều có năng lực xuyên thẳng qua không gian. Chỉ cần không có long tộc trông coi thì có thể trốn dễ dàng nhưng chẳng biết tại sao bị chết ở nơi đây.

Cẩn thận quan sát lại có thể thấy được một ít vết thương hẳn là đã chết vì đấu pháp, hơn phân nửa không phải long tộc mà là linh khí pháp bảo của nhân tộc tu sĩ tạo thành thương thế. Hơn mười gian đan thất cũng có dấu vết kịch chiến.

Tông Thủ nhìn những thi hài này không khỏi là thở dài một tiếng. Hắn nên nói như thế nào mới tốt? Không chết trong tay long tộc, cuối cùng bị tu sĩ đồng tộc giết chết.

Lại tìm tòi một phen nhưng lại không có gì đáng giá, những dược liệu bên trong đan đỉnh đều đã vứt đi mà những tu sĩ này cũng không có chút tiền bạc gì ra hồn.

Chỉ có mấy cái tiểu túi càn khôn, đều là bởi vì tuế nguyệt trôi qua, thời gian quá lâu mà mục nát hết.

Có vài món pháp bảo linh quang ảm đạm và đan đỉnh bị hai phe ăn chia, những pháp bảo này kỳ thật đều đã xem như huỷ bỏ. Bất quá nếu có luyện khí sư cao minh phân giải thì nó vẫn là tài liệu cực kỳ trân quý, Diệp Phi Sương sưu tầm một phen không có kết quả thì đứng ở một chỗ trước cửa đá, nàng không ngừng đánh ra linh quyết kích phát ra linh trận cỡ nhỏ nơi cửa rồi sau đó từng chút một phá giải.

Tông Thủ bớt thời giờ đem những thi hài này di chuyển đến bên ngoài động quật chôn xem như nhập thổ vi an. Về phần những xương cốt Long này hắn cũng thu lấy, khi hắn trở lại cửa đá thì Diệp Phi Sương đã phá vỡ cấm chế.

Bên trong tràn đầy thạch giá, liếc nhìn lại có vô số dược bình.

Tông Thủ lại vô tâm động ý tiện tay mở ra một dược bình xem xét, chỉ thấy bên trong hoặc là tất cả đều mùi nấm mốc hoặc là đen sì khó ngửi.

Linh đan cấp càng thấp càng không cách nào bảo trì quá lâu. Vạn năm qua cũng không có người động vào, không thể nào còn có bảo tồn linh đan nguyên vẹn được.

Diệp Phi Sương cũng không có để ý tới vật nơi đây, nàng trực tiếp đi vào bên trong, mãi tới khi đứng trước một thạch bích quan sát. Sau đó là ánh mắt hơi sáng lên bước vào bên trong.

Tông Thủ không khỏi nhướn mày, một bên theo sát phía sau, một bên cười hỏi Diệp Phi Hàn:

- Chẳng lẽ trước kia tỷ muội các ngươi đã tới đây?

Thần sắc Diệp Phi Hàn mờ mịt lắc đầu:

- Phi Hàn chưa từng tới, bất quá ký ức tại đây có chút mơ hồ, Phi Sương tỷ tỷ biết nhiều hơn ta.

Trong lòng Tông Thủ hơi nhảy lên, chẳng lẽ là sinh ra đã có ký ức ? Truyền thừa Thần Thông thì không nói nhưng tình hình bên trong Long điện đều nhớ rõ ràng. Huyết mạch của hai người này thật là kỳ quái.

Chẳng lẽ là chân long đẳng cấp cao, làm sao có thể?

Đi vào thạch bích thấy Diệp Phi Sương mang vẻ trào phúng quay đầu lại châm chọc:

- Tìm muội muội ta nói chuyện có thú vị không?

Tông Thủ 'Khục' một tiếng, xấu hổ dời mắt. Nơi này cũng là một đan thất, cực kỳ nhỏ hẹp. Đồng dạng có mấy cái thạch giá, bình thuốc thì rải rác hơn mười.

Ánh mắt Tông Thủ hơi sáng lên mở một cái dược bình, lập tức một cỗ Linh Năng nồng đậm nhảy vào mũi.

- Những thứ này đều là pháp đan cấp thấp? Làm sao phân chia?

Liên tiếp mười cái dược bình đều là như thế, có cái vứt đi, có cái mở ra, viên đan dược bên trong phảng phất muốn xông ra ngoài.

Linh khí linh đan Vân Giới đều là lúc luyện khí luyện đan bên trong khí cơ cấu ra một linh trận.

Mà pháp đan pháp bảo thì là sáp nhập vào pháp tắc chi lực.

Loại pháp đan cấp thấp này đã sơ bộ có năng lực nghịch sinh tử, đoạt tạo hóa.

Đan dược đẳng cấp càng cao thì linh tính lại càng mạnh, theo lời kể thì một ít tiên đan bình thường đều có cửu khiếu, có thần trí của mình, có thể hóa thành hình người.

200 cái dược bình có một nửa được bảo tồn. Diệp Phi Sương cũng cầm đám đan dược thần sắc ảm đạm nói:

- Một người một nửa là được! Ngươi cũng không cần phải cao hứng như vậy, linh đan tại đây đều là đặc biệt của long tộc. Nhân tộc tu sĩ, tuyệt không ăn được. Long tộc sớm không có ở Vân Giới, ngươi muốn bán cũng không xong.

Tông Thủ cười cười không nói, mặc dù là như thế nhưng trên cánh tay hắn còn ẩn núp Lôi Đình Dực Giao. Tông Nguyên có Lôi Đình Chi Long, Sơ Tuyết có Thanh Ly đều cần dùng đến. Lại nhìn Phi Hàn, chỉ thấy cô gái nhỏ này thần sắc ảm đạm. Tông Thủ không khỏi nhíu mày:

- Nhưng mà không tìm được Long Linh huyết sinh đan? Thứ này chẳng lẽ chỉ có nơi này có?

- Ở trong Uẩn Đan quật chỉ có nửa thành khả năng, tới nơi này thử xem thôi. Bất quá tại Long điện truyền thừa chi địa Long điện truyền thừa chi địa thì nhất định là có, chỉ là có chút khó giải quyết.

Nói đến chỗ này, Diệp Phi Sương ngự không bay lên:

- Chúng ta đi Long Hình Đài trước, binh khí chỗ đó tuyệt không thể rơi vào trong tay người của Tuyệt Long Thành, cũng không thể để ma môn lấy được.

Tông Thủ sao cũng được đi theo sau lưng nàng, từ khi hồn thức của hắn tu vi đến thất giai, cuối cùng không cần đi vài bước thì thở. Ngự kiếm mà đi xuyên thẳng qua ngàn dặm, ba ngày ba đêm cũng không sao.

Long Hình Đài ở phía tây Long điện, là một bệ đá huyết sắc vô cùng lớn.

Một canh giờ về sau, hắn cùng với Diệp Phi Sương vòng một vòng tròn, tránh đi linh trận phong tỏa. Chưa tới gần cũng cảm giác một cỗ oán khí Huyết Sát thực chất hóa xông lên trời.

Chương trước Chương tiếp
Loading...