Thần Hoàng
Chương 485: Mọi chuyện đã chuẩn bị (1)
Cũng không biết qua bao nhiêu lâu, hắn cầm một quyển sách và viết cùng vẽ lên trên đó. Tông Thủ cuối cùng đem một đoàn hỏa diễm hơ nét mực trên đó. Hắn nhìn qua bìa quyển sách này, hắn lại chuyên chú viết xuống bốn chữ Huyền Hoàng Long Kiếm.
Hắn đợi mực khô đi, sau đó liền đứng dậy đem quyển sách đặt lên giá sách sau lưng.
Giá sách bảy tầng này bây giờ trừ Tê Ma Linh Giáp Quyền,Đại Nhật Minh Liệt Quyền,Tiểu Ngũ Luân Minh Vương Quyền là quyền thuật của kiếp trước ra. Lúc này còn có Vô Định Linh Hoàng Quyết, Hoàng Diễm Nhiên Linh Quyết là những công pháp hắn thu thập được ở kiếp này.
Hắn đã đặt lên đó sáu quyển sách rồi, mà bây giờ bản Huyền Hoàng Long Kiếm được Tông Thủ bay lên tầng mới.
Tổng cộng có chín bản, còn có Bạch Kim Long Kiếm, Huyền Âm Long Kiếm,Lôi Đình Long Kiếm trong chín loại Chân Long Kiếm Quyết,đều nhất nhất chỉnh tề xếp đặt trên đó.
Hắn suy nghĩ một lát, Tông Thủ lại viết nhãn hiệu lên thẻ tre bên dưới, viết xuống hai hàng con số. Theo thứ tự là một ngàn và một vạn.
Đầu tiên muốn đọc phải bỏ qua công huân cần thiết, thứ hai là sao chép cần thiết.
Nhưng mà lúc này Tông Thủ lại có cảm giác không ổn. Hắn lại tăng thêm nét bút, đổi thành một ngàn năm, cùng một vạn năm.
Sau đó tiện tay ném bút đi, trên mặt hiện ra vẻ đắc ý.
Dựa theo quy cũ của Nhâm Bác định ra, Tiên Thiên Võ sư hiệu lực trong quân một năm mới có mười điểm công huân. Vũ Tông cảnh hơi mạnh một chút mới có năm mươi điểm.
Muốn đổi được Chân Long kiếm quyết thì cường giả Tiên Thiên mặc dù tăng thêm các khoản thu nhập từ nhiệm vụ cũng cần hiệu lực cho Kiền Thiên Sơn hơn hai mươi năm mới đọc được Chân Long kiếm quyết.
Nhưng mà những điểm công huân này định cao như vậy cũng xứng đáng với giá trị của nó.
Từ chỗ Kim Bất Hối lấy được nhiều họa bích thác ấn cũng ở trong đó, cộng thêm chú giải kiếm quyết và linh pháp của hắn.
Chỉ cần không phải ngu ngốc, hơi có chút ít ngộ ra thì tìm hiểu Chân Long kiếm thế cùng kiếm ý cũng không phải việc khó gì.
Chắc hẳn qua mấy ngày, đợi tới lúc có người đi vào Tàng Thư các phát hiện chín bản Chân Long kiếm quyết thi cả Kiền Thiên Sơn thành chỉ sợ lâm vào điên cuồng rồi!
Nhìn qua con số này hắn vẫn chưa hài lòng nên tăng thêm nét bút.
Cũng phải nên phúc hậu một chút mới được. Số lượng này hẳn là thích hợp rồi. Không nên làm cho người ta dọa chạy và cũng không nên quá dễ dàng.
Lừa gạt người khác cam tâm tình nguyện đảm đương tay chân của mình cũng là nghệ thuật sống.
Mà trong thư các lúc này cũng có bóng kiếm ngàn vạn, biến ảo vô phương.
Dù chưa vận dụng tới kiếm khí nội tức, không ngờ long ảnh không ngừng hiện ra sau lưng của Tông Thủ, hình dạng bất định, màu sắc cũng khác lạ.
Bản sao chín bản Chân Long kiếm quyết cũng chải vuốt từ lĩnh ngộ của hắn. Một ít chỗ bản thân hắn chưa chú ý, một ít không thể lĩnh ngộ cũng thể hiện ra. Đồng thời khẩu quyết cũng được hắn chỉnh sửa lại.
Có chút là nước chảy thành sông được quán thông, có chút ít hắn nhớ kỹ sau đó tìm hiểu sau.
Mà giờ khắc này kiếm quang trong tay Tông Thủ lại diễn biến tới cực điểm, hình ảnh Chân Long sau lưng càng thêm chân thật một chút.
Thời điểm đâm liên tiếp ba kiếm thì chín đầu long ảnh gào thét. Không vận dụng bất luận chân khí gì, có thể dẫn động linh năng của long ảnh liền bày ra trước người Tông Thủ, án thư bằng gỗ nặng nề dài hơn mười trượng bị đánh nát bấy!
Đây là Tông Thủ tận lực khống chế, không cho kiếm quang lan ra tới giá sách.
Ba kiếm cuối cùng chính la chữ điệp hạch tâm của Cửu Cửu Long Ảnh Kiếm.
Khi tất cả bóng kiếm đều kiềm chế, Tông Thủ lại nhíu mày.
- Chỉ có thể điệp gia ba thức sao?
Vốn cho rằng đem chín bản Chân Long kiếm quyết viết thành sách, chính mình đoạt được có lẽ rất cao mới đúng.
Chợt hắn lại bật cười lên, biết được chính mình là khát vọng quá nhiều. Cửu Cửu Long Ảnh Kiếm ba thức điệp gia thì dưới Thiên Vị co thể tiếp được hắn một kiếm nhưng tuyệt đối không vượt qua ba kiếm.
Hơn nữa tình hình vừa rồi dường như cũng không phải do hắn tìm hiểu Cửu Cửu Long Ảnh Kiếm không tới nơi tới chốn, mà là cường độ thân thể không đủ, khó có thể gánh chịu. Rất nhiều động tác cùng kiếm quyết dính liền có chút biến dạng, cũng không cách nào điệp gia kiếm thức tiếp theo.
Trong hồn hải của hắn sáu chân lục linh cấm đã ngưng tụ ra ảy mươi. Đoán chừng chỉ cần mấy ngày là có thể ngưng kết chân phù chữ ‘ điệp ’.
Thoả mãn cười cười, Tông Thủ thu hồi kiếm. Rồi sau đó lại nhìn qua đan phương và bìn nhỏ mà Hiên Viên lưu lại trước khi đi.
Trong bình nhỏ còn lại mấy giọt Linh Nguyên chi huyết. Hiên Viên chỉ lấy ba giọt pha loãng sau đó thử chế tạo đan dược. Những giọt còn lại trả lại cho hắn, xem ra vật ấy trừ luyện chế Linh Nguyên máu huyết đan ra thì vô dụng.
Tông Thủ suy nghĩ vẫn lấy một giọt ra, điểm lên cánh tay trái của mình, đưa vào trong cơ thể tiểu Kim. Rồi sau đó cũng chỉ thấy giáp mềm trên cánh tay bỗng nhiên run run như gợn sóng.
Nó không ngừng rung lắc qua trọn vẹn nửa canh giờ, lúc này mới dần dần bình phục lại. Nhưng mà trên màu sắc trắng bạc ban đầu có sợi tơ vàng, tạm thời chuyển thành màu đỏ tươi.
Mà khi Tông Thủ đang muốn đem giọt Linh Nguyên chi huyết thứ hai điểm qua thì tiểu Kim run lên kịch liệt, một cổ ý niệm lo lắng dò xét Tông Thủ. Giống như đang nói ‘chết cũng không muốn, chống đỡ sắp chết rồi, đừng hại tiểu Kim’, Tông Thủ bất đắc dĩ, đoán chừng tiểu gia hỏa này cũng đạt tới cực hạn, trong bụng của nó mới tiêu hóa hai giọt Chân Long chi huyết. Khiến nó dung hợp thêm thánh cảnh chi huyết xác thực có chút không ổn.
Liền không hề kiên trì, nhưng mà một giọt Linh Nguyên chi huyết còn lại chẳng lẽ cứ không dùng sao?
Chợt nội tâm khẽ động, đem cái kia trứng kiến chúa ra. Vật ấy bây giờ đối với hắn mà nói cũng là gân gà, ăn vào vô vị bỏ thì lại tiếc.
Chính hắn không muốn thì cố ý tặng cho mấy ngươi thân cận với hắn vậy, dùng với tư cách linh sủng. Nhưng mà Hiên Viên và Sơ Tuyết sau khi biết là ma tinh hỏa nghĩ thì lắc đầu không nhận.
Còn nếu đem nó đưa ra ngoài lại lo lắng. Đây chính là linh sủng đỉnh cao đấy, hắn bắn đi cũng không dám. Tại Đông Lâm Vân Lục này có hơn phân nửa là địch nhân của hắn.
Híp mắt do dự một lát, Tông Thủ quyết đoán dùng Thôn Thiên Nguyên Hóa pháp đem giọt Linh Nguyên chi huyết thôn phệ tinh lọc hóa thành một đạo hào quang, cho dù là tinh nguyên mênh mông hay là Linh Nguyên bổn nguyên ấn ký cũng trộn thành một đoàn, không quan tâm đánh vào trứng côn trùng.
Tiếp theo giây lát thì trứng côn trùng run lên kịch liệt. Ba phen mấy bận dường như có dấu hiệu vỡ tan, lại hiểm hiểm dừng lại.
Đến cuối cùng trên quả trứng giáp xác dày lên mấy phần.
Lăng năng như sóng triều cũng dẹp loạn rồi.
Tông Thủ lúc này nhíu mày, có thể cảm giác được trứng kiến chúa tỏa ra sinh cơ bừng bừng.
Nhất định là xảy ra biến dị gì đó, về phần rốt cuộc biến hóa là tốt hay xấu hắn không biết.
Bởi như vậy ngược lại càng không xác định được, cũng không dám cho người thân cận của mình.