Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Hoàng

Chương 470: Lôi Đình Dực Giao (1)



Đặc biệt là sau khi sử dụng linh nguyên máu huyết, long nguyên bị Long Ảnh lão nhân dung nhập vào trong cơ thể trong quá trình này bị kích phát một chút. Khiến cho hiệu quả Nội Quan Huyền Đình Đoán Thể Quyết càng rõ rệt.

- Trách không được người đời sau tổng kết những cường giả đỉnh phong đều là tự ngược cuồng. Những lời này quả nhiên là không có sai...

Hắn đau khổ thở dài, không biết qua bao nhiêu thời thần thì Tông Thủ nhập định tỉnh lại, lại cảm giác tinh thần sảng khoái, vô cùng thoải mái, luyện quyền đoán thể tuy thống khổ. Tông Thủ lại ưa thích loại trùng kích cực hạn này, cảm giác mồ hôi đầm đìa sau vận động.

Cảm giác này thư này hơn xa luyện linh pháp, ngơ ngác minh tưởng.

Nhưng mà linh pháp vẫn phải tu luyện như cũ, hơn nữa là trọng yếu nhất. Hắn hôm nay dứt bỏ vài đạo chân phù, ngược lại chuyên tâm ngưng tụ chữ ‘ điệp ’ trong thần hồn.

Có thể phá giải được bức tường kia và cảm ngộ sâu đậm. Mà về sau Long Ảnh lão nhân cũng chuyên giải thích hơn phân nửa cho hắn hiểu, yếu quyết của Cửu Cửu Long Ảnh Kiếm chính là áo nghĩa của chữ ‘ điệp ’. Thời điểm cô đọng chân lục linh cấm sẽ cực kỳ nhanh.

Trong mười ngày ngắn ngủi này cũng đã ngưng tụ ra hơn mười linh cấm. Chuyện còn lại chính là cảm ngộ. Làm cho Tông Thủ có cảm giác vô cùng ngoài ý muốn.

Có được chân phù chữ ‘ điệp ’ thì kỳ thật cũng không có bao nhiêu uy năng, thế gian này đoán chừng cũng ít có linh pháp chân nguyên điệp gia.

Nhưng mà khi nào ngưng tụ hắn lại nghĩ biện pháp đem vài loại linh pháp điệp gia vận dụng.

Đồng thời cũng mượn ngưng kết chân phù này đồng thời tìm hiểu kiếm ý Cửu Cửu Long Ảnh Kiếm.

Hắn ngưng hại chân phù ‘ thôn tịnh ’ thì Thôn Thiên Nguyên Hóa Đại Pháp cũng tiến nhanh hơn rất nhiều.

Nhưng mà lúc này Tông Thủ lại tạm thời vô tâm đi minh tưởng, thần sắc của hắn chuyên chú nhìn ra phương xa.

Ở phương hướng kia có một chỗ bệ đá hình thành đang bày một cái đỉnh lô. Một cổ kỳ hương khí kỳ dị bay lên.

Mà dược đỉnh ba chân này bên ngoài thân có năm đầu đan quy màu tím. Sau khi quy đầu lại nhìn qua nắp đỉnh.

Đây là Tông Thủmấy ngày trước thu được trong tiểu túi càn khôn của Lật Nguyên Đan. Tên gọi là Tử Ngự Đan Đỉnh, mà cái gọi là Tử Ngự Đan Quy là linh sủng của một cường giả Thánh cảnh thời đại thượng cổ.

Nghe nói người này là đan đạo đệ nhất nhân thời đại Vân Hoang. Tử Ngự Đan Quy có một tiểu thần thông hơi có chỗ tốt với luyện đan. Mỗi lần luyện đan có thể gia tăng xác xuất mười phần bảy thành.

Vì vậy đối với đan sư mà nói Tử Ngự Đan Quy có biểu tượng rất mạnh.

Mà thứ trước mặt Tông Thủ cũng xem như một kiện kỳ bảo của Đan Linh Tông. Đem thần thông của Tử Ngự Đan Quy dùng linh vân phù lục bày ra, dùng tăng tỷ lệ thành đan.

Nhưng mà trong đỉnh lúc này lại lại không phải luyện đan, mà là luyện dược.

- Mùi thơm này chẳng lẽ là đã thành?

Tông Thủ nhẹ ngửi ngửi, chỉ cảm thấy thời điểm mùi hương vào mũi tuy dễ ngửi, ngửi lâu rồi lại có cảm giác ác cảm khó hiểu.

Mặc dù chân khí Vũ Tông cảnh của hắn đè nén cũng không được, chỉ cảm thấy có cảm giác buồn nôn.

Xem ra rât tương tự những gì xem trong quyển sách kiêp trước, vốn là vật kịch độc cho nên trong mùi của nó cũng có độc.

Trong tay áo lấy ra một viên thuốc đặt lên mũi ngửi ngửi. Tông Thủ cảm thấy tâm thần thanh thản, lúc này mới cẩn thận đi tới bên cạnh dược đỉnh.

Thời điểm xốc nắp đan lên thì chỉ cảm thấy bên trong tràn đầy chất lỏng, hiện ra màu sắc xanh đen và có bong bóng nổi lên.

Mùi nồng đậm làm cho Tông Thủ cảm thấy muốn hôn mê đi, liền tranh thủ đậy nắp lại, lại ngửi ngửi chai thuốc lúc này mới dễ chịu một chút.

Lúc này trên mặt của hắn hiện ra vẻ vui mừng. Thứ này hắn luyện gần mười ngày, thất bại bảy lần, tốn hao rất nhiều dược liệu cũng thành công.

Không khỏi âm thầm đắc ý, bản thân mình thiên phú luyện đan hơi kém một chút, nhưng mà công phu luyện độc lại không kém chút nào.

Phía dưới đỉnh lô lại thêm chút ít lửa than. Đồng dạng là lấy trong túi càn khôn của Lật Nguyên Đan, chính là than hạch do Đan Linh Tông thu thập, tỉ mỉ luyện chế, chỉ một khỏa cũng có thể thiêu đốt mấy ngày, thủy chung duy trì nhiệt độ cao.

Lập tức Tông Thủ đứng ra ngoài cách mười trượng, thẳng đến khi không còn ngửi được mùi thơm thì mới dừng lại. Ngồi xuống minh tưởng, khi trăng lên và sao hiện dầy trời, Tông Thủ lại mở mắt lần nữa.

Trong mắt hiện ra một tia vui mừng, từ khi phá vỡ nghi hoặc của bức tường và một trận chiến với Long Nhược sau đó thì cho dù là linh pháp hay võ đạo của hắn cũng tăng mạnh.

Long Ảnh lão nhân đem long nguyên dung nhập vào trong cơ thể hắn, hóa thành tiềm năng thân thể cũng đồng đẳng là cường hóa bổn nguyên tăng cường thể chất của hắn.

Vì vậy vừa rồi hắn hơi tu luyện một chút thì tăng trưởng điên cuồng. Tốc độ ngưng kết linh cấm cũng nhanh hơn.

Khi ở trên Tụ Long Sơn tu hành mười ngày cũng tương đương với hắn khổ tu một tháng.

Nhưng mà trong thần hồn của Tông Thủ lúc này lại hơi đau.

- Thủy, hỏa, kim, đình, vận, thôn, tịnh, điệp.

Trong thần hồn lục tục xuất hiện bảy chân phù và chân phù chữ điệp đang ngưng tụ, nó là chân phù không cách nào trực tiếp đả thương địch thủ, chỉ có thể là phụ trợ chân phù.

Nếu bàn về thủ đoạn thi triển linh pháp thì hắn đoán chừng người có thể so được với hắn trong cùng giai rất ít.

Nhưng mà hắn hiểu được mất, hắn có thể thi triển linh pháp tuy ít nhưng phương diện uy năng lại không phải Linh Sư phổ thông có thể so sánh.

Lắc đầu, Tông Thủ đã hạ quyết tâm trước khi trùng kích Nhật Du Cảnh thì ít nhất phải phải ngưng kết ra hai chân phù mộc thổ, gom đủ ngũ hành mới được.

Vươn người đứng lên, dưới chân của hắn bước lên đi tới gần đan đỉnh. Sau khi thu hồi than hạch và lại mở nắp ra. Phát hiện bên trong đã không còn chất lỏng, chỉ có phía dưới có dược bùn dầy chừng ngón tay màu lam ngọc.

Thoạt nhìn bề ngoài không tệ, nhưng mà Tông Thủ lại biết được dược bùn này chỉ cần một móng tay cũng có thể độc chết Vân Kình có sức nặng mười vạn cân đấy, độc này rất khó lường.

Hắn dựa theo phương pháp đời sau, xem qua một tấm độc phương. Tên là Bách Lý Thanh Tịnh Hương, nghe nói chỉ cần sử dụng thì trong vòng trăm dặm rất thanh tịnh.

Bởi vì người và thú trong phạm vi trăm dặm đều chết cả đương nhiên thanh tịnh rồi.

Cho dù là côn trùng hay tẩu thú đều không còn bóng dáng. Vạn năm sau có công ty gia công cải tiến mà thành, đem nó chế tạo thành thuốc diệt côn trùng, tiêu thụ cũng vô cùng nóng bỏng.

Đương nhiên nếu dùng đối phó Linh tu Võ sư của nhân tộc, sau khi cải biến liều thuốc nhất định cũng có hiệu quả như vậy.

Sau khi lấy than hạch đi, nhiệt độ trong đỉnh từ từ giảm xuống, hương vị khó ngửi kia cũng giảm đi.

Tông Thủ dùng hai khối vải bố che mũi lại, lại bỏ ra một ít kim phấn trộn vào trong dược bùn kia, mang theo một ít màu vàng lốm đa lốm đốm cho đẹp mắt một chút. Rồi sau đó đem chất lỏng dính dính loại bỏ toàn bộ, đem hai tay gạt đi. Lúc này mới cẩn thận từng li từng tí nhiếp một bộ phận dược bùn chà nhẹ vào hương dây.

Chương trước Chương tiếp
Loading...