Thần Hoàng
Chương 306: Chiến cùng lắm thì chết thôi (1)
Ánh mắt híp lại, Tông Thủ mặc kệ mọi thứ, mặt Huyễn Tâm Kính phiêu phù trước người, tâm thần chìm vào trong minh tưởng.
Khinh Âm Môn bí truyền linh khúc Tĩnh Thần An quả nhiên là rất cao minh. Đối với chữa trị thương thế thần hồn thậm chí không kém một ít linh đan hi hữu.
Đau đớn trong não đã triệt để biến mất. Mà Tông Thủ quan sát hồi lâu hồn hải của mình cũng không đi để ý tới nữa.
Ngược lại tế lên Huyễn Tâm Kính, bất quá lúc này đây cũng không để cho hắn tiến vào ảo cảnh. Mà là sát khí xông lên trời, gắn đầy thi cốt chiến trường, trước mắt xuất hiện lần thứ nhất chính là cường địch kiếp trước chính mình gặp phải.
Huyễn Tâm Kính là thất giai Linh Khí, vì vậy cũng chỉ có thể mô phỏng thất giai cường giả Thiên Vị Võ Tông cùng Linh Sư Nhật Du Cảnh.
Tông Thủ lại đem tu vi của mình, định là Linh Sư Dạ Du Cảnh, thì nửa điểm chân khí cũng không có.
Sau đó tâm ý linh huyễn kính chính là kiếm khí trùng tiêu, Linh Năng tuôn ra.
Tông Thủ giờ phút này sở dụng đều là linh pháp. Tối đa lại dùng Nguyên Nhất Kiếm hỗ trợ ứng đối thế công của cường giả Linh Sư Nhật Du Cảnh không để cho mình tử vong quá sớm.
Võ đạo của hắn tuy mạnh nhưng ở kiếp này thành tựu cao nhất là hồn lực. Nhưng hết lần này tới lần khác tranh đấu linh pháp không có nửa điểm kinh nghiệm. Lợi dụng ảo cảnh cân nhắc phương pháp chiến đấu dù không hiệu quả bằng thời gian gia tốc kiếp trước nhưng cũng rất nhanh bổ sung cho hắn phương pháp căn bản,
Mà trực tiếp lựa chọn Linh Sư Nhật Du Cảnh làm đối thủ, là Tông Thủ tin tưởng vững chắc, chỉ có phía dưới cường địch áp bách, mình mới có thể phát triển nhanh hơn.
Dùng Huyễn Tâm Kính mô phỏng, lúc đầu mặc dù có nguyên thần thứ hai Nguyên Nhất Kiếm tương trợ, Tông Thủ cũng vẫn bại trận. nguồn TruyenFull.vn
Bất quá Tông Thủ cũng không sợ bị chém giết, ở trong ảo cảnh, thần hồn cũng sẽ chịu ảnh hưởng. Chỉ là giờ phút này ở đằng kia bên ngoài cửa phòng, chỉ có cô gái ngốc nghếch kia đàn linh khúc Tĩnh Thần An, cũng không tiếp tục cần cố kỵ rồi.
Chỉ đem hết toàn lực, dùng linh pháp phù lục ngăn cản nghiền của Linh Sư Nhật Du Cảnh là đủ.
Bên trong ảo cảnh này, hết thảy đều tham chiếu Tông Thủ ký ức trong đầu của Tông Thủ mà hình thành. Hắn ở kiếp trước coi như là thân kinh bách chiến, kiến thức rộng rãi. Đối với thủ đoạn của Linh Sư thì rõ như lòng bàn tay, dùng Huyễn Tâm Kính mô phỏng ra Linh Sư Nhật Du Cảnh, có thể có tám chín thành thực tế, chính thức lật núi dời sông, thủ đoạn biến hóa thất thường cũng không khó.
Cùng một loại phương pháp khắc địch cơ hồ không dùng lần thứ hai. Mấy ngàn chủng loại linh pháp Tông Thủ biết được đều hạ bút thành văn.
Từ đầu đến cuối hành hạ Tông Thủ đến chết.
Kỳ thật đổi thành võ đạo, dù là còn chỉ có Địa Luân Nhị Mạch tiên thiên tu vi, Tông Thủ cũng tự tin có thể lợi dụng ý niệm võ đạo sống quá bốn tức trở lên.
Nhưng lần này thì chuyên vì rèn luyện phương pháp chiến đấu Linh Sư mà tạo ra ảo cảnh, Tông Thủ có thể sử dụng thủ đoạn chỉ giới hạn ở Linh Sư mà thôi. Điều khiến hắn khó hiểu là nên dùng phương pháp gì chống cự mới tốt.
Mãi cho đến nửa canh giờ, mấy trăm lần giao phong, Tông Thủ mới ngăn trở phá giải được một cái pháp thuật, sau đó bị Linh Năng phô thiên cái địa triệt để chôn vùi.
Chẳng qua sau đó phá giải pháp thuật bắt đầu chậm rãi gia tăng, hai cái, ba cái, bốn. Lại mãi tới khi ngẫu nhiên tiến vào đến thời gian hai tức.
Có thể là nguyên nhân chiến đấu dưới áp lực mạnh, hắn dần dần thành hình phương thức chiến đấu linh pháp đặc biệt bất đồng hoặc là lợi dụng tạo nghệ phù đạo của mình phá giải linh pháp tạo ra trước đó hoặc là nghĩ biện pháp, tìm kiếm linh pháp phản chế. Đều là thủ đoạn cực kỳ hung hiểm, dùng nhược chiến mạnh.
Lúc bắt đầu Tông Thủ còn tính toán thời gian, qua nửa khắc đồng hồ thì không tự kìm hãm được quên mất mọi thứ, hồn nhiên vong ngã chỉ biết không ngừng phân tích, không ngừng tổng kết.
Cũng không biết đã qua bao lâu, ý thức của Tông Thủ mới dần dần khôi phục lại. Sau đó đúng là kinh dị vô cùng phát giác, chính mình rõ ràng đã có thể tiến vào tức thứ sáu khi bị Linh Sư Nhật Du Cảnh điên cuồng tấn công. Thời điểm xuất thủ phảng phất là hàm ẩn một loại tiết tấu, chặt chẽ vô cùng.
Nguyên một đám linh pháp từ trong tay hắn đánh ra, chẳng những mau lẹ không ít, đối với lý giải phù lục cũng rõ ràng vượt ra khỏi dĩ vãng.
- Vừa rồi tựa hồ là đốn ngộ.
Khi toàn bộ tinh thần hắn chiến đấu đúng là cảm giác linh cảm như nước thủy triều, lộn xộn tuôn ra không dứt. Suy nghĩ cũng mau lẹ gấp mấy lần bình thường.
Trạng thái như vậy vô luận học cái gì tiến cảnh đều rất nhanh.
Nhưng không đốn ngộ vì sao lại xảy ra chuyện này? Chẳng lẽ là bởi vì Huyễn Tâm Kính? Nghĩ tới kinh này đúng là có một chút phương pháp như Tự Dụng Huyễn Thuật xuất hiện ở hậu thế dùng cho Linh Sư nhằm vào huyễn pháp bản thân.
Thông qua không ngừng ám thị mình khiến cho tâm thần thanh minh, suy nghĩ rõ ràng hơn.
Đây vẫn chỉ là vận dụng thô thiển nhất mà thôi, ước chừng năm ngàn năm sau có một tên biến thái không ngừng thôi miên mình cho là mình là thần linh độc nhất vô nhị trên thế giới này.
Kết quả người này càng về sau mạnh không thể tưởng tượng nổi. Chẳng những sáng tạo độc đáo một giáo mà một lần hành động tiến nhập thánh cảnh.
Tông Thủ không có bổn sự như vậy, cũng không có tự tin biến thái thế.
Pháp môn này tiến cảnh cực tốc nhưng chỉ cần tin tưởng bị đánh phá, thôi miên bị phá trừ, một thân tu vi sẽ mất đi chín thành.
Về sau vị giáo chủ tự nghĩ ra thúc thần chi pháp cứ như vậy vẫn lạc.
Tông Thủ không muốn bước vào bánh xe đổ đó, vẫn nên dùng pháp môn hữu hiệu hậu thế chứng minh đúng thì hơn, thông qua Huyễn Tâm Kính, khiến cho hiệu quả đặc biệt mạnh hơn một chút.
Bất quá dù vậy cũng không giống trạng thái đốn ngộ như hôm nay.
Đột nhiên tiếng đàn bên tai khoan thai vang lên. Tông Thủ lập tức có chút hiểu được mở mắt nhìn về phía cửa.
Không sai biệt lắm đã hiểu rõ nguyên do, Huyễn Tâm Kính thôi miên là là nguyên nhân thứ nhất, Hiên Vận Lan đánh linh khúc Tĩnh Thần An, tác dụng cũng không nhỏ.
Hơn nữa tiếng đàn này không thể so sánh với lúc bắt đầu, nó đã thăng hoa trên phạm vi lớn, từng cái âm tiết đều đúng nhịp, không nhanh không chậm, không nhẹ không nặng. Chỉ tiếng đàn này cũng đủ để làm cho người ta toàn bộ vô tạp niệm, hận không thể giao trái tim vĩnh viễn đắm chìm bên trong tiếng đàn này.
Đây mới là linh khúc Tĩnh Thần An! Trong truyền thuyết là âm hệ bí pháp đỉnh phong lúc có thể thu phục được cửu giai dị thú!
Dùng hồn niệm thoáng cảm ứng từ xa cảm giác Hiên Vận Lan đúng là hết sức chuyên chú. Từ từ nhắm hai mắt, khóe môi mỉm cười, tựa hồ có thể đàn khúc này với nàng rất đơn giản và thư thái.
Mà ở phụ cận nàng, Sơ Tuyết cũng sớm đã ngủ. Thị vệ còn lại cũng đều là trì độn, vô cùng an tĩnh.
Lại nhìn ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu vào đã đến buổi trưa. Rõ ràng đã vượt ra khỏi ước định một canh giờ lúc trước.