Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Hoàng

Chương 19: Cái chết của Liệt Kiếm (Hạ)



Trước kia thấy Tông Thủ luyện tập phi đao, ngoại trừ cảm giác rất nhanh tinh chuẩn, động tác ngắn gọn thì không cảm thấy có chút uy hiếp nào nên nàng không chú tâm cảm nhận.

Nhưng mà hôm nay, vô luận là Lệ Linh hay là Tông Du gặp phải liễu diệp phi đao đều không thể né tránh.

Một đao hàm mà không thậm chí ngay cả Liệt Kiếm Ô Duy chém giết mấy vị Bí Võ Sư cũng thấy uy hiếp.

Trong đôi mắt của tên kia giờ phút này ngoại trừ phẫn hận cùng kinh dị vì sợ mà tâm rung động ra đã có vài phần thoái ý.

Tông Thủ lại phảng phất không phát giác gì, khóe miệng mỉm cười. Hai mắt giống như nhắm mà không phải nắm, dưới chân bất đinh bất bát (không khép không hở) phảng phất như đi ngủ. Theo thời gian chuyển dời, toàn thân hắn triệt để không phát ra một tiếng động nào.

Ô Duy mất một tấc vuông, kiếm quang tán loạn cơ hồ không có kết cấu gì. Gần nửa khắc đồng hồ đã có mấy lần gặp hiểm hiểm tổn thương dưới đao Doãn Dương.

Giữ vững được một lát cuối cùng hắn không còn tiếp tục muốn chiến nữa, bóng kiếm bỗng dưng bùng cháy mạnh bức lui Doãn Dương, sau đó thân hình lướt ngang không chút dây dưa dài dòng vội vàng thối lui đi xa.

Cũng vừa đúng lúc này, cơ mặt Tông Thủ run rẩy một hồi, trong miệng tràn huyết. Ngay sau đó thân hình quỳ rạp xuống đất, ho nhẹ tê tâm liệt phế một hồi không ngớt không dứt.

Ô Duy vừa chạy ra mấy bước lập tức dừng lại, trên mặt lộ vẻ do dự, thân hình bỗng nhiên chuyển hướng bỏ qua Doãn Dương, kiếm quang như long đánh về phía Tông Thủ ngoài hai mươi trượng.

Sơ Tuyết hoa dung thất sắc, sắc mặt Doãn Dương cũng kịch biến, ánh đao đầy trời vừa thu lại tuôn ra một đoàn đao ảnh rừng rực gấp trăm lần quét về phía sau lưng Ô Duy, chỉ là tốc độ vẫn chậm hơn một nhịp.

Trong một nhịp thở, khoảng cách của hai người đã chỉ còn một trượng.

Mũi kiếm đã ở trước mắt, hai mắt Tông Thủ cũng bỗng dưng mở ra. Tuy là đau đớn đến cực điểm nhưng thần trí thanh minh, giọng mỉa mai ẩn hàm sát ý trong trẻo nhưng lạnh lùng.

- Đáng tiếc, cơ hội tốt như vậy, ngươi vì sao không trốn?

Tất cả nguyên lực hấp thụ được trong cơ thể Phong Linh Kỳ Huyệt còn có luân mạch lưu chuyển tất cả chân khí, giờ khắc này toàn bộ đều bị hắn tụ vào đầu ngón tay, tay trái trong tay áo cũng không thấy có động tác nào, chỉ là một đạo bạch quang mắt thường khó thấy đột nhiên xuyên không dựng lên.

Ô Duy trên không trung vừa sợ hãi vừa cả kinh, kiếm trong tay hắn rõ ràng chỉ cần vượt qua nửa trượng là lấy được mạng của thiếu niên kia nhưng hắn không dám tiến thêm về phía trước nửa bước.

Một tiếng hừ nhẹ vang lên, thân ảnh kia đang lơ lửng trên không nhanh chóng hoạch xuất một đường vòng cung mới tránh được lưỡi đao kích xạ đến.

Vừa nhẹ nhẹ nhàng thở ra, âm thầm cười lạnh đã thấy phù đao biến đổi theo quỹ tích quỷ dị đuổi tới, đồng tử Ô Duy bỗng dưng co rụt lại.

- Phi đao biến hướng! Làm sao có thể?

Một tiếng rống to, thân ảnh Ô Duy tựa như gió bão vội vàng thối lui, lại rời khỏi năm trượng, mắt phải liền cảm thấy một hồi đau nhức kịch liệt.

Phi đao mỏng như cánh ve xoắn nát mắt của hắn sau đó xuyên qua não. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Hiểm vô cùng mới khiến dư lực của hắn biến mất, Ô Duy dùng xương cốt chặn phi đao lại, chỉ là trong đầu hắn cảm giác kịch liệt đau nhức chóng mặt mê mang, còn chưa khôi phục lại thì sắc mặt biến đổi trở nên trắng bệch.

Ánh đao bạo từ phía sau đuổi theo trong khoảnh khắc bao phủ thân hình của hắn.

Trước khi mất đi ý thức cuối cùng Ô Duy lại chỉ có một ý niệm.

- Phi đao thật bén nhọn! Thế gian vì sao lại có thần kỹ như thế?

Sau một khắc là máu tươi vô số phun về phía trước nhuộm đỏ cả bãi cỏ.

Nhìn tận mắt Ô Duy phía trước bị đao của Doãn Dương phân thây, Tông Thủ đồng dạng cảm thấy tâm thần buông lỏng, rồi sau đó trước mắt tối sầm lại.

Mới ho ra máu không phải là vì mạo hiểm dụ dỗ người này, mà là thân thể của hắn thực đã đến hoàn cảnh khó có thể chèo chống. Mà phát ra một đao cuối cùng kia đã làm hắn kiệt sức.

- Con mẹ nó, thân thể song mạch đúng là yếu đuối.

Trong đầu mơ mơ màng màng nghĩ đến, Tông Thủ cảm thấy mắt hoa lên, sau đó triệt để mất đi ý thức.

Tố Sơ Tuyết đằng sau thấy thế lập tức tiến tới một bước đỡ lấy thân hình hắn, ánh mắt nàng có một chút khác thường, ngoại trừ mừng rỡ sống sót sau tai nạn có vài phần cảm giác nhụt chí.

Cuộc chiến này, Thiếu chủ nhà mình cơ hồ là toàn bộ bằng sức một mình định ra càn khôn, còn nàng cơ hồ trở thành gánh nặng.

- Thiếu chủ lợi hại như vậy, sau này còn quan tâm tới ta nữa không?

Tố Sơ Tuyết nhíu chân mày lá liễu, vô cùng nghiêm túc nghĩ đến loại khả năng này. Càn Thiên Sơn có vô số thị nữ, còn nhiều người tay chân nhanh nhẹn, người cao quý trong tộc đàn không ít. Nàng cũng chỉ tiện nghi chiếm được Linh Võ song tu, võ lực cao hơn nữ tử cùng tuổi bình thường một bậc mới được tuyển là thị nữ của thế tử.

Càng nghĩ càng uể oải, Sơ Tuyết dứt khoát dùng ánh mắt si ngốc nhìn thiếu niên hôn mê trong ngực mình.

Lúc nàng tuyệt vọng nhất, vốn nên do nàng bảo hộ Tông Thủ thì hắn xuất hiện trước mặt nàng. Nguyên lai tưởng rằng không còn chút hi vọng thì chưa tới mười tức, Tông Thủ đã tru sát mấy người Tông Du, cường hành lôi kéo nàng từ biên giới địa ngục ra.

Tư thế oai hùng cầm kiếm độc chiến sáu người khắc thật sâu đáy lòng nàng, bỏ đi không được, nàng cũng cũng không nguyện quên đi.

Ánh mắt dần dần mê say thẳng đến khi Doãn Dương lướt tới bên cạnh hai người.

- Mấy người kia, đều là do một mình thế tử giết chết?

Nhìn kỹ thi thể bên ngoài trăm trượng và bên cạnh xe ngựa, cho dù là Doãn Dương đã sớm hiểu rõ trong lòng, giờ phút này cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí.

- Đao thật là nhanh! Kiếm thật bá đạo! Ba gã Võ sĩ, ba gã Võ Sư, tổng cộng đều chỉ không dùng đến bốn mươi nhịp thở, quả rất cao minh.

Trầm ngâm một lát, Doãn Dương liền từ trong túi lấy ra một khối tinh thạch màu tím đặt lên mi tâm của Tông Thủ.

Sơ Tuyết thấy thế, trên mặt mặt lộ vẻ ảo não:

- Doãn Thúc, Thiếu chủ hắn còn nhớ rõ chuyện tình khi còn bé.

Doãn Dương không để ý, khẽ lắc đầu nói:

- Liệt Kiếm Ô Duy là nhân vật thế nào, Tuyết nhi ngươi cũng tinh tường hơn ta. Ba bốn Bí Võ Sư cùng giai đều bị hắn tàn sát, dùng sơ khai thai luân thân không thể không khiến người ta nghi ngờ? Thế tử đến cùng có phải bản thân hay là không thì cuối cùng phải kiểm tra mới biết được.

Chỉ một lát sau chỉ thấy tinh thạch sáng lên màu lam, màu sắc thuần túy, sáng chói vô cùng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...