Thần Hoàng
Chương 1429: Tượng tác đại tướng (1)
Tông Thủ ở bên cạnh nghe được, cũng nói nhỏ, Thượng Phẩm Tiên Kiếm nói cách khác vẫn chưa đạt đến trình độ siêu việt sau đỉnh tiêm, nên là kém hơn thất khẩu kiếm khí của Thương Sinh đạo, nhưng thế này cũng tốt lắm rồi.
Ánh mắt Diệp hiên cũng hiện lên sự mừng rỡ hơn cả Nguyên Vô Thương rất nhiều, nhưng không có biểu hiện gì: “ không sao”
Diệp Hiên tin tưởng Tiên sinh.
Thần bảo quả nhiên khiến mọi người có hy vọng, tu sĩ Thánh Cảnh nhận được một cái,đã có thể đối phó với Chí Cảnh rồi.
Do đó Diệp Hiên cũng biết điều này không đến 1/100 hơn nữa còn cần vô số Thiệ giai phụ cấp, khó mà tìm ra được, có thể hàng trăm ngàn năm sau mới ra được hai loại
Hơn nữa cho dù tìm được nhưng đi tìm ở đâu để có thể luyện thành Thần Bảo khí sư?
Dựa vào cao minh luyện khó Tông Sư của Thẩm Nguyệt Hiên dù có đốt đèn cũng tìm không ra, hơn nữa cứ tự nhiên đến tự nhiên biết sẽ tốt hơn
Hơn nữa thời gian hôm nay của hắn cũng gấp, không có nhiều thời gian để chờ đợi tìm kiếm.
Nắm lấy cái lợi trước mắt mới là tất yếu.
- Như thế, ta đón nhận
Thẩm Nguyệt Hiên cũng không khách khí dơ tay ra nhận lấy đống Tiên Thiên tử thần huyền kim khí của Diệp Hiên.
- Năm năm luyện khí, năm năm dưỡng kiếm, kiếm này sau 10 năm Diệp Huynh đến nhận có được không?
Chế luyện tiêm kiếm thượng phẩm nhưng lại không không giống với pháp bảo bình thường, chỉ có mấy tháng.
Tông Thủ cũng không cảm thấy có gì bất thường, 9 tiên bảo sau khi luyện thành hai mặt chắn nhiều nhất cũng được 4 cái.
Nếu như tiên bảo kia hoàn thàn, lại là 9 cái, cùng là tiên bảo nhưng độ chênh lệnh lại không thể tính được.
Còn càng tinh tế càng điêu luyên, sự oai phong của kiếm khí cũng càng mạnh.
Diệp Hiên cũng không chút do dự, gật đầu nói:
- cũng được, thanh kiếm này làm phiền đến tiên sinh rồi.
Nói ra câu này, Tông Thủ cẩm thấy Diệp Hiên vui vẻ trở lại, không còn ủ rũ buồn nữa.
Nhất thời trong lòng cũng hiểu ra, sau khi biết thập tái chính là lúc Diệp Hiên đặt chân vào giới Thánh Giai.
Lúc này ánh mắt Thẩm Nguyệt Hiên cũng liếc nhìn sang hắn:
- Tướng quân đi giống như kiếm đang sửa đường, là hư linh chú kiế pháp?Tiên thiên tử thần huyền kim khí dung nhập chế luyện thành nhị nguyên thần, không nên đến tìm tôi mới đúng.
Tướng quân không phải đang bị áp chế vương đạo xâm chiếm chứ?
Tông Thủ là vua của một nước việc coi trọng nhất mãi mãi là việc này.
Đại Kiền Tiên đình tuy cũng cùng một đoạn đường và cắt đứt liên hệ với lộ tử, nhưng Vương đạo khí hội tụ cũng không thể tránh khỏi.
Nếu không đốt khoảng không Thánh Đình cũng không thể ohong thành bát quốc, nắm giữ gần trăm thế giới.
Thẩm Nguyệt Hiên cũng kỳ là, Tông Thủ là người đứng đầu một quốc gia trên người lại không có nhiều vết tích nói lên điều đó, tuổi thọ cũng không bị ảnh hưởng gì, con đường trước mặt cũng chưa đến đường cùng.
Nếu để Vương đạp võ học đều gắn vào nhị nguyên thần thì không kì lạ nữa.
Ngoài việc này ra, còn phải có bảo trấn áp mới mới được
- Đúng là ý này.
Tông Thủ cười, ý này không có ý gì muốn giấu diếm Thẩm Nguyệt Hiên, còn ngẩng mặt cao hơn nữa để nhìn.
Chỉ vài câu nói đã nắm rõ được căn cơ của hắn, một nước lớn phải có trí tuệ lớn của một tu giả.
- Tông Thủ cũng không biết phải làm sao, không biện pháp này thế nào?
Hỏi Thẩm Nguyệt Hiên xem có làm được không
Muốn áp chế luyện tập, vậy thực lực là do vương đạo khí tập hợp lại, chứ không phải những khí sư bình thường mới làm được.
Lòng người, có thiện có ác, người đơn giản cũng là người ô uế nhất.
Không nghiên cứu vấn đề này nên cũng không biết nên ra tay thế nào.
Người sau nghĩ ngợi một lúc, trầm tư nói:
- Năm đó vị Hoàng đế Thủy Thần kia cũng từng đi tìm Mặc gia, Mặc gia cũng từng có người nghiên cứu qua, khó mà có được, cái chết bao phủ sau Mặc môn, nhưng người kế thừa vẫn còn, Thẩm Mỗ Cơ cũng vừa lúc nhận được một số là bùa, có thể giúp Tướng Quân một phần nào, có bao nhiêu tác dụng, cũng không phải Thẩm Mỗ biết được, chỉ có thể làm hết sức mình thôi.
Lại nhìn Tông Thủ nói về tiên Thiên tử thần huyền kim khí:
- Sau ba tháng, Tướng quân có thể đến nhận kiếm, nếu không có gì ngoài ý muốn, Thẩm Mỗ còn có thể cho Tướng Quân một bất ngờ.
Chỉ là một thanh kiếm thôi, không cần phải giống như kiếm khí của Diệp Hiên phải cần đến 10 năm.
Tông Thủ vẫn còn chút tiếc nuối, xem ra thanh kiếm này vẫn không được dùng trong trận đại chiến Vân Giới.
Đối với Thẩm Nguyệt Hiên mà nói:- Bất ngờ, chí một chút hy vọng.
Cũng biết người này gần như là người kế thừa nhà họ Mạc, Thẩm Nguyện Hiên có lẽ cũng không giấu diếm hắn được, nên nói ở đây cũng không thể giữ bí mật mãi như trước được.
Chính thống Mặc môn và các giáo Vân Môn tuy không phải là kẻ thù sống chết, nhưng lại là một môn nắm giữ khí thuật di truyền lại bị những đạo khác mong muốn chiếm giữ.
Thậm trí những thế lực bên ngoài cũng đang rất mong muốn.
Dựa vào thân phận của người này, nói đến còn mẫn cảm hơn Tông Thủ.
Trong lòng biết rõ là được rồi, không nhất thiết phải vạch trần ra làm gì.
- Vậy thì cảm ơn Lâu chủ rất nhiều.
Tông Thủ nói ngắt quãng, mặt rất nghiêm nghị, thành khẩn nói:
- Bốn việc này, mong Thẩm Huynh giúp cho khoảng không Thánh Đình của tôi, nhận hai chức quan, là vị quốc công, nếu không muốn vậy mong nhận sự cung phụng của tiên triều ta cũng được.
Diệp Hiên và Nguyên Vô Thường bên cạnh cũng thẳng mặt ra không một chút ngạc nhiên.
Tông Thủ cũng không muốn mượn hơi vị đẳng khí sư này, đó mới chính là điều kì lạ.
Thẩm Nguyệt Hiên cũng chỉ nhếch môi, Tông Thủ đến đây cầu kiến, hắn cũng đoán ra được điều gì, cũng cảm nhận được thành ý của Tông Thủ.
Khi Đại Kiền chiếm giữ thế giới thiên phương hắn cũng có thăm dò, trong nội các trung tâm, điện tham nghị, khu bảo mật và ngũ quân đều phải xem kĩ lại, phân thàn 3 quyền, mà trong gian dưới lại có 6 bộ, cùng với thiếu phủ, tông chính, thái thường hợp gọi là Cửu khanh, trong các khanh chế.
Mà thiếu phủ chính là một trong 9 khanh, cũng thường gọi là thợ cả, quyền chức cao, nắm giữ tất cả những nghệ nhân trong nước là người của Tông Thủ, những nơi sinh sản linh vật, linh dược cùng với luyện đan luyện khí đều dưới quyền hắn
Trong Hoàng triều nhân gian, địa vị không biểu thị rõ rệt nhất, nhưng trong tiên đình địa vị đấy chỉ dưới quyền của bộ thượng thư.
Nhấp nháy mắt một lúc, Thẩm Nguyệt Hiên mới hít sâu mội cái nói:
- Không biết tướng quân có biết học thuyết của Mặc môn không?
Tông Thủ nghe thấy vậy, lập tức cười thành tiếng, biết được Thẩm Nguyệt Hiên đã động lòng, câu này chỉ là đang thăm dò xem Tông Thủ có thể tha thứ cho Mặc môn hay không, bên ngoài vẫn tồn tại thậm trí là truyền giáo.
- Kiêm ái phi công, không phải thân thích cũng là thân thích, không phải con cũng là con, yêu thương đùm bọc nhau là tốt, đối xử ác với nhau là loạn, cho nên yêu thương phải yêu thương nhau, lớn không đánh nhỏ, mạnh không đánh yếu, quan không được đánh dân, khôn không được bắt nạt kẻ ngu, giàu không ngạo mạn, coi thường người nghèo, quý không hãnh diện, cường tráng không bắt nạt lão, dựa vào thiên hạ thứ quốc, mạc dựa vào nước lửa thuốc độc ám hại người khác, những lời này đạo lý nói thì dễ nghe, nhưng cô lại không tán thành.