Thần Hoàng
Chương 1414: Tình thế hiểm ác (2)
Đây là mâu thuẫn. Kỳ thật thời gian Tông Thủ xử lý chính vụ so với các Đế Quân thủ lãnh khác đã cực nhỏ rồi. Cũng do hiện giờ Đại Càn đột nhiên khuếch trương hơn mười lần, mới hơi bận rộn một chút.
Nhưng dù vây, theo Tông Thủ xem ra, cũng vẫn không chịu nổi.
Muốn thành thập phương trăm vạn thế giới chi chủ, nhất định phải chú ý chăm lo việc nước.
Mà muốn muốn vũ nội vô địch lục hợp bát hoang càng phải hao phí thời gian nghiên cứu võ đạo, cực hạn tại kiếm.
Xem ra phải xây dựng ‘ nội các ’ trong Tiên Đình để thay hắn xử lý chính vụ mới được.
Trương Hoài có thể điều ra từ Vân Giới, tài năng người này kỳ thật càng hơn Lục Vô Bệnh một ít.
Chỉ dùng một cía Vân Giới làm sân khấu, thật sự quá nhỏ.
Hai người liên thủ, ‘ nội các ’ đã có được hình thức ban đầu rồi.
Bất quá ngoài ra còn cần mấy lương tài trị chính, nhất là cần một người có kinh nghiệm ở bên giúp đỡ.
Thích hợp nhất, chính là Nhậm Bác --
Nhớ tới vị lão nhân này, Tông Thủ chợt cảm thấy trong nội tâm đau xót.
Cách kéo dài diên thọ, hắn cho tới giờ cũng vẫn chưa tìm được.
Thở dài một tiếng, Tông Thủ liền lộn tay phải, nắm một quả thủy tinh màu đỏ như máu vào tay.
Linh niệm thăm dò vào trong đó, không ngừng sưu tầm. Ẩn ẩn có thể nghe được bên trong truyền ra từng tiếng nổ vang.
Đây là Nguyên Hồn của Tiêu Tương Tử, ngày ấy sau khi chiến xong, Tông Thủ đã không chút do dự lấy tánh mạng người này.
Nếu đã cùng Đạo Môn vạch mặt lần nữa, vậy cũng không cần lưu tình làm gì.
Mà sau đó sưu hồn cũng đã xác nhận được tình cảnh Thương Sinh khung cảnh đang rất bấp bênh.
Đáng tiếc địa vị Tiêu Tương Tử vẫn quá thấp, không thể biết được nội dung kĩ càng.
Nhưng chỉ từ cái kia dấu vết để lại, cũng biết được Đạo Môn quả thật đang chuẩn bị ra tay với Thương Sinh Đạo.
Hơn nữa khi đó, động thủ tuyệt đối không chỉ một mình Đạo Môn.
Mười ngày trước kia, Tông Thủ đã rất nôn nóng, nhưng chỉ có thể tạm thời nhẫn nại an bài thỏa đáng mọi chuyện ở đây.
- Đạo Môn sao? Chỉ có ba tháng --
Dựa theo trí nhớ Tiêu Tương Tử, Ngụy Húc độ Chí Cảnh chi kiếp, có lẽ là trong ba tháng này.
Dựa theo trí nhớ người này, vào bốn tháng trước Thương Sinh Đạo cũng đã phát giác được tình hình không ổn.
Nhưng cũng chỉ có thể đã đâm lao đành phải theo lao. Tu vị Ngụy Húc sớm đã đến giới hạn. Lúc này lựa chọn đột phá, Thiên Nhân giao cảm, kiếp kỳ đã định. Chỉ có thể sớm, không có thể trì hoãn.
Nghĩ đến khi hắn độ kiếp, cũng chính là ngày Đạo Môn phát lực.
Tìm tòi tàn hồn, không thể phát giác thêm được gì. Tất cả bố trí, mưu đồ của Đạo Môn đều không biết được.
Tông Thủ nắm lấy thủy tinh huyết hồng kia, chỉ cảm thấy mờ mịt,
Nghĩ đến mặc dù mình trở về thì có làm được gì?
Thống lĩnh đại quân phản hồi Vân Giới? Làm không được, cũng không có ích gì.
Biết chắc Thanh Huyền Đạo Quân kia một khi động thủ, đó chính là thế lôi đình vạn quân.
Long Ảnh Ngao Khôn, đều thiếu nợ nhân tình Ngụy Húc, một khi biết được tình hình, cũng sẽ không ngồi nhìn.
Nhưng nếu bị cuốn vào trong vòng xoáy này, thì ngay cả bọn hắn cũng sẽ có nguy hiểm đến tánh mạng.
Hắn từng lật xem mật sử của Thương Sinh Đạo. Năm đó Đạo Môn, vây giết Hi Tử, tu sĩ Chí Cảnh có ghi lại cũng lên đến bảy vị. Ngoài ra còn có cả Đạo Môn Tam Thanh Tôn Thần, Nho môn bốn tôn hóa thân thánh nhân, cùng với bảy kiện thần bảo.
Mà Thánh Cảnh Thần Cảnh tự phong tu vị, hàng lâm Vân Giới cũng hơn trăm
Còn lại Tiên Cảnh Linh Cảnh, cùng với tu sĩ cửu lại, tổng cộng càng không thể tính toán.
Trận chiến ấy, thật sự là núi thây biển máu, vô cùng thảm thiết.
Đạo nho hai môn, đều bị trọng thương. Tu sĩ Thánh Cảnh ít nhất chết hai phần ba.
Bất quá tổn thương lớn nhất vẫn là thế lực ngoại vực.
Tú Quan không so được với Hi Tử, là nửa bước Chân Cảnh, nhưng cũng là Chí Cảnh đỉnh phong.
Mới có thể dùng lực lượng một người khiến Thương Sinh Đạo thủy chung không ngã.
Đạo Môn lại tràn đầy tự tin, muốn một trận chiến diệt Thương Sinh Đạo.
Có thể nghĩ, lần này sẽ dùng đến bao nhiêu lực lượng.
Tông Thủ hắn hôm nay mặc dù miễn cưỡng là một nhân vật, cũng đã khinh thường một phương.
Nhưng nếu tham gia trận chiến này, lại giống như một con kiến nhỏ bé, không có ý nghĩa.
Giờ khắc này, duy nhất có thể giúp Thương Sinh Đạo cũng chỉ có Phần Không Lục gia, cùng với Phật môn --
- Chẳng lẽ thật sự phải đi cầu người sao?
Ý niệm hiện lên, Tông Thủ liền cười khổ.
Có mười phần nắm chắc, Phần Không Lục gia và Phật môn sẽ không cự tuyệt.
Nhưng nhất định phải trả giá thật nhiều
Hoặc là nhập Phật môn, chứng nhận Vô Lượng Chung Thủy Phật.
Hoặc sửa họ nhập Lục thị, kế thừa Phần Không thánh địa.
Nếu không chịu trả giá chút nào, người khác sao có thể vô duyên vô cớ giúp ngươi được?
Nói đến nói đi, vẫn là ngạo khí trong lòng Tông Thủ hắn hại người. Không đến bất đắc dĩ, không muốn xin hai nhà kia giúp đỡ.
Phải chăng đã quá mức ích kỷ?
Nghĩ đến đánh trận này xong, không biết bao nhiêu đệ tử Thương Sinh Đạo sẽ vẫn lạc. Tông Thủ không khỏi càng thêm giật mình, trong đó nhất định sẽ có không ít người từng ở cùng với hắn.
Bình tĩnh đứng thẳng, sững sờ suy ngẫm, thẳng đến khi Tông Thủ lòng có cảm ứng, mới tỉnh táo lại.
Ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy Phong Thái Cực, Từ Phương cùng với Triệu Yên Nhiên đang dắt tay nhau song song mà đến.
Tông Thủ lập tức thu hồi tạp niệm, ba người này đến đây nhất định là vì sự vụ tông phái.
Hắn đợi quyết định của ba giáo này cũng đã lâu rồi.
- Ý Kiếm Tông ta là muốn thần xin quân thượng đảm nhiệm một chức quan. Phẩm giai không cần cao lắm, tham ngộ triều chính, được nghe chính sự là được rồi!
Phong Thái Cực mới mở miệng đã tự xưng là thần, trong lòng cảm khái ngàn vạn.
Nửa tháng trước kia, vị Thiết Diện mưu sĩ kia của Tông Thủ nói bọn hắn khả năng cùng điện làm thần, lúc này quả nhiên như thế. Càng có chút thẹn thùng, hắn đây là trực tiếp mở miệng đòi chức quan.
Nói là phẩm giai không cần cao lắm, nhưng có thể tham dự triều chính, được nghe chính sự thì nhất định phải là một chức quan trọng.
Bất quá nói đến phần sau, lực lượng của Phong Thái Cực hoặc nhiều hoặc ít cũng mạnh một chút.
- Trong Kiếm Tông ta đã có kết luận! Trong những ngày gần đây sẽ triệu tập 150 vị Tiên Cảnh, cùng với ít nhất mười vị tu giả Thần Cảnh trong môn đến Nguyên Liên thế giới, xây dựng một Kiếm Tông biệt viện! Ngoài ra về sau còn có hai vị Thánh Cảnh sư tổ sẽ đến nữa/
Lại nói:
- Kiếm Tông ta đã chiếm một phần mười trong Tham Nghị Điện của Tiên Đình, tự nhiên cũng cần làm Đại Càn tiên đình xuất lực. Quân thượng nếu có lệnh, tuyệt không dám trì hoãn. Chỉ là Kiếm Tông ta quyền lợi thế nào, lại có nghĩa vụ gì, đều cần thảo luận rõ ràng với quân thượng mới được.
Tông Thủ kinh ngạc nhìn sang, có phần hoảng sợ.
Nguyên Liên Giới trước kia bị mấy thế lực chung quanh liên thủ phong tỏa, mặc dù có tin tức, cũng truyền không đến.
Lúc này Cửu Đô Tiên Đình diệt vong, hai nhà khác cũng không khỏi bại lui cầu hoà, liên hệ với Vân Giới tự nhiên thông suốt.