Thần Hoàng
Chương 1191: Sáng tạo phương pháp (2)
Tông Thủ dự tính phương pháp này có thể dung nhập vào hư không pháp tướng của hắn, chắc chắn có lợi ích đối với hắn.
Pháp môn chữ ngự ngoài ra còn có một loại khống ngự khác, dù là đồng nguyên đồng căn chi thuật nhưng cái sau so với cái trước càng thêm tinh thâm. Ta cũng không bắt chước theo đạo của hắn, mà dùng nó làm đạo phụ trợ, ngày sau còn có thể thử dùng.
Tâm niệm dần dần ngưng tụ vào Long đan, hướng vào trung tâm của quả tinh thần, dần dần hợp lại làm một.
Trong không gian thần niệm, lập tức nổi lên một hồi Phong bạo
Mấy trăm quả tinh thần, phát tán năng lượng ra bên ngoài
Sau đó lại bị một loại lực lượng kỳ lạ dẫn dắt quay trở vể
Lúc này nhìn giống như là các ngôi sao trên trời.
Theo khuếch trương của hồn hải, lại có thêm một ngôi sao nữa hiện ra.
Tông Thủ giãn lông mày, hiển hóa ra bốn mươi chín ngôi sao đạo loại xung quanh hắn rồi sau đó yên lặng cảm ứng.
- Hồn lực cũng chưa tăng mạnh được bao nhiêu so với trước kia. Điều này cũng nằm trong dự liệu của ta. Bất quá...
Theo Tông Thủ ý niệm, những tinh điểm chung quanh đều phát ra ánh sáng lập lòe.
Sinh ra một loại pháp tắc chi lực, ảnh hưởng đến không gian xung quanh.
Khiến cho không gian xung quanh trong vòng mười trượng đều bị cố định lại.
Không gian này giống như hoàn toàn là thế giới thuộc về hắn.
Điều này khiến cho Tông Thủ triệt để ngơ ngẩn.
Trong chốc lát, toàn thân khí lực hắn như toàn bộ hư thoát, không còn chút sức lực nào. Làm cho hắn giật mình tỉnh lại, vội vàng dừng tay.
Sao lại như thế này?
Bốn mươi chín ngôi sao đạo loại hợp lực, lại giống như chế tạo ra thế giới của riêng mình
Mặc dù là không được đầy đủ trọn vẹn, chỉ trong giây lát kia, Tông Thủ lại có thể cảm giác được hắn như sáng tạo giả, sáng tạo ra pháp tắc, nắm bắt được Thái sơ chi nguyên.
- Sao lại đơn giản như vây? xem tại TruyenFull.vn
Dùng thời gian mấy lần hít thở khôi phục khí lại sức lực. Tông Thủ trầm ngâm suy nghĩ rồi nhìn lên phía trước.
Khả năng khống chế đối với các ngôi sao, đã phát triển đúng với kỳ vọng của hắn gia tăng lên một khoảng lớn.
Nhưng lúc này Tông Thủ đang chú ý đến trạng thái kỳ dị trong phút chốc kia.
Hắn chau mày trầm tư, nhưng hồi lâu sau vẫn không hiểu ra được điều gì khác.
Tông Thủ lắc đầu, tạm thời chỉ có thể gác chuyện này qua một bên. Muốn nghiên cứu bí ẩn trong chuyện này để ngày sau hãy tính
- Ngự pháp này quả nhiên là hữu ích đối với ta. Biến hóa tâm niệm trong hư không khi dùng pháp lực so tiêu hao so với ngày thường giảm đi rõ rệt hai thành.
Phương pháp này cũng có thể áp dụng cho việc sử dụng mười đạo diệt tuyệt kiếm khí trong trận, có thể dùng làm một trong những hạch tâm kiếm khí.
Có kiếm này gia nhập vào kiếm trận, nhất định sau này khi sử dụng kiếm trận thì có thể khống chế tùy tâm.
- Nói như vậy, đối với Lục Vô Song, việc sử dụng bộ kiếm trận này không chừng càng thích hợp hơn so với hắn.
Tông Thủ trong lòng thầm suy diễn, với khả năng khống chế của Lục Vô Song mà dùng cho bộ kiếm trận thập đạo duyệt tuyệt kiếm này thì thế nào.
điều này làm cho hắn không khỏi cảm thấy da đầu rung lên. Vô cùng may mắn là bộ thánh giai truyền thừa kiếm trận này không rơi vào tay của Lục Vô Song.
Nếu chuyện này xảy ra, Tông Thủ hắn hiển nhiên là đến hài cốt cũng không còn.
Để chuyện này qua một bên, hắn khẽ vung tay lấy ra quả Long đan, một thanh Long nha kiếm.
Nhưng Tông Thủ còn chưa kịp bắt đầu công việc lập tức chau mày.
Người này quả nhiên là quỷ dị, vừa nhắc tới hắn thì hắn đã đến rồi.
Không gian nơi này lại một lần nữa trở nên sôi trào.
Xung quanh Tông Thủ bốc lên một đoàn lửa trắng.
Ngay sau đó, một đạo ngân thương lập tức đâm tới.
Tông Thủ phản ứng cũng không chậm, hắn liền triệu tập Bích hỏa Huyền Quy chắn trước người.
Con huyền quy này nhìn như ngu ngốc, thế nhưng phản ứng cực kỳ linh, ngay lập tức đem hai mặt Huyền Vũ Tử Anh thuẫn chắn trước người.
Huyền Vũ nguyên cương khí vừa mới được toàn lực xuất ra, liền nghe một âm thanh trầm trọng đánh lên mặt thuẫn.
Một thương này bị cứng rắn bắn ngược trở về, mà trong mắt Bích hỏa Huyền Quy cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Tấm thuẫn lần này cũng không hề bị hư tổn.
Thương ảnh màu bạc đó phóng tới trước cự thuân rồi đột nhiên bắn về.
Trong hư không phát ra một tiếng kinh ngạc, đó là lần đầu tiên mà Tông Thủ phải dùng hộ giá linh thú lực trong chiến đấu.
Kiếm thế của hắn đang áp súc phía sau cự thuẫn, dần dà cũng đến cực hạn, chuẩn bị muốn phóng ra.
Ý niệm dẫn động, kiếm quang chợt phóng, từ phía trước người hắn mà phóng vào hư không, xuyên toa mà đi.
Ngân thương đày trời kia cũng thu lại đúng lúc, không còn bóng dáng. Mà khí cơ của Lục Vô Song cũng xuất hiện phía xa, vội vàng lùi lại.
Tông Thủ đã dùng ra Vô danh kiếm thì không thể không cẩn thận được.
Chỉ một khắc, Tông Thủ hừ lạnh một tiếng, rồi rơi xuống lưng con rùa một lần nữa.
Cũng trong nháy mắt đó, thương ảnh tưởng như đã tiêu thất kia lại một lần nữa chuyển biến, tấn công trở lại.
Tạm tránh mũi nhọn, tránh mạnh đánh yếu, đúng lúc lực hắn đã suy thì phản kích lại, một thương này, phải mạnh hơn trước tới ba thành!
Tông Thủ nhíu mày, Lục Vô Song lúc này cũng không hề có chút khinh thường nào đối với hắn nữa rồi.
Kẻ này hẳn đã chân chính coi hắn là đối thủ, mọi thủ đoạn, âm mưu tồi tệ đều có thể dùng trong lúc giao thủ được.
Đây cũng là do trong vài lần hai người giao thủ, Tông Thủ luôn có thể chống đỡ được vài giờ nửa khắc, sau đó lại chạy trốn.
Chẳng phải bản thân đã biến thành một hòn đá mài kiếm hay sao, đây chắc hẳn là ý nghĩ của Lục Vô Song rồi? Biến chính mình thành vật cản trên võ đạo chi lộ của mình, chính là gốc rễ của khúc mắc, là ngọn nguồn của tâm ma. Chỉ cần có thể vượt qua, nhất định có thể bước vào Thần giai rồi.
Giữa hai người, thù hận không phải chỉ là ân oán vì hắn đã giết Lục Tử nữa rồi.
Mình có nên cảm thấy vinh quang hay không đây?
Tông Thủ lắc đầu mà cười, nhưng trong lòng đầy vẻ bất đắc dĩ.
Lần này vẫn phải thử nhưng vẫn không thành được.
Giờ phút này hắn mặc dù còn chút thủ đoạn để dùng, nhưng không có thứ nào có thể giúp cho hắn có nửa thành chiến thắng hết.
Cho dù là vài tháng sau, đã đi vào Tiên cảnh thì phần thắng của Tông Thủ hắn cũng chỉ có thể đến hai thành là nhiều.
Kẻ này, thực sự quá là mạnh mẽ!
Những kẻ mà Tông Thủ gặp qua, luận về thiên tư, chỉ sợ có mỗi Thạch Việt, Tuyệt Dục và Nguyên Vô Thương mới có thể bằng được kẻ này.
Nhưng mà người này, lại sinh sớm hơn bọn hắn mấy chục năm, giờ đã là Tiên giai đỉnh phong rồi!
Cuối cùng chỉ có thể trốn, quả thực khiến cho người ta không cam lòng.
Trong giây lát, Tông Thủ và Bích Hỏa Huyền Quy đều biến mất.
Giờ thứ mà hắn có thể dựa vào chỉ có Thuấn Không Long đan, và Tam Thiên Tinh Lạc Na Di chi pháp mà thôi.
Thương ảnh tựa như lôi điện đánh tới, nhưng chỉ đánh vào khoảng không.
Sau đó, một người thanh niên cũng xuất hiện ở căn cứ trong phiến hư vọng hải này.