Thần Hoàng
Chương 1184: Quá kiêu ngạo (1)
Đây là dấu hiệu đỉnh điểm của việc huyết mạch đang bị thúc đẩy.
Loại thuật Độn Di trong không trung này, thật sự khiến y không thể lí giải.
Toàn bộ thần lực của hắn đã bị y phong tỏa, tuyệt đối không thể thoát thân dưới mũi thương của y được!
Chỉ cần trong khoảng cách bốn mươi hành tinh, sẽ không thoát khỏi cảm ứng trong tâm niệm của y, sự công hưởng của hai huyết mạch Phần Không!
Người thanh niên cầm thương rất nhanh nhìn về một điểm bất định trong hư không.
Sau đó y lạnh lùng nhếch mép cười, không nhanh không chậm bước sang một bên.
- Đã tìm thấy rồi!
Lúc này Tông Thủ đã Độn Di đến mấy nơi cách đấy mấy trăm tiên giới, đem một viên tiên đan nuốt xuống.
Viên tiên dược từ từ trôi xuống, kinh mạch hắn cũng từ từ khôi phục, nét mặt Tông Thủ cũng từ từ có mấy phần huyết sắc.
Chỉ là thương thế khôi phục không đến hai thành công lực thì đã cảm thấy cỗ lệ khí hung ác ấy lần thứ hai đuổi tới.
Lông mày không khỏi nhăn lại, không chút do dự, thân ảnh chợt lóe thành tia chớp Độn Di đến một vị trí khác, Tinh Thần Long Đan cũng có biến hóa
Sau đó tiện tay dùng một chiêu một lần nữa bắt lấy Vô Danh kiếm về trong tay.
Theo tay vung lên là đột đạo kiếm ảnh rực rỡ, chỉ một kiếm đơn giản lại mang theo mười phần đạo vận.
Đại đạo chí giản, quả nhiên là vậy.
- Kiếm đạo của Long Ảnh sư tôn, không phải là hợp lại mà chính là một! Nhưng không ngờ là Tông Thủ ta suýt nữa đã lầm đường lạc lối. Nguyên nhất chi kiếm, hợp nhất chi đạo, không phải là sự lặp lại, cũng không hợp với một chữ nào cả, mà do chính phương pháp của bản thân ta, do bản thân chữ “đạo”.
Con ngươi Tông Thủ lóe sáng, sau đó là một tiếng cười khinh bạc.
Trận chiến vừa rồi quả là tai họa nhưng cũng không phải hoàn toàn là bất lợi.
Mấy tháng trước, nhờ vào Trụ Thư mà hắn đã lĩnh ngộ ra không ít điều.
Bây giờ đánh xong trận này, tự nhiên có thể dễ dàng giải quyết.
Chỉ bằng tưởng tượng không thôi thì không thể sánh với việc được tận mắt chứng kiến. Không trực tiếp tham gia thì không thể lĩnh ngộ hết được.
Lúc này nếu có cũng đủ thời gian, Tông Thủ có thể trong vòng một tháng, dung hòa thêm bốn viên Thuấn Không Long Đan!
Thêm một năm rưỡi nữa là có thể đạt đến linh cảnh!
- Nếu vậy thì hãy để người này làm Ma kiếm chi thạch của Tông Thủ ta! (hòn đá mài kiếm, ý là để luyện tập)
Lúc này nếu có cũng đủ thời gian, Tông Thủ có thể trong vòng một tháng, dung hòa thêm bốn viên Thuấn Không Long Đan!
Thêm một năm rưỡi nữa là có thể đạt đến Tiên giai!
Thậm chí không cần đến dựa vào Trụ Thư để đẩy nhanh tốc độ.
- Nếu vậy thì hãy để người này làm Ma kiếm chi thạch của tt ta! (hòn đá mài kiếm, ý là để luyện tập)
Sau khi thất bại, ý chí chiến đấu của tt không hề giảm sút mà ngược lại càng thêm sôi trào.
Càng không cho rằng đó là khổ nạn mà lại là cơ hội hiếm có để hắn luyện tập
Chỉ có khi bị bắc bách, tiềm năng trong cơ thể hắn mới có thể bạo phát.
Người ta hay nói cao thủ thường rất cô đơn, nhưng tt vẫn chưa từng nếm trải cảm giác này. Với tu vi hiện tại của hắn, còn lâu mới đạt đến ngưỡng thiên hạ vô địch.
Nhưng vài năm trở lại đây, đều không được gì mà cũng không mất gì, kể cả những kẻ có thiên tư tuyệt đỉnh cũng chưa thể chân chính đánh bại hắn.
Còn nếu là đồng đạo cùng bậc thì không có đối thủ, ngoại trừ việc giao đấu với người trong môn phái, hắn hẫu như chưa gặp qua chuyện gì có thể coi là quá gian nan.
Người vừa rồi chính là hòn đá mà kiếm tốt nhất!
Có thể khảo vấn nội tâm, xác định kiếm thuật, kích thích ý chí.
Tt vừa có suy nghĩ này liền khiến vị trí viên Tinh Thìn Long Đan vừa nuốt xuống hơi lệch đi.
Càng cẩn thận sử dụng Thất Chuyển Hồn Thông Nhập Vi Cấm áp chế mạch đập hỗn loạn.
Khí huyết trong người lưu thông cuồn cuộn, khiến dược lực bổ sung vào từ từ lan tỏa đến khắp xương cốt tứ chi.
Cũng trong nháy mắt, một đạo thương ảnh trắng bạc đột ngột đánh tới trước mi tâm tt, sát gần trong gang tấc.
Tiếng nói của người thành niên cầm thương cũng lần thứ hai vang lên.
- Ngươi định trốn đến đâu?
Mảnh hư không sau một hồi rung chuyển, lần thứ hai khôi phục dáng vẻ tĩnh lặng.
Thân ảnh tt đã biến mất một giờ trước, mà người thành niên cầm thương kia cũng không hiện thân.
Là không hề ngơi nghỉ liên tục truy kích tt.
Tốc độ Độn Di cũng rất nhanh, tuy không bằng cách tt dựa vào Thuấn Không Long Đan trực tiếp xuyên qua không gian.
Lại cũng ngay trong một tích tắc ấy có thể tìm đến.
Khiến tt không thể yên tâm điều khí, thời gian dừng lại không đủ để thở lại phải thay đổi vị trí.
- Chết ngự không gian, diều khiển toàn bộ sấm sét!
Mấy lần thay đổi dễ dàng khiến trong lòng tt có phần trùng xuống. Võ nghệ của người này dù là sự vật nào, thuật pháp nào cũng có thể chế ngự.
Tốc độ Di Độn nhanh như vậy, quả là hiếm thấy.
Nếu tiếp tục như vậy sẽ rất mất sức, không phải là một biện pháp hay. Mệt mỏ mà đối phó, không có thời gian chữa trị vết thương, suy tư về trận chiến này.
Lúc này hắn cần nhất là thời gian, mà kẻ đuổi theo hắn lại hết lần này đến lần khác không tha cho hắn.
- Nửa phần sức lực còn lại cũng không có chút kiêng dè nào…
Nếu muốn được yên thân thì tuyệt đối không thể để kẻ này được kiêu ngạo quá mức!
Hai mí mắt tt chớp chớp, tựa hồ như lóe ra tia điện quang.
Một trận vừa rồi hắn vần còn mấy con bài tẩy, đã đến lúc phải dùng đến.
Cũng là muốn nhìn ra thực lực chân chính của người kia rốt cuộc đến đâu để còn biết cách ứng phó.
Thân ảnh chớp mắt lại di chuyển đến một mảnh hư không khác.
Đây là nơi xa nhất mà Thuấn Không Long Đan trong người hắn có thể đến, mà hắn vừa đến nơi liền lập tức triển khai Thập tuyệt Ngự Đạo Tuyệt Diệt Kiếm Trận.
Kết nối gần bốn mươi hành tinh xung quanh bằng những sợi tơ không thể nhìn thấy.
Yểm lên rất nhiaauf laoij linh năng quán chú, bốn mươi hành tinh được liên kết lại theo cùng một nguyên tắc, cùng với Kiếm Trận gần như hợp lại thành một.
Chỉ trong nháy mắt, tt cảm thấy sức lực toàn thân đang hội tụ lại.
Trong ánh sáng lấp lánh, một kiếm lao nhanh ra!
Trụ quang từ Nguyên Nhất Kiếm!
Một kiếm này đâm thẳng vào đạo khí tức đang Độn Di trong khoảng hư không.
Huyết mạch cộng hưởng cảm ứng chính là người kia, có thể cảm nhận rõ ràng vị trí của y.
Tt cũng như vậy, có thể biết người này rốt cuộc đang ở đâu.
Kiếm quang chém đến khiến cho khoảng không xung quanh dường như cũng bị chém làm đôi.
Tốc độ kiếm cực nhanh, khiến thời gian gần như ngưng đọng.
Bốn mươi còn rồng, hai mươi tư thành Ngự Đạo Long Nha kiếm hợp nhất vào thành một.
Người lao theo kiếm xuyên qua hư không, kéo theo một mảnh thân ảnh sáng chói, chỉ một một phần ba nghìn đạn chỉ đã đâm đến trước mặt người thành niên cầm thương kia.
Tt có thể nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt người đối diện.
Y không thể nghĩ đến vào trong tình cảnh này mà tt vẫn còn có thể phản kích.
Thương ảnh vừa được đưa lên, làn sóng cuồn cuộn che phủ bầu trời cũng thu lại.
Nhưng một kiếm này đã cưỡng ép phá tan không gian, hai cỗ thân thể lướt xẹt ngang qua nhau.