Thần Hoàng
Chương 1181: Lần đầu giao thủ
Xem hành động của y, lại là âm thâm giúp đỡ Trang Vũ quét sạch đám người dị tộc bọn họ.
Lúc này cũng chạy đến tìm hắn liên thủ.
Những hành động của y đều khiến người khác không thể lí giải.
Mà hắn còn biết, họ Sát chính là một trong những chiến tộc trong Tu La tộc.
Mặc dù cũng tuấn tú, nhưng không thể sánh được với người trước mặt, phi thường diễm lệ.
- Quả thật là có thật, nhưng không phải là tại hạ. Còn về mục đích, nếu ta nói là vì trừ bỏ một kiếp nạ cho A Tu La tộc, không biết Tông huynh có tin không?
Ánh mắt Sát Hậu Hổ lưu chuyển, giải thích:
- Cửu đô tiên đình không ngăn được, Huyền Linh tu hội thì lại càng không thể. Cực Tuyệt thánh đế hiện nay đang phải gồng mình chống đỡ Lục gia, từ rất lâu trước cũng không thảnh thơi gì. Vì vậy chỉ còn có thể trông chờ vào Trang Vũ! A Tu La tộc cũng không cầu y có thể ngăn cản người này, chỉ mong y có thể kéo dài thêm vài năm là được. Y đích thực có bản lĩnh này.
Những lời này nói ra, nét mặt Tông Thủ có chút thay đổi, kinh ngạc liếc mắt nhìn đối phương.
Ngăn cản người kia? Giải trừ kiếp nạn?
Nhất thời hiểu ra tất cả, Tông Thủ trong nháy mắt khôi phục bình tĩnh.
- Hiện nay lại cho rằng Tông Thủ ta còn thích hợp hơn cả Trang Vũ?
- Chính là như vậy!
Shh gật đầu:
- Ta quan sát Trang Vũ hang chục lần, cũng tỉ mỉ lí giải y.
Shh còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng thần sắc khẽ đổi rồi cười nói:
- Xem ra hôm nay Tông huynh gặp phiền phức rồi, người nay vội vàng truy đuổi như vậy, chỉ e là hận huynh thấu xương. Thực lực của y cũng không tầm thường, cũng là Tiên cảnh đỉnh phong nhưng lại mạnh hơn độc trùng kia gấp trăm lần. Đạo hữu (anh bạn) lần này chắc chắn gặp nguy hiểm. được rồi, việc này để sau hẵng nói, Sát mỗ xin đi trước một bước!
Dùng khinh công đi cách một đoạn xa mới thản nhiên nói:
- Tông huynh có thể yên tâm, dù có thể tránh được sự truy kích của người này hay không, Sát mỗ cũng sẽ tận lực trông nom cơ nghiệp của Tông huynh tại Nguyên Liên giới…
Dư âm còn văng vẳng đến tận khi shh biến mất cũng kéo dài không tiêu tan.
Tông Thủ mặt mày nhăn nhíu, nghĩ ngợi. Người này quả thật rất cổ quái.
Khí chất trời sinh hung ác, mùi máu tươi xộc vào mũi, giống hệt với ngày hắn chém giết hơn mười vạn tu giả.
Người này nhất định đã kinh qua Tu La sa trường, lấy đi vô số tính mạng.
Đã là người của A Tu La tộc, lệ khí (độc ác) cũng không khỏi quá mãnh liệt.
Kết liên minh với người này, thật sự có nên hay không?
Thôi vậy, chuyện này để sau từ từ suy nghĩ!
Tông Thủ lắc đầu, lúc này sao có thể còn để tâm vào mấy chuyện này?
Khí huyết trong cơ thể sôi trào, chỉ cảm thấy một cỗ ý nghĩ hung ác cực kì sắc bén khóa chặt tâm thần hắn lại.
Một đạo khí tức cách đấy mấy (hành tinh/thế giới) cực nhanh ập đến.
Chỗ này nên dịch là hành tinh hay thế giới a nt vào mail cho e nhé.
- Cuối cùng cũng bắt được ngươi!
Bên tai nghe thấy một âm thanh giống như dã thú gầm rú rít gào bên tai.
Tông Thủ lắc đầu, ý niệm vừa động, Hư Không pháp tướng trong tâm trí liền lập tức xuất hiện.
Bốn mươi viên Thìn Long Đan từ xa xa dần dần phân tán ra xung quanh.
Giống như là gần ngay bên cạnh, mà lại như cách một hành tinh.
Sau đó vừa tròn hai mươi khẩu Tuyệt Diệt Long Nha kiếm từ trong tay áo bay ra.
Lượn một vòng tròn, sắp thành Thập Tuyệt Ngự Đạo Tuyệt Diệt đại trận.
Hôm nay là trận chiến gian nan, khủng khiếp nhất mà Tông Thủ gặp phải từ khi tập luyện võ.
Nếu đã không thể chạy thoát thì chỉ có nước dốc toàn lực đối phó.
Kiếm trận vừa bày bố xong, chỉ thấy từng đạo thương ảnh bổng nhiên đam thủng qua hư không rơi thẳng xuống chỗ này.
Trắng bạc sáng lạn, giống như hoe lê vậy.
Thần hoàng
Đạo thương ảnh kia ngư một cây búa tạ đập đến, mang theo ngọn lửa Phần Không trắng bạch oanh kích vào thân thể hắn.
Ánh sáng từ Vô Danh kiếm của Tông Thủ vửa lóe đã bị cỗ khí lực mạnh mẽ này đánh cho tán loạn.
Sức lực ngang với ba trăm tòa Di Sơn! Phải do bốn thành linh võ hợp lại!
Tông Thủ mở trừng mắt, chỉ trong một giây đã cảm nhận sức mạnh cường đại của người này.
Quả nhiên là một trong Tiên giai: Điên Phong! Thậm chí còn mạnh gấp trăm lần những người đồng giới. (cùng đẳng cấp)
Phương pháp tu luyện của người này chính là môn pháp của một môn phái lớn.
Có thể chế ngự vạn vật, chế ngự vạn pháp, thậm chí là chế ngự ba ngàn môn phái khác!
Thế gian này cư nhiên còn có thứ pháp lực kì diệu đến vậy!
Kiếm ảnh trong tay vừa mới tản ra liền lập tức tụ lại, nhanh chóng vung lưỡi kiếm lên trước ngực ngăn cản, hóa giải tấn công.
Cũng không khác khi vừa mới bắt đầu, đã bị luồng thương ảnh áp bức đánh tan.
Tông Thủ không thèm bận tâm, mặt không đổi sắc, dồn lực đem Vô Danh kiếm chĩa về phía trước.
Một khoảng không âm u trong vòng mười trượng, kiếm của hắn vẫn như cũ không thể xuyên tới!
Giao chiến với kẻ tuyệt đỉnh cường giả như vậy, hắn cũng không quan tâm nổi đến việc thân phận Đàm Thu có thể bị lộ.
Dồn hết toàn bộ sức lực không dám nửa phần nương tay!
Trong không trung liên tiếp từng trận tiếng kim loại trấn động.
Thương kiếm lần lượt giao kích, từng đợt từng đợt kình lực (sức mạnh lớn, mạnh mẽ) nghiền nát khoảng không xung quanh.
Tông Thủ chỉ cảm thấy mũi kiếm trong tay gần như chết lặng. Từng đợt tấn công gẫn như không thể chống đỡ lần lượt ập đến.
Cũng may chưa khiến hắn bị thương, phần lớn sức mạnh chỉ vừa tiếp xúc đến đã bị Hắc động trong tâm thức Tông Thủ nuốt gọn.
Sau đó dùng Bạch động phản công.
Sự biến hóa của môn Thôn Thiên Nguyên Hóa thuật này quả thật là kì diệu.
Chỉ là đơn giản vận dụng một chút mà đã có thể gặp cường khắc cường, gặp yếu khắc yếu.
Thêm một tiếng “tang” chấn động, dường như khiến ngàn đạo thương ảnh hợp lại thành một.
Ngàn vạn thành công lực tập hợp nổi, thân thể Tông Thủ cuối cùng cũng không chổng đỡ nổi, trong không trung lùi liên tục mấy bước, đến quá ba thốn mới đứng vững được.
Hắn ngay lập tức nhìn vào Vô Danh kiếm trong tay.
Đối phương rõ ràng là đang sử dụng tiên khí. Một đòn mạnh như vậy không khỏi hiến hắn lo lắng.
Kết quả là hắn thở nhẹ ra một hơi, thanh kiếm huyết sắc trong tay vẫn như cũ không bị hao tổn gì.
- Ẩn? thật kì quái, thanh kiếm này hôm nay cũng chỉ uống qua máu của Độc lão, nhưng khi vận kiếm, lực kiếm lại gia tăng không nhỏ.
Thầm cảm thấy rất khó hiểu, không lẽ Vô Danh kiếm lại bộc phát ra một thứ năng lượng mới?
Nhưng trận chiến hôm nay thật chẳng dễ chịu gì.
Không cần suy nghĩ thêm, từ sau lưng Tông Thủ vươn ra một đôi cánh sét dài đến nghìn trượng, một màu đen óng.
Ngoài ngọn lửa Phần Không ra, còn có một tia sét lóe ra.
Huyết mạch Phần Không càng sôi sục càng khiến cho tia sét này thêm mãnh liệt.
Không chỉ là ngọn lửa thiêu đốt mà cả sức mạnh của tia sét cũng như vậy. Lúc đầu cướp được Thất Cương Huyền Đình điển,
Tông Thủ mặc dù bị Trụ Thư và Kiếm Trận phân tâm, chưa từng có thời gian luyện tập nhưng vẫn nắm bắt được ba loại cương lôi.
Thi triển ra, thanh thế mạnh mẽ có thể sánh ngang Viễn Phi thiên cảnh.