Thần Hoàng
Chương 1125: Lục Thần phi đao?
- Vũ huynh cần gì phải tranh đoạt cùng một tên tiểu bối như ta? Nếu là ưa thích Long nữ, Tuyệt Long tiên vực ta, tất nhiên sẽ thay mặt Vũ huynh tìm kiếm.
Vũ Thiên Thần ‘Hắc’ một tiếng, ánh mắt lập lòe, rồi sau đó liền nhẹ gật đầu:
- Vậy thì theo ý ngươi đi! Chỉ là phải nhanh một chút, còn có cung điện này, cần Thuấn Long long huyết mới có thể mở ra. Trong cung điện này, trân tàng vô số, chúng ta sẽ làm theo hẹn ước như trước, mỗi người dựa vào cơ duyên, sau đó cùng một chỗ giúp ngươi lấy vật kia.
- Không cần!
Chu tà Hồng Cơ nhàn nhạt một câu, rồi sau đó từ bên hông lấy ra một vật, tiện tay đưa tới.
- Vạn Giới Tiền Hồn Hương, chắc hẳn Phi Sương tiểu thư cũng không nhận biết được vật này! Lời vừa rồi, Phi Sương tiểu thư cũng đã nghe được, muốn mượn long huyết của hai vị dùng một lát.
Vừa cười vừa nhìn mấy người một lát, còn Tông Thủ, chỉ là liếc qua, không thèm để ý chút nào.
Đáng thương cho tên này, một ngón tay cũng có thể nghiền chết.
Những lời này nói ra, lại chỉ chợt cảm thấy một bộ hạ ở sau lưng hơi khác thường.
Quay đầu lại, chỉ thấy sắc mặt của người này là tái nhợt dị thường. Trong mắt chứa đầy vẻ sợ hãi, nhìn về phía Tông Thủ ở kia.
Không khỏi âm thầm kỳ quái, người này, chính là thuộc hạ ở Vân Giới mà hắn triệu hồi về. Chủ quản Tuyệt Long thành kia, chính là tinh anh chính chính của Tuyệt Long tiên vực. Tại sao lại như vậy?
Vì vậy tò mò hỏi:
- Vì sao như thế? Ngươi nhận ra người này?
Sắc mặt người nọ cực kỳ khó coi, khẽ gật đầu. Người này, hắn há có thể không biết?
- Vân Giới Càn Thiên quốc chủ, Huyết Kiếm yêu quân Tông Thủ!
Mấy tháng trước, tận mắt thấy bất thế chi uy của người này, trong lúc độ kiếp, liên tục chém giết mấy vị Tiên cảnh!
Tông Thủ nghe vậy là hơi vui vẻ, nguyên lai mình cũng không phải là kẻ chân chính yên lặng vô danh.
Người này cũng xuất thân từ Vân Giới? Điều này thú vị rồi đây!
- Huyết Kiếm yêu quân?
Chu tà Hồng Cơ nhíu mày một chút, ánh mắt kinh ngạc. Lúc trước hắn xem thường Tông Thủ, lại không ngờ tới gia hỏa này nguyên lai cũng là có một chút bản lĩnh.
Có thể khiến cho bộ hạ có bộ dáng như vậy, thực lực nghĩ đến cũng nhất định là bất phàm.
Ngay sau đó là cười khẽ một tiếng, có chút hăng hái hỏi.
- Tu vi như thế nào? Ở bên trong vg, chắc hẳn là rất nổi danh ?
Lại chưa từng chú ý, khi thanh âm bốn chữ Huyết Kiếm yêu quân phát ra, ở trong hơn trăm người đang hội tụ nơi đây, thì có hơi mười người là sắc mặt đại biến.
Tu vi phần lớn không cao, chỉ có Linh cảnh, nhưng cũng có một hai vị Tiên giai tu sĩ, tựa hồ là nhớ ra cái gì đó, trên mặt là tái nhợt một mảnh.
Mà vị Linh cảnh vừa mới mở miệng kia, trên mặt là hiện ra vẻ khổ sáp.
- Không chỉ là nổi danh mà thôi, là vô địch Vân Giới! Ngay tại hai tháng trước, trong lúc độ Linh cảnh chi kiếp, dùng Vương đạo võ học thi triển ra phi đao thuật, liên tục chém chết bốn vị Tiên giai.
Câu đầu tiên còn không có gì, vô địch một giới, cũng phải nhìn xem đó là thế giới nào.
Vân Giới linh triều vừa lên, lặc dù ở bên trong thế giới không có đối thủ thì lại có thể thế nào? Cường thịnh trở lại thì cũng có thể mạnh đến mức nào cơ chứ?
Sau khi nghe được câu sau, thần sắc mới dần dần ngưng trọng.
Trảm sát lúc độ kiếp, nói cách khác, thời điểm mà đại bộ phận lực lượng của người này bị kiếp lôi kiềm chế, còn có lực lượng chém giết Tiên giai!
Như vậy thì sau khi độ kiếp, thực lực sẽ như thế nào?
Chỉ có bốn chữ ‘Vương đạo võ học’ kia mới khiến cho người ta hơi thoáng yên tâm.
Tông Thủ này nếu là mượn nhất quốc chi thế, đem Tiên cảnh chém giết. Thì ở đây là Huyền Tàng giới, rời xa quốc thổ, chưa hẳn liền có thể làm được.
Tông Thủ lại vẫn là đang cười, sát cơ càng thịnh, Thất Chuyển Huyền Thông Nhập Vi Cấm từng cái được cởi bỏ, khiến cho chân nguyên hồn lực cũng không bị trói buộc.
Ở trong rất nhiều tu sĩ Tiên cảnh kia, lúc này đã có một người đột nhiên ra khỏi hàng, thần sắc nghiêm túc, trang trọng hướng về phía Tông Thủ thi lễ:
- Chuyện hôm nay, Lê mỗ ta chỉ là ứng với lời mời của Chu tà Hồng Cơ mà thôi. Đúng là cũng có tâm tham lam vật trong Thuấn Không long điện này, mới đáp ứng chạy đến để trợ giúp hắn. Hết thảy sự tình, đều chưa từng tham dự. Cùng với hai vị tiểu thư này, cũng không có ân oán. Trước đó nếu là biết quốc chủ ở đây, ta nhất định sẽ không đến. Không biết quốc chủ, có đồng ý để cho Lê mỗ ly khai nơi này?
Tiếng nói của hắn chưa dứt, thì có hai vị tu sĩ Tiên giai, tương tự cũng là sắc mặt khác thường theo sát phía sau, hướng Tông Thủ vái chào.
Mặc dù chưa từng nói chuyện, nhưng cũng có đồng dạng ý tứ, hỏi thăm Tông Thủ, phải chẳng có thể để cho bọn hắn rời đi.
Sắc mặt Chu tà Hồng Cơ nhưng lại là tái nhợt một mảnh. Toàn bộ chưa từng nghĩ tới, gần kề chỉ là bốn chữ Huyết Kiếm yêu quân này, khiến cho ba vị hảo thủ mà hắn hao tổn tâm cơ mời tới liền lập tức thối lui.
Mặc dù trước mắt, chính là đệ nhất Long điện được xưng là trân tàng vô số, cũng như cũ vẫn là như thế, không thèm quan tâm.
- Lệ Phượng Phi!
Ba chữ kia, cơ hồ là từ trong kẽ răng rít ra, tràn trập khí tức sâm lãnh.
Lê Phượng Phi kia lại không thèm để ý chút nào, lắc đầu nói:
- Hai tháng trước, Lê mỗ đã từng đi qua Vân Giới một chuyến, vừa vặn may mắn có thể thấy được trí tuệ của quốc chủ. Chu tà điện chủ nếu muốn oán giận ta, Lê Phượng Phi cũng chấp nhận. Muốn bảo vệ thân mình, chính là việc phải làm.
Hai người Phi Sương, Phi Hàn, đôi môi anh đào đều là khẽ nhếch lên, không ngậm miệng được, trong mắt đều là ý kinh ngạc.
Gia hỏa bên cạnh này, rốt cuộc là làm chuyện gì? Vì sao chỉ đơn giản báo ra danh tự, liền khiến cho ba vị Tiên giai tu sĩ sinh lòng thoái ý?
Tựa hồ hôm nay có thể ly khai nơi này hay không, còn phải xem tâm ý của Tông Thủ đến cùng là như thế nào?
Chỉ cảm thấy trong nội tâm là mờ mịt, bất quá trong con ngươi tuyệt vọng cũng đã có thêm vài phần sinh cơ.
Tông Thủ thì lại nghiêng mắt nhìn vị Tiên tu họ Lê này, có thể nhìn thấy thời thế, bo bo giữ mình, người này ngược lại là có chút ý tứ.
Suy ngẫm thoáng qua, liền thản nhiên nói:
- Thuấn Không long điện đã không cấm ngoại tộc xuất nhập. Như vậy các ngươi ở bên cạnh nhìn xem là được. Đợi bổn vương đem những người này giải quyết, sau đó các ngươi cũng có thể đi vào kiếm chút chỗ tốt.
Biết được cái Thuấn Không long điện này ước chừng cũng như đệ tam Long điện. Một người tuyệt không có khả năng mang tất cả đi được.
Thời điểm ăn một mình không hết, Tông Thủ hắn gần đây là dễ nói chuyện vô cùng.
Khó có được người đối với hắn sùng kính, kính sợ như vậy, ở trước mặt hai nha đầu này phóng đại mặt mũi của Tông Thủ hắn, tự nhiên là không ngại một phen, bánh chưng đi, bánh quy lại.
Ở trong tòa Thuấn Không long điện cầm chỗ tốt, cũng miễn cho sau khi mấy người kia rời khỏi lại nói lung tung.