Thần Ấn Vương Tọa
Chương 290: Quang Tinh Linh Nữ Vương
Nhã Đình đi theo Long Hạo Thần đã lâu. Từ lúc cô mới bắt đầu theo Long Hạo Thần thì đã biết cảm tình giữa hắn và Thải Nhi. Chính vì hiểu rất rõ Long Hạo Thần, cô mới càng hiểu rằng giữa mình và Long Hạo Thần là hoàn toàn không thể nào, dù có thể xác đi nữa cũng vẫn không thể.
Nếu đã vậy thì chỉ có lùi một bước, làm em gái của hắn. Làm em gái cùng hắn sống chết.
Thân thể Nguyệt Dạ Nữ Vương chậm rãi bay lên, sau lưng cô chậm rãi giương đôi cánh trong suốt vàng nhạt, điều này ý nghĩa giữa Nhã Đình và thân thể cô dung hợp rất thuận lợi.
Một đôi, hai đôi, ba đôi, bốn đôi. Khi cánh đạt tới bốn đôi thì trên mặt Long Hạo Thần lộ nụ cười khẽ, điều này ý nghĩa sau khi dung hợp, tu vi của Nhã Đình không yếu đi.
Cùng lúc đó, bỗng nhiên đôi cánh thứ năm cũng giãn ra, khác với bốn đôi trước, đôi thứ năm lại là màu xanh nhạt chứ không phải vàng nhạt.
"Thành công!" Long Hạo Thần có chút hưng phấn siết chặt nắm tay.
Tuy hắn đã loại bỏ hắc ám thuộc tính trong người Nguyệt Dạ Nữ Vương, nhưng vẫn giữ thủy thuộc tính. Thủy và quang đều là nguồn suối sinh mệnh, hai bên giao hòa, thêm vào huyết mạch Quang Thần của Long Hạo Thần mới chế tạo thân thể Nhã Đình thêm hoàn mỹ. Về mặt huyết mạch có lẽ kém hơn Long Hạo Thần một chút, nhưng cô có song thuộc tính thì vẫn có thể thi triển ra lực lượng sáng tạo sinh mệnh.
Theo sát năm đôi cánh là đôi thứ sáu. Tổng cộng sáu đôi mười hai cánh, từ từ giương ra sau lưng Nhã Đình. Trong đó tám cánh là màu vàng, bốn cánh là màu lam, nhìn rất lung linh chói mắt.
Linh lực trên người Nhã Đình cực kinh khủng. Mơ hồ tỏa ra vầng sáng bảy sắc, cái này giống với Quang Thần Lĩnh Vực sau khi tiến hóa. Nhưng khác là trong bảy sắc này có ba màu bắt mắt nhất, bốn màu khác nhạt dần, dường như bị ba màu này nuốt mất.
Ba màu bắt mắt này gồm vàng, lam và lục. Ba sắc ánh sáng này xoay quanh người Nhã Đình, trong đó mạnh nhất là màu vàng. Nguyên bản mái tóc đen của Nguyệt Dạ Nữ Vương bị sắc vàng nhuộm hoàn toàn. Sắc lam tức biến thành váy dài, sắc lục biến thành màu mắt Nhã Đình.
Giờ phút này, trên người Nhã Đình tỏa ra hơi thở thậm chí trên Long Hạo Thần. Ba sắc ánh sáng hợp thành lĩnh vực uy thế mạnh mẽ, bức ép Y Tư Đốn Vương.
Y Tư Đốn Vương đi tới bên người Long Hạo Thần, khom người hướng Nhã Đình.
"Hoan nghênh người giáng thế, Quang Tinh Linh vương."
Nhã Đình gật đầu với Y Tư Đốn Vương, con ngươi hóa thành sắc xanh nhạt dạt dào sức sống, ánh mắt nhu hòa nhìn chăm chú vào Long Hạo Thần. Đôi tay cô ở trước ngực liên tục làm mấy động tác, một quang văn kỳ dị bay ra thẳng tới trước ngực Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần ngây ra, không hiểu Nhã Đình định làm gì. Nhưng hắn tin tưởng cô sẽ không hại mình, nên bản năng đón lấy quang văn.
Quang văn vào tay, chớp mắt tan vào người hắn. Ngay sau đó, thân thể Long Hạo Thần rung động, Nhã Đình cũng run lên.
Một chiếc cầu vàng xuất hiện giữa hai người, liên kết ngực họ.
Long Hạo Thần chỉ cảm thấy tốc độ linh lực của mình tăng nhanh chóng mặt. Vốn hắn có Trái Tim Vĩnh Hằng tăng phúc chín vạn, đột phá cảnh giới cấp chín bậc ba thì đã hơn ba mươi vạn. Lúc này hắn chỉ thấy từng linh khiếu thuận theo xương sống mở ra, chốc lát sau, nội linh lực của hắn tăng lên hơn năm vạn, đạt tới ba mươi lăm vạn.
Nhưng trên mặt hắn không vui vẻ gì, chỉ có chút bất đắc dĩ.
"Nhã Đình, cô cần gì khổ vậy?"
Nhã Đình, không, hiện giờ nên gọi cô là Long Nhã Đình, cô kế thừa dung nhan tuyệt mỹ của Nguyệt Dạ Nữ Vương Tư Tư mỉm cười với Long Hạo Thần, nói.
"Thân thể và sinh mệnh của em đều là anh hai cho, nếu có ngày nào anh hai không còn nữa, vậy em sống còn có ý nghĩa gì? Hơn nữa khế ước đã hoàn thành, là không thể sửa đổi nha."
Thì ra mới rồi phù văn nhìn như đơn giản nhưng lại là huyết khế của Nhã Đình. Trong người cô có huyết mạch của Long Hạo Thần, hoàn thành huyết khế xong tự động quay về đưa hắn. Dựa theo tu vi còn cường đại hơn Long Hạo Thần, cô che giấu hơi thở huyết khế cho nên hắn không phát hiện. Huyết khế hoàn thành, tất nhiên Long Hạo Thần chịu khế ước ảnh hưởng, tu vi mới tăng mảng lớn, tựa như quan hệ giữa hắn và Hạo Nguyệt.
Sáu cánh sau lưng mở ra, Nhã Đình lóe người đi tới bên cạnh Long Hạo Thần, ôm cánh tay trái của hắn, cười hì hì nói.
"Có huyết khế liên kết, anh hai vĩnh viễn không thể rời khỏi em."
Long Hạo Thần có chút bất đắc dĩ sờ đầu cô.
"Cô bé ngốc này!"
Y Tư Đốn Vương nhìn Long Hạo Thần, lại nhìn Nhã Đình, trên mặt cũng lộ nét cười, thì thào.
"Đây chắc là kết cuộc tốt nhất."
Đúng lúc này, thời gian xung quanh lại xuất hiện trạng thái tĩnh lặng, Long Hạo Thần hơi kinh sợ. Cùng lúc đó, thanh âm không chút cảm tình lần nữa vang lên trong lòng hắn.
"Trong ích lợi không bị lạc, trong mê hoặc tìm ra chân lý. Lấy quang minh tẩy rửa hắc ám, tạo ra giữa quang và thủy. Ngươi thông qua đợt thử thách thứ nhất. Y Tư Đốn Vương kính nể và thân thiết là thu hoạch lớn nhất ngươi đạt được trong lần thử thách này."
Nghe mấy lời này, trong lòng Long Hạo Thần nảy ra suy nghĩ: quả nhiên là thế.
Đây có nghĩa là gợi ý của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa chưa chắc nhất định phải làm theo, thậm chí trong đó còn có ngộ đạo. Nếu mình thật sự không phát hiện âm mưu của Nguyệt Dạ Nữ Vương, hoặc là phát hiện mà vẫn thực hành gợi ý, chỉ sợ thử thách đã thất bại.
Thử thách của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa không chỉ là thực lực còn có các mặt thử thách về nhân tính, trí tuệ.
Nhưng đây mới chỉ là thử thách đợt đầu, đợt sau sẽ là cái gì đây?
Đúng lúc này, một tiếng rồng ngâm lảnh lót bỗng quanh quẩn trong hang động. Long Hạo Thần giật nảy mình, sắc mặt của Y Tư Đốn Vương lập tức biến khó xem.
"Vẫn chưa đủ sao? Thần Thánh Cự Long dựa vào bản thân là tọa kỵ của Sáng Thế Thần lại đến quấy rầy Y Tư Đốn của ta." Nói xong Y Tư Đốn Vương lóe người đi ra ngoài động.
Long Hạo Thần biết, chỉ sợ Thần Thánh Cự Long này có liên quan rất lớn đến thử thách tiếp theo, không dám chậm trễ, vội vàng cùng Nhã Đình bay ra ngoài.
Đi ra ngoài động, hắn và Nhã Đình bất giác nhìn hướng không trung. Bởi vì bầu trời xanh biếc bỗng dưng biến mất.
Nguyên bầu trời tràn ngập hơi thở thần thánh, uy nghiêm, áp lực, vầng sáng bảy sắc chiếu thế giới Y Tư Đốn cũng biến sắc theo.
Y Tư Đốn Vương bay giữa không trung, mắt sáng ngời nhìn chằm chằm phương xa, một điểm sáng đang nhanh chóng lao hướng bên này.
Thị lực của Long Hạo Thần rất tốt, nhưng không chờ hắn dõi mắt trông về phương xa, giây trước còn là điểm sáng thì giây sau đã phóng đại trong tầm mắt.
Đó là một con rồng, một con rồng chân chính. Sau lưng không có cánh, thân dài hơn ba mươi mét, toàn thân vảy vàng, dưới bụng có năm vuốt, đầu có đôi sừng. Đôi mắt uy nghiêm nhìn hướng họ, theo nó bay nhanh, tất cả bảy sắc trên trời cũng dao động theo.
Y Tư Đốn Vương tức giận quát.
"Thần Thánh Cự Long, ngươi đủ rồi chưa? Không có việc gì cứ chạy sang bên ta dạo một vòng, ngươi rảnh đến "đau trứng" à? Tuy nhiên, không biết ngươi có thứ đó không nữa."
Thần Thánh Cự Long hừ lạnh một tiếng.
"Tên lùn kia, không phải ngươi sợ tín đồ của mình biến đổi tín ngưỡng sao? Có bản lĩnh thì cũng tới đảo Thần long của ta đi. Hôm nay ta đến không phải tìm ngươi, là ý chỉ của thần. Nhân loại, chiến thắng ta là thử thách thứ hai ngươi phải đối mặt."
Y Tư Đốn Vương vừa định nói cái gì, đột nhiên trên trời một luồng sáng xanh biếc giáng xuống, chiếu rọi trên người gã. Thoáng chốc Y Tư Đốn Vương đánh rùng mình, lời đến bên miệng không thốt ra, chỉ có thể áy náy lắc đầu với Long Hạo Thần.
Đó là lực lượng tự nhiên tinh thuần, tràn ngập sức sống vô tận. Có thể khiến cả Y Tư Đốn Vương đều bất đắc dĩ thì chỉ có tín ngưỡng của gã, lực lượng đến từ Thần Tự Nhiên. Thật rõ ràng, thử thách của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa không vì quan hệ giữa hắn và Y Tư Đốn Vương mà giảm độ khó.
Long Hạo Thần tuyệt đối không biết, vốn thử thách thứ hai chính là hắn chịu đựng công kích của Thần Thánh Cự Long một tiếng đồng hồ không bại. Nhưng bởi vì hắn hồi sinh Nhã Đình cho nên thử thách tăng thêm độ khó.
Nếu là thử thách thì không thể tránh khỏi, nhiều lời vô ích. Long Hạo Thần gật đầu với Thần Thánh Cự Long, nói.
"Mời."
Nói rồi hắn lóe người, đã hóa thành luồng sáng vàng vọt lên trời. Lúc bay lên, Quang Thần Lĩnh Vực cũng khuếch tán, không chút e ngại đón hướng lĩnh vực Thần Thánh Cự Long phủ cả chân trời. Cùng lúc đó, một đoàn sáng bảy sắc lấp lánh bay theo Long Hạo Thần, khi hắn thăng lên không trung mấy ngàn mét thì dưới thân đã có một con Thần Thánh Độc Giác Thú.
Tuy chiến đấu còn chưa bắt đầu, nhưng Long Hạo Thần đã sơ bộ suy đoán thực lực của Thần Thánh Cự Long. Làm ma thú mạnh nhất hắn được biết, cường giả mà ngay chính Y Tư Đốn Vương còn hết cách, tu vi của Thần Thánh Cự Long này ít nhất tương đương với cấp chín bậc năm trở lên. Càng đáng sợ là sức mạnh của nó sẽ không kém hơn linh lực.
Duy nhất khiến Long Hạo Thần cảm thấy có cơ hội chính là lĩnh vực của mình. Tất cả sinh vật có thuộc tính thần thánh về mặt thuộc tính đều lấy quang làm chủ. Quang Thần Lĩnh Vực của hắn có thể nói là căn nguyên của tất cả quang thuộc tính, đủ khắc chế Thần Thánh Cự Long ở mặt này. Cho nên hắn muốn thử một chút, khi lĩnh vực của mình tiếp xúc với lĩnh vực của Thần Thánh Cự Long sẽ xuất hiện tình huống như thế nào.
Khi hai lĩnh vực ở trên không trung va chạm, Y Tư Đốn Vương ở phía xa quan chiến trong lòng nảy ra cảm giác kỳ lạ. Quang Thần Lĩnh Vực của Long Hạo Thần đụng vào Thần Thánh Lĩnh Vực thì tựa như dao nóng chém vào khối bơ, xoẹt xoẹt thấm vào trong.
Trên bầu trời cùng là ánh sáng bảy sắc, Thần Thánh Lĩnh Vực lại thiếu đi phần nội tình sắc vàng kia, nhanh chóng dâng tràn, khuếch tán, chẳng những không áp chế được Long Hạo Thần còn bị hắn chiếm một góc trên trời.
"Ủa. Lực lượng quang minh thật tinh thuần, hèn chi có tư cách khiến bổn tọa ra tay." Thần Thánh Cự Long tò mò nhìn Long Hạo Thần, nhưng hành động của nó không ngừng, phun ra một ngụm hơi thở bảy sắc bắn hướng Long Hạo Thần.
Biểu tình Long Hạo Thần bình thản, cưỡi Thần Thánh Độc Giác Thú, trên mặt lộ nụ cười nhạt. Cùng với tay phải của hắn nâng lên, ánh vàng bảy sắc Quang Thần Lĩnh Vực tựa như sóng cồn nở rộ, nhanh chóng xua tan Thần Thánh Lĩnh Vực, cùng lúc đó va chạm vào hơi thở của nó.
Hơi thở của Thần Thánh Cự Long lập tức bị suy yếu, nhưng sắc vàng trong bảy sắc biến mất thì ánh sáng khác vẫn lao hướng Long Hạo Thần.
Không đợi Long Hạo Thần hành động, Nhã Đình lóe người lên, đã đi tới trước mặt Long Hạo Thần, mười hai cánh sau lưng giương ra, tay phải chỉ ra. Chỉ thấy giữa không trung một kiếm quang khổng lồ dài trăm mét xuất hiện. Ánh sáng chợt lóe cắt mở hơi thở của Thần Thánh Cự Long, ngay sau đó chém hướng bản thể của Thần Thánh Cự Long.
Cùng lúc đó, xung quanh người Nhã Đình ngưng tụ ra lực lượng thuộc về lĩnh vực, cùng là quang thuộc tính nhưng so với Quang Thần Lĩnh Vực của Long Hạo Thần thì hoàn toàn khác hẳn. Quang của Nhã Đình tựa như ánh nắng giữa trưa, chói mắt mà lãnh liệt.
Kiếm quang to lớn dài trăm mét ở trên bầu trời lấp lánh ánh sáng chói mắt, tràn ngập khí chất vương giả, độc nhất vô nhị.
Đây là kỹ năng lĩnh vực? Nhưng Nhã Đình thi triển ra kỹ năng lĩnh vực cũng quá dễ dàng rồi đi. Vốn không có bất cứ chuẩn bị gì cả. Nhưng trên thanh kiếm vàng rõ ràng là hơi thở lĩnh vực của cô.
Thần Thánh Cự Long cũng giật nảy người. Làm bên chịu đựng, nó có cảm nhận mãnh liệt nhất với hơi thở trên thánh kiếm. Đó là khí chất vương giả không xa hoa lại tràn ngập lực phá hoại khó thể hình dung khiến nó không xám sơ sẩy.
Thân thể to lớn quẫy trên không trung, đôi sừng trên đỉnh đầu bắn ra tia chớp bảy sắc, hai tia chớp ở trên không trung hợp thành một đánh hướng kiếm vàng.
Trong tiếng nổ, kiếm to màu vàng tạm dừng ở giữa trời, tia chớp bảy sắc lượn lờ.
Nhã Đình hừ lạnh một tiếng, đôi tay ở trước ngực nhanh chóng chuyển động vài động tác phức tạp, mạnh đè. Thoáng chốc ánh sáng vàng trên thanh kiếm nở rộ, cứng rắn phá vỡ tia chớp bảy sắc, vẫn mạnh mẽ không gì sánh kịp chém hướng Thần Thánh Cự Long.
"Đây là lĩnh vực vũ khí?" Y Tư Đốn Vương ở phía xa trợn to mắt. Sự mạnh mẽ của Nhã Đình khiến gã cảm thấy sợ hãi.
Lĩnh vực vũ khí? Đây là lần đầu tiên Long Hạo Thần nghe đến cách nói này. Nhưng nhìn tình hình trước mắt rồi suy một ra ba. Hắn lờ mờ đoán được lĩnh vực của Nhã Đình rất có thể là hình thái đặc biệt, trực tiếp dùng lĩnh vực làm vũ khí, nhưng không phải là kỹ năng lĩnh vực. Thanh kiếm to lớn kia chắc chính là lĩnh vực vũ khí của cô. Rất có thể bởi vì trong quá trình hồi phục cô dung hợp hai năng lượng của hai thần kiếm mới có tiến hóa đặc biệt như vậy.
Từ lúc Nhã Đình mới ra tay thì Long Hạo Thần đã cảm giác được, so đấu về mặt linh lực thì cô không kém Y Tư Đốn Vương bao nhiêu. Giống như Y Tư Đốn Vương, chỉ sợ đều là cường giả cấp chín bậc bốn, mà Thần Thánh Cự Long thì mạnh cỡ cấp chín bậc năm.
Sở dĩ đoán Thần Thánh Cự Long là cấp chín bậc năm bởi vì Long Hạo Thần thấy nó toàn thân bỗng biến thành bảy sắc, quẫy người, nhanh chóng tránh khỏi thanh kiếm vàng. Cùng lúc đó, cái đuôi mạnh đập vào thanh kiếm, khiến kiếm vàng bay sang bên.
Người Nhã Đình rung lên, kiếm vàng trên không trung tạm dừng. Cô mới vừa có được thân thể, tuy tu vi tiến hóa đến tầng Tinh Linh vương nhưng chưa quen thuộc khống chế.
Tay phải Long Hạo Thần chỉ hướng Nhã Đình. Bỗng chốc ánh vàng bảy sắc ùa hướng Nhã Đình.
Giữa hắn và Nhã Đình có liên hệ huyết khế, thực lực như cùng một căn nguyên, cho nên khi lĩnh vực của hắn bao phủ Nhã Đình vào trong, cô bỗng tăng khí thế, đôi tay ở trên không trung quét một vòng. Kiếm vang nở rộ hàng vạn ánh sáng, ở trên không trung huyễn hóa ra màn kiếm muốn áp chế Thần Thánh Cự Long xuống dưới.
Thần Thánh Cự Long bực mình! Tuy lĩnh vực vũ khí của Nhã Đình cực kỳ mạnh mẽ nhưng nếu là ở trạng thái bình thường thì nó có tin tưởng mất một đoạn thời gian là sẽ chiến thắng.
Nhưng lĩnh vực của Long Hạo Thần khắc chế lĩnh vực của nó gắt gao. Quang thuộc tính chủ yếu nhất bị toàn diện suy yếu, thực lực của Thần Thánh Cự Long bị hạ thấp trên một phần ba. Tuy thân thể nó mạnh mẽ nhưng không dám cùng lĩnh vực vũ khí của Nhã Đình cứng rắn chống, thoáng chốc bị đè ép.
Càng khiến Thần Thánh Cự Long lo lắng là cô khống chế thanh kiếm quen thuộc, thêm vào lĩnh vực của Long Hạo Thần tăng phúc, thế công của Nhã Đình biến ngày càng sắc bén, giết Thần Thánh Cự Long liên tục lùi bước, không thể không dùng Lĩnh Vực Vi Ta để đối kháng.
Tay phải Long Hạo Thần chỉ hướng bầu trời nay thu lại. Mới rồi kỳ thật hắn đã nghĩ ra cách đối phó với Thần Thánh Cự Long, ai ngờ Nhã Đình có năng lực cỡ đó. Nếu đã vậy thì không vội lật bài tẩy. Trời mới biết Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa còn có thử thách nào càng khó khăn hơn.
Quang Thần Lĩnh Vực hết sức hỗ trợ cho lĩnh vực của Nhã Đình. Sừng trên đỉnh đầu Thần Thánh Độc Giác Thú không ngừng tỏa ra từng vòng ánh sáng bảy sắc tăng cường linh lực cho Long Hạo Thần.
Thế giới Y Tư Đốn chính là một thế giới tràn ngập sự sống, tất nhiên không thể thiếu được quang. Cho nên Quang nguyên tố nơi đây cực kỳ tinh thuần.
Thần Thánh Cự Long nhiều lần đến tất nhiên là vì thích Quang nguyên tố tại đây. Nhưng bây giờ những Quang nguyên tố này chỉ nhận một chủ nhân, đó chính là Quang Thần Lĩnh Vực.
Lĩnh vực áp chế khiến Thần Thánh Cự Long không cách nào hoàn toàn phát huy thực lực bản thân, Long Hạo Thần và Nhã Đình hợp tác khiến nó bó tay với hai người.
Đối kháng kiếm to vàng, ánh mắt Thần Thánh Cự Long bắt đầu biến nghiêm túc hơn. Thanh âm trầm thấp ngâm xướng chú ngữ vang lên. Giọng nó rất đặc biệt, hiển nhiên là ngôn ngữ thuộc về long tộc. Trong quá trình liên tục ngâm xướng, sáu ánh sáng trừ sắc vàng bên người nó biến càng sáng lạn.
Thần Thánh Cự Long so với Thần Thánh Độc Giác Thú đơn thuần có quang minh, nó còn có sáu thuộc tính thủy, hỏa, thổ, phong, lôi điện và hàn băng. Thêm vào quang minh nữa chính là tập hợp bảy thuộc tính. Lúc này không thể điều động lực lượng quang thuộc tính, nó còn có sáu loại thuộc tính khác có thể vận dụng.
Thần Thánh Cự Long không ngừng ngâm xướng, bầu trời như sục sôi. Thật nhiều vầng sáng sáu sắc ở trên không trung hóa thành từng mảng vầng sáng lan tỏa.
Ma pháp long ngữ. Sắc mặt Long Hạo Thần biến trầm trọng.
Ma pháp long ngữ của Thần Thánh Cự Long tuyệt đối là công kích cường đại nhất của long tộc. Tại Thánh Ma đại lục, ngay cả rồng bình thường còn rất hiếm thấy chứ nói chi là Thần Thánh Cự Long. Coi như là ít một loại thuộc tính, chỉ sợ uy lực một kích kia cũng cực kỳ khủng bố.
Tay phải Long Hạo Thần kiềm không được lại nâng lên.
"Anh hai, hãy để em, em làm được mà." Giọng kiên quyết của Nhã Đình vang bên tai Long Hạo Thần.
Ngay sau đó, thân thể cô bỗng hóa thành luồng sáng bay hướng thanh kiếm vàng.
Lĩnh vực của Nhã Đình tên là Vương Giả kiếm, chính là lĩnh vực vũ khí tinh thuần nhất. Lĩnh vực vũ khí cấp bậc trên cả thần khí bình thường. Lĩnh vực vũ khí mạnh nhất thậm chí vượt qua uy lực siêu thần khí.
Cô muốn làm gì?
Nhã Đình rất nhanh cho ra đáp án. Ánh sáng vàng chợt lóe, thân thể cô biến mất trong Vương Giả kiếm. Ánh sáng vàng còn đậm hơn trước gấp trăm lần bỗng bùng phát. Kiếm ý khủng bố như là muốn xé rách khung trời.
Ma pháp long ngữ của Thần Thánh Cự Long cũng hoàn thành ngay lúc này. Trên bầu trời, sáu ảo ảnh rồng dài hơn ngàn mét hiện ra, mỗi một con rồng phun ra hơi thở cường đại đánh hướng Long Hạo Thần.
Hơi thở mỗi một con rồng đều có thể sánh ngang với siêu cấp cấm chú. Ảo ảnh sáu con rồng cùng phát động, thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang.
Nhưng trong uy áp khủng bố này, Vương Giả kiếm của Nhã Đình bỗng nhiên tăng vọt, chớp mắt cũng biến dài tới ngàn mét. Kiếm ý, kiếm hồn, kiếm tâm chớp mắt dung hợp thành một. Đó là lực lượng khủng bố khó thể hình dung, sự sắc bén đó càng là Long Hạo Thần trước giờ chưa từng gặp.
Nếu nói Hạo Nguyệt biến thành Tử Kim Hạo Nguyệt kiếm chính là Hủy Diệt kiếm mạnh nhất, vậy giờ phút này Vương Giả kiếm của Nhã Đình chính là thanh kiếm vương giả mạnh nhất!
Long Hạo Thần sử dụng Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, Lam Vũ, Quang Phù Dung làm vũ khí trong thời gian khá dài. Có thể nói hắn lĩnh ngộ kiếm đều là dùng hai thanh kiếm này thể hiện. Khi hai thanh kiếm hòa thành một với Nhã Đình, ký ức trên kiếm và bản thân Nhã Đình hiểu ra sau khi dung hợp với Long Hạo Thần, thêm vào tác dụng huyết mạch Quang Thần của hắn, khiến Nhã Đình lĩnh ngộ về kiếm đã đạt tới độ cao mới, thậm chí vượt trên cả Long Hạo Thần. Bởi vì bản thân cô từng làm kiếm linh!
Hàng vạn ánh sáng vàng lấp lánh trên không trung, dường như phút chốc bầu trời xuất hiện vô số cột sáng vàng. Sáu hơi thở khủng bố bị ánh sáng vàng nghiền ép, thoáng chốc biến hỗn loạn.
Kiếm Tinh Vũ? Đây là Kiếm Tinh Vũ.
Long Hạo Thần trợn to mắt. Không sai, Vương Giả kiếm thi triển chẳng phải chính là kỹ năng của kỵ sĩ, Kiếm Tinh Vũ đó ư? Nhưng đây cũng là Kiếm Tinh Vũ bản mạnh nhất Long Hạo Thần đã thấy!
Thân thể khổng lồ của sáu con rồng ở trước Vương Giả kiếm dường như biến thành dê chờ làm thịt. Ánh sáng vàng lấp lánh, Vương Giả kiếm do Nhã Đình biến thành ở trên không trung xoay một vòng. Thoáng chốc cổ mỗi con rồng xuất hiện một sợi chỉ vàng, ngay sau đó, chúng hoàn toàn sụp đổ.
Thần Thánh Cự Long trợn to mắt há hốc mồm nhìn tình cảnh này. Tuy ma pháp long ngữ của nó bởi vì không có chủ thể Quang Minh long dẫn dắt mà suy yếu, nhưng đây cũng là một trong các ma pháp mạnh nhất của nó! Lại cứ như vậy bị đối thủ yếu hơn mình hủy diệt.
Không ngờ lĩnh vực vũ khí cường đại đến mức này, tại sao rõ ràng tu vi của cô chưa tới cấp chín bậc năm mà có thể thi triển ra năng lực Lĩnh Vực Vi Ta?
Theo Thần Thánh Cự Long thấy thì Nhã Đình vào Vương Giả kiếm dung hợp rõ ràng chính là đặc điểm của Lĩnh Vực Vi Ta, kỳ thật dĩ nhiên Nhã Đình không thể thi triển ra Lĩnh Vực Vi Ta. Cô đem mình biến thành kiếm linh của Vương Giả kiếm, do đó thúc đẩy Vương Giả kiếm phát ra lực lượng mạnh nhất. Có thể nói bây giờ cô phóng đại năng lực ban đầu gấp trăm lần, ngàn lần.
Vương Giả kiếm phá hủy ma pháp của Thần Thánh Cự Long xong lập tức chuyển thân kiếm, không chút khách sáo chém xuống đầu Thần Thánh Cự Long.
Lúc này Thần Thánh Cự Long có chút luống cuống, hơn nữa tâm tình bực tức. Đừng nói tới lĩnh vực của Long Hạo Thần ảnh hưởng quá lớn đến nó, lĩnh vực vũ khí của Nhã Đình bá đạo như vậy, phương xa hắn đứng đó còn chưa nhúng tay vào mà nó đã không thể chống nổi.
Thần Thánh Cự Long nổi giận gầm một tiếng, thân hình lóe lên đã xuất hiện ngoài mấy ngàn mét.
"Không đánh, không đánh. Bổn tọa không thua, chỉ là lĩnh vực của các ngươi khắc chế ta quá lợi hại mà thôi. Hai đánh một thì có bản lĩnh gì?"
Ánh sáng vàng thu lại, Nhã Đình lóe người quay trở về bên cạnh Long Hạo Thần, khinh thường liếc Thần Thánh Cự Long, nói.
"Ta mới chỉ dùng một nửa lực lượng mà ngươi đã chịu không nổi, lúc trước đâu có nói không thể hai đánh một. Thua là thua, làm Thần Thánh Cự Long mà ngươi không có cả khí lượng như thế sao?"
Nếu mấy lời này là Long Hạo Thần thốt ra thì chắc chắn Thần Thánh Cự Long không phục, nhưng phát ra từ miệng Nhã Đình thì nó không cách nào phản bác.
Y Tư Đốn Vương đắc ý ở một bên châm lửa thổi gió, nói.
"Không ngờ thật là không ngờ, đường đường là Thần Thánh Cự Long lại thua một Tinh Linh, xem coi sau này ngươi còn mặt mũi nào tới Y Tư Đốn chúng ta không."
Thần Thánh Cự Long bực dọc nói.
"Tên lùn kia, ngươi đừng nói Tinh Linh là của Y Tư Đốn các ngươi nha? Đừng có dát vàng lên mặt. Tốt thôi, thua thì thua, thử thách thứ hai coi như ngươi qua. Có thể tại thuộc tính lĩnh vực áp chế ta coi như các ngươi có bản lĩnh."
Long Hạo Thần gật đầu với Thần Thánh Cự Long, nói.
"Cảm ơn đã thành toàn."
Thử thách của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa khó khăn hơn hắn tưởng, cũng không giống với lúc trước Dương Hạo Vũ nói cho biết. Trong miêu tả của Dương Hạo Vũ, thử thách vốn không nên khó khăn như vậy.
Thoạt nhìn thì dường như Long Hạo Thần rất dễ dàng thông qua thử thách, kỳ thật nếu hắn không có Quang Thần Lĩnh Vực, hơn nữa không thể hoàn thành tiến hóa tại đây, thêm vào trí tuệ, kinh nghiệm bản thân hắn, cộng với Nhã Đình sống lại mạnh mẽ như vậy, dù là cửa thứ nhất hay cửa thứ hai đều biến thành chân trời góc bể.
Có thể nói hắn thông qua được hai thử thách này chính là kết hợp từ trí tuệ, thực lực và vận may, đương nhiên, cũng có thể nói là thiên ý.
Thần Thánh Cự Long liếc Long Hạo Thần một cái, nói.
"Tuy ngươi đã qua thử thách phần ta, nhưng không có nghĩa là thông qua thử thách cuối cùng. Thuộc tính lĩnh vực của ngươi ở cửa cuối cùng sẽ không có bất cứ ưu thế nào. Ta đề nghị ngươi hãy mau chóng hồi phục thực lực đi, bởi vì thử thách cuối cùng sắp sửa bắt đầu."
Nghe lời của nó, trong lòng Long Hạo Thần vừa vui vừa buồn, nhưng không chút chần chờ thúc đẩy Trái Tim Vĩnh Hằng đập nhanh. Cũng thu lại lĩnh vực, sáu linh cánh mở ra rộng nhất thêm vào Thần Thánh Độc Giác Thú trợ giúp, cùng Nhã Đình dốc sức hồi phục linh lực.
Trong lòng hắn lo lắng là ngay cả Thần Thánh Cự Long còn thấy thử thách vô cùng khó khăn, vui mừng là thử thách rốt cuộc đến phút cuối. Nếu như có thể thông qua thử thách cuối cùng này, nghĩa là hắn sẽ được Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa chấp nhận.
Khi Long Hạo Thần và Thần Thánh Cự Long đều thu lại lĩnh vực của mình, bầu trời biến trong sáng trở lại, nhưng trong đó lại có kỳ lạ.
Long Hạo Thần cảm thấy dường như mình bị thứ gì đó nhìn chằm chằm. Thanh âm lúc trước từng mấy lần xuất hiện nay không có gợi ý gì nữa. Trong không khí cảm giác áp lực ngày càng mạnh.
Thử thách cuối cùng là cái gì, hắn không biết. Nhưng trải qua trận chiến với Thần Thánh Cự Long, Long Hạo Thần lờ mờ hiểu rằng, thử thách khó khăn nhất của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa không phải kiểm nghiệm về thực lực, mà là ở cửa thứ nhất, thử thách đối với nhân tính và trí tuệ. Đặc biệt là dưới tình huống bị dẫn dắt sai lệch, có thể tìm ra con đường chính xác hay không là rất quan trọng. Chỉ sợ nhiều cường giả trước kia bị thử thách đều gục ngã tại cửa này.
Dương Hạo Vũ từng nói với hắn, ít nhất có hai lần thử thách lão thất bại rất là kỳ quái, thậm chí không biết tại sao. Thất bại mấy lần, cuối cùng Dương Hạo Vũ tổng kết ra kinh nghiệm chính là không bỏ sót bất cứ điều gì nhỏ nhặt, ở trong thử thách tuyệt đối không được bỏ qua bất cứ chi tiết nào.
Tuy lão cung cấp kinh nghiệm cho Long Hạo Thần có chút qua loa, nhưng cuối cùng vẫn là nhắc nhở hắn, khiến Long Hạo Thần vượt qua hai cửa. Thử thách cuối cùng dường như vẫn là thực lực, chỉ không biết lần này đối tượng có tu vi như thế nào.
Trong lúc Long Hạo Thần đang suy tư thì giữa không trung, một cột sáng trắng giáng xuống. Cột sáng không lớn bao nhiêu, đường kính chỉ khoảng mười mét, xuất hiện cách Long Hạo Thần năm mươi mét. Màu trắng tinh khiết không có bất cứ hơi thở thuộc tính nào.
Kéo dài chừng ba giây sau, cột sáng chậm rãi tan biến, một bóng dáng xuất hiện ở giữa không trung.
Từ không xa vọng dến tiếng kinh hô của Y Tư Đốn Vương.
"Vĩnh Hằng Thiên Sứ!"
Đó là một cô gái, dáng người thon dài, nhìn từ chỉnh thể thì cô có nhiều chỗ giống với Nhã Đình. Ví dụ, cô rất đẹp, đó là vẻ đẹp tôn quý mà cao ngạo. Nhưng sự cao ngạo của cô dường như là bẩm sinh, cho người cảm giác đó là tất nhiên. Sau lưng cô cũng có mười hai cánh như Nhã Đình. Khác biệt là cánh của Nhã Đình trong suốt, cánh của cô thì là cánh chim, hơi giống với linh cánh của nhân loại nhưng nhìn rất chân thực.
Mười hai cánh chim thuần khiết không tỳ vết, có ánh nắng chiếu rọi lóe ánh sáng óng ánh. Sự thánh khiết đó khiến người nảy sinh cảm giác không thể khinh nhờ.
Váy dài tinh khiết rũ xuống. Váy rất mộc mạc, nhưng mặc trên người cô thì như sự kết hợp hoàn mỹ. Thêm một phần thì dư, giảm một phần thì thiếu. Tóc vàng, mắt vàng, nhưng không phát ra hơi thở quang minh. Trong tay phải của cô có một ma pháp trượng dài màu trắng.
Trên ma pháp trượng không khảm bất cứ bảo thạch nào, nhưng Long Hạo Thần chỉ liếc mắt nhìn thì ánh mắt lập tức bị hấp dẫn. Hắn trông thấy hình như không phải một ma pháp trượng, mà là cảm giác mỹ lệ như nhật nguyệt tinh thần, thậm chí còn trên cả Tinh Không Lĩnh Vực của Dương Hạo Vũ.
Lòng trầm xuống, Long Hạo Thần biết rõ, cường giả gọi là Vĩnh Hằng Thiên Sứ này khủng bố hơn sự tưởng tượng của mình nhiều.
Vĩnh Hằng Thiên Sứ lạnh nhạt nhìn Long Hạo Thần, giọng của cô giống như vẻ ngoài, lạnh lùng mà cao ngạo.
"Chiến thắng ta thì ngươi có thể thông qua thử thách."
Nói rồi nâng cao pháp trượng trong tay cô, thì thào niệm.
"Thần Vĩnh Hằng, hãy ban cho ta lực lượng vô thượng của người."
Bầu trời chớp mắt biến thành sương mù, lực áp bách vô tận ập hướng Long Hạo Thần. Tuy hắn cách Vĩnh Hằng Thiên Sứ rất gần, nhưng nhìn cô, Long Hạo Thần cảm giác giữa mình và cô như cách chân trời xa xôi.
Bản năng phóng ra Quang Thần Lĩnh Vực, nhưng ánh vàng bảy sắc vừa xuất hiện lập tức bị ánh sáng sương mù bên ngoài buộc lùi về. Long Hạo Thần kinh hãi phát hiện, Quang Thần Lĩnh Vực đánh đâu thắng đó của mình nay bị ánh sáng trắng chiếu rọi đang dần tiêu tan, tuy tốc độ tan biến không nhanh nhưng đích thực là tán loạn, rất giống với Hỗn Loạn Nguyên Tố Bác Ly của Hạo Nguyệt.
Lĩnh vực của cô ta rốt cuộc là thuộc tính gì? Hay hoặc là, không có thuộc tính?
Long Hạo Thần động ý niệm, miễn cưỡng giữ cho Quang Thần Lĩnh Vực vây quanh ngoài người, trong va chạm cảm nhận cường độ ánh sáng trắng.
"Đừng uổng phí sức lực, đây là Vĩnh Hằng Lĩnh Vực của Thần Vĩnh Hằng, bản thân ngươi đã ở trong Vĩnh Hằng Lĩnh Vực thì sao có thể đối kháng với Vĩnh Hằng Quang được? Vĩnh Hằng Quang chính là lực lượng hỗn độn, áp chế bất cứ thuộc tính nào, tác dụng là đồng hóa."
Pháp trượng ở trên không trung phác họa, một quang ảnh dần hiện ra trước mặt Vĩnh Hằng Thiên Sứ.
Lúc này, Nhã Đình cũng phát động. Kiếm to màu vàng lần nữa xuất thế, chém hướng Vĩnh Hằng Thiên Sứ. Cô mặc kệ đối thủ là ai, chỉ cần chắn ở trước mặt Long Hạo Thần, cô sẽ giúp anh của mình hủy diệt nó.
Vương Giả kiếm vừa ra, ánh sáng sương mù trên không trung hóa thành từng luồng sáng trắng quấn lấy nó. Vương Giả kiếm tựa như rơi vào vũng bùn, tuy nó không ngừng chém từng luồng sáng trắng, nhưng cách mỗi giây là lực lượng của nó lại tiêu hao. Nhã Đình cũng biến sắc mặt, thậm chí không hóa thân làm kiếm linh nhập vào trong mà nhanh chóng thu lại Vương Giả kiếm.
Hình ảnh khi Long Hạo Thần đối phó Y Tư Đốn Vương, Thần Thánh Cự Long lại xuất hiện. Chẳng qua lần này vị trí chủ khách hoán đổi. Long Hạo Thần trở thành bên bị lĩnh vực hạn chế. Cứ tiếp tục đối kháng với lĩnh vực, chẳng bao lâu sau linh lực của hắn sẽ tiêu hao hết. Hơn nữa cho đến bây giờ hắn không thể nhìn ra tu vi của Vĩnh Hằng Thiên Sứ đạt tới mức nào.
"Anh hai, hãy lấy em làm kiếm!" Nhã Đình kiên định nói.
Sau đó cô nhảy lên, ánh sáng vàng chợt lóe, một thanh trọng kiếm xuất hiện trước mặt Long Hạo Thần.
Không phải đối thủ của đối phương về mặt đối kháng lĩnh vực, chỉ có nhờ vũ lực bản thân phá tan phong tỏa. Long Hạo Thần không có vũ khí, vậy Nhã Đình chỉ còn cách biến mình thành vũ khí của hắn.
Kiếm to vàng dài chừng bảy mét, rộng một mét, mũi kiếm có mười tám góc cạnh khiến nó thoạt nhìn cực kỳ sắc bén. Chỗ ngạc kiếm là từng mảnh cánh chim chồng chất. Chuôi kiếm dài. Từ mũi kiếm kéo dài tới chuôi kiếm có sợi chỉ trong suốt tựa như bảo thạch, khí thế cực sắc bén lấp lóe trong sợi chỉ đó.