Thần Ấn Vương Tọa
Chương 199: Thần Ấn vương tọa cấp Siêu Thần Khí
Thù hận giữa dân tộc không thể điều hòa phần lớn là do văn hóa, thói quen và cách nhìn khác nhau. Ví dụ lấy thi thể tộc nhân làm thực vật, là điều nhân loại tuyệt đối không làm được. Nhưng dưới chính sách áp bức của ma tộc lại thành thực vật quan trọng bổ sung vật tư. Có thể nói, mỗi khi ma tộc không đủ thực vật sẽ chủ động công kích Ngự Long Quan, không phải vì tấn công kẻ địch mà là để phe mình có thêm thức ăn.
Trận chiến trước mắt, thắng không chỉ là đả kích thực lực ma tộc, cũng cắt đứt nguồn thực vật của chúng. Đương nhiên, cứ thế thì đợt tấn công sau của ma tộc sẽ rất nhanh tới.
Thắng một trận đối với Ngự Long Quan rất quan trọng. Luôn bị ma tộc ức chế, cố chống đỡ Ngự Long Quan đã một năm rưỡi, thắng trận đủ khiến mỗi một kỵ sĩ hưng phấn, hoan hô, nâng cao tinh thần mọi người. Một đội có sĩ khí thì mạnh hơn quân đội không có sĩ khí rất nhiều.
Nhưng Long Hạo Thần làm công thần lớn nhất cho trận thắng này, sau khi kết thúc chiến đấu đã bị triệu hồi Kỵ Sĩ Thánh Điện.
Đứng thẳng trước mặt Dương Hạo Hàm và Long Thiên Ấn, vẻ mặt Long Hạo Thần bình tĩnh, hắn đã tháo ra Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp. Hàn Vũ đứng cạnh hắn, nhưng so với Long Hạo Thần bình tĩnh thì Hàn Vũ có chút sốt ruột. Bởi vì sắc mặt hai đại Thần Ấn kỵ sĩ không vui vẻ!
"Long Hạo Thần, ngươi hiểu rõ thân phận mình là gì không?" Long Thiên Ấn trầm giọng nói.
Long Hạo Thần lập tức đáp.
"Tôi là Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ của Kỵ Sĩ Thánh Điện, cấp Thánh kỵ sĩ."
Long Thiên Ấn nói.
"Còn gì nữa?"
Long Hạo Thần ngây ra, nói.
"Tôi là đoàn trưởng Săn Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất."
"Đừng nhắc hoài Săn Ma Đoàn của ngươi, ngươi cứ như thế thì sao chúng ta yên tâm để ngươi lập lại đoàn? Có phải ngươi đã quên hứa hẹn với ta?" Lần này cả Dương Hạo Hàm cũng tức giận.
Long Hạo Thần hơi khó hiểu nhìn hai vị gia gia Thần Ấn kỵ sĩ.
"Dương gia gia, tôi không biết đã làm sai cái gì!"
Dương Hạo Hàm giận dữ nói.
"Ngươi còn chưa hiểu? Hiện giờ ngươi không chỉ là một Thánh kỵ sĩ, đồng thời còn là quân nhân Liên Minh Thánh Điện. Ta để ngươi đi tìm tọa kỵ thuộc về mình rồi trở về lập tức tham gia chiến đấu? Ta hy vọng ngươi ở trên chiến trường làm việc không quá bắt mắt, ngươi giỏi lắm, về rồi lập tức khiến tất cả ma tộc biết mình. Ngươi có thể không thành tiêu điểm mọi người chú ý, có thể bảo đảm không bị ma tộc nhận ra sao? Trang bị có thể thay đổi, năng lực biến đổi được không? Huống chi tấm thuẫn cấp thần khí của ngươi không phải chúng ta đưa cho, nó vốn là năng lực nguyên bản của ngươi. Ngươi ở trước mặt nhiều ma tộc sử dụng nó, chẳng phải nói cho người ta ngươi là ai ư? Chúng ta càng không hy vọng chuyện gì xảy ra, thì sao ngươi càng đi theo chiều hướng đó?"
Không đợi Long Hạo Thần mở miệng, Long Thiên Ấn trầm giọng nói.
"Quân nhân, ưu tiên hàng đầu là nghe theo mệnh lệnh. Cho dù con muốn tham gia chiến đấu, sau khi trở về nên báo cáo với ta, dưới sự chỉ huy của ta tiến vào chiến trường. Con thì sao? Con làm cái rồi? Lỗ mãng gia nhập chiến trường, bộc lộ thực lực của mình. Con biết thần khí có ý nghĩa gì không? Ý nghĩa chúng ta sẽ tăng mạnh áp lực với ma tộc. Áp lực càng lớn thì lực phản cũng lớn thêm. Con có nghe ai nói chúng ta trên chiến trường dễ dàng sử dụng trang bị vũ khí cấp thần khí? Ai không phải cố giấu đi thần khí, chỉ có lúc sinh tử mới sử dụng trang bị đẳng cấp này, cho kẻ địch một chiêu trí mạng."
Long Hạo Thần nói.
"Hai vị điện chủ, xin lỗi. Tôi không biết sẽ khiến hai người hiểu lầm, có thể để tôi giải thích chút không?"
Long Thiên Ấn vừa định tiếp tục trách hắn thì lại bị Dương Hạo Hàm ngăn cản. Dương Hạo Hàm gật đầu với hắn, nói.
"Được, ngươi nói đi. Ta cho ngươi cơ hội giải thích. Nhưng nếu ngươi không thuyết phục được chúng ta, vậy ngươi sẽ trở về bên trong thánh điện bế quan, không được tham gia thánh chiến nữa."
Long Hạo Thần biến sắc mặt, bây giờ hắn thật sự sốt ruột. Không cho hắn chiến đấu cũng có nghĩa là mơ ước cùng đồng bạn dựng lại Săn Ma Đoàn không ngày thực hiện!
"Hai vị điện chủ, là thế này. Kỳ thực việc mới xảy ra đa phần là trùng hợp, hơn nữa chắc sẽ không bị ma tộc nhận ra thân phận của tôi đâu."
"Tôi dùng tấm thuẫn là thứ ma tộc chưa từng thấy. Lúc chúng tôi đánh chết Xà Ma Thần An Độ Ma Li, trong hang động ở Thâm Uyên đầm lầy được đến nó. Hôm nay lần đầu tiên sử dụng nó trên chiến trường. Hơn nữa nó ở trong tay tôi không phải thần khí mà là tấm thuẫn cấp sử thi! Ông, ông cũng đã thấy tấm thuẫn của con rồi, con từng sử dụng lúc bị ông thử thách."
Dương Hạo Hàm và Long Thiên Ấn nghe hắn nói vậy thì vẻ mặt nhu hòa hơn nhiều. Ma tộc chưa từng thấy tấm thuẫn này vậy rất dễ giải quyết, chỉ cần Long Hạo Thần không lộ ra thân phận, họ sẽ không để ý chuyện khác.
Long Hạo Thần nói tiếp.
"Sự việc là như thế này…"
Tiếp theo, hắn kể ra mình ở hang động trao đổi với Nhật Nguyệt Thần Oa, được đến Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn, kể rõ ràng không che giấu chút nào.
Nghe Long Hạo Thần nói tới lai lịch của Tinh Quang Thần Thú và Nhật Nguyệt Thần Oa thì hai vị Thần Ấn kỵ sĩ đều lộ vẻ kinh dị. Điều này là lần đầu tiên họ nghe nói tới, Long Hạo Thần đem đến tin tức không thể không nói là kinh người.
Dĩ nhiên khi Long Hạo Thần kể ra tình huống Nhật Nguyệt Thần Oa thì bỏ qua liên quan giữa mình và Tháp Vĩnh Hằng. Tháp Vĩnh Hằng liên hệ đến Tử Linh pháp sư, cái này quá mẫn cảm, hắn phải giữ bí mật. Nhưng từ khi biết lai lịch của Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư, Long Hạo Thần chưa từng tiến vào Tháp Vĩnh Hằng, có thể nói là trốn tránh. Hắn không hy vọng mình được đến năng lực gì từ tội nhân của nhân loại.
Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư đem đến tai họa quá lớn cho nhân loại, cùng là con trai quang minh, Long Hạo Thần có thể nói cực kỳ căm ghét y. Nếu không phải tai họa đó, lúc ma tộc đến sao nhân loại bị động, xuất hiện sáu ngàn năm thời đại hắc ám.
"Nhật Nguyệt chi ngự, để ý bản tâm, quan chi dẫn đạo, thần chi bảo hộ. Ánh bình minh, hoàng hôn tịch dương, Nhật Nguyệt giáng thế, Thần Oa làm lá chắn. Đây là lời cuối cùng Nhật Nguyệt Thần Oa để lại cho tôi. Mới rồi Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn phát ra ánh vàng bảy sắc thì tôi cũng không rõ ràng, chỉ cảm giác ánh sáng tăng phúc cho chúng tôi mà thôi. Nhưng hai Ác Ma Lĩnh Chủ lại chết trong ánh vàng bảy sắc."
Dương Hạo Hàm và Long Thiên Ấn liếc nhau, khẽ thở dài, nói.
"Được ưu ái! Chàng trai, ngươi thật được ưu ái. Con trai quang minh sinh ra quả nhiên là trời thương nhân loại chúng ta, không hy vọng chúng ta bị ma tộc diệt vong. Cho nên ngươi phải càng giữ gìn bản thân, chúng ta cần ngươi dẫn dắt nhân loại đuổi đi ma tộc, để quang minh lại chiếu rọi mặt đất."
"Theo lời ngươi nói, mới rồi đúng thật là ngoài ý muốn. Nhưng ngươi lỗ mãng vào chiến trường thì vẫn có sai, ngươi nhận sai không?"
Long Hạo Thần vội vàng gật đầu, nói.
"Tôi nhận sai, hai gia gia, đừng để tôi rời xa chiến trường được không? Tôi đã có một năm rưỡi cách biệt thánh chiến. Tôi thật hy vọng có thể cống hiến một phần cho Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta. Sau này tôi tuyệt đối nghe theo mệnh lệnh, không trái lại hứa hẹn với Dương gia gia, cố gắng che giấu thân phận không để ma tộc phát hiện."
Nhìn hắn bộ dạng khẩn trương, trên mặt Dương Hạo Hàm lộ ý cười, nói.
"Được rồi, vậy sẽ cho ngươi một cơ hội nữa. Ngươi phải nhớ rõ lời đã nói, nếu còn làm liều thì đừng trách Dương gia gia nhốt ngươi."
"Vâng, xin vâng lệnh người." Tay phải Long Hạo Thần lập tức vỗ ngực, hành lễ kỵ sĩ tiêu chuẩn.
Nếu dựa theo suy nghĩ của Dương Hạo Hàm, ông thật muốn giấu đi Long Hạo Thần, ít nhất chờ tu vi của hắn vượt qua cấp chín rồi mới cho tham gia chiến tranh. Nhưng ông biết làm vậy không có gì tốt cho Long Hạo Thần trưởng thành.
Con trai quang minh trưởng thành không cần nhà ấm mà là rèn luyện không ngừng. Nếu cứ để hắn tu luyện dưới hoàn cảnh an toàn, có lẽ tu vi sẽ tăng nhưng thực lực tổng hợp sẽ có thiếu sót. Đến khi hắn lên cấp chín, đối mặt kẻ địch càng thêm mạnh mẽ, không có cơ hội cho hắn rèn luyện nữa. Cho nên ông không làm gì cản trở.
Long Thiên Ấn cũng phẩy tay nói.
"Hạo Thần, ông có thể khẳng định tấm thuẫn của con là thần khí. Khi ấy nó bị kỹ năng Huyết Oán của huyết mạch Tử Linh Ma Thần kích phát ra, sản sinh ánh vàng bảy sắc. Cường độ của ánh vàng kia không phải trang bị cấp sử thi có thể đạt được. Hơn nữa không có trang bị cấp sử thi nào cần một lần hấp thu năm vạn linh lực. Lúc đó con có cảm giác gì hãy kể ra kỹ càng, chúng ta sẽ nghĩ cách giúp con, xem coi có thể phát động uy lực thần khí này không. Nếu con sử dụng nó đúng chỗ, vậy sẽ thêm pháp bảo hộ thân rồi."
Long Hạo Thần gật đầu, nói.
"Khi đó con có cảm giác rất kỳ lạ, dường như có lực lượng đặc biệt từ Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn phóng ra ngoài. Lúc ấy thân thể con và Hàn Vũ tạm dừng, kẻ địch cũng giống nhau. Giống như là trong phạm vi Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn tỏa ra ánh vàng bảy sắc, thời gian đều dừng lại. Sau đó thì thấy kẻ địch tan vỡ, cảm nhận linh lực trong linh khiếu ngưng kết thành linh cương."
"Con mơ hồ cảm giác được ánh vàng bảy sắc dường như còn thiếu sót cái gì. Hình như bản thân quá cứng rắn, thiếu đi sự hòa bình Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn vốn có. Con không biết là chuyện gì, Nhật Nguyệt Thần Oa cũng không cho biết tấm thuẫn do nó biến thành sẽ sinh ra tác dụng như vậy. Theo nó nói thì bản thân Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn không nên có lực công kích, chắc nên hoàn toàn là phòng ngự."
Long Thiên Ấn nói.
"Vậy chắc là chính Nhật Nguyệt Thần Oa cũng chưa biết hết tác dụng khi mình biến thành tấm thuẫn. Theo lời Nhật Nguyệt Thần Oa nói với con về lịch sử xa xưa, nó chưa từng tự biến mất trong thế giới này, do đó trở thành tấm thuẫn cho con trai quang minh sử dụng. Có lẽ lần này sinh ra biến dị. Hơn nữa con có từng cẩn thận suy ngẫm chú ngữ Nhật Nguyệt Thần Oa để lại không? Dường như trong đó có điều kỳ diệu."
Long Hạo Thần gật đầu nói.
"Con có suy nghĩ cẩn thận, nhưng con không thấy đây là chú ngữ, hình như chỉ là miêu tả mà thôi. Con từng thử ngâm xướng nhiều lần, nhưng Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn không có phản ứng. Nhật Nguyệt chi ngự, để ý bản tâm, quan chi dẫn đạo, thần chi bảo hộ. Ánh bình minh, hoàng hôn tịch dương, Nhật Nguyệt giáng thế, Thần Oa làm lá chắn."
"Theo mặt chữ thì Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn cần có quang thuộc tính dẫn dắt, sẽ sinh ra lực lượng thần linh bảo vệ con, trở thành một tấm thuẫn. Còn về bình minh, ánh hoàng hôn, hai thời gian này đều là lúc mặt trăng và mặt trời giao nhau. Con phát hiện mỗi khi tới lúc này sẽ mất đi năng lực sử dụng Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn. Con cũng không biết vì sao sẽ như vậy, nhưng từ khi con có được nó thì đã thế rồi. Lúc Nhật Nguyệt Thần Oa để lại mấy lời cuối cùng, chắc là nhắc nhở con trong hai thời gian này đừng sử dụng Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn, nó không thể bảo vệ con. Lúc chiến đấu cũng phải tránh thời khắc đó."
Dương Hạo Hàm thì thào.
"Nhật Nguyệt Thần Oa, trăng và trời giao nhau. Không đúng, ngươi nói không đúng. Nếu tên nó đã gọi là Nhật Nguyệt Thần Oa, thì sao vào lúc trăng và trời giao thoa không dùng được? Theo lý thì không đúng. Thần thú như Nhật Nguyệt Thần Oa nếu đã được Quang Minh Nữ Thần ưu ái, vậy chắc nó phải hấp thu tinh hoa thiên địa Nhật Nguyệt tăng tu vi. Đã tên Nhật Nguyệt, vậy mặt trời, mặt trăng đối với nó nên có tác dụng tăng phúc. Trăng trời giao thoa sao có thể làm nó mất đi uy lực? ta chưa bao giờ nghe nói có trang bị thần khí hoặc cấp sử thi sẽ ở thời gian nhất định mất đi tác dụng."
Long Hạo Thần rơi vào suy tư. Lời của Dương Hạo Hàm có tác dụng thức tỉnh hắn. Nhưng sự thật bày ra trước mắt, mỗi khi tới hai thời gian này là Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn sẽ mất đi uy lực! Điều này giải thích sao đây?
Hàn Vũ đứng một bên đột nhiên nói.
"Hai vị điện chủ, đoàn trưởng, nếu không chúng ta đổi cách nghĩ thì sao? Nếu đem suy đoán của đoàn trưởng lật ngược lại?"
"Ngược lại?" Long Hạo Thần kinh ngạc nhìn Hàn Vũ.
Hàn Vũ gật đầu, nói.
"Đúng vậy! Theo lời của Dương gia gia, Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn đã tên là Nhật Nguyệt, vậy nên hấp thu Nhật Nguyệt tinh hoa tăng thực lực. Thế thì lúc trăng trời giao thoa, nếu không phải lúc nó yếu nhất thì rất có thể là lúc nó mạnh nhất!"
"Nhưng mà, nếu đã là lúc mạnh nhất, vì sao tôi không cách nào cảm nhận sự tồn tại…" Mới nói tới đây, mắt Long Hạo Thần chợt sáng ngời. Hắn cực kỳ thông minh, suy một ra ba, gần như chớp mắt đã nắm bắt điểm mấu chốt. "Đúng rồi! Nếu lúc mặt trăng và mặt trời giao nhau là lúc nó biến mạnh nhất, thế thì khi sức mạnh của tôi chưa đủ kích phát nó, nó không có phản ứng cũng phải. Chính là nói, không phải tôi mất đi uy lực của nó, mà là sức mạnh của tôi không đủ để nó phát huy năng lực thật sự. Lúc đó Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn mới là Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn chân chính. Giải thích như vậy thì lời Nhật Nguyệt Thần Oa dường như biến hợp lý hơn."
Long Thiên Ấn gật đầu, nói.
"Có lý, rất có thể chuyện là như vậy. Nhưng Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn này cần bao nhiêu linh lực thúc đẩy chứ? Ta có thể gợi ý chút chút cho con, phát động Thần Ấn vương tọa cũng cần linh lực cực kỳ khổng lồ, cơ bản cần linh lực mười vạn. Mỗi lần phát động Thần Ấn vương tọa là có thể sử dụng nó chiến đấu khoảng mười phút. Mười phút sau linh lực sẽ liên tục tiêu hao. Đương nhiên, tu vi như chúng ta trong quá trình chiến đấu luôn hấp thu Quang nguyên tố trong không khí hồi phục linh lực. Cho nên có thể kéo dài một đoạn thời gian chiến đấu."
Mắt Long Hạo Thần dần sáng lên.
"Tôi hiểu rồi! Tôi hiểu rồi!!!" Hắn cực kỳ hưng phấn hô to ra tiếng, ôm chầm Hàn Vũ ở bên cạnh. "Cảm ơn anh Hàn Vũ, tôi hiểu rồi, tôi rốt cuộc hiểu Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn là chuyện gì."
Hàn Vũ mờ mịt nhìn hắn. Tuy y đưa ra tình huống rất có thể xảy ra, nhưng thực tế y không hiểu nhiều lắm, chỉ là nói ra ý tưởng mà thôi, không ngờ có tác dụng lớn với Long Hạo Thần như vậy.
"Nói thử xem, là chuyện gì? Chúng ta có thể giúp ngươi ngẫm nghĩ một phen." Dương Hạo Hàm hào hứng nói.
Long Hạo Thần gật đầu, nói.
"Coi như vừa rồi chúng ta đoán trúng, vậy Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn mỗi khi trăng và trời giao thoa mới là lúc phát huy uy lực lớn nhất. Lúc đó chắc nó là thần khí chân chính, hơn nữa là thần khí khá mạnh. Bản thân Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn chính là cấp bậc thần khí, bởi vì tôi là người sử dụng còn chưa có tu vi căn bản vận dụng thần khí, cho nên nó mới hiện ra sức mạnh trang bị cấp sử thi. Cứ thế thì tu vi hiện tại của tôi có thể nương lực lượng của nó phòng ngự. Chính là nói, Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn có thể cảm nhận sức mạnh chủ nhân mà quyết định bản thân mạnh yếu. Nói đơn giản hơn, nếu khi đó tu vi của tôi thấp hơn nó chút, vậy nói không chừng nó là trang bị cấp truyền kỳ chứ không phải sử thi."
Dương Hạo Hàm, Long Thiên Ấn và Hàn Vũ đều gật đầu, Long Hạo Thần phân tích rất có lý.
Long Hạo Thần nói tiếp.
"Nếu đã vậy thì Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn lấy Tinh Quang Thần Thú làm cơ sở, bản thân nó là thần khí, chứ không phải trang bị cấp sử thi. Thực lực tôi tăng lên, Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn dần hiện ra uy lực thần khí chân chính. Lúc trước khi ánh vàng bảy sắc xuất hiện, tôi đã cảm thấy có chút quái, dường như Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn quá bá đạo, không giống bình thường hòa bình. Đây rất có thể là do sử dụng vào ban ngày, Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn chỉ có thể nương lực lượng mặt trời, hiện ra sự bá đạo của mặt trời. Ngược lại nếu ở buổi tối, nó trở thành thần khí tỏa ra lực lượng chắc là nhu hòa. Chính là nói, bộ mặt chân chính của Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn là ban ngày cương thần khí, ban đêm là nhu thần khí."
Hàn Vũ nghe vậy kiềm không được hỏi.
"Nếu nó ban ngày và đêm đều là thần khí, vậy khi trăng và trời giao thoa?"
Long Hạo Thần hít sâu, nhìn chăm chú ba người trước mặt, nói từng chữ.
"Siêu – Thần – Khí."
Nghe ba chữ Siêu Thần Khí, Long Thiên Ấn, Dương Hạo Hàm, Hàn Vũ đều hít ngụm khí lạnh.
Hàn Vũ biết ý nghĩa Siêu Thần Khí là từ miệng Nhật Nguyệt Thần Oa, điều này Long Hạo Thần giống như y. Nhưng hai vị Thần Ấn kỵ sĩ thì không giống nhau, hai người nhìn nhau, cùng thấy trong mắt đối phương sự kinh hoảng.
"Siêu Thần Khí, chính là nói dưới tình huống đặc biệt, Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn rất có thể phóng ra uy lực của Siêu Thần Khí?" Giọng của Dương Hạo Hàm có chút run. Đương nhiên ông biết ý nghĩa một Siêu Thần Khí, thậm chí còn hiểu rõ hơn Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần nói.
"Dương gia gia, đây chỉ là tôi đoán thôi, có đúng hay không thì tôi không biết. Nhưng coi như đúng, muốn phát động Siêu Thần Khí, đừng nói là tôi, ngay cả hai vị gia gia cũng chưa chắc thành công. Dù sao, thần khí càng mạnh thì cần linh lực càng khủng khiếp."
Long Thiên Ấn hít sâu, nói.
"Hạo Thần, ngươi hiểu ý nghĩa của một Siêu Thần Khí là sao không?"
Long Hạo Thần nói.
"Cường đại, xoay chuyển vũ trụ, cấm chú, thậm chí vượt qua cả cấm chú bình thường."
Long Thiên Ấn nói.
"Cách nói của con quá bao quát, để ta giải thích cho nghe. Con cũng biết, Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta có Lục Đại Thần Ấn vương tọa. Con cảm thấy trong sáu Thần Ấn vương tọa, cái nào mạnh nhất?"
Long Hạo Thần mờ mịt lắc đầu, nói.
"Ngay cả Lục Đại Thần Ấn vương tọa là cái gì con còn chưa biết. Năm đó cha nói khi nào tu vi của con đủ rồi, lại tìm hiểu về Thần Ấn vương tọa cũng không muộn."
Long Thiên Ấn nói.
"Cha con nói không sai, đợi thực lực con tới mức thì tìm hiểu rõ hơn. Nhưng ta muốn nói với con là, bản thân Thần Ấn vương tọa cũng có xếp hạng. Ví dụ Thần Ấn vương tọa của lão Dương mạnh hơn của ta vài phần. Thần Ấn vương tọa của cha con, nhìn từ góc độ chiến đấu thì còn vượt qua hai người chúng ta. Uy lực của Thần Ấn vương tọa thì con cũng chính mắt thấy rồi. Con có biết tu vi của Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp mạnh cỡ nào không?"
Long Hạo Thần lắc đầu.
Long Thiên Ấn nói.
"Theo chúng ta suy đoán, Ma Thần Hoàng rất có thể thật là giống như y nói, linh lực đột phá trăm vạn. Sau Ma Thần Hoàng chính là Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư, Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc, Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp và Địa Ngục Ma Thần Mã Nhĩ Ba Sĩ Đáo. Trong bảy mươi hai Trụ Ma thần, chân chính có thể cùng Ma Thần Hoàng thảo luận việc lớn ma tộc chỉ có bốn ma thần này mà thôi."
"Nhìn từ thực lực, trong bốn ma thần này, Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư không thể nghi ngờ là mạnh nhất. Tu vi linh lực của y chỉ sợ hơn sáu mươi vạn. Chính là nói, nếu không so về trang bị, dù chỉ mình A Gia Lôi Tư cũng đã là vô địch đối với chúng ta. Liên Minh Thánh Điện chúng ta chưa từng xuất hiện cường giả có linh lực hơn bốn mươi vạn. Dưới A Gia Lôi Tư, Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc chắc nội linh lực hơn năm mươi vạn, nhưng đa số tinh thần tập trung vào Đại Dự Ngôn Thuật, y làm tiên tri của ma tộc, sức chiến đấu không quá mạnh. Nhưng Đại Dự Ngôn Thuật cực kỳ đáng sợ. Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp và Địa Ngục Ma Thần Mã Nhĩ Ba Sĩ Đáo thì tu vi ngang ngửa nhau. Nhưng Ác Ma tộc mạnh hơn Địa Ngục Ma, nên thứ hạng Tát Mễ Cơ Nạp trên chút. Tu vi nội linh lực hai tên đó cũng trẻn bốn mươi vạn. Nội linh lực của ta trong Liên Minh cũng coi như là đứng đầu, thế mà chỉ khoảng hai mươi mốt vạn mà thôi."
"Tuy Trụ Ma thần của Tát Mễ Cơ Nạp Tử Linh Ma Thần cũng là thần khí, nhưng Trụ Ma thần khác với thần khí chúng ta. Tác dụng lớn nhất là bảo vệ ma thần không chết, bản thân cực kỳ cứng rắn, tác dụng tăng phúc khác thì không thể so với thần khí bên ta. Chính là nói, ta dựa vào Trật Tự và Phép Tắc Thần Ấn vương tọa, kéo gần chênh lệch hai mươi vạn linh lực giữa ta và Tát Mễ Cơ Nạp. Về thực lực gã mạnh hơn ta, nhưng nếu ta liều mạng, kết quả cuối cùng chỉ có thể là lưỡng bại câu thương, đây chính là uy lực của thần khí."
Long Thiên Ấn nói nhiều như vậy, là để chứng minh cho Long Hạo Thần, một thần khí có tác dụng quan trọng cỡ nào. Thần khí đã thế thì Siêu Thần Khí càng đừng nói nữa.
"Sau khi các ngươi lớn lên, nhất định là thế hệ tiếp theo của Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta. Cho nên giờ đây nói cho các ngươi biết cũng không sao. Trong Lục Đại Thần Ấn vương tọa của Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta, có một cái trước giờ chưa bị ai lấy được. Thần Ấn vương tọa này theo tổ tiên suy đoán thì chính là Siêu Thần Khí."
Long Hạo Thần và Hàn Vũ cùng hít ngụm khí lạnh, ánh mắt biến nóng bỏng. Họ đích thực không ngờ rằng trong tay Kỵ Sĩ Thánh Điện có một Siêu Thần Khí.
Dương Hạo Hàm tiếp lời Long Thiên Ấn.
"Năm đó khi ma tộc giáng xuống, hủy diệt các quốc gia nhân loại, đại quân tới gần, tùy thời diệt vong chúng ta. Đối diện khó khăn diệt chủng, nhân loại đoàn kết lại, thành lập Lục Đại Thánh Điện. Có các cường giả dẫn dắt, miễn cưỡng giữ được mảnh đất hiện nay, nương địa thế hiểm yếu bảo vệ quê hương cuối cùng của nhân loại. Nhưng khi đó ma tộc chưa đứng vững, chưa ổn định. Chỉ cần chờ chúng quen thuộc tình hình đại lục, thuận theo ôn dịch ảnh hưởng xuất hiện các loại ma tộc, nhân loại chúng ta diệt vong gần như là lẽ tất nhiên."
"Ngay lúc này, trên trời rơi xuống một viên sao băng. Sao băng rơi trong phạm vi Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta, theo đó xuất hiện một vương tọa to lớn."
"Chỉ một cái?" Long Hạo Thần kinh ngạc hỏi.
Dương Hạo Hàm gật đầu, nói.
"Không sai, chỉ có một. Vương tọa to lớn này thật mỹ lệ, tỏa ra hơi thở quang minh cường đại, uy nghiêm vô cùng. Nó bị một khối thiên thạch bao lấy rơi xuống đất. Thiên thạch vỡ ra lộ vương tọa này. Thiên thạch đó lại là do rất nhiều sắt thép và bảo thạch ngưng kết thành."
"Các tiền bối tập trung tất cả thợ điêu khắc, luyện kim đại sư và cường giả cả Liên Minh, lấy Thần Ấn vương tọa giáng xuống đó làm gốc, uy lực làm bản chính tạo ra năm Thần Ấn vương tọa. Năm Thần Ấn vương tọa này chính là:
Kinh Sợ và Bi Thương Thần Ấn vương tọa.
Mạt Thế và Sát Phạt Thần Ấn vương tọa.
Thủ Hộ và Từ Bi Thần Ấn vương tọa.
Trí Tuệ và Tinh Thần Thần Ấn vương tọa.
Trật Tự và Phép Tắc Thần Ấn vương tọa."
Đây là lần đầu tiên Long Hạo Thần cùng Hàn Vũ nghe hết tên của năm Thần Ấn vương tọa. Điều này khiến họ càng thêm tò mò về bản gốc Thần Ấn vương tọa Siêu Thần Khí.
Long Hạo Thần hỏi.
"Vậy lúc tạo ra năm Thần Ấn vương tọa, sao biết Thần Ấn vương tọa dẫn đầu rơi xuống có uy lực gì? Nếu không biết sức mạnh cụ thể sao có thể lợi dụng những tài liệu này?"
Dương Hạo Hàm nói.
"Theo điển tịch ghi chép lại, tình huống lúc đó là như vậy. Sau khi thiên thạch vỡ thành năm đống, mỗi đống do sắt thép và bảo thạch hợp thành, có lực hấp dẫn mãnh liệt với nhau. Đây chính là lai lịch năm Thần Ấn vương tọa. Còn về uy lực…"
Nói tới đây, trong mắt ông kiềm không được lộ ra mơ ước.
"Thần Ấn vương tọa đầu tiên xuất hiện đã từng bùng phát một lần."
"A?" Long Hạo Thần và Hàn Vũ giật mình kêu ra tiếng.
Thần Ấn vương tọa Siêu Thần Khí từng bùng phát?
"Nhưng không phải người đã nói chưa từng có ai sử dụng Siêu Thần Khí này, không ai khống chế được Thần Ấn vương tọa đó sao?"
Dương Hạo Hàm gật đầu, nói.
"Đúng vậy, không một ai khống chế được nó, là nó tự phát ra uy lực cường đại. Chính bởi vì lần bùng nổ đó, nó mất đi ánh sáng vốn có, im lặng trong Kỵ Sĩ Thánh Điện tròn sáu ngàn năm."
"Khi ấy ma tộc tràn ngập xâm lược. Sau khi ngắn ngủi điều chỉnh, bảy mươi hai Trụ Ma thần không điều khiển đại quân ma tộc tấn công chúng ta, mà là theo Ma Thần Hoàng đời thứ nhất trực tiếp xông vào Liên Minh. Chúng ta có thể miễn cưỡng chặn đại quân ma tộc, nhưng không ngăn được bảy mươi hai Trụ Ma thần liên kết cùng một chỗ. Bảy mươi hai Trụ Ma thần đi tới đâu là chỗ ấy máu chảy thành sông, rất nhiều cường giả Liên Minh chết trong tay chúng. Khi chúng đánh tới tổng bộ Liên Minh, cũng là nơi Thần Ấn vương tọa nguyên thủy ở đó, bảy mươi hai Trụ Ma thần chỉ còn năm mươi hai. Hai mươi ma thần chết trận đều sống lại trong Trụ Ma thần của chúng. Trận đột kích này đám ma thần không mang theo Trụ Ma thần."
"Khi đó các tiền bối đều cho rằng nhân loại xong rồi. Đa số cường giả chết trận, còn sống sót rất ít, phân tán các góc Liên Minh, căn bản không kịp cứu viện tổng bộ. Năm Thần Ấn vương tọa hiện tại còn chưa chế tạo ra, vẫn trong giai đoạn thảo luận. Khi ấy gần như tất cả điêu khắc, luyện kim cấp đại sư trong Liên Minh đều tập trung ở Thần Ấn vương tọa nguyên thủy. Trước không nói Liên Minh bị công phá, chỉ riêng họ chết trong tay bảy mươi hai Trụ Ma thần đủ là trí mạng với Liên Minh."
"Ngay lúc đó, các điêu khắc và luyện kim cấp đại sư thấy được kỳ tích, là kỳ tích thật sự."
"Năm mươi hai tên ma thần đánh vào bên trong tổng bộ Liên Minh, thấy đến Thần Ấn vương tọa nguyên thủy. Đương nhiên chúng nhận ra sự cường đại của Thần Ấn vương tọa nguyên thủy. Cho nên lập tức tấn công Thần Ấn vương tọa này, muốn hủy nó."
"Giây phút đó, Thần Ấn vương tọa nguyên thủy bộc phát. Không biết Thần Ấn vương tọa bị lực lượng gì kích động, đột nhiên phát ra ánh sáng chói lòa không gì sánh kịp. Ánh sáng chín màu tỏa sắc vàng. Trên trời mây chín sắc giáng xuống. Thần Ấn vương tọa đột nhiên tách ra, hóa thành một bộ giáp và thanh thần kiếm lấp lánh ánh vàng chín sắc. Bộ giáp như là có sự sống, nắm lấy thần kiếm công kích ma tộc. Nó tấn công rất đơn giản, chỉ ở trên không trung viết chín chữ to. Chín chữ không thuộc về thế giới chúng ta, cực kỳ phức tạp. Ánh vàng chín sắc đan vào nhau, năm mươi hai ma thần, trước chín chữ to này, còn sống sót chạy ra chỉ có mười tám tên. Ma Thần Hoàng đời thứ nhất trọng thương, từ đấy khiến ma tộc tổn thương nặng."
Nói tới đây, dù là Dương Hạo Hàm hay Long Thiên Ấn, trên mặt đều có sắc hồng không bình thường. Hơi thở họ biến dồn dập, cảm giác kiêu ngạo và hưng phấn từ tận đáy lòng không thể kiềm chế.
Long Hạo Thần và Hàn Vũ chỉ cảm thấy máu trong người như sôi trào lên. Thần Ấn vương tọa nguyên thủy, dựa vào chín chữ to do ánh vàng chín sắc huyễn hóa ra trọng kiếm giết chết ba mươi bốn ma thần, trọng thương Ma Thần Hoàng, đây là loại huy hoàng nào chứ. Chỉ sợ là sức mạnh thần linh mới có thể làm được.
Giọng Long Hạo Thần có chút run hỏi.
"Tổn tiên chúng ta có thể nhận ra chín chữ to đó là viết cái gì không?"
Dương Hạo Hàm lắc đầu, nói.
"Họ không biết. Ta nói rồi, đó là chữ viết không thuộc về thế giới chúng ta. Nhưng họ hiểu rõ ý nghĩa. Bởi vì khi chín chữ to xuất hiện, trong lòng mỗi người đều có cùng đáp án. Chín chữ to ấy chính là "Vĩnh, hằng, và, sáng, tạo, thần, ấn, vương, tọa."
Thân thể Long Hạo Thần và Hàn Vũ đều khẽ run, bởi vì kích động, tay họ sớm siết chặt.
"Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa." Long Hạo Thần lặp lại chín cái tên tràn ngập rung động, suýt không kiềm được cảm xúc.
Dương Hạo Hàm hít sâu.
"Chính bởi vì khi đó điêu khắc đại sư và luyện kim đại sư nhìn thấy uy lực của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa, mới khiến họ biết rõ cái gì là Thần Ấn vương tọa. Do đó trải qua ba đời, nỗ lực trăm năm, rốt cuộc luyện thành năm Thần Ấn vương tọa khác."
"Lúc Thần Ấn vương tọa mới vừa hoàn thành, vốn là mỗi thánh điện được một cái. Nhưng sau đó mọi người phát hiện Thần Ấn vương tọa hoàn toàn là quang minh thuộc tính. Hơn nữa dường như nó chỉ thừa nhận kỵ sĩ làm đồng bạn. Bởi vậy, trải qua mấy trăm năm ma sát, cuối cùng sáu Thần Ấn vương tọa đều ở tại Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta."
Khi nói ra mấy lời này, Dương Hạo Hàm có sự kiêu ngạo từ trong xương cốt. Đây cũng là kiêu ngạo lớn nhất của Kỵ Sĩ Thánh Điện từ sáu ngàn năm nay. Có thể nói, Kỵ Sĩ Thánh Điện nhiều lần thứ hạng đứng đầu trong Lục Đại Thánh Điện là bởi vì có sáu Thần Ấn vương tọa này.
Nhìn Long Hạo Thần và Hàn Vũ hơi kích động khó kiềm nén, Dương Hạo Hàm nói.
"Hiện giờ chắc các ngươi đã biết uy lực của Siêu Thần Khí khủng bố cỡ nào rồi chứ. Nếu Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn thật là ở tình huống đặc biệt phát huy ra uy lực thần khí, vậy chúng ta thật sự có thực lực đối kháng Ma Thần Hoàng và năm ma thần thứ hạng đứng đầu."
Dương Hạo Hàm hít sâu, nhìn chăm chú Long Hạo Thần.
"Hạo Thần, ta hy vọng nhất là có một ngày, trông thấy ngươi được Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa thừa nhận. Nếu ngươi thật sự thành công, vậy nhân loại chúng ta sẽ có hy vọng triệt để hủy diệt ma tộc, để đại lục lại trở về ôm ấp của nhân loại chúng ta. Ngươi là con trai quang minh, cũng là Thần Quyến Giả, có thể nói, ngươi là tất cả hy vọng của chúng ta. Nếu thiên phú như ngươi mà cuối cùng vẫn không thể được Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa thừa nhận, vậy chỉ sợ Thần Ấn vương tọa nguyên thủy này vĩnh viễn chỉ có thể tồn tại trên danh nghĩa."