Thần Ấn Vương Tọa
Chương 116: Nguyệt Ma bát giai và Hạo Thần Huy Hoàng
Một người đàn ông tuấn tú cứ như vậy xuất hiện ở trung tâm bạo tạc. Không sai, bộ dạng của y giống hệt nhân loại, khác biệt duy nhất là y có đôi mắt tím. Một thân trang phục đen hiện ra cao quý vô cùng, bên trên có nhiều ám tử sắc văn lộ, cổ áo dựng thẳng che đậy cái cổ.
Da y rất trắng, diện mạo đẹp trai. Một đôi tay thanh mảnh trắng trẻo ở hai bên thân thể giang ra, từng đoàn tử hạt sắc quang mang từ ngón tay thuôn dài kia bắn ra, nhập vào đám người Lục Đại Thánh Điện, bộc phát tử hạt sắc quang mang.
Đám Long Hạo Thần cách người đàn ông tuấn tú đó rất gần, đương nhiên cũng trở thành đối tượng quang cầu tím đen chiếu cố. Giơ ngang Thuẫn Bài, Thánh Thuẫn Thuật, Long Hạo Thần cứng rắn chắn quang cầu tím đen bạo phát.
Nhưng người áo đen trẻ tuổi quá mạnh. Chỉ là quang cầu tím đen bé xíu, suýt nữa làm cả người Long Hạo Thần văng ra. Huy Hoàng Thánh Thuẫn Bài Thánh Thuẫn Thuật chẳng những bị phá, bản thể hào quang đều yếu đi.
Đây là loại thực lực thế nào? Mọi người kinh sợ, vội vàng bày xong trận hình, vô số ma pháp phòng ngự rơi trên người Long Hạo Thần.
Người khác không biết người đàn ông áo đen thoạt nhìn không khác nhân loại này là chủng tộc gì, nhưng sao Long Hạo Thần không biết được? Mặc kệ là bộ dáng, cách ăn mặc, đây đều là cường giả Nguyệt Ma Tộc chính cống, bát giai.
Trên chiến trường, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ đối diện kẻ địch bát giai.
Nhìn đến y, Long Hạo Thần lòng trầm xuống. Cường giả bát giai như Nguyệt Ma nên chiến đấu trên không trung. Thanh niên áo đen trước mắt này có thể rảnh rỗi gia nhập chiến đấu dưới đất, nghĩa là trên không trung ma tộc còn dồi dào sức lực. Đây đối với liên minh thánh điện và Trấn Nam quan mà nói, tuyệt không phải chuyện tốt.
Thanh niên Nguyệt Ma trong mắt biểu lộ khinh thường. Y đứng bất động, tay bắn ra quang cầu tím đen không ngừng cắt đứt sinh mệnh nhân loại.
Nhân loại ma pháp sư công kích không ít rơi trên người y, nhưng đều bị y phóng ra màn hào quang tím ngăn cản bên ngoài, không thể sinh ra tác dụng thương tổn nào.
Chỉ chốc lát, y đã giết gần trăm nhân loại.
Long Hạo Thần đột nhiên xoay người, nhìn hướng đồng bạn. Mỗi người đều nhìn thấy trong mắt hắn chất chứa kiên định và quyết tuyệt.
"Hàn Vũ, mười đại chuẩn tắc của kỵ sĩ là gì?" Long Hạo Thần đột nhiên lớn tiếng quát hỏi.
Hàn Vũ chẳng chút do dự cao giọng đáp.
"Khiêm tốn, thành thực, thương hại, ngươi dũng, công chính, hy sinh, vinh dự, cố chấp, nhân từ, chính nghĩa"
Long Hạo Thần cắn chặt hàm răng.
"Cùng ta xông lên!"
Nói xong hắn đã nhét vào miệng hai viên đan dược, mang theo khí thế chưa từng có xông hướng Nguyệt Ma bát giai.
Khi Long Hạo Thần bước ra bước đầu tiên, sau lưng hắn mười hai người, bao gồm cả Thải Nhi hắn cõng trên lưng, đều cảm giác được phần quyết tuyệt trong tâm Long Hạo Thần. Bọn họ có cùng cảm giác rằng, Long Hạo Thần là một kỵ sĩ chân chính!
Tại lúc này, trong lòng Long Hạo Thần không có vinh nhục, không có lợi ích. Hắn muốn làm, là cố gắng ngăn cản công kích của Nguyệt Ma, khiến càng nhiều chiến sĩ liên minh thánh điện, ma pháp sư sống sót. Không hơn.
Hắn không phải là xông hướng khó khăn, mà là thấy chết không sờn. Mỗi ra một bước, khí thế trên người Long Hạo Thần biến mạnh vài phần. Hiệu quả của Thị Huyết Đan và Bạo Linh Đan mau chóng phát huy, quang mang vàng đậm đặc không ngừng từ trong người hắn bắn ra. Sau một giây, đột nhiên cảm giác nóng rực trước ngực Long Hạo Thần dâng đến đỉnh điểm, ngay sau đó, cảm giác nóng cháy mau chóng lan khắp toàn thân.
Trong ngực, dường như Thánh Dẫn Linh Lô biến mất, Giai Điệu Vĩnh Hằng cũng biến mất. Ở đó, hình như xuất hiện một hố đen, điên cuồng hấp thu quang nguyên tố trong không khí.
Năng lượng thần thánh bành trướng tựa như núi lửa bộc phát từ trong người Long Hạo Thần dâng tràn. Thái Dương Hỏa nóng bỏng dâng lên. Đôi cánh vàng không chút báo trước từ sau lưng hắn giãn ra.
Linh lực hóa cánh, đúng vậy, chính là đại biểu cho Huy Diệu kỵ sĩ, linh lực hóa cánh!
Ai có thể nghĩ tới, Long Hạo Thần lại trong khoảnh này đột phá. Hắn đột phá, không phải nhờ vào dược lực của Thị Huyết Đan và Bạo Linh Đan, mà là chấp niệm trong lòng và Giai Điệu Vĩnh Hằng, Thánh Dẫn Linh Lô cùng nhau bộc phát.
Hắn tiến điểm hạn cuối đã mấy tháng, mấy tháng nay tu luyện có thể nói là đang tích súc, vì đột phá mà gom góp, tích lũy lực lượng. Ngay khoảnh khắc này, khi chấp niệm trong lòng hắn đạt tới đỉnh, đối diện Nguyệt Ma bát giai mang đến áp lực to lớn thì tuyển chọn đương đầu khó khăn, nội linh lực trong người cũng bởi vì phần chấp nhất này mà bộc phát, rốt cuộc phá tan bình cảnh lục giai. Ở trận chiến mà hắn có khả năng chịu chết, khiến tu vi của hắn lên tới lục giai Huy Diệu.
Quang minh chi tử tiềm lực không chỉ là ngộ tính, đồng thời còn là ý chí và tấm lòng tràn ngập quang minh.
Linh cánh của Long Hạo Thần dài khoảng một mét năm, ở sau lưng giương ra. Bởi nó là hình thái năng lượng, cho nên không ảnh hưởng đến Thải Nhi.
Cùng là lục giai, linh cánh của mỗi người có khác nhau. Linh cánh của Long Hạo Thần rất kỳ lạ, trân đôi cquang mang lạn, dường như có vô số mặt trời nhỏ đang lấp lánh. Mỗi một lông chim linh lực đều phân rõ ràng. Khi hắn giang rộng hai cánh, quang nguyên tố trong không khí dường như tìm đến ngọn nguồn, điên cuồng hướng hắn tụ tập. Hai cánh rực rỡ lóa mắt ít nhất chiếu sáng phạm vi trăm mét, muốn không bị người chú ý cũng khó. Quân đội bạn trong phạm vi này, đều cảm giác linh lực dần hồi phục, vết thương giảm bớt.
Ánh mắt Long Hạo Thần lấp lánh quang mang, mái tóc đen lại biến thành màu vàng, cả người tản ra khí chất độc đáo. Dường như chỉ cần có hắn, tất cả hắc ám sẽ bị đuổi đi.
Nguyệt Ma trước tiên cảm giác ra Long Hạo Thần, bản năng xoay người lại. Khi y nhìn thấy sau lưng Long Hạo Thần nở rộ đôi cquang mang vàng, trong mắt biểu lộ mãnh liệt chán ghét. Y hừ lạnh một tiếng, hướng Long Hạo Thần hư không vung một quyền. Một luồng sáng tím đen bán kính hơn mét trong giây lát đập vào mặt Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần không có né tránh. Được Bạo Linh Đan và Thị Huyết Đan tăng phúc, hắn đã tiến cấp tới cảnh giới Huy Diệu kỵ sĩ. Trong khoảnh khắc này, hắn chỉ cảm thấy chính mình dường như không dùng hết linh lực. Huy Hoàng Thánh Thuẫn Bài trong tay đột nhiên biến mất, nghênh đón một quyền của Nguyệt Ma, là hai tay cầm kiếm chém ra Tu La Trảm. Không ngờ là lấy công đối công.
Một tia sáng vàng bỗng xuất hiện trên không trung. Kiếm quang vàng lan tràn hơn một trượng. Tiếng ma sát chói tai tựa như tiếng kêu to trong Sợ Hãi Bi Khiếu Động, thanh âm chấn toàn trường.
Tử hạt sắc quang mang kia không ngờ ở trước mặt Tu La Trảm bị chém thành hai nửa, rơi ở hai bên Long Hạo Thần bộc phát tiếng đánh đinh tai. Nó đốt cháy ra hố sâu đường kính hơn năm mét.
"A?" Nguyệt Ma có chút kinh ngạc nhìn Long Hạo Thần, tuy rằng hai cánh của Long Hạo Thần quang mang cực mạnh, nhưng lấy tu vi của y có thể thể rõ ràng cảm giác ra, đây chẳng qua là nhân loại kỵ sĩ lục giai mà thôi. Chỉ là lục giai, sao hắn có thể đón được công kích của mình?
Huy Hoàng Thánh Thuẫn Bài lại xuất hiện trong tay trái Long Hạo Thần. Cùng lúc đó, luồng sáng ngân bạch từ ngực hắn tuôn ra. Nguyệt Ma muốn né tránh, nhưng phát hiện chính mình không thể. Quang mang ngân bạch kia đã rơi vào người hắn, tựa như cây cầu, đem hai người liên tiếp cùng một chỗ.
Thánh Dẫn Linh Lô, hơn nữa còn là Thánh Dẫn Linh Lô đã tiến hóa. Khi tu vi của Long Hạo Thần đột phá lục giai, lúc ấy Thánh Dẫn Linh Lô của hắn cũng tùy theo hoàn thành lần tiến hóa thứ hai.
Xung quanh các cường giả liên minh thánh điện mới bị đè ép bộc phát ra tiếng hoan hô hưng phấn.
Nguyệt Ma bát giai đến, đem tới cho họ khó khăn. Mà tại lúc đó, một nhân loại kỵ sĩ phóng ra linh cánh xuất hiện trên chiến trường, ngăn cản công kích của Nguyệt Ma, hơn nữa phóng ra Thánh Dẫn Linh Lô. Đây có nghĩa là Nguyệt Ma tạm thời không thể hướng họ phát động công kích nữa. Nhân loại hướng ma tộc phản công tiếp tục triển khai, khí thế không giảm phản tăng, điên cuồng xông hướng ma tộc.
"Hừ." Con mắt tím của Nguyệt Ma tràn ngập băng lãnh, thân hình chợt lóe, không trung dường như xuất hiện tia chớp tím, nháy mắt đã tới trước mặt Long Hạo Thần. Như cũ là tay không, tay phải trực tiếp đánh hướng Long Hạo Thần.
Một chuỗi tiếng gầm rú từ nắm tay y phát ra. Trong thời gian ngắn ngủi, trước mặt Long Hạo Thần xuất hiện tám tầng ma pháp phòng ngự, hơn nữa mỗi một tầng đều là ngũ giai. Đó là Hạo Nguyệt, Hàn Vũ, Lâm Hâm, Lục Hi và Dịch Quân, năm người chung tay phóng ra.
Bát giai chính là bát giai, chênh lệch cấp bậc rất lớn. Cho dù tu vi tăng lên tới lục giai, hơn nữa Long Hạo Thần dùng hai loại đan dược nháy mắt kích phát tiềm lực, như cũ bị đánh lui. Nếu không phải Linh Hồn Xiềng Xích có hiệu quả, chỉ sợ một kích kia hắn đã bị thương nặng.
Như vậy tuyệt đối không được, ngăn không được công kích của y.
Khi Long Hạo Thần thân thể bị đẩy lui, Lam Vũ, Quang Phù Dung cũng bay trên không trung xuất ra đạo quang văn, đồng thời Diệt Ma Thiểm bộc phát, huyễn hóa ra ngàn vạn quang mang ngăn cản tốc độ của Nguyệt Ma. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhìn đến quang văn, Vương Nguyên Nguyên, Tư Mã Tiên, Hàn Vũ, Trần Anh Nhi, Lâm Hâm, năm người đồng thời nuốt một viên đan dược. Thải Nhi sau lưng Long Hạo Thần cũng khi hắn gồng lưng đã làm ra cùng động tác. Long Hạo Thần thì trực tiếp quăng đan dược vào miệng. Đại Lực Đan, Liên Thể Tăng Linh Đan .
Nóng cháy hỏa diễm vàng bỗng từ trong người Long Hạo Thần bộc phát. Nồng đậm quang nguyên tố khiến Nguyệt Ma ngừng lại. Y kinh ngạc phát hiện, tuy trước mắt kỵ sĩ nhân loại so với mình thì yếu hơn nhiều. Nhưng hắn phóng ra quang nguyên tố so với mình tu luyện ám nguyên tố càng đậm. Điều này sao có thể? Chính mình là cao quý Nguyệt Ma Tộc!
Sản sinh quang diễm không chỉ một mình Long Hạo Thần, sáu đồng bạn của hắn trên người cũng thiêu đốt quang diễm màu sắc khác nhau.
Quang diễm trên người Thải Nhi là màu xám, Lâm Hâm màu hồng, Tư Mã Tiên và Hàn Vũ là màu vàng, Vương Nguyên Nguyên màu bạc, Trần Anh Nhi thì màu trắng hơi trong suốt.
Sáu quang diễm tựa như được gió thổi, nháy mắt liên tiếp một chỗ xong rót vào người Long Hạo Thần.
Cùng lúc đó, một bóng tím đột nhiên từ bên cạnh nhảy vào người Long Hạo Thần. Tiếng rồng ngâm to rõ phát ra từ người Long Hạo Thần. Trong chớp mắt bùng phát khí thế, khiến ngay cả Nguyệt Ma bát giai cũng phải lùi ra sau một bước, có chút nghi ngờ nhìn Long Hạo Thần toàn thân tỏa quang mang vàng.
Đây là có chuyện gì? Vì sao mình lại cảm thấy nguy hiểm phát ra từ người hắn, hơn nữa còn là nguy hiểm cực mạnh.
Liên Thể Tăng Linh Đan, có thể đem linh lực người sử dụng toàn bộ tập trung vào một người, tài liệu chủ yếu là tinh hạch của Đại Ác Ma. Hơn nữa mỗi một viên Liên Thể Tăng Linh Đan đều cần tiêu hao toàn bộ tinh hạch Đại Ác Ma, lại thêm rất nhiều tài liệu quý báu mới chế tác thành. Đây là Lâm Hâm tự chế ra, Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu cũng chỉ có hai bộ mà thôi. Lúc này là lần đầu tiên nó phát huy tác dụng trên chiến trường.
Đối diện Nguyệt Ma bát giai, Long Hạo Thần căn bản không có cơ hội đối kháng. Lúc này không dùng, có lẽ sau này sẽ không có cơ hội sử dụng.
Bây giờ Long Hạo Thần không chỉ được đến Liên Thể Tăng Linh Đan tăng phúc, đồng thời còn được Hạo Nguyệt dung hợp.
Khi Liên Thể Tăng Linh Đan mang đến linh lực từ sáu người sau lưng nhập vào thân thể mình, Long Hạo Thần chỉ cảm thấy vừa mới ngưng tụ thành hình linh khiếu suýt bị linh lực khủng bố này phá tan. Cho dù có Đại Lực Đan tăng cường ngoại linh lực, thân thể của hắn thiếu chút chịu không nổi. Nên biết hiện tại hắn tổng cộng dùng bốn viên đan dược, lại mới đột phá tu vi lục giai, tất cả đều không ổn định. Linh lực trong người trùng kích, suýt nữa tự tan vỡ. Dù sao Liên Thể Tăng Linh Đan chỉ thành lập trên lý luận, bởi vì quá quý giá, chưa từng sử dụng trong chiến đấu.
Mà vào lúc nguy hiểm thế này, một năng lượng cảm giác thân thiết tràn vào cơ thể Long Hạo Thần. Long Hạo Thần chỉ thấy toàn thân ấm áp, năng lượng thân thiết này bỗng chốc gom các nội linh lực tán loạn lại một chỗ, hơn nữa dung nhập. Linh lực như cũ lan tràn nhưng không cuồng loạn nữa, nhu hòa rất nhiều, có thể bị hắn khống chế.
Không cần nói, năng lượng thân thiết này đến từ Hạo Nguyệt. Là nó dung nhập, cho Long Hạo Thần có thể chân chính khống chế luồng linh lực kinh khủng này.
Các thành viên Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu linh lực đều đột phá ba ngàn, lại thêm Long Hạo Thần đột phá linh lực trên bốn ngàn, tổng số linh lực đã cao tới hai vạn hai ngàn. Đây chính là tu vi linh lực của bát giai!
Đáng tiếc là, dù sao Long Hạo Thần chỉ có tu vi lục giai, hắn còn chưa thông đến cảnh giới bát giai. Dù là vậy, sau khi cùng Hạo Nguyệt dung hợp, hắn vẫn đạt được thực lực đỉnh thất giai, hơn nữa linh lực lần nữa bạo tăng, đã tiếp cận ba vạn.
Lúc này hai cánh sau lưng Long Hạo Thần tăng gấp đôi. Mỗi một lông chim đều dài tới ba mét, càng rộng ra, lông chim sinh động như thật, có từng đạo kim sắc hoa văn nhỏ. Quang mang thì thu lại chút, nhưng đôi cánh tựa như thân thể hắn, đều biến trong suốt. Đây là Thể Quang Diệu chỉ Kỵ Sĩ Thánh Điện thất giai mới có được. Hơn nữa là Thể Quang Diệu ở trạng thái cao nhất, lan tràn toàn thân.
Trên trán, chín quang văn tím rực rỡ lóa mắt, ngay cả lông chim trên linh cánh cũng ẩn hiện màu tím, hiển nhiên là tác dụng sau khi cùng Hạo Nguyệt.
"Hàn Vũ, kiếm!" Long Hạo Thần hét lớn một tiếng, cùng lúc đó bước ra một bước. Trên không trung dường như xuất hiện tia chớp vàng. Thân thể chói sáng của hắn đã đến trước mặt Nguyệt Ma.
Sau lưng, một luồng sáng vàng lấp lánh, thứ gì đó rơi vào tay Long Hạo Thần, đúng là Quang Phạt.
Có thể nói hiện giờ Long Hạo Thần đã lật hết bài tẩy trong đội. Liên Thể Tăng Linh Đan thời gian kẻo dài chỉ có ba mươi giây. Lấy linh lực hiện tại thì hắn cản công kích Nguyệt Ma trong vòng ba mươi giây không thành vấn đề. Nhưng ba mươi giây sau thì sao? Bởi vậy, hiện tại hắn không còn thích hợp làm Thủ Hộ kỵ sĩ, mà hắn hóa thân thành Trừng Giới.
Song kiếm trong tay, Diệt Ma Thiểm bộc phát, mang theo khí huy hoàng, Long Hạo Thần linh lực tràn ngập quyết tuyệt và sát ý.
Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình bay sau lưng hắn, thanh âm ngâm xướng sớm biến thành cao vút. Nó không phóng ra kỹ năng hỗ trợ nào nữa, mà là tăng ma pháp công kích vào người Long Hạo Thần.
Lam Vũ, Quang Phù Dung huyễn hóa ra ngàn vạn quang mang và nước lóng lánh. Quang Phạt thì biến thành màu hồng trong suốt, cao độ áp súc Thái Dương Hỏa. Trọng kiếm khác nhau phóng ra Diệt Ma Thiểm, tiếng kêu chói tai tựa như ở Sợ Hãi Bi Khiếu Động.
Đối mặt phản công mãnh liệt của Long Hạo Thần, Nguyệt Ma bát giai không dám khinh thường. Hai tay ở trước người huyễn hóa ra từng tầng quang văn tím đen huyền ảo, ngưng tụ thành vách tường tím đen, ngăn công kích của Diệt Ma Thiểm.
Nhưng cùng với Quang Phạt tăng thuộc tính, Diệt Ma Thiểm của Long Hạo Thần lực công kích kinh khủng tới cỡ nào. Trong tiếng kêu to, dưới ánh nhìn rung động của Nguyệt Ma, phòng ngự của y không ngờ xuất hiện lỗ hổng nhỏ. Khí thế sắc bén lập tức công kích thân thể y, phát ra một chuỗi tiếng đâm.
"Muốn chết!" Nguyệt Ma gầm lên, thân hình chợt lóe, đã biến thành màu tím đen. Y sử dụng là Thể Ám Ma, hiệu quả tương tự Thể Quang Diệu, chỉ khác là lúc phát động thì thong thả hơn Long Hạo Thần nhiều.
Hai tay chắp trước ngực, sau lưng vầng trăng khuyết tím đen hiện ra. Trước mặt vách tường ma văn bỗng chiến sáng ngời, làm song kiếm Diệt Ma Thiểm của Long Hạo Thần vỡ nát.
Nhưng cùng lúc đó, một luồng sáng đỏ bỗng rơi trên người y, khiến Nguyệt Ma bát giai nhiễm một tầng màu đỏ. Kỹ năng của Trừng Giới kỵ sĩ, Tỏa Định.
Ngay sau đó, thân thể Long Hạo Thần tựa như gió lốc, mau chóng quay vòng, trên người hắn đồng thời lóe tia sáng chói mắt. Lam Vũ, Quang Phù Dung trong tay phải phóng ra như điện xẹt.
Thanh kiếm có hai thuộc tính quang, thủy này rời khỏi tay, không trung thậm chí vang lên hai tiếng rồng ngâm to rõ. Nguyệt Ma nhìn đến cũng là hai vuốt rồng đập vào mặt.
Ba mươi giây quá ngắn ngủi, Long Hạo Thần lựa chọn điên cuồng, điên cuồng công kích.
Chỉ có như vậy, mới phát huy hết tác dụng của Liên Thể Tăng Linh Đan.
Tỏa Định, hy sinh, Nàng Chú Nhất Trịch, Quang Vũ Phù Dung Thứ. Bốn kỹ năng lưu loát xuất ra.
Mặc dù hiện tại Long Hạo Thần có tu vi đỉnh thất giai, nhưng các loại năng lực của hắn đều dựng ở trạng thái cao nhất của ngũ giai. Mặc kệ là kỹ năng lục giai hay thất giai, hắn đều chưa từng học hay tu luyện, đương nhiên không sử dụng được. Cho nên hắn chỉ có thể dùng thứ mình hiểu biết, phát động công kích. Sử dụng những kỹ năng không bị giai cấp hạn chế, thực lực càng cao thì uy lực càng mạnh.
Vách tường tím đen ma văn ở trước mặt Quang Vũ Phù Dung Thứ hợp nhất bốn kỹ năng là yếu ớt như vậy. Một kích kia, Long Hạo Thần đã dùng tới hơn vạn linh lực. Đây vẫn là bởi vì nguyên bản linh lực của hắn chỉ có bốn ngàn, dùng Nàng Chú Nhất Trịch và hy sinh dẫn động linh lực không đủ nhiều.
Một vạn linh lực kết hợp với Quang Vũ Phù Dung Thứ lực công kích khủng bố, uy lực ngay cả Long Hạo Thần còn khó tưởng tượng ra.
Lam Vũ, Quang Phù Dung biến thành hai con rồng nhỏ, mang theo thế công không gì cản nổi công phá phòng ngự của Nguyệt Ma, cùng song quyền đụng mạnh.
Tiếng rồng ngâm, tiếng thét, hỗn hợp vang lên. Nguyệt Ma bát giai sau lưng vầng trăng tím đen tỏa sáng dữ dội, bóng trắng xẹt qua, cứng rắn chặt đứt hai con rồng do Quang Vũ Phù Dung Thứ biến ảo thành.
Nhưng Nguyệt Ma cũng vì vậy sắc mặt biến tái nhợt, hơn nữa hai con rồng bị chém đứt không biến mất, mà là quấn quýt thân thể y. Sương khói nồng đậm cùng với tiếng hét thảm của Nguyệt Ma dâng lên.
Quang nguyên tố có tác dụng ăn mòn cực mạnh với hắc ám, huống chi còn có thủy hệ hỗ trợ. Quang Vũ Phù Dung Thứ có đủ linh lực rót vào, hóa thân thành Quang Vũ Song Long Dẫn. Chẳng những có lực công kích cường đại, còn mang năng lực hạn chế cực mạnh. Cho dù là Nguyệt Ma thực lực bát giai, trong phút chốc không thể trốn tránh, bị định tại chỗ.
Sự việc chỉ phát sinh trong giây lát, cơ hội như vậy, sao Long Hạo Thần bỏ qua được?
Hai tay nắm lấy Quang Phạt, giơ cao quá đầu, nhưng Long Hạo Thần không vội vàng chém xuống. Nồng đậm sương mù vàng như sóng nước dập dờn quanh người hắn, Súc Thế!
Linh lực của Long Hạo Thần, Liên Thể Tăng Linh Đan, linh lực của Hạo Nguyệt, Giai Điệu Vĩnh Hằng mang đến quang nguyên tố và Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình hội tụ lại linh lực, ngay lúc này hòa làm một, lấy tốc độ điên cuồng dâng tràn vào Quang Phạt trong tay Long Hạo Thần.
Nếu đổi lại là Thánh Linh kiếm trước đây, chỉ sợ đã bị linh lực khủng bố khiến tan vỡ. Nhưng Quang Phạt tài liệu cứng cỏi hơn thứ bình thường, biến hóa chỉ có quang mang nó phóng ra. Trong lúc này, Long Hạo Thần phóng ra quang mang vàng, cho dù là ở trên cao hay bên dưới đại chiến hỗn loạn Trấn Nam quan cũng có thể trước tiên trông thấy. Có thể thấy được hiện tại hắn bộc phát lực công kích khủng bố cỡ nào.
Kiếm vàng bị linh lực điên cuồng rót vào, không ngờ phát sinh vặn vẹo dao động, hiển nhiên không phải chính thanh kiếm vặn vẹo mà là linh lực.
Quang Phạt tản mát ra uy nghiêm thần thánh, trong hơi thở nồng đậm quang minh này, tất cả ma tộc có thể cảm giác được nó, đều sinh ra sợ hãi.
Phần uy hiếp này ngay cả đám Long Hạo Thần đều không ngờ tới. Không nghĩ đến sau khi rót vào linh lực khổng lồ, thanh trọng kiếm cấp Huy Hoàng còn có loại hiệu quả đó. Hai tay Long Hạo Thần nắm Quang Phạt rất vững vàng, nhưng thân thể hắn đang run. Hắn có thể khẳng định, nếu không có Hạo Nguyệt dung nhập khiến hắn tăng sức chịu đựng, vậy sẽ không cách nào ổn định Súc Thế.
Nhưng mặc kệ thân thể hắn chịu đựng bao nhiêu thống khổ, trong mắt như cũ kiên định, lấp lánh tia sáng. Hắn lạnh lùng nhìn Nguyệt Ma cấp tám cách xa vài mét.
Từ khi cường đại Nguyệt Ma xuất hiện, lần đầu tiên y sinh ra cảm xúc khủng hoảng. Lực công kích của Quang Vũ Song Long Dẫn bị y triệt tiêu hơn phân nửa, chỉ bị thương nhẹ. Nhưng kỹ năng cường đại tổ hợp thủy hệ và quang hệ lại sản sinh hiệu quả trói buộc, mà còn ăn mòn thân thể hắn.
Bởi vì chống cự liên tiếp hai đòn tấn công của Long Hạo Thần, y mới dùng một kỹ năng cường đại cần thời gian hồi phục, trong lúc nhất thời không thể phá tan hạn chế của Quang Vũ Song Long Dẫn. Khiến y thấy kinh hoàng là thanh niên đang Súc Thế trước mặt. Tuy một kiếm này còn chưa đánh xuống, nhưng trên thân kiếm tản mát ra lãnh liệt sắc bén khiến y thấy hơi đau.
Long Hạo Thần thật sự dốc toàn lực, không giữ lại chút nào. Sau khi đánh ra một kích này rồi, hắn sẽ mất đi sức chiến đấu. Cho dù là vậy, hắn không lộ ra một chút hoảng loạn. Cho dù chết tại đây, hắn cũng phải phát động một kích cuối cùng này.
Bản thân Quang Phạt có kèm kỹ năng thánh kiếm, biến càng thêm trong suốt, so với thủy tinh còn trong, phản xạ ra vô số lăng giác quang minh.
Long Hạo Thần đang chờ, hắn chờ khoảnh khắc Nguyệt Ma tránh thoát Quang Vũ Song Long Dẫn, hoặc là thời gian Liên Thể Tăng Linh Đan đã tới. Cho dù chỉ có thể tích súc sức lực một chút, hắn cũng sẽ dốc hết sức.
Linh khiếu vừa mới ngưng tụ thành, bởi vì bản thân hắn linh lực quá nhiều, đã mất đi năng lực hấp thu quang nguyên tố bên ngoài. Nhưng Nhã Đình giữ chức trách không ngừng đem quang nguyên tố nhập vào Quang Phạt.
Nguyệt Ma trong lòng khủng hoảng cùng với ánh sáng vẹo trên Quang Phạt gia tăng mà càng sợ hơn. Không thể chờ đợi thêm, nhân loại này thật có thể uy hiếp đến sinh mệnh của mình.
Đôi mắt tím của Nguyệt Ma đột nhiên biến sáng ngời, tựa như thủy tinh sáng trong suốt. Sau lưng vầng trăng tím đen bởi vì Quang Vũ Song Long Dẫn công kích mà biến hư ảo, nay mạnh mẽ trở lại. Ánh sáng tím trên người y đột nhiên bành trướng, bỗng phun ra một ngụm máu tím đen. Ngụm máu ở trên không trung mau chóng biến ảo thành phù văn màu tím đen. Vầng trăng khuyết sau lưng kịch liệt run rẩy, ngay sau đó một luồng sáng bỗng phát ra từ ngực Nguyệt Ma, cứng rắn đánh tan Quang Vũ Song Long Dẫn.
Phát động lần giãy dụa này hiển nhiên mang đến thương tổn nặng cho y. Khoảnh khắc y chấn vỡ Quang Vũ Song Long Dẫn, tia sáng tím trong mắt biến ảm đạm.
Trong chớp mắt này, Long Hạo Thần động. Quang Phạt mang theo thanh âm khó thể hình dung từ trên trời giáng xuống. Trong phút chốc, ánh sáng tới đâu thì trên bầu trời bị chém ra cái khe vàng. Không gian tại một kiếm kia bị xé rách, lực hấp dẫn mạnh mẽ khiến thi thể trên mặt đất xung quanh bị hút vào khe nứt không gian tối tăm kia.
Sắc bén, sắc bén không gì sánh kịp. Mọi người xung quanh đều cảm nhận được cảm giác sắc bén muốn cắt nát, loại cảm giác này thật là quá đáng sợ, dường như thế gian không lực lượng nào có thể ngăn cản hắn chém ra.
Nguyệt Ma đương nhiên không khoanh tay chịu chết. Khi y phát ra ánh sáng tím vung ra Quang Vũ Song Long Dẫn thì tay phải đã vòng ra sau lưng, không ngờ bắt lấy vầng tăng khuyết sau lưng, từ phía dưới lên trên, làm động tác vung lên.
Nếu là chiến đấu trong tình huống bình thường, coi như là Long Hạo Thần ở cấp bậc này chỉ có chịu bị hạn chế. Chênh lệch giữa cấp bảy và cấp tám, so với cấp năm và cấp sáu lớn hơn nhiều.
Đáng tiếc tâm tình khác biệt quyết định thế công thủ của hai bên. Long Hạo Thần là thấy chết không sờn, liều mạng. Khi hắn đi hướng Nguyệt Ma, thì không nghĩ mình có thể sống trở về. Mà Nguyệt Ma là cường giả cấp tám, là một trong số quý tộc tuổi trẻ nhất trong Nguyệt Ma Tộc. Đương nhiên y không muốn chết, không đem Long Hạo Thần nhập vào mắt.
Cho nên bị Long Hạo Thần thế công điên cuồng không để ý hậu quả bức bách đến tình trạng này.
Súc Thế thêm vào Tu La Trảm, Long Hạo Thần một kích kia chỉ gồm hai kỹ năng này. Bởi vì linh lực khổng lồ đã vượt tầm tay hắn, ngay cả Quang Chi Đãng Dạng cũng không sử dụng.
Nhưng chính là hai kỹ năng này trùng điệp, uy lực không yếu hơn Quang Vũ Song Long Dẫn có hy sinh, Cô Chú Nhất Trịch, thậm chí phương diện công kích còn vượt trội.
Không nói khoa tương, coi như là kỵ sĩ cấp bảy, lĩnh ngộ kỹ năng Súc Thế chỉ sợ không sâu như Long Hạo Thần. Long Hạo Thần là chuyên môn dựa vào kỹ năng này tu luyện một thời gian, hơn nữa thành đột phá cấp năm.
Trong thời gian ngắn ngủi, một kiếm Tu La Trảm gần như ngưng tụ hơn vạn linh lực, hơn nữa còn lấy cách áp súc phóng ra Tu La Trảm, uy lực có thể nghĩ.
*Xẹt!*
Không có tiếng đinh tai va chạm, chỉ có âm thanh kỳ dị, xé rách không gian dừng ở vầng trắng khuyết tím đen. Long Hạo Thần và Nguyệt Ma trong giây phút này tựa như bị đông lại.
Nhưng Nguyệt Ma sắc mặt biến vô cùng tái nhợt, máu tím đen hầu như cùng lúc chảy ra từ mặt mũi y, khiến khuôn mặt vốn vô cùng tuấn tú bỗng biến dữ tợn.
*Đinh!* Một tiếng giòn vang, vầng trăng khuyết do năng lượng hình thành xuất hiện vết nứt. Ngay sau đó, tựa như bị truyền nhiễm, vết nứt mau chóng lan ra. Rốt ruộc, *bùm* một tiếng, ở trên không trung bạo tạc.
Ánh sáng vàng tùy theo hạ xuống, đâm sâu vào bả vai Nguyệt Ma.
Trong chớp mắt này, Long Hạo Thần và Nguyệt Ma giữ vững trạng thái yên tĩnh kỳ dị. Có thể rõ ràng nhìn thấy, ánh sáng vàng trên người Long Hạo Thần và linh cánh sau lưng rút lui như thủy triều. Hiệu quả của Liên Thể Tăng Linh Đan đã phát huy đến cực hạn, còn chưa tới ba mươi giây thì hiệu quả đã biến mất.
Sắc mặt Long Hạo Thần trắng bệch như tờ giấy. Sau lưng hắn, sáu đồng bạn cũng giống hệt. linh lực của họ đã cạn kiệt. Hơn nữa hắn đã sử dụng kỹ năng hy sinh và Cô Chú Nhất Trịch, cơ thể kiệt sức, ngay cả Hạo Nguyệt cũng bị bắn ra khỏi người hắn, yếu ớt nằm ở một bên.
"A!" Trong miệng Nguyệt Ma bỗng phát ra tiếng hét thảm.
Từ khi sinh ra đến nay, y chưa từng ăn thiệt thòi lớn đến vậy. Quang Phạt đâm sâu vào bả vai y kéo đến ngực phải, y suýt bị chém làm hai. Lượng lớn máu tím đen điên cuồng tuôn ra. Đổi làm nhân loại, bị tổn thương nặng vậy sẽ không sống được.
Nguyệt Ma không lùi, đôi mắt tím xuất hiện một tầng màu đỏ mỏng manh. Trên mặt Nguyệt Ma xuất hiện sự phẫn nộ cực kỳ, tay trái của y, không ngờ vẫn có thể ngưng kết ra ánh sáng tím đen, mạnh đánh vào ngực Long Hạo Thần. Y hận chết thanh niên nhân loại này, cũng nhìn ra Long Hạo Thần lúc này yếu ớt.
Nhưng giây phút đó, một luồng sáng đỏ như hoa hồng xuất hiện chắn trước mặt Long Hạo Thần.
Trong tiếng nổ, bóng dáng đỏ bắn ra, mang theo tọa kỵ, té sang bên, chính là Lý Hinh.
Lúc trước chiến đấu toàn là Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu ra lực, nhìn tất cả sự việc phát sinh. Lúc này trên người Long Hạo Thần biến hóa, đương nhiên Săn Ma Đoàn số hai mươi hai cấp hiệu đều nhìn ra, Lý Hinh là người thứ nhất xông lên.
"Đừng ăn Liên Thể Tăng Linh Đan !" Long Hạo Thần hét lớn, thanh âm có chút khàn khàn, ngăn cản thành viên Săn Ma Đoàn số hai mươi hai cấp hiệu. Cùng lúc đó, hắn đột nhiên làm ra động tác khiến mọi người khó hiểu. Bắp lưng đột nhiên căng cứng, không ngờ đem Thải Nhi đánh bay ra rơi hướng Vương Nguyên Nguyên. Cùng lúc đó, mọi người thấy trên thân hắn chợt lóe tia sáng vàng, sau đó mau chóng rút ra Quang Phạt.
Khi luồng sáng vàng lóe ra, trên mình sáu người Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu cũng sáng lên. Khác biệt là ánh sáng vàng trên sáu người đều còn đang, nhưng ánh sáng trên người Long Hạo Thần đã biến mất.
Mặc dù thân thể đã cực kỳ yếu ớt, nhưng lúc này tâm trí Long Hạo Thần rất thanh tỉnh.
Nguyệt Ma bị thương nặng không định trốn. Y đã hận chết chính mình, không cần nghi ngờ, mình sẽ trở thành mục tiêu công kích của y. Khoảng cách gần như vậy, lấy tình trạng trước mắt của Long Hạo Thần, sao có thể trốn đòn tấn công liều mạng của Nguyệt Ma? Cho nên hắn trước tiên văng ra Thải Nhi, cưỡng bức cắt đứt liên hệ Linh Hồn Xiềng Xích. Nếu không, lấy lực công kích của Nguyệt Ma cấp tám, bảy người họ chỉ sợ một cái cũng không sống được.
Đây còn phải cảm ơn Lý Hinh, không có Lý Hinh ngăn cản một chiêu, Long Hạo Thần thậm chí không có cơ hội cắt đứt liên hệ Linh Hồn Xiềng Xích. Hơn nữa, dù sao Nguyệt Ma bị thương nặng, tuy một kích kia khiến Lý Hinh phun máu bị thương, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.
Rút ra Quang Phạt, máu tím đen cuồng phun. Sinh mệnh lực của Nguyệt Ma dai đến tận đây. Một tầng ánh sáng tím đen xuất hiện từ chỗ vết thương chảy máu, bảo vệ không khiến máu chảy quá nhiều. Mà chính y thì một cước đá hướng Long Hạo Thần.
Một thân hình to lớn chắn trước mặt Long Hạo Thần. Cùng với tiếng kêu, Hạo Nguyệt bị đá ra ba mét, toàn thân bộc phát luồng sáng tím đen. Có thể nhìn thấy rõ, vảy của nó bị màu tím đen kịch liệt ăn mòn.
"Hạo Nguyệt!" Long Hạo Thần con mắt muốn nứt ra.
Ngay lúc này, hắn đã không nghĩ sẽ sống tiếp, dùng tất cả lực lượng, đột nhiên nhào tới bao trùm trên người Hạo Nguyệt, ngăn lại một kích tiếp theo của Nguyệt Ma.
*Bốp bộp bộp!*