Thần Ấn Vương Tọa
Chương 102: Ác Ma lĩnh chủ cấp bảy
Học tập kỹ năng Tu La Trảm rất đơn giản, chỉ cần rót linh lực vào trong là được. Đương nhiên muốn chân chính lĩnh ngộ uy lực kỹ năng thì cần không ngừng học tập.
Phương pháp sử dụng khi hắn bị ánh sáng vàng kia ảnh hưởng, hoàn toàn hiện trong đầu Long Hạo Thần, hiển nhiên đó là ký ức Giai Điệu Vĩnh Hằng nhét vào đầu hắn.
Không chút do dự, Long Hạo Thần quyết chí học Tu La trảm. Hiện tại hắn thiếu chính là kỹ năng cường công chính diện. Uy lực của Tu La trảm bản thân hắn đã cảm nhận qua, nếu không có cùng đồng bạn chung sinh mệnh, một kích kia chỉ sợ hắn bị thương nặng. Khi linh lực rót vào viên cầu vàng dần biến mất, phương pháp sử dụng của Tu La trảm khắc sâu trong óc Long Hạo Thần. Hắn thử chút, uy lực to lớn đồng thời Tu La trảm cần tiêu hao linh lực khá kinh khủng, cao tới một ngàn điểm linh lực.
Xem ra nó tiêu hao không nhiều như Quang Vũ Phù Dung Thứ. Đừng quên Quang Vũ Phù Dung Thứ là kỹ năng kèm theo, khi sử dụng cần dùng linh lực kích phát Lam Vũ, Quang Phù Dung. Hơn nữa Quang Vũ Phù Dung Thứ uy lực lớn, phạm vi công kích cũng lớn. Mà phạm vi công kích của Tu La trảm thì chỉ bằng phạm vi vũ khí linh lực.
Đương nhi Tu La trảm cũng có ưu thế của nó. Trong vòng năm mét, không quan tâm kẻ địch có bất cứ kỹ năng né tránh nào. Chỉ cần điểm này cũng đủ bù đắp khuyết điểm lớn. Dù sao đây không phải kỹ năng thường dùng. Hơn nữa trong đám kỹ năng cấp sáu, lực công kích hẳn là số một, số hai, thích hợp cho chiến sĩ và kỵ sĩ học tập. Nếu thêm vào Quang Chi Đãng Dạng tăng phúc, uy lực một kích kia rốt cuộc mạnh cỡ nào?
Khảo nghiệm và thu hoạch, Tu La trảm dĩ nhiên có thể gia tăng thực lực của Long Hạo Thần, nhưng đối với hắn thì quan trọng là nhận thức khảo nghiệm trong tháp Vĩnh Hằng.
Linh lực và kỹ năng mạnh mẽ, hơn nữa xem ra không chỉ hạn chế chỉ Tử Linh Thánh pháp sư được sử dụng. Phát hiện này đối với hắn mà nói so với khám phá bảo tàng càng có tác dụng lớn. Nếu có thể liên tục tu luyện trong này, tốc độ tăng thực lực ít nhất gấp mấy lần so với tự mình tu luyện!
Hít sâu một hơi, Long Hạo Thần cố gắng bình phục tâm tình kích động. Xem ra mình phải nghĩ cách thuyết phục đồng bạn cùng tiến đến. nếu là người khác, ý nghĩ đầu tiên là độc chiếm nơi này, nhưng Long Hạo Thần không nghĩ vậy. Độc chiếm tuy có thể bảo thủ bí mật, khiến chính mình biến cường. Nhưng ma tộc cường đại, chỉ dựa vào cá nhân có thể đối kháng bảy mươi hai ma thần sao? Đó không thể nghi ngờ là người điên nói mộng.
Con trai quang minh không chỉ thiện lương, đồng thời có rất nhiều tố chất chính nghĩa. Từ đầu tới cuối, Long Hạo Thần chưa từng nghĩ tới độc chiếm nơi này.
"Hạo Nguyệt, chúng ta đi." Long Hạo Thần khẽ quát một tiếng, bắn người lên, ngồi trên lưng Hạo Nguyệt.
Hạo Nguyệt tam đầu đồng thời phát ra tiếng gầm, bốn vó tung bay, mau chóng lao ra cửa tháp Vĩnh Hằng. Khoảnh khắc họ rời khỏi tháp Vĩnh Hằng, Long Hạo Thần chỉ cảm thấy trước ngực Giai Điệu Vĩnh Hằng như biến thành hòn than nóng, cảm giác kịch liệt thiêu đốt làm hắn rên rỉ. Ngay sau đó chợt bạo phát tiếng thét chói tai.
Ánh sáng vàng nồng đậm lấy Long Hạo Thần làm trung tâm bùng phát ra, đem hắn và Hạo Nguyệt bảo hộ bên trong. Tiếng kêu to như cũ có thể nghe thấy, nhưng không cách nào thương tổn họ mảy may. Quay đầu nhìn ra sau, chỉ thấy vô số oán linh ngoài tháp lấy tốc độ nhanh hơn trước gấp mười điên cuồng bay hướng tháp Vĩnh Hằng. Tháp Vĩnh Hằng thì tỏa ra ánh sáng xám trắng tựa như hỏa diễm dâng lên.
Mấy lần chớp lóe, đám oán linh đã toàn bộ dán vào tháp Vĩnh Hằng, trong chớp mắt, Long Hạo Thần nhìn thấy tình cảnh suốt đời khó quên. Đỉnh động hình trùy, một cái hố đen thật lớn chậm rãi mở ra. Toàn bộ động kịch liệt chấn động như tùy thời sẽ sụp đổ. Ngay sau đó, tháp Vĩnh Hằng trong quá trình ánh sáng vặn vẹo biến thành hư ảo, vụt một cái chui vào trong hố đen, biến mất.
Hố đen khép kín, nguyên bản động rộng rãi lấy tháp làm trung tâm bỗng biến trống trải. Tiếng kêu to cũng đột nhiên ngừng lại.
Cảm giác nóng cháy trước ngực dần biến mất, Long Hạo Thần rõ ràng cảm giác được khi ấy, một cảm giác liên hệ kỳ lạ xuất hiện. Dường như chỉ cần hắn động ý niệm là có thể bước trên cây cầu liên thông.
Hạo Nguyệt cõng Long Hạo Thần, Tiểu Thanh cho chính mình làm Phiêu Phù Thuật, giảm bớt trọng lượng, dưới sự chỉ dẫn của Long Hạo Thần, hướng vách núi trèo lên.
Tuy dưới lòng đất địa thế hiểm trở, nhưng dù sao không phải luôn dọc xuống dưới, Hạo Nguyệt bốn chân móng vuốt cực cứng và dẻo dai, trèo lên chẳng phút phí sức.
Đột nhiên Long Hạo Thần mạnh giật mình, sờ thắt lưng có giắt bảo thanh truy tầm, sắc mặt chợt biến khó coi. Bởi vì tháp Vĩnh Hằng đem đến rung động quá lớn, hắn lại quên đóng bảo thạch truy tầm. Nếu mọi thứ trong tháp Vĩnh Hằng đều bị ghi lại, như vậy sau khi ra ngoài mình nên giải thích thế nào với Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ? Khi trở về phải báo cáo nhiệm vụ làm sao đây?
Hắn không sợ đem bí mật tháp Vĩnh Hằng báo lên liên minh thánh điện, nhưng mấu chốt ở chỗ Giai Điệu Vĩnh Hằng, chìa khóa vào tháp Vĩnh Hằng dường như dung nhập vào thân thể hắn. Điều này sẽ đem đến cho hắn phiền phức cực lớn.
Ôm tâm lý may mắn, hắn rót linh lực vào bảo thạch truy tầm, xem xét nội dung nó ghi chép.
Một luồng sáng từ bảo thạch truy tầm bắn ra, hóa thành đường kính hình tròn chiếu trước mặt Long Hạo Thần. Hình ảnh bắt đầu khi hắn vào khe hở, Long Hạo Thần khống chế linh lực điều chỉnh tốc độ ghi chép bảo thạch truy tầm.
Bởi vì bảo thạch truy tầm giắt ở thắt lưng Long Hạo Thần, đương nhiên không thể ghi lại quá trình hắn lĩnh ngộ Quang Chi Đãng Dạng. Chỉ có thể ghi lại quá trình mỗi lần Long Hạo Thần chống đỡ tiếng kêu to.
Dần dần, dưới sự điều chỉnh của Long Hạo Thần, hình ảnh rốt cuộc tới cuối. Ghi chép đến đoạn hai oán linh xông hướng hắn. Đến đây, hình ảnh đột nhiên biến mơ hồ, sau đó biến mất.
Không còn? Long Hạo Thần kinh ngạc nhìn bảo thạch truy tầm, lại lần nữa rót vào linh lực xem một lần. Kết quả giống như lần trước, hình ảnh cuối cùng dừng lại ở khoảnh khắc Long Hạo Thần bị oán linh tập kích.
Tháp Vĩnh Hằng có năng lực che chắn bảo thạch truy tầm ghi chép?
Trong lúc Long Hạo Thần không ngừng kiểm tra bảo thạch truy tầm, đã tới lối vào Sợ Hãi Bi Khiếu Động, bên trên không bình tĩnh.
"Có người tới." Hàn Đạo phụ trách canh gác bên ngoài đột nhiên nhảy vào trong động.
Cái động này là họ tự đào ra, núi cứng rắn, bởi vì đào không sâu, vừa đủ cho mọi người ngồi. Đương nhiên Hạo Nguyệt đi rồi, không gian trong động lớn không ít.
Lúc này bên ngoài như cũ một mảnh tối đen, cách bình minh còn một đoạn thời gian.
"Là Ác Ma tộc, tôi không dám tiếp cận, khoảng ba mươi cái. Dẫn đầu là một Ác Ma so với Ác Ma thống lĩnh chúng ta chặn giết còn mạnh. Bọn chúng mới từ ngọn núi đối diện xuống dưới, tôi nhìn qua bển dường như đã bị nó phát hiện."
Hàn Đạo có một năng lực đặc thù, có thể trong đêm tăng cường thị lực, cho nên có thể nhìn đến động tĩnh núi đối diện.
"Chuẩn bị nghênh chiến. Lục Hi, tôi không từng chỉ huy đoàn chiến, anh tới chỉ huy đi. Mặc kệ ra sao, chúng ta phải kiên trì đến khi Hạo Thần trở lại." Thải Nhi nhỏ giọng nói.
Bọn họ không ai nghĩ tới Ác Ma tộc đến nhanh như vậy. Nhưng mặc kệ Ác Ma tộc được đến tin tức như thế nào, trước khi Long Hạo Thần trở về, bọn họ nhất định phải nghênh chiến, nếu không để người tộc Ác Ma vào trong động, chẳng phải sẽ đụng độ Long Hạo Thần?
Một Ác Ma cường đại hơn cả Ác Ma thống lĩnh, hiển nhiên không dễ đối phó. Thải Nhi đôi mắt đẹp tựa như ánh sao trên bầu trời, lấp lánh tia sáng, thậm chí có mấy phần quyết tuyệt.
Long Hạo Thần đi thời gian dài như vậy còn chưa trở về, nàng bên ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng sốt ruột hơn ai hết. May mắn có Linh Hồn Xiềng Xích tồn tại, cho nàng khẳng định Long Hạo Thần không gặp tính mệnh nguy hiểm, nếu không chỉ sợ nàng đã sớm đi tìm hắn.
Lục Hi biết hiện tại không phải lúc khách sáo, gật đầu nói.
"Hạo Thần không ở, chúng ta khuyết thiếu trụ cột Thủ Hộ kỵ sĩ. Chờ lát nữa chiến đấu, chúng ta tựa huyệt động cố thủ. Trước hấp dẫn chúng lại đây. Chức nghiệp hệ ma pháp đều ở trong động, chức nghiệp cận chiến bảo vệ cửa động. Thải Nhi, cô và Hàn Đạo ở bên ngoài quấy rầy kẻ địch. Lý Hinh, cô cũng ra bên ngoài, dựa vào năng lực bay của Mai Khôi Độc Giác Thú hỗ trợ chúng ta."
Năng lực chỉ huy của Lục Hi không tệ, có lẽ gã không có cái nhìn đại cục và dự đoán mạnh bằng Long Hạo Thần, nhưng chỉ huy một trận chiến đấu thì tuyệt đối đúng quy củ.
Hàn Vũ, Điển Yên, Vương Nguyên Nguyên, Tư Mã Tiên đều đi ra động. Đám Hàn Vũ đứng ở vị trí chính giữa, mau chóng mặc vào trang bị. Thải Nhi và Hàn Đạo thì ẩn vào góc âm u.
Lý Hinh là Trừng Giới kỵ sĩ, cô không giỏi phòng ngự. Cho nên Lục Hi mới an bài cô ở bên ngoài phối hợp tác chiến, phát huy ưu thế của Mai Khôi Độc Giác Thú.
Chẳng qua vì không bại lộ chính mình quá sớm, cô chọn leo lên trước cửa động, chuẩn bị tùy thời triệu hoán Mai Khôi Độc Giác Thú. Dù sao Ác Ma tộc không biết bọn họ có bao nhiêu người.
Hai tay Hàn Đạo nắm hai thanh dao găm đen. Gã tuyển chọn nơi ẩn thân cực xảo diệu, sau một khối nham thạch ở cửa động Sợ Hãi Bi Khiếu Động. Nhưng cùng lúc đó, gã phát hiện Thải Nhi biến mất.
Trong lòng thầm than, đây chính là chênh lệch! Gã chưa từng nghĩ lấy Thải Nhi làm mục tiêu. Thải Nhi lúc không thấy đường đã lợi hại như vậy, đừng nói bây giờ nàng hồi phục thị lực. Cho dù là một phần Thích Khách Thánh Điện, gã cũng chỉ mơ hồ biết lúc trước Thải Nhi là cô gái mù tài ba, bởi vì công pháp tu luyện rất đặc biệt.
Dung nhập âm u, Thải Nhi không ở gần động huyệt, mà là lặng lẽ đi xuống núi. Trong tác chiến đoàn đội, kỳ thực tác dụng thích khách có hạn. thích khách am hiểu vẫn là đánh lén, màn đêm trước mắt hiển nhiên càng thích hợp nàng. Đơn độc hành động không cần lo lắng an nguy của đội, có thể để nàng triển hiện ra lực công kích toàn diện.
Ác Ma tộc đến rất nhanh, Thải Nhi vừa xuống núi liền thấy chúng đã ở dưới chân núi, đang chuẩn bị trèo lên bên này.
Giống như Ác Ma tộc bọn họ từng xử lý, đám viện quân Ác Ma tộc này cũng là kỵ binh Đại Ác Ma. Mộng Yểm ở dưới thân Đại Ác Ma tỏa ra ánh sáng đỏ sậm. Nếu không có tiêu chí bắt mắt, Hàn Đạo không có khả năng từ xa đã thấy chúng.
Ba mươi tên, Thải Nhi vừa tiếp cận vừa đếm rõ ràng số lượng kẻ địch. Quả nhiên giống như Hàn Đạo đã nói, dẫn đầu là một Đại Ác Ma đặc biệt mạnh.
Nó so với Ác Ma thống lĩnh càng cường tráng nhiều, quan trọng là sau lưng nó có đôi cánh dơi hơi mở ra. Ma Mã Mộng Yểm dưới thân nó cưỡi bốn vó đạp lửa, thân thể đen thui thỉnh thoảng lấp lánh tia sáng hồng, tựa như than lửa đốt cháy. Con này ít nhất là ma thú cấp sáu. Ác Ma lĩnh chủ có thể cưỡi nó, sợ rằng mạnh tới cấp bảy.
Thải Nhi và Long Hạo Thần cũng từng xử lý qua Thị Huyết Bối Tháp sơ cấp bảy, nhưng lần đó càng nhiều là may mắn. Lại thêm Quang Vũ Phù Dung Thứ của Long Hạo Thần và Luân Hồi Linh Lô của nàng cùng bộc phát.
Luận thực lực chân chính, nàng và Long Hạo Thần tuy rằng thiên phú dị bẩm nhưng cũng chỉ có thể đụng độ với ma tộc giữa cấp sáu mà thôi.
Ác Ma cấp bảy đã không phải là Ác Ma thống lĩnh, mà là Ác Ma lĩnh chủ. Sai một tên thực lực lại là trời và đất.
Ác Ma lĩnh chủ cầm trong tay một thanh kiếm đỏ sậm, trong hai mắt lấp lánh ánh sáng đỏ, Thải Nhi không chút nghi ngờ sự cường đại của nó.
Tố chất quan trọng nhất của thích khách là lãnh tĩnh. Mặc kệ khi nào, họ phải làm được tâm lạnh như băng.
Thải Nhi một mình xuống dưới, mục đích rất đơn giản, cố gắng sát thương đối thủ giảm thời gian chúng lên đỉnh núi.
Thải Nhi núp trong chỗ tối, dường như cùng núi hợp thành một thể, không phát ra chút gì của nhân loại. Mặc dù thích khách tu vi mạnh hơn nàng cũng chưa chắc đạt tới cảnh giới Ẩn Khí như nàng.
Phía trước Ác Ma lĩnh chủ mau chóng xông đến, Thải Nhi không vội vàng hành động, yên lặng chờ đợi kỵ binh Đại Ác Ma xẹt qua người, mãi đến một kỵ binh Đại Ác Ma cuối cùng đi qua người nàng, nàng mới như luồng khói bay mất.
Ma Mã Mộng Yểm cảm giác khá nhạy bén, nhưng giờ khắc này không biết Thải Nhi bám sau lưng.
Tiềm Hành Thuật không phải tàng hình, mà là lợi dụng tất cả hoàn cảnh để che giấu tồn tại của mình. Giờ khắc này Thải Nhi ẩn trong cái bóng kỵ binh Đại Ác Ma cuối cùng. Mặc dù hoàn cảnh tối nhưng trên bầu trời nhiều ít có ánh sáng trăng sao. Thải Nhi không nóng lòng ra tay, mà là yên lặng theo kỵ binh Đại Ác Ma chuẩn bị leo lên núi.
Ác Ma lĩnh chủ cưỡi Mộng Yểm to lớn dẫn đầu leo lên núi có Sợ Hãi Bi Khiếu Động. kỵ binh Đại Ác Ma cũng theo sau. Chúng hầu như không khác gì kỵ binh nhân loại, chỉnh chu có trật tự, hơn nữa không phát ra quá nhiều thanh âm.
Khi một kỵ binh Đại Ác Ma cuối cùng cưỡi Ma Mã Mộng Yểm leo lên núi, Thải Nhi ẩn trong bóng đen rốt cuộc ra tay.
Đột nhiên tăng tốc không báo trước, cho dù khoảnh khắc nàng leo lên lưng Ma Mã Mộng Yểm cũng không bị phát hiện. Lúc này, nàng tựa như u linh, linh lực trong chớp mắt bộc phát, dao găm ám kim chợt lóe.
Lấy tu vi hiện tại của Thải Nhi tập kích một Đại Ác Ma cấp bốn sao không thành công được? Dao găm cắm vào sau ót Đại Ác Ma, đồng thời lưỡi dao xẹt xuống, nháy mắt cắt đứt trung khu thần kinh liên tiếp cổ và đầu Đại Ác Ma.
Thải Nhi ám sát có thể dùng hoàn mỹ để hình dung. Đại Ác Ma ngay cả một tiếng hét thảm đều không thể phát ra, chỉ rên một tiếng đã ngã xuống.
Thải Nhi không ngừng lại, khi Đại Ác Ma té xuống đất, Ma Mã Mộng Yểm chợt có phản ứng, tay trái nàng thành chưởng đập vào người Đại Ác Ma, đem thân thể nó như đạn pháo bắn phía trước. Cùng lúc đó, dao găm ám kim bên tay phải nháy mắt đâm vào lưng Ma Mã Mộng Yểm.
Nhát dao này quá chính xác, vừa lúc ở khe hở hai khối xương cột sống của Ma Mã Mộng Yểm. linh lực mạnh mẽ bùng nổ, Ma Mã Mộng Yểm phát ra tiếng gào thê lương, ngay sau đó thân thể đã tê liệt dưới đất.
Thải Nhi không có đâm thêm một nhát vào Ma Mã Mộng Yểm đã mất sức chiến đấu, mà là nhờ thi thể Đại Ác Ma bay ra yểm hộ mình, nháy mắt nhập vào trong bóng đêm không thấy dấu vết.
Một kích liền lùi, tuyệt không hiếu chiến, một thích khách ưu tú phải làm được điểm này.
Đột nhiên bị tập kích, kỵ binh Đại Ác Ma bỗng chốc rối loạn. Dẫn đầu Ác Ma lĩnh chủ đột nhiên xoay người gầm rống một tiếng, phun ra ngôn ngữ Ác Ma. Sau đó một tầng sáng màu đỏ sậm từ trên người nó khuếch tán, nháy mắt đem tất cả kỵ binh Đại Ác Ma đều bao phủ bên trong. Mỗi một Ma Mã Mộng Yểm dưới chân đều có quang hoàn đỏ sậm đường kính hơn hai mét.
Không uổng là Ác Ma cấp lĩnh chủ, đây rõ ràng là kỹ năng tăng phúc quần thể. Cùng lúc đó, đôi mắt đỏ như máu của Ác Ma lĩnh chủ bắn ra hai luồng sáng đỏ, quét hướng Thải Nhi vừa ẩn thân. Thanh kiếm lớn đỏ rực trong tay cũng lóe ánh sáng chói mắt.
Màu đỏ trong mắt Ác Ma lĩnh chủ đương nhiên là kỹ năng tra xét. Đáng tiếc nó không phát hiện ra thứ mong muốn. Thải Nhi tựa như đã biến mất trên cõi đời.
Đáy mắt Ác Ma lĩnh chủ xẹt qua tia tàn khốc, quát một tiếng, đám kỵ binh Đại Ác Ma lại lên đường. Chẳng qua lần này Ác Ma lĩnh chủ không đi phái trước mà là ở giữa đội, do kỵ binh Đại Ác Ma bảo vệ xung quanh tiến lên trước, tốc độ cũng giảm bớt vài phần.
Đôi mắt hung dữ của nó thỉnh thoảng quét hướng chung quanh, tìm kiếm manh mối có lẽ xuất hiện.
Đương nhiên Thải Nhi không hề rời đi, nàng như cũ nấp trong bóng tối, chẳng qua Ác Ma lĩnh chủ không có phát hiện. Một kỵ binh Đại Ác Ma tử vong, tuyệt không khiến đội ngũ ác ma xuất hiện hoảng loạn, ngược lại càng tăng mạnh phòng ngự. Thải Nhi phát hiện, trừ Ác Ma lĩnh chủ ở chính giữa, trong kỵ binh Đại Ác Ma còn có hai Ác Ma thống lĩnh cấp sáu. Lúc này chúng một trước một sau bảo vệ đầu đuôi đội ngũ, gia tăng khó khăn rất lớn cho Thải Nhi nếu muốn tập kích.
Ác Ma lĩnh chủ vô cùng phẫn nộ, nó thậm chí không mệnh lệnh thuộc hạ đi gom thi thể Đại Ác Ma, cũng không để ý Ma Mã Mộng Yểm trọng thương nặng, mặt mũi hung tợn trong lúc giận dữ càng thêm ghê sợ. Nó không ngừng tăng cường trực giác tìm kiếm tung tích Thải Nhi.
Đúng lúc này, đột nhiên mé đằng trước đội ngũ xuất hiện tiếng *keng*. Ác Ma lĩnh chủ và phía trước Ác Ma thống lĩnh phản ứng rất nhanh, hầu như là đồng thời vọt người ra.
Đặc biệt là Ác Ma lĩnh chủ cấp bảy. Nó bỗng nhiên bùng nổ, tựa như huyết sắc quang cầu trực tiếp bắn khỏi mình Ma Mã Mộng Yểm, nhấc trọng kiếm xẹt hướng phát ra âm thanh. Thân thể ở trên không, thanh kiếm đỏ đã chém ra. Chói mắt huyết quang mang theo mùi máu tanh bỗng bộc phát. Một kiếm này, phạm vi bao phủ hơn mười mét. Nó tới đâu thì đá núi cứng rắn phát ra thanh âm *phập phập*, chỗ huyết quang bao phủ, nham thạch hòa tan, tựa như rơi vào địa ngục dung nham.
Đáng tiếc, mặc kệ Ác Ma lĩnh chủ cường đại cỡ nào, công kích của nó phải trúng mục tiêu mới được. Khi nó một kiếm khí thế hùng dũng quét sạch mảng lớn nham thạch, tiếng kêu thảm thiết vang lên phía sau.
Ác Ma lĩnh chủ bỗng xoay lại, vừa lúc thấy một bóng đen ẩn vào chỗ tối, phía sau đội ngũ, công kích của một Ác Ma thống lĩnh cấp sáu rơi vào chỗ trống. Lại là một kỵ binh Đại Ác Ma từ trên lưng Ma Mã Mộng Yểm rơi xuống, mắt thấy không sống nổi.
"Grao grao grao!!!" Lần này, Ác Ma lĩnh chủ thật sự bị chọc giận, ngửa mặt lên trời đinh tai nhức óc rống gầm.
Ngay sau đó là một chuỗi chú ngữ mau chóng phun ra, huyết quang đỏ rực lấy nó làm trung tâm khuếch tán, hóa thành màn hào quang dày đỏ như máu bao phủ toàn bộ kỵ binh Đại Ác Ma. Lần này nếu Thải Nhi muốn tập kích nữa, nhất định phải phá phòng ngự của nó.
Thải Nhi thầm than, không uổng là cường giả cấp bảy, trong thời gian ngắn làm ra lựa chọn chính xác. Nếu Ác Ma lĩnh chủ không dùng ma pháp phòng ngự quần thể, nàng còn có cách hoàn thành tập kích.
Phóng thích ma pháp phòng ngự quần thể xong, Ác Ma lĩnh chủ dẫn theo kỵ binh Đại Ác Ma bỗng chốc mau chóng leo lên núi. Ma Mã Mộng Yểm chạy như bay thẳng hướng Sợ Hãi Bi Khiếu Động.
Không thể tập kích nữa tuyệt không khiến Thải Nhi sốt ruột, nàng như cũ bình tĩnh theo sau. Hiện tại còn chưa tới lúc dốc sức đối phó.
Tốc độ của Ma Mã Mộng Yểm đúng là nhanh. Núi không tính cao lắm, mắt thấy chúng càng lúc càng tới gần vị trí Sợ Hãi Bi Khiếu Động.
Đằng trước đột nhiên xuất hiện một mảnh bụi gai. Bụi gai cao hơn một mét, cực kỳ cứng. kỵ binh Đại Ác Ma không thể không dùng trường mâu mở đường, tốc độ giảm bớt vài phần.
Ác Ma lĩnh chủ đi giữa trong mắt lóe tia sáng đỏ, quát mấy câu gì đó. Ác Ma thống lĩnh cấp sáu đi ở đằng trược chợt hành động. Giơ cao trường mâu trong tay, một mảnh lửa đỏ rực quét qua, thiêu đốt bụi gai trước mặt.
Khi bụi gai bốc cháy, đột nhiên một luồng sóng năng lượng quái dị xuất hiện ở chính giữa đám kỵ binh Đại Ác Ma. Ngay sau đó, một luồng sáng trắng khổng lồ từ giữa đội kỵ bình bộc phát.
Không gian nguyên tố lãnh liệt tràn ngập lực xé rách. Ma Mã Mộng Yểm đứng mũi chịu sào kêu hí nhảy dựng, thân thể lấp lóe ánh sáng đỏ, lại thêm Ác Ma lĩnh chủ phóng ra kỹ năng ma pháp phòng ngự quần thể, mới không bị xé rách từng mảnh.
Ác Ma lĩnh chủ tức giận hừ một tiếng, Ma Mã Mộng Yểm dưới thân nó vươn đôi móng trước, nặng nề giẫm mặt đất. Ánh sáng tràn ngập hắc ám và màu lửa đỏ bỗng chốc khuếch tán, lại có thể mau chóng áp chế ánh sáng bạc kia.
Nhưng ánh sáng bạc không phải hoàn toàn không có tác dụng. Ít nhất lúc trước Ác Ma lĩnh chủ phóng ra kỹ năng ma pháp phòng ngự quần thể đã bị phá hỏng.
Dịch Quân ẩn trong động mặt mày tái nhợt. Không gian ma pháp này đối với gã mà nói tiêu hao khá lớn. Gã không nghĩ sẽ dễ dàng bị Ác Ma lĩnh chủ ngăn chặn, thậm chí không hề tạo ra tổn thương cho Ác Ma tộc.
Đúng lúc này, công kích của hai đội Săn Ma Đoàn đã toàn diện triển khai.
Mười cây gai hồng xuất hiện khi kỹ năng phòng ngự quần thể của liên minh thánh điện biến mất, kèm theo thanh âm chói tai.
Lúc đầu Dương Văn Chiêu đối mặt công kích gai nhọn này cực kỳ đau đầu, mà bây giờ Bạch Hiểu Mạc lại phóng ra tới mười cái. Có thể thấy được lực lượng của cô trong hành trình phiêu lưu không ngừng tăng cường.
Ác Ma lĩnh chủ đằng trước tuy đã toàn lực ngăn lại, nhưng rốt cuộc vẫn chỉ đánh bay được ba cây gai mà thôi. Bạch Hiểu Mạc bố trí đám thực vật gai cực xảo quyệt, đều bắn ra từ phương hướng khác nhau.
Đám kỵ binh Đại Ác Ma đương nhiên cũng chống cự, nhưng chúng muốn hoàn toàn cản công kích của Bạch Hiểu Mạc thì không dễ chút nào. Ít nhất có năm tên Đại Ác Ma bị vết thương khác nhau, máu bắn tung tóe trong không khí.
Đây chỉ là mới bắt đầu, số lớn hạt đậu xanh từ không trung rơi xuống. Đám đậu hầu như bao phủ nơi kỵ binh Đại Ác Ma đứng.
Ác Ma lĩnh chủ mới định ra tay xử lý đám đậu, đột nhiên có luồng sát khí lãnh liệt đến mức tận cùng, khủng bố tựa như sát thần giáng xuống nhốt chặt thân thể nó.
Ác Ma lĩnh chủ là cường giả cấp bảy vậy mà bị tỏa định, thân thể bỗng chấn động, vốn định hướng không trung phóng kỹ năng cũng vì thế tạm dừng. Lấy tu vi của nó, hoàn toàn có thể cảm giác ra bên nào nhẹ, bên nào nặng. Mấy hạt đậu không hề đem đến cảm giác nguy hiểm, nhưng sát khí lãnh liệt này lại có thể uy hiếp sinh mệnh nó!
Đằng sau Ác Ma thống lĩnh cũng muốn phóng ra kỹ năng quần thể để chỗng đỡ đám đậu xanh từ trên trời giáng xuống. Đáng tiếc khi nó chuẩn bị phóng kỹ năng, một đạo ánh sáng lạnh từ sau lưng kề cổ nó.
Ác Ma thống lĩnh cấp sáu phản ứng không tệ. Trường mâu quét ngang, dưới thân Ma Mã Mộng Yểm đồng thời bắn ra một vòng ánh lửa đỏ sậm.
Bóng đen chợt lóe biến mất, công kích rụt lại, không thật sự rơi vào người nó. Cho dù là vậy, mảng lớn hạt đậu từ không trung đã rơi vào trận kỵ binh Đại Ác Ma.
Từng hạt đậu nổ tung, chất lỏng dính đặc nhiễm đầy người Đại Ác Ma và Ma Mã Mộng Yểm của chúng. Cảm giác dính dính này tuyệt không dễ chịu. Nhưng đám Đại Ác Ma và Ma Mã Mộng Yểm đều có song thuộc tính, hắc ám và hỏa diễm. Năng lực của chúng bị gọi là Địa Ngục Hỏa Diểm, có lực khắc chế đối với thực vật Bạch Hiểu Mạc gọi. Chúng vội vàng phóng hỏa diễm, đốt cháy chất lỏng dính nhớt này.
Kiềm chế Ác Ma lĩnh chủ dĩ nhiên là Thải Nhi. Còn đằng sau Ác Ma thống lĩnh cấp sáu đối mặt là uy hiếp của thích khách tên là Hàn Đạo. Tuy Hàn Đạo xa không mạnh bằng Thải Nhi, nhưng thích khách có thể tiến vào sáu mươi thí sinh thi đấu tuyển chọn Săn Ma Đoàn sao tầm thường được?
Chiến đấu chân chính đương nhiên gã đánh không lại Ác Ma thống lĩnh, nhưng nếu chỉ là kiềm chế, trong khoảng thời gian ngắn đã đủ rồi.
Khi phía sau hỗn loạn, chiến đấu phía trước xuất hiện biến hóa.
Phía trước Ác Ma thống lĩnh cấp sáu đánh bay ba cây gai, lập tức đem ánh mắt tập trung vị trí hai Săn Ma Đoàn. Nhưng không đợi nó lao ra, một bóng dáng đỏ rực bỗng xuất hiện ngăn chặn đường đi của nó.
Thân hình rất cao lớn, sau lưng hai cánh dơi mở ra, lộ bộ dáng dữ tợn, đó chẳng phải là Ác Ma lĩnh chủ sao?
Thế giới Ác Ma phân rõ cấp bậc. Nhìn thấy sếp chắn trước mặt, Ác Ma thống lĩnh đang chuẩn bị xuất kích bỗng ngây ra, vì vậy mà ngừng lại hành động. Ác Ma lĩnh chủ trước mặt nó không nói lời nào, chỉ là nâng móng phải chỉ hướng sau lưng nó.
Ác Ma lĩnh chủ theo ý chỉ ngoái đầu nhìn. Trong giây phút nó quay người, sau lưng nó trình diễn một màn thần kỳ. Trước đó vẫn là thân hình to lớn Ác Ma lĩnh chủ cấp bảy trong nháy mắt bỗng biến hóa, không ngờ biến thành Đại Cầm Ma sau lưng có hai cánh.
Màn kỳ dị trong chớp mắt này, đừng nói là kỵ binh Đại Ác Ma, coi như là Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu, và Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ trong mắt đều tràn ngập rung động.
Trường mâu vàng hình tia chớp mạnh đâm vào lưng Ác Ma thống lĩnh, chói mắt điện xẹt bạo phát, khiến Ác Ma thống lĩnh toàn thân co giật thê lương hét thảm.
Nếu là mặt đối mặt giao đấu, cùng là cấp sáu Đại Cầm Ma đối đầu Ác Ma thống lĩnh, chưa nói được ai ưu thế hơn. Đại Cầm Ma chiếm ưu thế trên không trung, Ác Ma thống lĩnh thì có tọa kỵ Ma Mã Mộng Yểm hỗ trợ. Nhưng nếu là đánh lén thì khỏi nói nữa.
Ác Ma thống lĩnh đương nhiên sẽ không chút đề phòng Ác Ma lĩnh chủ, sao nó có thể đoán được đó là cạm bẫy trí mạng?
Chẳng qua dưới thân nó Ma Mã Mộng Yểm là ma tộc cấp năm. Mắt thấy kỵ sĩ của mình bị tập kích, lập tức sấn tới trước định đụng bay Đại Cầm Ma.
Đại Cầm Ma phản ứng rất mau, hai cánh sau lưng vỗ đập, đồng thời trường mâu tia chớp chỉ xuống dưới, cả người bay ngang lên trên. Cường đại linh lực sấm sét toàn diện bộc phát, Ác Ma thống lĩnh trên người bị thương nặng phát ra mùi khét. Ma Mã Mộng Yểm dưới thân nó cũng hét kinh hoàng, bị điện co giật.
Đại Cầm Ma không bỏ qua, trường mâu vung, đem Ác Ma lĩnh chủ bị nó điện trọng thương quăng ra sau, nhân cơ hội Ma Mã Mộng Yểm toàn thân tê liệt, trường mâu lần nữa mạnh đâm vào, dựa vào lực công kích cường đại, kết thúc sinh mệnh Ma Mã Mộng Yểm cấp năm.
Pháp trượng thô to bỗng xuất hiện trên đầu Ác Ma thống lĩnh, tựa như dưa hấu gặp phải gậy sắt, bỗng chốc chất lỏng đủ màu bắn trên không trung, mắt thấy Ác Ma thống lĩnh cấp sáu không thể sống được rồi.
Đại Cầm Ma không rảnh rỗi, xử lý Ác Ma thống lĩnh xong lập tức vỗ hai cánh, tựa như tiến vào bầy dê xông hướng trận kỵ binh Đại Ác Ma.
Vốn đội kỵ binh Đại Ác Ma có một trước một sau hai Ác Ma thống lĩnh thủ hộ, chính giữa còn có Ác Ma lĩnh chủ trấn giữ, trận tuyến hoàn chỉnh mà vững chắc. Nhưng đằng trước trụ cột đột nhiên chết, kỵ binh Đại Ác Ma tuy thực lực không tầm thường cũng biến hoảng loạn. Trong bọn chúng đa số chỉ vừa mới giải quyết xong chất dịch hạt đậu mà thôi.
Thực vật tựa như san hô màu vàng của Bạch Hiểu Mạc đâu chỉ phun gai một lần! Khi Đại Cầm Ma nhào tới, đồng thời mười gai nhọn bắn ra, quả đậu cũng vung một đống đậu nhỏ rơi ra.
Tấm thuẫn to lớn vung ngang, mang theo tiếng kêu thê lương quét sạch ba, bốn kỵ binh Đại Ác Ma ngã ngựa.
Bên kia Tư Mã Tiên tay cầm pháp trượng uy phong vung, lần này gã trực tiếp phóng ra kỹ năng cuồng hóa. Pháp trượng nhanh chóng huy động, Thánh Đạn Hàng Ngũ phối hợp lực công kích hun hãn của gã, theo sát Cự Linh Thần tấm thuẫn cường đại của Vương Nguyên Nguyên, xông vào trận địa địch, chuyên môn phụ trách bắt cá lọt lưới, đánh chết Ma Mã Mộng Yểm đã mất đi Đại Ác Ma khống chế.
Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên giết đi ra, Điển Yên và Hàn Vũ thì giữ ở cửa động. Những chức nghiệp không phải cận chiến còn cần bọn họ bảo vệ.
Sau khi Dịch Quân phóng ra một đại ma pháp, lại một Không gian ma pháp khác bạo phát giữa không trung, cực lực ủng hộ cho chiến sĩ phía trước.
Mắt thấy tình hình chuyển biến tốt, nhưng tại lúc này, cường đại Ác Ma lĩnh chủ cấp bảy táo bạo.
Nếu không bị Thải Nhi kiềm chế, kỵ binh Đại Ác Ma có Ác Ma lĩnh chủ thống soái đâu dễ đối phó như thế. Nhưng mắt thấy Ác Ma thống lĩnh bị giết, thuộc hạ kỵ binh Đại Ác Ma như bị cắt lúa liên tiếp ngã ngựa, Ác Ma lĩnh chủ mất kiên nhẫn. Rốt cuộc nó không phải nhân loại, sẽ không suy nghĩ nhiều. Thanh kiếm đỏ trong tay chém ngang, Ma Mã Mộng Yểm dưới thân bỗng nhảy lên, hầu như trong khoảnh khắc đã xuất hiện trước mặt Ác Ma thống lĩnh bị đánh chết.
Đại Cầm Ma vừa mới thành công đem một kỵ binh Đại Ác Ma và tọa kỵ Ma Mã Mộng Yểm xuyên qua, bất ngờ không kịp đề phòng bắn ra sau, trường mâu tia chớp quét ngang phóng ra một mảnh điện quang.
Ác Ma lĩnh chủ hận chết Đại Cầm Ma, trọng kiếm huyết sắc chém mạnh, cái màng đỏ sậm dài năm mét xuất hiện mạnh chém phía trên trường mâu của Đại Cầm Ma.
Chênh lệch cấp bậc tại khoảnh khắc này biểu hiện không thể nghi ngờ. Đại Cầm Ma hét thảm một tiếng, trường mâu tia chớp nháy mắt gãy ngang, lực xung kích cường đại va chạm mạnh làm nó bắn ngược ra.
Tấm thuẫn to lớn năng lượng màu đỏ sậm dựng thẳng sau lưng Ác Ma lĩnh chủ, ngăn chặn vô số ánh sáng trắng bắn sau lưng nó, đồng thời xoay người quét trọng kiếm đỏ, ánh sáng đỏ rực và màng đỏ nháy mắt nở rộ.
Ánh sáng đỏ sậm từ bốn phương tám hướng khép lại, áp bách Thải Nhi đang phóng Thiên Kích Linh Lô, ép nàng đánh bừa.
Ánh sáng chợt lóe, thân thể Thải Nhi theo tiếng vỡ nát. Đương nhiên đó chỉ là ảo ảnh, bản thể Thải Nhi ở ngoài mấy mét. Dù như vậy, lực công kích mạnh mẽ của Ác Ma lĩnh chủ vẫn khiến thân thể nàng lăn vài vòng, thân hình chợt lóe ẩn trong bóng đêm.
Thải Nhi sẽ không tùy tiện phát động Luân Hồi Linh Lô. Bởi vì nó không chỉ làm nàng tổn thất một cảm, đồng thời cũng rút mất toàn bộ linh lực của nàng. Đó là chiêu cuối cùng đồng quy vu tận với địch.
Ác Ma lĩnh chủ một kích bức lui Thải Nhi nhưng không truy kích tiếp, ngửa đầu rống to. Còn lại hơn mười kỵ binh Đại Ác Ma và Ác Ma thống lĩnh khác mau chóng chạy hướng nó.
"Trở lại hết đi." Thanh âm của Lục Hi vang lên.
Đại Cầm Ma đã bay trở về cửa động. Có thể thấy rõ chỗ ngực bụng nó kéo dài vết máu thật sâu. Nếu nó phản ứng chậm chút thì một kích kia đủ chém nó làm hai.
Đây chính là thực lực cấp bảy. Hơn nữa hiển nhiên Ác Ma lĩnh chủ không phải mới vào cấp bảy, ít nhất là tu vi cấp bảy bậc bốn, năm.
Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên không hiếu chiến, vội vàng lùi lại cửa động. Thải Nhi và Hàn Đạo cũng chia nhau từ hai bên vòng qua.