Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tế Phẩm Phu Nhân - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Chương 123



Biên giới Linh Ma.
Hạo Uyên mang Tầm Mạch Mạch đến bằng cách xé rách không gian, trong khi năm ma trận sư được triệu tập còn phải chuẩn bị nên đến muộn hơn một chút.
Lúc này, Tầm Mạch Mạch đang bận rộn chuyển đổi linh khí thành ma khí trên trận đồ, đồng thời chú thích tỉ mỉ.
"Đây là trận đồ truyền tống trận?" Hạo Uyên tò mò nhìn qua.
"Phải." Tầm Mạch Mạch trả lời, tay không ngừng chỉnh sửa.
"Ngươi trộm trận đồ này nên mới bị Lưu Quang tông truy giết chứ gì?" Hạo Uyên đoán bừa.
Sống quá lâu khiến hắn hầu như chẳng còn hứng thú với điều gì, thế nên cũng không để ý nhiều đến lý do Tầm Mạch Mạch bị truy đuổi.
"Không phải." Tầm Mạch Mạch lắc đầu.
"Không cần giấu ta, ta nào có thay Lưu Quang tông xử lý ngươi, bảo bối như vậy ai lại không muốn chứ." Hạo Uyên ra vẻ thông cảm, khẳng khái.
"..."
Tầm Mạch Mạch bất lực nói: "Thật sự không phải."
Lại còn nói cái gì mà "bảo bối ai cũng muốn"? Suy nghĩ kiểu này thật sự rất đáng ngại. Tầm Mạch Mạch thầm nghĩ, nếu sau này Hạo Uyên muốn thứ gì, chắc chắn hắn sẽ không ngại dùng vũ lực để đoạt. Thả hắn sang Linh giới không biết là may hay rủi nữa.
"Được rồi, không phải thì thôi. Ngươi chỉ cần dựng tốt truyền tống trận, ta nhất định không bạc đãi ngươi." Hạo Uyên nói. "Chỉ cần làm xong, ngươi muốn gì ta cũng cho."
Tầm Mạch Mạch dừng tay, tò mò hỏi: "Tiền bối định không bạc đãi ta thế nào?"
"Nha đầu, vừa nghe đến lợi ích đã sáng mắt." Hạo Uyên không giận, bật cười. "Ta là kẻ sống lâu nhất Ma giới, lại là một trong ba đại ma quân, muốn gì có nấy. Ngươi chỉ cần hoàn thành tốt, muốn gì cứ nói."
"Thật sự cái gì cũng được?"
"Sao, đã nghĩ ra muốn gì chưa?"
"Chưa có, chỉ là xác nhận lại thôi."
"Hừ, tưởng ta nuốt lời sao? Có cần ta lập tâm ma thệ không?" Hạo Uyên hất cằm.
"Không cần, không cần, ta tin tiền bối." Tầm Mạch Mạch vội vàng từ chối.
Nàng nào dám để Hạo Uyên lập tâm ma thệ. Với hắn thì tâm ma thệ chẳng có nghĩa lý gì. Người khác sợ tâm ma gây trở ngại tu luyện, nhưng với một kẻ đã đứng đầu dưới thiên đạo mà không thể phi thăng như Hạo Uyên, lời thề kia chẳng hề có tác dụng.
"Đến rồi." Hạo Uyên ngẩng nhìn bầu trời, nhắc.
Trên bầu trời xuất hiện mấy luồng độn quang, chính là các ma trận sư cùng đệ tử trợ giúp từ Võ Thương thành.
"Hạo Uyên ma quân." Mọi người hạ xuống đất, hành lễ.
Trong đó, Trâu Vạn, ma trận sư có tu vi cao nhất, tiến lên một bước nói: "Ma quân, chúng ta đã chuẩn bị xong, kế tiếp cần làm gì?"
"Nghe theo nàng, nàng bảo làm gì thì làm." Hạo Uyên chỉ về phía Tầm Mạch Mạch.
Các ma trận sư ban đầu có chút không hài lòng khi thấy nàng, nhưng khi biết nàng sẽ giúp xây dựng truyền tống trận cho Ma giới, thái độ lập tức thay đổi. Nếu nàng thật sự dựng được truyền tống trận, nàng chính là đại ân nhân của Ma giới, có nghe theo nàng chỉ huy cũng không phải là quá đáng.
Tuy nhiên, nhìn một linh tu nhỏ bé như nàng, bọn họ không khỏi băn khoăn liệu cô gái này có đủ khả năng thực sự không.
"Chư vị tiền bối Ma giới, xin chào."
Tầm Mạch Mạch lo ngại Hạo Uyên sẽ lại gây thêm thù hận nên chủ động tiến lên giới thiệu.
"Vãn bối Tầm Mạch Mạch, là một linh trận sư. Ta hiểu các vị tiền bối thấy tu vi ta thấp mà hoài nghi, nhưng cũng chính vì vậy ta mới cần nhờ đến sự hỗ trợ của mọi người."
Nói đến đây, nàng ngừng lại một chút, rồi tiếp tục.
"Trong tay ta có trận đồ và hiểu nguyên lý vận hành của truyền tống trận, nhưng không thể tự vẽ trận đồ, vậy nên cần các vị dùng ma khí giúp ta vẽ."
"Ngươi nói ngươi sẽ cung cấp trận đồ để chúng ta vẽ?" Trâu Vạn hỏi lại.
"Đúng vậy. Tuy nhiên, trận đồ này vốn dùng linh khí, nên chúng ta cần thử nghiệm nhiều lần. Các vị có thể cùng nghiên cứu trận đồ và đóng góp ý kiến để chúng ta cùng tham khảo. Dù sao linh khí và ma khí có sự khác biệt, việc sửa trận đồ chắc chắn các vị sẽ có kinh nghiệm hơn ta."
Nghe vậy, các ma trận sư xì xầm bàn tán, Trâu Vạn xác nhận lại.
"Ngươi cho phép chúng ta tham gia nghiên cứu và chỉnh sửa trận đồ sao?"
"Tiền bối xem, nếu không để các ngài tham gia nghiên cứu, thì làm sao vẽ trận đồ được?" Tầm Mạch Mạch mỉm cười hỏi lại.
Các ma trận sư nghe xong, vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Họ nghĩ có thể tham gia xây dựng truyền tống trận cho Ma giới đã là một cơ hội quý báu, không ngờ nàng lại sẵn sàng chia sẻ trận đồ để họ nghiên cứu.
Điều này có ý nghĩa gì? Có nghĩa là sau này họ muốn dựng truyền tống trận lúc nào cũng được, không còn phải phụ thuộc vào nàng nữa.
"Tầm tiểu hữu, năm người chúng ta cùng đệ tử đều sẵn lòng nghe ngươi sai bảo." Trâu Vạn thật lòng nói.
Nghe ngữ khí của Trâu Vạn, Tầm Mạch Mạch biết rằng thời gian tới của mình sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
"Đây là trận đồ ta vừa sửa xong, các vị có thể xem trước, có chỗ nào không rõ thì hỏi ta." Tầm Mạch Mạch đưa trận đồ cho Trâu Vạn.
Trâu Vạn kích động, cùng bốn ma trận sư khác cúi đầu nghiên cứu.
"Không ngờ, ngươi cũng biết cách thu phục lòng người đấy," Hạo Uyên cười, "Chỉ vài câu nói đã khiến nhóm ma trận sư ngạo mạn ngoan ngoãn nghe lệnh."
"Ta không giống tiền bối, không đánh được thì chỉ có cách dỗ." Tầm Mạch Mạch cười khổ.
"Không phải ngươi có Đồ Thanh sao?" Hạo Uyên như chợt nhớ điều gì, hỏi thêm, "Chúc Ngôn nói thực lực Đồ Thanh bị ngươi hạn chế, chuyện đó là sao?"
"Trong cơ thể phu quân ta có ma khí, cần được linh lực của ta tinh lọc. Nếu hắn tiến cấp quá nhanh, tu vi ta không đủ để hỗ trợ, hắn sẽ tẩu hỏa nhập ma." Tầm Mạch Mạch giải thích.
"Phiền toái vậy sao? Tình huống của ta nếu sang Linh giới, có ai tinh lọc giúp được không?" Hạo Uyên nhận ra vấn đề tiềm ẩn.
Cường đại như hắn, muốn tìm người có linh lực ngang tầm quả thực rất khó khăn.
"Ta cũng không rõ." Tầm Mạch Mạch lắc đầu.
"Không được, ta phải về hỏi Chúc Ngôn." Dứt lời, Hạo Uyên định xé không gian quay về Ma Uyên.
"Ôi, tiền bối! Người không thể bỏ lại ta ở đây một mình được!" Tầm Mạch Mạch túm lấy tay áo Hạo Uyên.
"Có gì đâu, ta thấy ngươi cũng rất giỏi lung lạc lòng người, không cần ta bảo hộ."
"Không được, nhỡ đâu Võ Thương ma quân nhân lúc sơ hở mà giết ta thì sao? Dù sao ta và Lưu Quang tông đều biết cách dựng truyền tống trận, với hắn bên nào cũng như nhau." Tầm Mạch Mạch lo lắng kêu lên.
"Ra vậy..." Hạo Uyên đưa nàng một khối ngọc bội. "Trong này có một kích của ta, ai muốn hại ngươi cứ việc ra tay, ta đi đây."
Dứt lời, hắn giật tay áo khỏi tay Tầm Mạch Mạch, rồi mất hút vào không gian.
Cầm ngọc bội trong tay, Tầm Mạch Mạch nhìn quanh nhóm ma tu, cảm thấy như con dê bị bỏ lại giữa bầy sói.
Hạo Uyên tiền bối, người quá không đáng tin!
Trận đồ truyền tống trận phức tạp, nhóm Trâu Vạn cần thời gian nghiên cứu, mà Tầm Mạch Mạch thì không muốn đứng chung với ma tu, nên nàng tiến lại gần Càn Khôn Lưỡng Nghi trận để nghiên cứu các ký hiệu phù chú.
Nhờ tiến bộ trong trận pháp, Tầm Mạch Mạch đã mơ hồ hiểu được một phần quy luật trong những ký hiệu này. Thái Sơ Điệp vui mừng bay múa giữa các ký hiệu, và nàng để mặc cho nó bay nhảy.
Tầm Mạch Mạch nhận thấy sau mỗi lần Thái Sơ Điệp tiếp xúc với các ký hiệu, lực tức thời của nó đều tăng lên đáng kể. Tuy điều này không có ích ở Ma giới, nhưng khi về Linh giới, Thái Sơ Điệp có thể chuyển hóa ma khí thành linh khí, giúp tu vi của nàng tăng tiến.
"Tầm tiểu hữu, có thể hỏi một vấn đề không?" Trâu Vạn cầm trận đồ bước tới.
"Đương nhiên, tiền bối cứ hỏi." Tầm Mạch Mạch xoay người lại, mỉm cười đáp.
"Nơi này, kết cấu trận pháp này chúng ta chưa từng thấy, vẽ thử trận đồ cũng... cẩn thận!"
Trâu Vạn kéo vội Tầm Mạch Mạch sang bên, một đạo kiếm quang bất ngờ từ đâu lóe qua, đánh trúng ký hiệu trên vách tường, phản ngược lại một lượng lớn linh khí.
Linh khí? Là linh tu?
Tầm Mạch Mạch ngẩng lên nhìn, thấy nơi nàng vừa đứng xuất hiện một nữ tu dung mạo thanh lệ. Người này tuy không quá xinh đẹp diễm lệ nhưng có khí chất thanh cao như lan, thoát tục.
"Ngươi là ai?" Từ chiêu kiếm lúc nãy, rõ ràng nữ tu này có tu vi Đại Thừa kỳ.
"Huyền Thiên môn, Đồng Văn Tuyên."
"Huyền Thiên môn?" Trâu Vạn như nghĩ ra điều gì, hỏi tiếp: "Ngươi có liên hệ gì với đồ nhi ta?"
"Đồ nhi?" Đồng Văn Tuyên nhíu mày.
"Ngươi là người của Huyền Thiên môn, không phải vì đồ nhi Tiểu Tâm của ta mà đến sao?" Trâu Vạn hỏi.
"Láo xược!" Đồng Văn Tuyên quát lớn, "Khi nào người của Huyền Thiên môn ta trở thành đồ nhi của ngươi?"
"Ta thấy nha đầu kia tư chất không tệ, phù hợp làm đồ nhi của ta. Đợi khi nàng hoàn toàn tẩu hỏa nhập ma, ta sẽ truyền thụ sở học cả đời." Trâu Vạn bình thản nói.
Nghe đến đây, không chỉ Đồng Văn Tuyên, mà Tầm Mạch Mạch cũng muốn cười ra tiếng.
Tẩu hỏa nhập ma mới có thể thu nhận làm đệ tử? Trâu Vạn tiền bối, phong cách ma tu của các ngươi đúng là táo bạo!
Đồng Văn Tuyên nghe xong quả nhiên không kìm được phẫn nộ, giơ kiếm chỉ thẳng vào Trâu Vạn.
"Hôm nay ta sẽ bắt ngươi về để đổi lấy Tiểu Tâm!"
"Bắt ta? Ngươi có tu vi Đại Thừa kỳ nhưng bị ma khí hạn chế, không thể phát huy hoàn toàn, nếu không thì ta đã không né được chiêu kiếm của ngươi vừa rồi." Trâu Vạn cười lạnh, "Ở đây có năm tu sĩ Xuất Khiếu kỳ, ngươi không có cơ hội đánh thắng đâu."
Nhóm ma trận sư thấy có biến cũng vội vàng tụ lại.
"Nể tình đồ nhi, nếu ngươi chịu rời đi, ta sẽ để ngươi yên."
"Cô tổ mẫu, chúng ta không thể đi! Tâm Tâm đã ở bên này ba tháng, nếu còn không trở về, thực sự sẽ tẩu hỏa nhập ma."
Tầm Mạch Mạch thấy một nam tu đáp xuống từ phi kiếm, nhìn khá quen thuộc nhưng nàng không nhớ ra được.
"Thanh Việt, ta đã bảo ngươi không cần qua đây cơ mà?"
Thanh Việt? Là Đồng Thanh Việt sao?
"Đồng sư huynh!" Tầm Mạch Mạch đứng sau lưng Trâu Vạn, lớn tiếng chào.
Đồng Thanh Việt và Đồng Văn Tuyên đều ngẩn ra, không ngờ lại gặp người quen ở Ma giới. Đồng Thanh Việt nhìn nàng một lúc rồi hỏi:
"Ngươi là Tầm Mạch Mạch?"
"Chính là ta đây." Tầm Mạch Mạch nhớ khi nàng mới tới Thiên Linh giới, Đồng Thanh Việt đã giúp đỡ nàng, nên ấn tượng về hai huynh muội nhà này không tệ.
"Tầm tiểu hữu, ngươi quen biết bọn họ sao?" Trâu Vạn ngạc nhiên hỏi.
Đồng Thanh Việt thấy Tầm Mạch Mạch đang được bảo vệ sau lưng các ma tu, sắc mặt thoáng trở nên kỳ lạ.
"Tầm sư muội, ngươi quen biết với bọn ma tu này sao?"
"Ách..." Tầm Mạch Mạch nhìn qua trái, qua phải, trong không khí căng thẳng cố gắng nói một cách ôn hòa, "Mọi người đều là người quen, có gì cứ từ từ nói."
Chương trước Chương tiếp
Loading...