Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 980: Thủ hộ chi đạo
- Ta biết rõ! Tiểu tử ngươi chỉ biết rõ làm chưởng quầy vung tay!
Khương Vân Thiên cười mắng một tiếng, bất quá thần sắc của hắn lập tức trở nên trịnh trọng, chậm rãi nói:
- Tư Nam, ngươi cứ việc đi lưu lạc! Coi như chúng ta tạm thời theo không kịp cước bộ của ngươi, nhưng mà chúng ta sẽ cố gắng giúp ngươi bình định phía sau! Chỉ là ngươi đi Thái Sơ Đại Thế Giới... Nhất định phải cẩn thận!
Khương Vân Thiên căn dặn Khương Tư Nam.
Con mắt của Khương Tư Nam đỏ lên, hắn thì thào lẩm bẩm:
- Ta biết rồi, Đại ca! Huynh chiếu cố tốt gia gia cùng đại bá, ta tin tưởng một ngày nào đó, chúng ta sẽ đoàn tụ ở Thái Sơ Đại Thế Giới!
Hắn phảng phất như lại nghĩ tới lúc nhỏ, thời điểm mình bị người khi dễ, vĩnh viễn đều là Đại ca xông ở phía trước, giúp mình báo thù.
Hôm nay mình rốt cục có năng lực, thì càng thêm cảm giác được cổ thân tình này đáng quý.
Cho nên ở trong lòng hắn âm thầm thề, nhất định sẽ dùng tánh mạng đi thủ hộ những người này, không cho bọn hắn bị chút thương tổn.
Có người tu tiên, là vì trường sinh tiêu dao; có người tu tiên, là vì khống chế lực lượng cường đại; cũng có người tu tiên là truy tìm đạo của mình.
Khương Tư Nam tu tiên, chính là vì phần thủ hộ trong nội tâm, thủ hộ tất cả người mình quan tâm!
...
Đã là ban đêm, ánh trăng sáng tỏ mà không linh, rơi xuống ánh sáng chói lọi, chiếu vào trên thân mỗi người, ngân quang điểm điểm.
Trong ngự hoa viên của hoàng cung, trên bàn đá bày đầy món ngon, sơn trân hải vị, còn có linh tửu thơm nức, mọi người ngồi ở trong đó, vui vẻ hòa thuận.
Khương Tư Nam gặp được rất nhiều người đã lâu không thấy, gặp được Lãnh Phi, gặp được Yến Vô Cực, gặp được Phương Vũ, gặp được Thanh Long vệ, Bạch Hổ vệ, Chu Tước vệ cùng Huyền Vũ vệ,… rất nhiều rất nhiều gương mặt quen thuộc.
Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng, bị đám người Dịch Phi, Ngư Hóa Long lôi kéo qua một bên đụng rượu, cả đám uống đến toàn thân lè nhè, vừa nói vừa cười, vô cùng thoải mái.
Hoàng Thiên Y cùng Diệp Tích Quân, Long Ngưng Tuyết, Long Thu Nguyệt, Phương Tình Tuyết và Khương Vũ Điệp ngồi cùng một chỗ, sáu nữ đều là dung nhan tuyệt lệ, để cho bách hoa trong ngự hoa viên đều thất sắc, giờ phút này các nàng nhỏ giọng nói chuyện với nhau, khi thì che miệng cười khẽ, như là hảo tỷ muội.
Xa xa đống lửa hừng hực, có thịt Yêu thú được đặt trên kệ, quét lên mật ong, nướng thơm nức chảy mỡ, Thỏ gia lén lén lút lút chạy tới, kéo một cái đùi bỏ chạy.
Thần Oa mập mạp, ở trong hư không bay tới bay lui, như một đạo lưu quang, tay trái cầm một chân dê, tay phải mang theo một bình rượu còn lớn hơn hắn, uống đến không biết trời đâu đất đâu.
Hai vị lão tổ Thiên Tuyệt Địa Diệt do lão gia tử cùng Khương Tử Thanh tiếp đãi, lẫn nhau nói chuyện, cũng lộ ra có chút cao hứng.
Một đêm này, tất cả mọi người say sưa, không có tận lực luyện hóa tửu lực, chỉ muốn thống thống khoái khoái say một lần.
Đến cuối cùng, tiểu hòa thượng uống đến mặt mày hớn hở, ở tại chỗ lắc lư, bắt đầu đánh Tuý Quyền.
Mặt Thỏ gia cũng đỏ bừng, Thần Oa cưỡi trên người hắn, vòng quanh ngự hoa viên chạy như điên.
Mấy người Đại Thốc Tử, Hùng Nhị, Cẩu Tam, Miêu Tứ, Thử Ngũ cũng ăn uống thả cửa, cực kỳ đã nghiền.
Những mỹ vị này đều là đầu bếp cấp cao nhất của Ngọc Kinh Thành làm, mặc dù phàm nhân không có lực lượng gì mạnh, nhưng mà ở phương diện mỹ thực lại có thủ đoạn cao siêu, dùng thịt Yêu thú, linh thảo, tiên hoa làm ra sơn trân hải vị, để cho tất cả mọi người cảm thấy thoải mái không thôi.
- Tư Nam, có lẽ rất nhanh ngươi sẽ đi Thái Sơ Đại Thế Giới a? Lúc nào khởi hành?
Lão gia tử cũng say, nhìn Khương Tư Nam khẽ cười nói.
- Qua hai tháng nữa! Gia gia, hai tháng này tôn nhi hảo hảo ở cùng ngài!
Khương Tư Nam cùng lão gia tử cụng một ly, uống cạn, trong ánh mắt cũng lộ ra một tia thương cảm, lần đi này sợ rằng không biết là năm nào tháng nào mới có thể trở về.
Dù sao thông đạo của Thái Sơ Đại Thế Giới cùng Chân Cương giới phong bế, mà Truyền Tống Trận vượt giới hao phí khá lớn, không biết lúc nào mới có thể trở lại lần nữa.
- Lần sau trở lại, tranh thủ ở Thái Sơ Đại Thế Giới tìm được phụ thân cùng mẫu thân của ngươi, ta có dự cảm, bọn hắn đi nơi này!
Lão gia tử ung dung nói.
- Gia gia yên tâm, tôn nhi biết rồi!
Lúc này, Khương Vân Thiên cũng đi lên, không có chút bộ dạng thân là Đại Càn Hoàng đế, nhìn Khương Tư Nam nháy mắt ra hiệu nói:
- Tiểu tử ngươi không tệ a, lúc này đây vô thanh vô tức trực tiếp mang về năm Tiên Tử, bất quá đại trượng phu ba vợ bốn nàng hầu không có gì, ngươi cần phải tranh thủ sinh mấy tiểu tử mập mạp, gia gia đang vội vã ôm cháu trai!
Khương Vân Thiên nói tự nhiên là chỉ đám người Hoàng Thiên Y.
Khương Tư Nam có chút xấu hổ cười nói:
- Đại ca ngươi đừng nói mò, các nàng đều là bằng hữu của ta, không phải như ngươi nghĩ!
Vừa lúc đó, Thần Oa vèo thoáng một phát liền rơi vào trên đầu Khương Tư Nam, ợ một cái nói:
- Phụ thân, vừa rồi hài nhi nghe năm vị mẫu thân nói, lúc này đây đều muốn cùng ngài đi Thái Sơ Đại Thế Giới, lần này ngài chạy không thoát rồi, hắc hắc...
Phanh!
- Qua một bên chơi đi!
Khương Tư Nam tức giận nhìn nó một cái, cho Thần Oa một cái bạo lật, đau đến Thần Oa chảy ra nước mắt, lập tức bay đến trong ngực lão gia tử, cáo trạng nói:
- Thái gia gia, tôn tử của ngài đánh tôn tôn tử của ngài, nhanh giáo huấn tôn tử của ngài đi!
Lão gia tử lập tức cười ha hả.
Lai lịch của Thần Oa, Khương Tư Nam cũng nói cho lão gia tử rồi, bất quá đối với Thần Oa tinh quái này, lão gia tử vẫn cực kỳ ưa thích, coi là thân cháu trai của mình.
- Vô Kỵ ngươi yên tâm, về sau cha ngươi còn dám đánh ngươi, ngươi liền nói cho ta biết, ta không tha cho hắn!
Nghe được lão gia tử nói, Thần Oa nhìn về phía Khương Tư Nam làm cái mặt quỷ, Khương Tư Nam cười khổ không thôi.
Một đêm này, tất cả mọi người rất cao hứng, đều say.
Tâm tình triệt để buông lỏng, phảng phất như sa vào một loại cảnh giới không linh thoải mái.
Khi tia nắng ban mai vạch phá chân trời, ánh sáng mặt trời vàng rực, chiếu rọi cả ngự hoa viên sáng chói, Khương Tư Nam cũng chậm rãi mở mắt.
Hắn cảm giác chưa bao giờ hảo hảo ngủ một giấc như bây giờ, lần này tỉnh lại, toàn thân sảng khoái tinh thần, tu vi Vương giả sơ kỳ giống như cũng ổn định lại, hơn nữa tâm tình cũng có chỗ tăng lên.
Khương Vân Thiên cười mắng một tiếng, bất quá thần sắc của hắn lập tức trở nên trịnh trọng, chậm rãi nói:
- Tư Nam, ngươi cứ việc đi lưu lạc! Coi như chúng ta tạm thời theo không kịp cước bộ của ngươi, nhưng mà chúng ta sẽ cố gắng giúp ngươi bình định phía sau! Chỉ là ngươi đi Thái Sơ Đại Thế Giới... Nhất định phải cẩn thận!
Khương Vân Thiên căn dặn Khương Tư Nam.
Con mắt của Khương Tư Nam đỏ lên, hắn thì thào lẩm bẩm:
- Ta biết rồi, Đại ca! Huynh chiếu cố tốt gia gia cùng đại bá, ta tin tưởng một ngày nào đó, chúng ta sẽ đoàn tụ ở Thái Sơ Đại Thế Giới!
Hắn phảng phất như lại nghĩ tới lúc nhỏ, thời điểm mình bị người khi dễ, vĩnh viễn đều là Đại ca xông ở phía trước, giúp mình báo thù.
Hôm nay mình rốt cục có năng lực, thì càng thêm cảm giác được cổ thân tình này đáng quý.
Cho nên ở trong lòng hắn âm thầm thề, nhất định sẽ dùng tánh mạng đi thủ hộ những người này, không cho bọn hắn bị chút thương tổn.
Có người tu tiên, là vì trường sinh tiêu dao; có người tu tiên, là vì khống chế lực lượng cường đại; cũng có người tu tiên là truy tìm đạo của mình.
Khương Tư Nam tu tiên, chính là vì phần thủ hộ trong nội tâm, thủ hộ tất cả người mình quan tâm!
...
Đã là ban đêm, ánh trăng sáng tỏ mà không linh, rơi xuống ánh sáng chói lọi, chiếu vào trên thân mỗi người, ngân quang điểm điểm.
Trong ngự hoa viên của hoàng cung, trên bàn đá bày đầy món ngon, sơn trân hải vị, còn có linh tửu thơm nức, mọi người ngồi ở trong đó, vui vẻ hòa thuận.
Khương Tư Nam gặp được rất nhiều người đã lâu không thấy, gặp được Lãnh Phi, gặp được Yến Vô Cực, gặp được Phương Vũ, gặp được Thanh Long vệ, Bạch Hổ vệ, Chu Tước vệ cùng Huyền Vũ vệ,… rất nhiều rất nhiều gương mặt quen thuộc.
Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng, bị đám người Dịch Phi, Ngư Hóa Long lôi kéo qua một bên đụng rượu, cả đám uống đến toàn thân lè nhè, vừa nói vừa cười, vô cùng thoải mái.
Hoàng Thiên Y cùng Diệp Tích Quân, Long Ngưng Tuyết, Long Thu Nguyệt, Phương Tình Tuyết và Khương Vũ Điệp ngồi cùng một chỗ, sáu nữ đều là dung nhan tuyệt lệ, để cho bách hoa trong ngự hoa viên đều thất sắc, giờ phút này các nàng nhỏ giọng nói chuyện với nhau, khi thì che miệng cười khẽ, như là hảo tỷ muội.
Xa xa đống lửa hừng hực, có thịt Yêu thú được đặt trên kệ, quét lên mật ong, nướng thơm nức chảy mỡ, Thỏ gia lén lén lút lút chạy tới, kéo một cái đùi bỏ chạy.
Thần Oa mập mạp, ở trong hư không bay tới bay lui, như một đạo lưu quang, tay trái cầm một chân dê, tay phải mang theo một bình rượu còn lớn hơn hắn, uống đến không biết trời đâu đất đâu.
Hai vị lão tổ Thiên Tuyệt Địa Diệt do lão gia tử cùng Khương Tử Thanh tiếp đãi, lẫn nhau nói chuyện, cũng lộ ra có chút cao hứng.
Một đêm này, tất cả mọi người say sưa, không có tận lực luyện hóa tửu lực, chỉ muốn thống thống khoái khoái say một lần.
Đến cuối cùng, tiểu hòa thượng uống đến mặt mày hớn hở, ở tại chỗ lắc lư, bắt đầu đánh Tuý Quyền.
Mặt Thỏ gia cũng đỏ bừng, Thần Oa cưỡi trên người hắn, vòng quanh ngự hoa viên chạy như điên.
Mấy người Đại Thốc Tử, Hùng Nhị, Cẩu Tam, Miêu Tứ, Thử Ngũ cũng ăn uống thả cửa, cực kỳ đã nghiền.
Những mỹ vị này đều là đầu bếp cấp cao nhất của Ngọc Kinh Thành làm, mặc dù phàm nhân không có lực lượng gì mạnh, nhưng mà ở phương diện mỹ thực lại có thủ đoạn cao siêu, dùng thịt Yêu thú, linh thảo, tiên hoa làm ra sơn trân hải vị, để cho tất cả mọi người cảm thấy thoải mái không thôi.
- Tư Nam, có lẽ rất nhanh ngươi sẽ đi Thái Sơ Đại Thế Giới a? Lúc nào khởi hành?
Lão gia tử cũng say, nhìn Khương Tư Nam khẽ cười nói.
- Qua hai tháng nữa! Gia gia, hai tháng này tôn nhi hảo hảo ở cùng ngài!
Khương Tư Nam cùng lão gia tử cụng một ly, uống cạn, trong ánh mắt cũng lộ ra một tia thương cảm, lần đi này sợ rằng không biết là năm nào tháng nào mới có thể trở về.
Dù sao thông đạo của Thái Sơ Đại Thế Giới cùng Chân Cương giới phong bế, mà Truyền Tống Trận vượt giới hao phí khá lớn, không biết lúc nào mới có thể trở lại lần nữa.
- Lần sau trở lại, tranh thủ ở Thái Sơ Đại Thế Giới tìm được phụ thân cùng mẫu thân của ngươi, ta có dự cảm, bọn hắn đi nơi này!
Lão gia tử ung dung nói.
- Gia gia yên tâm, tôn nhi biết rồi!
Lúc này, Khương Vân Thiên cũng đi lên, không có chút bộ dạng thân là Đại Càn Hoàng đế, nhìn Khương Tư Nam nháy mắt ra hiệu nói:
- Tiểu tử ngươi không tệ a, lúc này đây vô thanh vô tức trực tiếp mang về năm Tiên Tử, bất quá đại trượng phu ba vợ bốn nàng hầu không có gì, ngươi cần phải tranh thủ sinh mấy tiểu tử mập mạp, gia gia đang vội vã ôm cháu trai!
Khương Vân Thiên nói tự nhiên là chỉ đám người Hoàng Thiên Y.
Khương Tư Nam có chút xấu hổ cười nói:
- Đại ca ngươi đừng nói mò, các nàng đều là bằng hữu của ta, không phải như ngươi nghĩ!
Vừa lúc đó, Thần Oa vèo thoáng một phát liền rơi vào trên đầu Khương Tư Nam, ợ một cái nói:
- Phụ thân, vừa rồi hài nhi nghe năm vị mẫu thân nói, lúc này đây đều muốn cùng ngài đi Thái Sơ Đại Thế Giới, lần này ngài chạy không thoát rồi, hắc hắc...
Phanh!
- Qua một bên chơi đi!
Khương Tư Nam tức giận nhìn nó một cái, cho Thần Oa một cái bạo lật, đau đến Thần Oa chảy ra nước mắt, lập tức bay đến trong ngực lão gia tử, cáo trạng nói:
- Thái gia gia, tôn tử của ngài đánh tôn tôn tử của ngài, nhanh giáo huấn tôn tử của ngài đi!
Lão gia tử lập tức cười ha hả.
Lai lịch của Thần Oa, Khương Tư Nam cũng nói cho lão gia tử rồi, bất quá đối với Thần Oa tinh quái này, lão gia tử vẫn cực kỳ ưa thích, coi là thân cháu trai của mình.
- Vô Kỵ ngươi yên tâm, về sau cha ngươi còn dám đánh ngươi, ngươi liền nói cho ta biết, ta không tha cho hắn!
Nghe được lão gia tử nói, Thần Oa nhìn về phía Khương Tư Nam làm cái mặt quỷ, Khương Tư Nam cười khổ không thôi.
Một đêm này, tất cả mọi người rất cao hứng, đều say.
Tâm tình triệt để buông lỏng, phảng phất như sa vào một loại cảnh giới không linh thoải mái.
Khi tia nắng ban mai vạch phá chân trời, ánh sáng mặt trời vàng rực, chiếu rọi cả ngự hoa viên sáng chói, Khương Tư Nam cũng chậm rãi mở mắt.
Hắn cảm giác chưa bao giờ hảo hảo ngủ một giấc như bây giờ, lần này tỉnh lại, toàn thân sảng khoái tinh thần, tu vi Vương giả sơ kỳ giống như cũng ổn định lại, hơn nữa tâm tình cũng có chỗ tăng lên.